CHUYỂN M̀NH TRƯỚC THỜI CUỘC.

Bây giờ mới lên tiếng có khí muộn quá không? Tuy nhiên, có c̣n hơn không mặc dù thời gian đă quá dài. Trên 40 năm chứ ít ỏi ngắn ngủi ǵ. Có khi nào người dân lẫn chính quyền Mỹ tự hỏi v́ sao cái ổ kiến khổng lồ ở Châu Á đó lại phát triển vượt bực không vậy ta.

Khởi đi từ những lần đi đêm của Kít vời Chu Ân Lai dưới trào Nixon. Liền ngay đó là trận đấu giao hữu bóng bàn giữa 2 đội tuyển Mỹ - Trung. Kế đó là cái bắt tay thân thiện giữa anh trùm Đỏ và anh trùm Tư Bổn. mà món quà ra mắt anh trùm đỏ xem ra hậu hĩnh chưa từng có: Đài Loan tức Trung Hoa Dân Quốc bị đá ra khỏi Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc ( Ngũ Cường ) với quyền phủ quyết mà thay vào đó vẫn là Trung Hoa mà là Trung Hoa Đỏ tức Trung cộng tức Cộng Ḥa Nhân Dân Trung Hoa. Đài Loan trở thành một đảo quốc cô đơn với nguy cơ nằm gọn trong ḷng thằng Lục Địa. Chưa dừng lại ở đó, món quà kế tiếp để tọng vào họng thằng Tàu Đỏ biển lận tham lam là hội Nghị Paris về VN và quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam Cộng Ḥa. Chuyện ǵ xảy ra sau đó chắc không cần phải giải thích thêm.

Thằng Tàu cộng được đàng chân lân đàng đầu. Sau cái chết của Mao, mất mấy năm đánh nhau loạn xà ngầu v́ tranh bá đồ vương giữa những tên trùm đỏ Tàu cộng cuối cùng là Đặng Tiểu B́nh lên làm Thái Thượng Hoàng.

Với chủ trương toàn cầu hóa, thằng Tàu đáp ứng được những đ̣i hỏi của thị trường khắp năm châu. V́ thế anh Lục Địa phát triển giàu lên cấp kỳ. Không loại trừ chính sách không dứt khoát lại c̣n thả cho nó quá nhiều thuận lợi nên nó vừa dành dóp vừa dành thị trường của Mỹ từ thời Clinton đến sau này. Chứ thời Reagan và Bush cha cầm quyền, anh Chệt muốn quậy cọ cũng đành thúc thủ. Sang tới thời anh Nhọ th́ uy tín Hoa Kỳ xuống dốc thê thảm. Chưa bao giờ uy tín của Hoa Kỳ trên trường quốc tế ( về mọi mặt ) bị coi thường, khi dể như thời anh Táo cầm quyền. Không coi thường sao được một khi ḷng kiêu hănh của người dân Hoa Kỳ bị thiên hạ coi thường không bằng nửa con mắt.

Cuộc hành quân hạ sát Osama Bin Laden được ông chủ Bạch Ốc ngồi phưỡn ra gác chân lên bàn điều binh khiển tường ngoài chiến trường bên Pakistan. Sau đó anh chỏm hết công lao của Team 6 bên SEAL. Bực ḿnh Mark Owen viết cuốn truyện No Easy Day vạch trần cái giả dối, mược hoa cúng Phật của anh Nhọ khiến xém chút xíu nữa tác giả bị xộ khám, sau chỉ bị đuổi ra khỏi ngành. Không biết kế tiếp sẽ đi về đâu.

Ai đời đương kim nguyên thủ một cường quốc đi phó hội một hội nghị quốc tế cùng đoàn tùy tùng mà làm như đi lén về lút chẳng bằng. Gặp anh tông tông khác, chẳng những đă không ra khỏi máy bay riêng mà tao c̣n quay về, xơi cho Ngoại Trưởng một phùa rồi sai lăo ta gọi thằng Đại Sứ tới nạo cho một trận tống cổ vế nước. Ra một loạt sắc lệnh chế tài về mọi mặt ( kinh tế, tài chánh, quân sự....) để trả đũa cho hành động mất dạy đó coi đă dám làm ǵ nhau cho biết mặt.

