THÁNG BA VỀ...

Tháng ba về ai rải nắng ra phơi
Cánh mộc miên rụng rơi bờ đê vắng
Em nghiêng chiều nghiêng cả vành nón trắng
Tóc buông xoà chát đắng cả vần thơ.

Tháng ba về sao em vẫn thờ ơ
Rét nàng bân thẫn thờ ai đan áo
Hương hoa bưởi luôn nồng nàn chao đảo
Có một người khờ khạo ngóng t́nh xa.

Tháng ba về sao ta vẫn chờ ta
Xuân mỏng manh nhạt nhoà trong khắc khoải
Người nơi đó phải chăng c̣n mê mải
Kệ một người khờ dại ngóng trông ai.

Tháng ba về ai bẻ một thành hai
Nhặt câu thơ đan cài vào nỗi nhớ
Gom vần gieo khiến ḷng ai trăn trở
Nửa câu thề sao lỡ bỏ lăng quên.

Tháng ba về thầm gọi một cái tên
Mộc miên ơi ….
Thắp lên….
Niềm hy vọng!

Tâm An Nhiên

 


Thơ

Buổi trưa quê
Trăng tàn độc ẩm
Thiếu úy Quí thư không gửi  
Tệ!  
Nhé em! 
May mà thua anh vài tuổi 
Nếu ai có hỏi 
Cho anh t́nh đầu
Tôi và anh
Muôn thuở ân t́nh
Đà Lạt phố núi
T́nh sử
Mẹ đưa con vào lớp vở ḷng

Đà Lạt phố núi
Cho em t́nh cuối
Cạn ḷng
Đời chan ḥa những t́nh yêu
Hạ buồn
Lệ t́nh
Trả lại em
Đọc Nửa hồn Xuân Lộc
Tự nhiên già!
Qua sông
Nếu ai có hỏi
Bà mẹ đất Thừa Thiên
Gánh dừa
Tượng tiếc thương  
Khúc bi hùng giữa rừng lá thấp  
Đà Lạt phố núi
30 tháng Tư, nhớ cơn mưa dầm  
Tháng Tư, những câu ngắn
Tháng Tư và những câu hỏi
Tháng Tư này lật trang sử sang chương
Nụ cười trong mắt anh
Lời nguyện cầu của người ngoại đạo
Tháng Ba về  
Về lại Charlie  
Nhớ  
Em đi  
Sắc màu nỗi nhớ
Ngày tàn cuộc chiến
T́nh chiến hữu
Thuyền nhân lại nhớ thuyền nhân
Anh hùng không tên
Tâm sự người lính trẻ Pháo Binh
Thập loại cô hồn hiễn hách chi mộ kính...
Hoài cảm
Huynh đệ chi binh
Thương Ca 1 - Tưởng như c̣n người yêu
Đường về Hậu Giang
Ướp hồng tuổi ngọc
Duyên nghiệp
Chị và em
Nụ cười sao thánh thiện
Một bài thơ hay của TT Nguyễn Văn Thiệu
Bóng Xuân xưa
Xuân nơi đây
Xuân chưa về
Khu vườn t́nh ái
Lời nguyện cầu của người ngoại đạo
Anh ơi chỉ c̣n thơ
Chỉ một lần thôi