THÁNG TƯ EM GỌI ANH VỀ


Anh ơi Anh!
Sao anh không về thăm quê cũ
Thăm con đường làng quanh co
Có hàng cây sầu đông mang nỗi lòng của nhớ
Và tâm tình người ở lại trông mong
Anh về đi anh
Em sẽ để dành cho anh
Một chút mưa
Một mớ lạnh từ đường tơ kẽ tóc
Giọt nước mắt dài đọng lại bờ mi
Cơn gió bấc buốt tê buồng phổi
Dải núi xanh mờ năm đó tiễn người đi
Anh về nghe anh
Vạt thóc vàng vẫn phơi dài trên con đường nhựa phủ
Nắng tháng tư mềm vẫn ôm ấp mái tranh xưa
Quê hương mình vẫn còn đó nỗi chờ mong
Gót chân nhỏ viễn du nơi đất khách
Lạnh lùng một kiếp đi rong
Paris bây chừ
Đang vào mùa hạ nóng
Anh có còn bồng bềnh theo với nắng mưa
Đứng nhìn dòng sông Seine
Nước chảy nhẹ bốn mùa
Anh có còn lầm lũi đi
Giữa đất trời
Nghe tiếc nuối
Nhớ về dòng sông xưa quê Mẹ
Dòng sông với biết bao tình nghĩa
Lặn ngụp tuổi thơ anh
Dòng sông Tháng Tư đưa anh ra biển
Đong đầy nước mắt buổi chia phôi
Quê hương ! Ôi quê hương !
Em cầu mong anh trở lại
Không lẽ nào ta mãi mãi phân ly
Phải có một ngày
Thôi hết đớn đau
Hàng triệu tấm lòng
Mừng vui hội ngộ
Tháng Tư buồn đi vào dĩ vãng
Tay nắm tay trong giấc mộng tương phùng ...
(Tôn Thất Phú Sĩ)
 

***o0o***

THÁNG TƯ TRẢ LỜI THƯ EM
Viết sau khi đọc bài thơ
THÁNG TƯ EM GỌI ANH VỀ


Em hỏi anh
Sao không về thăm quê cũ
Vào tháng Tư mùa lúa chín vàng mơ
Có bóng em chờ trên con đê nhỏ
Mái nhà tranh ôm ấp những hẹn thề
Để ta đươc gần nhau nghe kể lể

Em ơi
Làm sao có thể
Khi hồn anh đang lịm chết môt niềm đau
Và tim anh vẫn rạn nứt một nát nhàu
Mong ngày quê hương đất trời rạng rỡ
Người với người chẳng còn chút âu lo

Xin giữ hộ anh
Những thân ái buồn vui
Trong ngăn phần kỷ niệm
Mà nâng niu một quá khứ ngọc ngà
Xin đừng dỗ dành anh
Những điều không tưởng
Bởi ngày xưa chừ chưa hoá kiếp hồi sinh

Em có biết không
Ba mươi mấy năm qua
Có bao giờ anh quên chờ đợi
Một bình minh nắng toả khắp mọi nhà
Anh đã xót xa
Bởi nhật nguyệt xoay vần
Đất trời trăn trở
Làm sao biết được
Bài thơ anh đang viết cho em bây giờ
Còn có thêm đoạn kết sáng ngày mai

Anh ở đây
Màu quê hương nở trên từng ngọn cỏ
Gió mơn man hoa nhân ái vạn nẻo đường
Tình thương đầy trên mười ngón tay ngoan
Bài ca dao mẹ là tiếng chuông chiều tịnh độ
Những nỗi khổ theo anh
Trên bước đường lưu lạc
Hình như
Đã đi vào dĩ vãng
Hiện tại chừ chỉ còn lại chút phân vân...

Tháng Tư về
Anh nghe rất rõ
Hai chữ Tự Do
Giữa đất trời lộng gió tha hương
Để tiếc để thương
Mắt biếc ngày xưa sao lấm bụi mờ
Cho anh đứng chờ giữa một dòng sông...

Kim Thành

 

 


Thơ

Những bài thơ tháng TƯ ĐEN
Hùng
Tháng Tư em gọi anh về
Tâm sự
Dạo tuyết
Ông lái đò và người khách lạ
Hãy tiến lên....
Mẹ đặt tên con
Hai sắc hoa Ti Gôn
Rừng chiên giồng, Động Ông Đô  
Xa rồi  
Cám ơn anh!
Sống sau đáng sống
Mấy năm nữa thôi
Thương tích
Mưa xứ người có lạnh lắm không anh?
Đừng tưởng
Ngụ ngôn ngày Tám tháng Ba
Thương nhớ nơi này
Thuyền nhân ơi! Thuyền nhân
Một mai chết
Vì đó là em!
Tóc em đuôi gà!
Chồng  
Vợ 
Sáng tác của lính 
Rước giặc...  
Lòng thương xót Chúa
Đất nước Mỹ  
Duyên nợ  
Lại đi cắt tóc  
Đa tạ 
Biển lửa Sa Huỳnh
Xuân Giáp Thìn 2024  
Vận đời quê hương 
Cho anh xin lỗi
Nghiệp thơ văn  
Rượu thơ và thuốc  
Những ngày tháng không quên  
Mình
Lời đầu năm  
Hạng người vô tri 
Tình người thời đổ đểu 
Sài Gòn vẫn dậy  
Nhớ về Hà Nội
Hình ảnh một mùa xuân  
Đời trần thế
Người lính già

Tổ quốc vinh danh
Quê hương tôi
Cho tôi gửi
Đã 50 năm
Đón con về phép
Tạ ơn trời
Vinh danh Nguyễn M. Trung Tuấn
Tứ trụ ba đình  
Nạn khủng bố
Ai hiểu lòng con xa?  
Hương sông quê nghèo 
Nhìn em vá cờ... 
Nhìn lại đất nước 
Sàigòn, ngày tháng cũ  
Chiêu niệm

Thế sự đầu năm 2024  
Chỉ có ở VN 
Kệ diệt khổ
Tình chiền hữu 
Thương người qua sân  
Tệ nạn buôn người 
Những bà mẹ VN

Ngậm ngùi một thuở!  
Cá chê  
Hãy làm những gì có thể... 
Chiều qua Vàm Cống