Phải tự hỏi thằng Tàu có được như ngày hôm nay, vênh váo, ngang nhiên vẽ lại bản đồ của nó trên biển bất chấp luật lệ công pháp chúng nó đă kư trên văn bản trước đây. Chẳng lẽ lại để yên? Buôn bán th́ chúng nó ăn cắp sản phẩm để làm giả làm nhái cạnh tranh sao không có biện pháp ǵ? Làm ăn với nó th́ nó đ̣i chuyển giao công nghệ tức thị nó lấy không chất xám của ḿnh. Thuế quan th́ nhập hàng của nó coi như muốn cho không. Được ǵ? Hàng rẻ nhờ chúng nó bóc lột cu li chăng? Ôi chao! Hằng bao nhiêu ép uổng thiệt tḥi mà dân chúng Hoa Kỳ phải chịu đựng th́ nay sẽ không để xảy ra nữa. Chờ xem.

Đă đến lúc chúa sơn lâm phải vươn vai chỗi dậy sau giấc đông miên kéo dài trên 20 năm. Phải có một sự thay đổi toàn diện từ Quốc Pḥng, Ngoại Giao, Kinh Tế....đối phó với con rồng Đỏ mang mộng bá chủ hoàn cầu. Nếu không, đất nước này dần dần sẽ lao xuống vực thẳm không sao vực dậy được.

MƯA NGUỒN.


 Ông Trump đánh thức dân Mỹ để đối phó TQ
 
 Ông Trump đánh thc dân M đ đi phó TQ : Phi sm khôn lên.                Trung Quc không phi bn ta, h xem ta như k thù
 
  Hơn 30 năm qua, kinh tế TQ đă có mức tăng trưởng đáng kinh ngạc nhưng sự vượt bậc này cùng những “mánh khóe” làm ăn của Bắc Kinh được cho đă gây tổn hại nặng nề tới Washington.
005360625494-1502434177362
LTS: Trước khi trở thành vị Tổng thống thứ 45 của nước Mỹ, tỷ phú – ứng viên đảng Cộng ḥa Donald Trump đă lên một đại kế hoạch nhằm đưa nước Mỹ vĩ đại trở lại. Bởi theo ông, dưới nhiệm kỳ của người tiền nhiệm Barack Obama, nền kinh tế nước này ngày càng suy thoái, tŕ trệ.

 
 
Đặc biệt, ông Trump đă chỉ trích mạnh mẽ phản ứng yếu ớt của chính quyền cựu Tổng thống Mỹ trước sự trỗi dậy của Trung Quốc, cũng như cáo buộc Bắc Kinh với những mánh khóe gian lận, thiếu công bằng trong giao dịch thương mại, sở hữu trí tuệ… đă gây tổn hại sâu sắc đến nền kinh tế Mỹ.
Dưới đây, chúng tôi xin giới thiệu tới bạn đọc quan điểm (trước năm 2016) của Tổng thống Trump về cán cân thương mại Trung-Mỹ và lời giải cho bài toán thâm hụt thương mại giữa hai nước.
 
SỰ TRỖI DẬY CỦA TRUNG QUỐC
Nói thẳng: Trung Quốc không phải bạn ta. Họ xem ta như kẻ thù. Tốt hơn là Washington nên tỉnh ra thật nhanh, v́ Trung Quốc đang cướp công ăn việc làm của ta, phá hủy ngành công nghiệp chế tạo của ta, ăn trộm công nghệ và năng lực quân sự của ta với tốc độ âm thanh. Nếu nước Mỹ không sớm khôn lên, tổn thất sẽ là không thể văn hồi.
 
Có nhiều điều về sức mạnh Trung Quốc mà Obama và các đồng sự ủng hộ thuyết toàn cầu của ông ấy không muốn bạn biết. Nhưng, không một ai biết sự thật lại có thể ngồi yên và làm ngơ việc cường quốc kinh tế này [Mỹ – ND] sẽ rơi vào t́nh thế nguy hiểm đến thế nào nếu các vị mà ta gọi là lănh đạo ở Washington không cùng xắn tay hành động, bắt đầu đứng lên bảo vệ công ăn việc làm của người Mỹ và ngừng chuyển chúng ra thuê ngoài ở Trung Quốc.
Người ta dự đoán rằng đến năm 2027, Trung Quốc sẽ vượt Mỹ trở thành nền kinh tế lớn nhất thế giới – và điều này sẽ xảy ra nhanh hơn nữa nếu các xu hướng thảm họa trong nền kinh tế của Obama vẫn c̣n tiếp diễn. Nghĩa là trong vài năm tới, Mỹ sẽ bị nhấn ch́m bởi cơn sóng thần kinh Trung Quốc – tôi đoán là đến năm 2016, nếu ta không hành động nhanh.
 
