Sài Gòn vẫn dậy

Lê Huy Trứ

Sài Gòn, phố phường nhộn nhịp đêm ngày,
Nắng ven đường soi bóng tàng cây cao.
Sài Gòn đêm về, trong công viên buồn,
Ánh đèn vàng soi ghế đá cô đơn.

Sài Gòn đêm đêm, ăn chơi trác táng,
Vũ trường hào nhoáng, lấp loáng ánh đèn.
Điệu nhạc du dương, tâm hồn si đắm,
Vũ khúc buồn ôm nổi nhớ đầy vơi.

Thiết tha nồng nàn, bèo nước phù du,
Đêm dài lắm mộng, sống vội yêu cuồng.
Bán mua vui, trên thân thể nõn nà,
Sài Gòn lất lây, phó mặc buồn vui.

Sài gòn đêm mưa, ngõ sâu hẻm tối,
Người xa người ôm nỗi nhớ triền miên.
Sài Gòn với những tâm hồn rách nát,
Bức tranh vân cẩu, mảng đời đớn đau.

Sài Gòn nắng mưa, lụt lội, bùn lầy,
Lang thang bơ vơ, lê gót đơn côi.
Đời nổi trôi, chìm trong kiếp lầm than,
Sài Gòn vẫn dậy, sống chết mặc ai.

Sài Gòn đêm ngày khói bụi ồn ào,
Tiếng chuông chiều quên lãng giữa dòng xe.
Quán hàng rong tấp nập trên vĩa hè,
Sài Gòn muôn đời vẫn sống dửng dưng.

***

Vẫn dậy Sài Gòn

Ánh đèn vàng soi ghế đá cô đơn.
Sài Gòn đêm về, trong công viên buồn,
Nắng ven đường soi bóng tàng cây cao.
Sài Gòn, phố phường nhộn nhịp đêm ngày,

Vũ khúc buồn ôm nổi nhớ đầy vơi.
Điệu nhạc du dương, tâm hồn si đắm,
Vũ trường hào nhoáng, lấp loáng ánh đèn.
Sài Gòn đêm đêm, ăn chơi trác táng,

Sài Gòn lất lây, phó mặc buồn vui.
Bán mua vui, trên thân thể nõn nà,
Đêm dài lắm mộng, sống vội yêu cuồng.
Thiết tha nồng nàn, bèo nước phù du,

Bức tranh vân cẩu, mảng đời đớn đau.
Sài Gòn với những tâm hồn rách nát,
Người xa người ôm nỗi nhớ triền miên.
Sài gòn đêm mưa, ngõ sâu hẻm tối,

Sài Gòn vẫn dậy, sống chết mặc ai.
Đời nổi trôi, chìm trong kiếp lầm than,
Lang thang bơ vơ, lê gót đơn côi.
Sài Gòn nắng mưa, lụt lội, bùn lầy,

Sài Gòn muôn đời vẫn sống dửng dưng.
Quán hàng rong tấp nập trên vĩa hè,
Tiếng chuông chiều quên lãng giữa dòng xe.
Sài Gòn đêm ngày khói bụi ồn ào,

***o0o***

Sài Gòn vẫn dzậy

Sài Gòn đêm về, trong công viên buồn,
Ánh đèn vàng soi ghế đá cô đơn.
Sài Gòn, phố phường nhộn nhịp đêm ngày,
Nắng ven đường soi bóng tàng cây cao.

Điệu nhạc du dương, tâm hồn si đắm,
Vũ khúc buồn ôm nổi nhớ đầy vơi.
Sài Gòn đêm đêm, ăn chơi trác táng,
Vũ trường hào nhoáng, lấp loáng ánh đèn.

Bán mua vui, trên thân thể nõn nà,
Sài Gòn lất lây, phó mặc buồn vui.
Thiết tha nồng nàn, bèo nước phù du,
Đêm dài lắm mộng, sống vội yêu cuồng.

Sài Gòn với những tâm hồn rách nát,
Bức tranh vân cẩu, mảng đời đớn đau.
Sài gòn đêm mưa, ngõ sâu hẻm tối,
Người xa người ôm nỗi nhớ triền miên.

Đời nổi trôi, chìm trong kiếp lầm than,
Sài Gòn vẫn dzậy, sống chết mặc ai.
Sài Gòn nắng mưa, lụt lội, bùn lầy,
Lang thang bơ vơ, lê gót đơn côi.

Quán hàng rong tấp nập trên vĩa hè,
Sài Gòn muôn đời vẫn sống dửng dưng.
Sài Gòn đêm ngày khói bụi ồn ào,
Tiếng chuông chiều quên lãng giữa dòng xe.

Lê Huy Trứ
 

 

 


Thơ

Những bài thơ tháng TƯ ĐEN
Hùng
Tháng Tư em gọi anh về
Tâm sự
Dạo tuyết
Ông lái đò và người khách lạ
Hãy tiến lên....
Mẹ đặt tên con
Hai sắc hoa Ti Gôn
Rừng chiên giồng, Động Ông Đô  
Xa rồi  
Cám ơn anh!
Sống sau đáng sống
Mấy năm nữa thôi
Thương tích
Mưa xứ người có lạnh lắm không anh?
Đừng tưởng
Ngụ ngôn ngày Tám tháng Ba
Thương nhớ nơi này
Thuyền nhân ơi! Thuyền nhân
Một mai chết
Vì đó là em!
Tóc em đuôi gà!
Chồng  
Vợ 
Sáng tác của lính 
Rước giặc...  
Lòng thương xót Chúa
Đất nước Mỹ  
Duyên nợ  
Lại đi cắt tóc  
Đa tạ 
Biển lửa Sa Huỳnh
Xuân Giáp Thìn 2024  
Vận đời quê hương 
Cho anh xin lỗi
Nghiệp thơ văn  
Rượu thơ và thuốc  
Những ngày tháng không quên  
Mình
Lời đầu năm  
Hạng người vô tri 
Tình người thời đổ đểu 
Sài Gòn vẫn dậy  
Nhớ về Hà Nội
Hình ảnh một mùa xuân  
Đời trần thế
Người lính già

Tổ quốc vinh danh
Quê hương tôi
Cho tôi gửi
Đã 50 năm
Đón con về phép
Tạ ơn trời
Vinh danh Nguyễn M. Trung Tuấn
Tứ trụ ba đình  
Nạn khủng bố
Ai hiểu lòng con xa?  
Hương sông quê nghèo 
Nhìn em vá cờ... 
Nhìn lại đất nước 
Sàigòn, ngày tháng cũ  
Chiêu niệm

Thế sự đầu năm 2024  
Chỉ có ở VN 
Kệ diệt khổ
Tình chiền hữu 
Thương người qua sân  
Tệ nạn buôn người 
Những bà mẹ VN

Ngậm ngùi một thuở!  
Cá chê  
Hãy làm những gì có thể... 
Chiều qua Vàm Cống