EM CHỈ… VỀ ĐỂ TIỄN ANH… ĐI!

Viết thay g/đ chị H. và những người vợ lính.
Để tưởng niệm các Chiến Sĩ QL VNCH đã nằm xuống
trong các trại tù VC từ Nam chí Bắc, sau 30-4-1975

Em bốc mộ, dò núi non hun hút
Hốt cốt, thiêu, đem về gửi nhờ chùa.
Anh chưa thua nhưng giặc đỏ được mùa
Mang liềm, búa vào miền Nam cướp của.

Xương nham nhúa, nước mắt em ràn rụa
Trong cơn mưa, Trời rửa xác giùm em
Bao khó khăn em cố gắng đi tìm
Thân bó chiếu, anh nằm im uổng tử.

Trang huyết sử, bao oan hồn chưa ngủ
Từ ngục-tù-toàn-khẩu-hiệu: “Tự do,
“Đảng, bác Hồ, Mác, độc lập, ấm no…”
Càng to, đỏ càng bày trò lửa, máu!

Anh ơi anh! Chỉ “mười ngày cải tạo”
Mà “gặp nhau” cần những mấy chục năm?
Từ Bảy Lăm em vẫn đếm âm thầm
Xa thăm thẳm phút trùng phùng chồng vợ.

Lại từ giã trong bóng đêm nhờ nhợ
Khói hương nhờ chùa sưởi ấm hồn anh
Mình lại xa trong khóe mắt long lanh
Lạy thần thánh! Một quê hương bất hạnh!

Nhờ bá tánh, từ nay anh bớt lạnh
Chí hùng anh, đời bạc mệnh khôn cùng
Hương não nùng, xin: “Phù trợ Nhà Chung,
Để kiếp khác mình hưởng chung an lạc!”

Ý Nga, 6-4-2012.