Điều này không xảy ra trong một đêm hay bất thần từ chân không. Chúng ta cứ ngần ngừ và làm ngơ trước những dấu hiệu cảnh báo suốt nhiều năm. Sự thật là, chúng ta đă thất bại nặng nề về công ăn việc làm trước Trung Quốc dưới thời Tổng thống George W. Bush. Thậm chí trước khi rơi vào thảm họa việc làm do Tổng thống Obama gây ra, th́ từ năm 2001 đến năm 2008, Mỹ đă mất 2,4 triệu việc làm vào tay Trung Quốc.
 
Hơn 30 năm qua, nền kinh tế Trung Quốc đă tăng trưởng trung b́nh 9-10% một năm. Nhưng dưới thời Tổng thống Barack Obama, Trung Quốc đă phát đạt nhanh một cách bất thường và Mỹ cũng thua lỗ nhanh một cách bất thường. Chỉ riêng quư I năm 2011, nền kinh tế Trung Quốc đă tăng trưởng với tốc độ vũ băo 9,7%. C̣n tỷ lệ tăng trưởng quư I của Mỹ th́ sao? Một con số đáng xấu hổ: 1,9%.
 
Các chính sách cùng phản ứng yếu ớt của Barack Obama trước việc Trung Quốc thao túng đồng tiền nước này, đột kích công ăn việc làm của ta và tấn công nền tảng sản xuất của ta càng làm mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn so với khi chúng ta hành động khác đi. Chúng ta có 14,4 triệu người mất việc. Chúng ta cần hành động.
Ông Trump đánh thức dân Mỹ để đối phó TQ: Phải sớm khôn lên, tổn thất sẽ không thể văn hồi - Ảnh 2.
                                                                   Ảnh: Thi Anh
Quan hệ của Mỹ với Trung Quốc đang đến bước quyết định. Chúng ta chỉ có rất ít thời gian để đưa ra những quyết định cứng rắn cần thiết nhằm giữ vững vị thế của ta trên thế giới. Cứ khoảng 7 năm, nền kinh tế Trung Quốc lại tăng trưởng gấp đôi. Đó là một thành tựu kinh tế khủng khiếp, và đó cũng là lư do tại sao hết năm này đến năm khác họ đánh bại ta về thương mại.
 
Ngay lúc này, ta đang có một khoản thâm hụt thương mại khổng lồ là 300 tỷ đô-la với Trung Quốc. Nghĩa là mỗi năm Trung Quốc kiếm được từ Mỹ khoảng 300 tỷ đô-la. Khi tôi tham gia các buổi nói chuyện trên truyền h́nh và các chương tŕnh tin tức, tôi nói ra con số đó, và mọi người thậm chí c̣n không thể h́nh dung nổi trong đầu một con số lớn như thế, song đó là sự thật.
 
Chỉ tính riêng sự mất cân bằng thương mại thôi, th́ cứ ba năm Trung Quốc lại gửi ngân hàng gần một ngh́n tỷ đô-la của ta. Và đáng buồn thay, trong khi công nghiệp chế tạo của Mỹ từng là vô địch, th́ giờ đây, v́ chuyện Trung Quốc lừa ta bằng đồng tiền của họ, nên các công ty Mỹ không thể cạnh tranh về giá, dù ta làm ra những sản phẩm tốt hơn nhiều. Bởi vậy, bây giờ Trung Quốc là nhà sản xuất và xuất khẩu hàng đầu thế giới.
 
Nhân đây cũng xin nói thêm là họ cũng có hơn ba ngàn tỷ đô-la ở ngân hàng dự trữ nước ngoài. Đó là số tiền đủ để Trung Quốc mua cổ phần chi phối mọi công ty lớn nằm trong danh sách chỉ số công nghiệp trung b́nh Dow Jones – các công ty như Alcoa, Caterpillar, Exxon Mobil, hay Walmart – và vẫn dư hàng tỷ đô-la trong ngân hàng.
 
