CHẦM CHẬM MÂY BAY

Em trách gì khi gió
Đùa mây chậm chậm trôi
Anh một thời tuổi nhỏ
Bỏ chữ nghĩa xuôi đời

Em thì thầm thức giấc
Đêm cạn dần trăng sao
Kỷ niệm nào em mất
Để mắt đậm đen màu

Em viết rồi em xóa
Bởi tuổi đời nắng mưa
Lời thơ em thương nhớ
Lọt kẽ buồn vải thưa

Ta nhiều khi muốn đọc
Nhưng đêm tối vô tình
Nếu ta biết em khóc
Thà tự mình nín thinh

Gió đùa mây chậm chậm
Em chớ nhìn làm chi
Chuyện đời luôn lạ lẫm
Người dưng nhớ làm gì?!

Em dễ dàng hiểu chuyện
Nhưng ý chẳng xuôi dòng
Nước lững lờ ra biển
Em vẫn hoài thương trông

thylanthảo