TỰ NHIÊN....GIÀ...!



Chẳng hiểu v́ sao ...lại phải già
Khi tâm hồn ḿnh...vẫn trẻ nha
Vẫn thích la đà ...Cafe nhá
Vẫn thích ăn ngon ... mặc đẹp mà

Chẳng hiểu v́ sao ... lại phải già
Khi mà cảm xúc... vẫn đầy nha
Vẫn cảm thấy buồn... khi trống vắng
Gặp nắng vẫn say ... yêu vẫn quay

Chẳng hiểu v́ sao... lại phải già
Khi mà các con ... vừa lớn nha
Gánh nặng gia đ́nh ... vừa mới hạ
Nửa đời xuôi...ngược ... mới vừa qua

Đời người không lẽ ... ngắn vậy ta
Thấy ḿnh chưa biết nhiều thứ mà
Quay qua ngoảnh lại ... ôi ghê quá
Tuổi già đă gọi ... tới tên ta

Hăy cho ta níu ... một chút mà
Sao đầu tóc cứ ... bạc trắng ra
Mắt th́ mờ hẳn ... răng ê buốt
Đi suốt được đâu ... nhức mỏi rồi

Chẳng hiểu v́ sao ... lại phải già
Xong rồi ta tự ... trả lời ta
Quy luật cuộc đời ... là như vậy
Chỉ có tâm hồn ... chẳng già ... thôi

Cụ sưu tầm

 

 


Thơ

Buổi trưa quê
Trăng tàn độc ẩm
Thiếu úy Quí thư không gửi  
Tệ!  
Nhé em! 
May mà thua anh vài tuổi 
Nếu ai có hỏi 
Cho anh t́nh đầu
Tôi và anh
Muôn thuở ân t́nh
Đà Lạt phố núi
T́nh sử
Mẹ đưa con vào lớp vở ḷng

Đà Lạt phố núi
Cho em t́nh cuối
Cạn ḷng
Đời chan ḥa những t́nh yêu
Hạ buồn
Lệ t́nh
Trả lại em
Đọc Nửa hồn Xuân Lộc
Tự nhiên già!
Qua sông
Nếu ai có hỏi
Bà mẹ đất Thừa Thiên
Gánh dừa
Tượng tiếc thương  
Khúc bi hùng giữa rừng lá thấp  
Đà Lạt phố núi
30 tháng Tư, nhớ cơn mưa dầm  
Tháng Tư, những câu ngắn
Tháng Tư và những câu hỏi
Tháng Tư này lật trang sử sang chương
Nụ cười trong mắt anh
Lời nguyện cầu của người ngoại đạo
Tháng Ba về  
Về lại Charlie  
Nhớ  
Em đi  
Sắc màu nỗi nhớ
Ngày tàn cuộc chiến
T́nh chiến hữu
Thuyền nhân lại nhớ thuyền nhân
Anh hùng không tên
Tâm sự người lính trẻ Pháo Binh
Thập loại cô hồn hiễn hách chi mộ kính...
Hoài cảm
Huynh đệ chi binh
Thương Ca 1 - Tưởng như c̣n người yêu
Đường về Hậu Giang
Ướp hồng tuổi ngọc
Duyên nghiệp
Chị và em
Nụ cười sao thánh thiện
Một bài thơ hay của TT Nguyễn Văn Thiệu
Bóng Xuân xưa
Xuân nơi đây
Xuân chưa về
Khu vườn t́nh ái
Lời nguyện cầu của người ngoại đạo
Anh ơi chỉ c̣n thơ
Chỉ một lần thôi