Cứ 6 người trên hành tinh này th́ có một người là người Trung Quốc. Dân số 1,3 tỷ người của họ vượt ta với tỷ lệ khoảng 4 trên 1. Đó là một nguồn nhân tài khổng lồ để xây dựng các doanh nghiệp, cung cấp nhân lực cho các khu chế xuất, đáp ứng đủ nhân sự cho các tổ chức giáo dục ưu tú, và xây dựng một lực lượng quân sự khổng lồ.
 
Một mối quan ngại lớn khác nữa là việc hằng năm Trung Quốc có 7 triệu sinh viên tốt nghiệp đại học. Cho đến nay, Mỹ vẫn vượt Trung Quốc về tỷ lệ tốt nghiệp đại học xét trên toàn bộ dân số, nhưng bạn phải hỏi liệu các trường đại học của ta có cho ra đời những sinh viên tốt nghiệp có kỹ năng cần thiết để cạnh tranh không.
Tôi đọc thấy quá nhiều câu chuyện về các tập đoàn phải tổ chức các lớp giáo dục bổ túc cho nhân viên. Và khi bạn nh́n vào điểm thi các trường trung học cơ sở và trung học phổ thông, th́ thật đáng báo động. Trong một nghiên cứu quốc tế có uy tín năm 2010 về trẻ em trong độ tuổi 15, Mỹ xếp thứ 25 trên 34 quốc gia về toán học. C̣n Trung Quốc xếp thứ mấy? Thứ nhất. Thực tế là, học sinh Thượng Hải không những đứng nhất ở môn toán mà c̣n đứng nhất về môn đọc và khoa học. Họ hoàn toàn hạ gục ta – và tất cả những người khác.
 
Chắc chắn, nghiên cứu này hơi thiên lệch v́ họ chỉ lấy mẫu học sinh ở Thượng Hải vốn là nơi có nhiều học sinh thông minh nhất Trung Quốc theo học. Nhưng, ngay cả tờ tạp chí có tinh thần tự do TIME cũng chỉ ra rằng, khi bạn xem xét những thay đổi nhân khẩu cực lớn đang diễn ra ở Mỹ, th́ nguy cơ về giáo dục đă bắt đầu lấp ló phía trước. Chỉ trong một thế hệ nữa thôi, chúng ta sẽ là một quốc gia thiểu số trở thành đa số, và hiện thời có một con số đáng sợ là 40% trẻ em Mỹ Phi và Mỹ Latin thậm chí không tốt nghiệp trung học phổ thông (chứ chưa nói đến đại học).
 
KHI MỸ TRỞ THÀNH MỤC TIÊU TẤN CÔNG CỦA TRUNG QUỐC
Theo bạn th́ Chủ tịch Trung Quốc Hồ Cẩm Đào có kế hoạch đưa hầu hết các lợi thế kinh tế và giáo dục của Trung Quốc nhắm vào đâu? Chính xác rồi đấy, vào các ngành công nghiệp quân sự và vũ khí. Theo tiết lộ của một thông báo mới từ Lầu Năm Góc, Trung Quốc đang nhanh chóng tăng cường lục quân, thủy quân và rót hàng triệu đô-la vào việc phát triển máy bay chiến đấu tàng h́nh thế hệ I, tàu ngầm tấn công tiên tiến, các hệ thống pḥng không tinh vi, các hệ thống chiến tranh không gian công nghệ cao và bổ sung cho kho tên lửa đạn đạo.
 
Phản ứng trước sự tăng cường vũ trang quân sự của Trung Quốc, Tổng tham mưu trưởng Liên quân Hoa Kỳ Michael Mullen đă nói: “Người Trung Quốc có mọi quyền phát triển quân sự họ muốn. Chỉ là tôi không thể hiểu nổi tại sao một số năng lực này, dù là [máy bay tàng h́nh J-20], hay thiết bị chống vệ tinh, hay vũ khí chống tàu chiến, th́ phần nhiều lại có vẻ nhắm thẳng vào Mỹ.”
 
