Anh, Người Ở LạiNăm xưa ông Trời khóc, mẹ Đất rung rinh
Chuyển mình thành xám trắng
Hòa giòng máu trôi
Em bơi em lội, nước mắt hãi hùng tràn như sóng lũ
Sau lưng quỷ về, định cướp đời em
Anh nâng tầm súng. Cùm cùm pạc cú, anh bắn từng viên
Lửa khét khỏi nòng, anh che em lội, nước tràn thấm vai
Năm xưa mẹ khóc, sông núi chuyển mình
Quỷ dữ tràn về. Em gánh con thơ, chạy trong nắng tà
Anh nâng tầm súng. Cùm cùm pạc cú, anh bắn từng viên
Chận kẻ điên cuồng, anh che em chạy, máu thấm người anh
Năm nay đất buồn, em nhớ chuyện xưa
Người anh đứng sổng, súng tựa vai ngang
Cùm cùm pạc cú, che chở đời em.
Năm nay xứ người, em thắp hương thơm bên đèn cầy đỏ
Nhớ người anh xưa. Thương người ở lại.
Kiến Hôi
Khúc tình sơn ca
Mưa buồn dĩ vãng
Thủ Đức !
Tù Nam Hà
Tựa má
Ngoảnh mặt !
Một đời phai phôi
Bên thềm xưa
Bóng đêm
Giờ đã điểm
Xuân về nhớ bạn
Cho dòng sọng rẽ nhánh
Nó và Tôi
Bao giờ
Thơ Hàn Mặc Tử - Lời bình Phạm Ngọc Thái
Cái xinh xinh
Cũng tại mưa buồn
Những vần thơ chống cộng
Chùm thơ Hồ Xuân Hương tái lai
Lòng dân
Tình phôi pha
Mặt lọ
Khờ hiu quạnh
Những dòng thơ thời chinh
chiến
Trai ly loạn
Phật tại tâm
Chùm tình thơ sông hồ
Bước chân Việt Khang
Mai tôi chết Cờ Vàng
xin được phủ
Thì thầm với mẹ
Mỗi năm...
Bến cũ
Quà xuân trong tù
Chút ý tình quê