TRĂN TRỞ CUỘC TÌNH* Áo về còn chút hơi sương
Dáng buồn năm tháng con đường quạnh hiu
Qua rồi một thuở gió chiều
Đứng yên mà ngó trăm điều nhớ nhung
* Ta về từ cõi lao lung
Bước lần từng bước ngại ngùng lối quen
Thì ra trong cuộc bon chen
Ngẫm xem thân phận ươn hèn đến đâu
Bao lăm tuồi- tóc bạc đầu
Một thời sương gió dãi dầu nắng mưa
* Em cười trọn ý em chưa ?!
Buổi về gặp gỡ dư thừa tay chân
Qua rồi cơn mộng ái ân
Tình đời thì cũng chỉ ngần ấy thôi
Em vui em cứ tươi cười
Ta quay lưng bước nghe đời xót đau
* Nghe trời mưa gió xôn xao
Nghe lòng ta dấu ngọt ngào còn ghi
Áo Văn Khoa dáng nhu mì
Lời yêu chỉ nói thầm thì bên tai
Đâu ngờ năm tháng vẫn dài
Đôi mi em chớp tiếc ngày đã qua...
THY LAN THẢO
Khúc tình sơn ca
Mưa buồn dĩ vãng
Thủ Đức !
Tù Nam Hà
Tựa má
Ngoảnh mặt !
Một đời phai phôi
Bên thềm xưa
Bóng đêm
Giờ đã điểm
Xuân về nhớ bạn
Cho dòng sọng rẽ nhánh
Nó và Tôi
Bao giờ
Thơ Hàn Mặc Tử - Lời bình Phạm Ngọc Thái
Cái xinh xinh
Cũng tại mưa buồn
Những vần thơ chống cộng
Chùm thơ Hồ Xuân Hương tái lai
Lòng dân
Tình phôi pha
Mặt lọ
Khờ hiu quạnh
Những dòng thơ thời chinh
chiến
Trai ly loạn
Phật tại tâm
Chùm tình thơ sông hồ
Bước chân Việt Khang
Mai tôi chết Cờ Vàng
xin được phủ
Thì thầm với mẹ
Mỗi năm...
Bến cũ
Quà xuân trong tù
Chút ý tình quê