Những ǵ Trung Quốc đang làm trên mặt trận chiến tranh mạng cũng đáng báo động. Khi điều trần trước Ủy ban Quốc hội, Phó Tổng Tham mưu Liên quân Hoa Kỳ, Tướng James Cartwright, nói rằng Trung Quốc có liên quan rất sâu đến việc do thám thông tin máy tính của các mạng lưới thuộc cơ quan chính phủ và doanh nghiệp Mỹ. Tướng Cartwright giải thích rằng gián điệp mạng có thể cô lập các điểm yếu của mạng vi tính và cho phép người Trung Quốc ăn cắp tin tức t́nh báo quư giá.
Vậy ta phải làm ǵ đây?
Ông Trump đánh thức dân Mỹ để đối phó TQ: Phải sớm khôn lên, tổn thất sẽ không thể văn hồi - Ảnh 4.
                                                                 Ảnh: Thi Anh
Ba mối họa tiềm ẩn từ Bắc Kinh
Trung Quốc đưa đến ba mối đe dọa lớn đối với Mỹ khi thao túng tiền tệ quá đáng, nỗ lực phá hủy nền tảng sản xuất của ta một cách có hệ thống; gián điệp công nghiệp và chiến tranh mạng chống lại Mỹ. Người Trung Quốc đă hà hiếp ta nhiều năm rồi.
Nhưng, chính quyền Obama có vẻ gần như đồng lơa trong việc muốn giúp người Trung Quốc giẫm đạp lên ta. Obama tuyên bố ta không thể làm những việc có lợi cho ta, bởi nó có thể sẽ châm ng̣i cho một “cuộc chiến thương mại” – làm như thể lúc này ta không ở trong một cuộc chiến như thế vậy. Tuy nhiên, tôi tin rằng chúng ta có thể vượt qua các mối đe dọa của Trung Quốc bằng một một chiến thuật khôn ngoan và một nhà thương thuyết cứng rắn.
 
Việc Trung Quốc thao túng trên quy mô lớn đồng tiền của nước này có mục đích đẩy mạnh xuất khẩu của họ và hủy hoại các ngành công nghiệp nội địa của ta. Khi chính quyền Trung Quốc thao túng đồng nguyên [yuan] (đơn vị tiền Trung Quốc, có lúc c̣n được gọi là nhân dân tệ) và định giá thấp nó, họ có thể bán hàng cho các nước khác với giá thấp hơn rất, rất nhiều so với một công ty Mỹ, v́ đồng tiền của ta được định giá ở mức giá thị trường chính xác hơn. Nghĩa là, hàng hóa của ta được định giá cao hơn, và việc này khiến chúng kém cạnh tranh hơn.
 
Nhiều nhà phân tích đă cố xác định giá trị thực của đồng tiền Trung Quốc, nhưng thật khó có thể nói chắc v́ giá trị luôn thay đổi. Tuy nhiên, quả thật dường như cũng có một sự nhất trí là đồng nhân dân tệ có vẻ bị định giá thấp đâu đó trong khoảng 40-50% so với giá trị thực của nó. Nghĩa là người Trung Quốc có thể định ra mức giá chỉ bằng nửa giá của một nhà sản xuất Mỹ cho một hàng hóa hay dịch vụ tương tự. Điều này báo hiệu nguy cơ người lao động Mỹ mất công ăn việc làm, và đó chính xác là chuyện đang xảy ra ngay lúc này.
 
Hăy nh́n vào những ǵ mà hành động thao túng tiền tệ của Trung Quốc đă gây ra cho ngành công nghiệp thép của ta. Là một nhà thầu xây dựng nhiều ṭa nhà xa hoa khổng lồ, tôi có thể cho bạn biết rằng công nghiệp thép có ư nghĩa sống c̣n đối với sức mạnh kinh tế của ta, và là một khoản chi phí quan trọng trong bất cứ công tŕnh xây dựng nào.
 
Theo Hiệp hội Sắt và Thép Hoa Kỳ (AISI), hành động định giá thấp tiền tệ của Trung Quốc là h́nh thức “trợ giá lớn nhất” cho các nhà sản xuất Trung Quốc, là “ch́a khóa” cho sự bùng nổ tăng trưởng xuất khẩu của Trung Quốc, và là “một nguyên nhân chính” cho sự mất cân bằng cấu trúc toàn cầu đang góp phần dẫn đến sự sụp đổ tài chính gần đây của Mỹ.
 
Sự thao túng tiền tệ của Trung Quốc và các hoạt động thương mại không công bằng khác đă giúp ngành sản xuất thép thô của Trung Quốc nhảy vọt từ 15% tổng sản lượng toàn cầu năm 2002 lên một con số cao đến không ngờ là 47% năm 2008. Năm 2002, Mỹ chỉ nhập khẩu 600.000 tấn thép (3% trên toàn bộ số thép nhập) từ Trung Quốc. Đến năm 2008, Trung Quốc đă khiến chúng ta phải mua 5 triệu tấn thép. Và một lần nữa, họ làm được điều này chủ yếu là nhờ việc định giá thấp đồng nhân dân tệ.
 
Kinh tế gia Alan Tonelson đă rất đúng khi viết:
 
Trong tám năm dài, nhóm vận động hành lang cho Trung Quốc ở Washington – được cấp cho nguồn kinh phí thừa mứa bởi chính các công ty đa quốc gia có cơ sở ở Trung Quốc được hưởng lợi từ khoản trợ giá 50% này [nhờ đồng nhân dân tệ được định giá thấp] – đă phô ra những lư lẽ hợp lư hóa việc không làm ǵ. Cái giá thảm khốc giáng xuống ta khi làm theo lời khuyên của nhóm vận động hành lang cho Trung Quốc cũng đủ để chứng minh cho việc làm ngơ mánh khóe gần đây nhất của nó…
 
Các nhà máy Mỹ buộc phải tiếp tục đóng cửa, lợi nhuận của những nhà máy sống sót được th́ tiếp tục sụt giảm và thậm chí biến mất, số việc làm mất đi ngày càng tăng và tiền lương tiếp tục bị cắt giảm. Tệ hơn nữa, sự mất cân bằng kinh tế toàn cầu lấy Mỹ làm trung tâm lại tiếp tục gia tăng cho đến khi chúng gây ra sự sụp đổ lớn nhất ở Mỹ và trên khắp thế giới kể từ sau cuộc Đại Suy thoái.
Những nhà quan sát khác, như Thượng nghị sỹ Đảng Cộng ḥa bang Alabama Richard Shelby, cũng thấy rơ. “Không nghi ngờ ǵ nữa, Trung Quốc đang thao túng đồng tiền của nước này để trợ giá cho hàng xuất khẩu,” Shelby nói. Về việc Trung Quốc mua trái phiếu của Bộ Tài chính Mỹ, Shelby nói: “Có lẽ đă đến lúc cần có điều luật mới để đảm bảo Bộ Tài chính chăm lo cho người lao động Mỹ, chứ không phải mấy gă chủ nợ Trung Quốc.”
Ông Trump đánh thức dân Mỹ để đối phó TQ: Phải sớm khôn lên, tổn thất sẽ không thể văn hồi - Ảnh 5.
                                                   Ảnh: Thi Anh
Nền kinh tế hàng đầu bị tổn thương nghiêm trọng
Là nền kinh tế dẫn đầu thế giới, chúng ta là người bị thương tổn nặng nề nhất bởi các hoạt động thương mại dối trá của Trung Quốc – và bất kỳ có chút hiểu biết về kinh tế học đều biết là tôi đúng. Như CNN Money đă nói: “Hầu hết các nhà kinh tế học sẽ đồng ư với logic của Trump rằng Trung Quốc đang giữ giá trị đồng tiền của nước này ở mức thấp để giúp các nhà sản xuất của họ có lợi thế khi bán hàng sang Mỹ.”
 
Dĩ nhiên, trở lại năm 2008 trong suốt chiến dịch tranh cử Tổng thống, Barack Obama đă rất hưng phấn khi lớn tiếng phát biểu về những tác động tiêu cực của hành động thao túng tiền tệ. Khi c̣n là ứng cử viên, ông ấy thậm chí c̣n tán thành một dự luật sẽ thay đổi luật hiện hành để “định nghĩa thao túng tiền tệ như một hành động trợ giá cần áp thuế đối kháng (thuế chống phá giá)”. Giờ th́ hăy tua nhanh đến năm 2012.
 
Hiện nay, Obama lại nói những lời ngon ngọt về chủ đề này và thực hiện thuật ngoại giao “khẩn khoản” thường thấy của ông ấy với người Trung Quốc. Thử nghe những ǵ vị tổng thống này nói về việc Trung Quốc định giá thấp đồng tiền của ḿnh: “V́ vậy, chúng ta sẽ tiếp tục mong giá trị đồng tiền của Trung Quốc ngày càng được định hướng theo thị trường, việc này sẽ giúp đảm bảo rằng không quốc gia nào có lợi thế kinh tế thái quá.”
 
Phát biểu này sũng sượt sự yếu đuối. “Chúng ta sẽ tiếp tục mong” bằng một phép màu nào đó người Trung Quốc từ bỏ những cách làm nguy hại của họ? Có đùa không thế? Cứ như thể nhờ phép màu nào đó, Trung Quốc đang cướp của chúng ta 300 triệu đô-la mỗi năm nhưng ngày mai sẽ thức dậy và quyết định: “Các bạn biết ǵ không, chúng tôi thực sự cần chơi công bằng hơn với người Mỹ và thôi không cướp của họ tất cả công ăn việc làm, các công ty và hàng tỷ đô-la nữa.”
Ông Trump đánh thức dân Mỹ để đối phó TQ: Phải sớm khôn lên, tổn thất sẽ không thể văn hồi - Ảnh 6.
Nhân đây cũng xin hỏi thêm, chẳng phải tổng thống của chúng ta nên t́m kiếm các lợi ích kinh tế cho chúng ta thay v́ bảo vệ vị thế kinh tế của các quốc gia khác để “không quốc gia nào có lợi thế kinh tế thái quá” hay sao? Hăy thực tế nhé.
 
Kinh tế Trung Quốc năm nay đang trên đà tăng trưởng 10,5%. Các nước c̣n lại trên thế giới th́ vẫn tàng tàng ở mức tăng trưởng trung b́nh 4,8%. Mỹ th́ sao? Tháng 9 năm 2011, GDP của Mỹ ở mức 1,3%. Tổng thống của ta phải thôi ngay việc cố trở thành một nhà kinh tế cho thế giới và bắt đầu chiến đấu cho nền kinh tế của ta. Thế mà, thay vào đó ông ấy lại để chúng ta tụt lại quá xa phía sau.
 
“Hiện nay, mỗi năm chúng ta đang xuất khẩu sang Trung Quốc hơn 100 tỷ đô-la hàng hóa và dịch vụ”, Obama nói. “Và theo kết quả của các thỏa thuận mà ta đă đạt được trong tuần này, chúng ta sẽ tăng được hơn 45 tỷ đô-la hàng xuất khẩu của Mỹ sang Trung Quốc và đầu tư của Trung Quốc vào Mỹ sẽ tăng thêm hàng tỷ đô-la. Quan trọng nhất là những thỏa thuận này sẽ hỗ trợ khoảng 235.000 việc làm cho người Mỹ, trong đó bao gồm nhiều công việc chế tạo, sản xuất.”
 
Đúng, chúng ta xuất khẩu 100 tỷ đô-la hàng hóa sang Trung Quốc, nhưng vấn đề ở đây là họ xuất khẩu gấp bốn lần sang ta và đang cướp của ta 300 tỷ đô-la v́ họ dối trá về đồng tiền của họ! Thế mà ông ấy có đề cập đến điều đó không? Không chút nào. Và hăy chú ư cách ông ấy nói 45 tỷ đô-la hàng xuất khẩu sang Trung Quốc mà ông ấy thương thuyết được sẽ “hỗ trợ” 235.000 việc làm cho người Mỹ.
Nghĩa là, chúng ta không tạo ra các việc làm mới, ta chỉ “hỗ trợ” những việc làm vẫn chưa bị phá nát. V́ vậy, nếu bạn may mắn có một công việc trong ngành chế tạo máy bay, có lẽ bạn vẫn có thể giữ được công việc này – bạn chỉ cần xây đường bay cho lănh đạo Trung Quốc.
 
Tổng thống cần nghiêm khắc với người Trung Quốc và phải đe dọa đưa ra các biện pháp trừng phạt thẳng tay nếu họ không chơi đúng luật thị trường. Đáng lẽ ông ấy nên thương thuyết một cách cứng rắn cho cuộc cải cách thực sự sẽ mang lại cho các nhà sản xuất Mỹ một sân chơi b́nh đẳng với các đối thủ Trung Quốc. Rồi khi đó, chúng ta sẽ thấy ai thực sự có thể đánh bại ai và tạo ra việc làm thực sự trong khu vực kinh tế tư nhân.
 
Bài viết trên được trích từ cuốn sách Đă đến lúc phải cứng rắn để khôi phục sự vĩ đại của nước Mỹ do chính Tổng thống Mỹ thứ 45 Donald Trump là tác giả.

 
Cuốn sách nằm trong hạng nục Bestseller (Bán chạy nhất) của New York Times – công ty truyền thông Mỹ nổi tiếng với tờ The New York Times.
Cuốn sách là tập hợp các diễn ngôn (trước năm 2016) của Tổng thống Mỹ đương nhiệm Donald Trump về một số vấn đề của nước Mỹ. Trong đó, ông Trump chỉ trích mạnh mẽ chính sách của người tiền nhiệm Barack Obama cũng như đưa ra kế hoạch hành động nhằm giải quyết vấn đề nhập cư, khủng hoảng kinh tế v.v…

 
Thẳng thắn, gay gắt và hấp dần từ đầu tới cuối, cuốn sách vạch ra một nghị tŕnh dựa trên hiểu biết thông thường để khôi phục sự thịnh vượng của nước Mỹ và đưa đất nước này trở lại vị trí số 1 thế giới. 

 
Sách do AlphaBooks phối hợp với nhà xuất bản Thế giới phát hành.

 

 


B̀NH LUẬN

2017
2016

Trí thức hay khoa bảng
Bà Bắc chửi ... mất nước....
Lương tâm công chức  
Sinh ngữ hay tử ngữ  
Trí thức hay khoa bảng?  
Câu chuyện kỳ thị  
Trọc phú khoe của  
Trung Cộng thất thế trước đ̣n phản công của HK 
Viễn thông, bưu chánh  
Dáng h́nh phụ nữ  
Kinh nghiệm làm ăn  
Chuyển ḿnh trước thời cuộc  
#NeverTrum và deep state
Đàn áp tôn giáo  
Thăng Long hoài cổ
Câu chuyện về một lá thư  
Cuộc ra đi của những kẻ hái khế  
Các vụ án Manafort & Cohen  
Đặt tên đường
Tỵ nạn Việt và TT Trump
Trump siêu nhân?
Gánh vàng đi đỗ sông ngô  
Chiến lược xâm lăng  
Chiến tranh kinh tế 
Vơ sĩ Trump đi Âu Châu  
Thư gửi các bạn trẻ Việt Nam  
Nghề bán nước  
Tái chế 
Tâm sự thi nhân
Các mũi giáp công Mỹ tung ra để hạ gục TQ...  
Tiếng kêu của bầy b́m bịp  
Luật rọ mơm
Đàm phàn Mỹ - Bắc Hàn tiếp tục đi tới  
30/4/1975: Ngày cỏ độc và loài man dại lên ngôi  
“Mỹ Ngụy” hồi đó hay “Hán Ngụy” bây giờ?  
Sức mạnh ở đâu  
Tiến nhanh tiến mạnh, tiến vững chắc...  
Vật đổi sao dời
Đồ con rùa  
Bầu bán cuối năm  
Người Việt lớn tuổi qua Mỹ tại sao bị ghét ?
Nội cát bát nháo  
Người ngoại quốc nghĩ về Việt Nam ngày nay  
Một thế hệ... vứt đi !
Thắc mắc biết hỏi ai?  
Ăn nói tráo trở
Phần “Con” và phần “Người”  
Làm Tổng Thống Mỹ  
Đầu óc... chỉ nghĩ tới đó !  
Ai hơn không được  
Ăn và tù

Tên đường
Những chính sách thiên tả từ Mỹ qua Âu Châu đều thất bại...  
Nếu không nh́n lại, ḿnh sẽ mất quá khứ và tương lai  
Âm mưu hán hoá  
Mặc cảm của sự dốt nát  
Luật thuế mới