Phần “Con” và phần “Người”

Bài viết thật thâm thúy, mà tiếng Việt cũng thật ư nhị, rất nhiều ư nghĩa tùy người đối diện, tùy tŕnh hộ hiểu biết nhận thức cùng kiến thức của mỗi người , mỗi đối tượng. Chơi khăm vừa thôi chớ.

Hai tiếng CON và NGƯỜI tách riêng nó khác mà ráp chung lại c̣n khác hơn. Đây là cả một luận đề rộng lớn chứ chẳng phải chuyện bỡn chơi nghe qua nói qua rồi bỏ.

Vậy mà có thằng " ĐIÊN ". Không phải, nó khùng khùng mát mát, người cơi trên làm theo chỉ thị chiến lược lấy b́nh phong là CẢI CÁCH TIẾNG VIỆT trong chiều hướng LÀM TRONG SÁNG TIẾNG VIỆT nó tối tác ra một thứ tiếng Việt không ra Việt, lai căng đọc lên âm nó nửa Tàu nửa Việt. Nghe như người ngoại quốc ( Tàu ) học nói tiếng Việt. Thật khốn nạn quá sức, không c̣n thứ ngôn từ nào lịch sự hơn để diễn tả.

Mất đất mất biển c̣n có thời gian, cơ hội lấy lại được. Mất ngôn ngữ, văn hóa th́ muôn năm dân tộc này sẽ chỉ làm NÔ LỆ. Than trời không thấu! " Trách chi con tạo đành hanh quá ngán "

MƯA NGUỒN.


Phần “Con” và phần “Người”
Ngo Du Trung FB

Một cặp trai gái Việt du lịch ở Mỹ, đi thăm nhiều nơi. Một bữa đang ngồi uống cà phê trong một khu mua sắm nổi tiếng ở New York, trao đổi với nhau những nhận xét về nước Mỹ th́ bất ngờ một người Mỹ ngồi bàn bên cạnh lên tiếng bằng tiếng Việt thật chuẩn:
“Chào mừng hai bạn đến thăm nước Mỹ!”
Cặp trai gái người Việt hơi bất ngờ, nhưng cùng đáp lại:
“Chào ông!…”
Người đàn ông Mỹ cười, nói tiếp:
“Tôi có thể ngồi chung bàn tṛ chuyện với hai bạn được không?”
Cặp trai gái Việt vẻ lúng túng, rồi gật đầu:
“Ok. Ông nói tiếng Việt giỏi quá!”
Người đàn ông Mỹ bưng tách cà phê của ḿnh sang kéo ghế ngồi xong cười đáp:
“Cảm ơn hai bạn. Trước năm 75 tôi có ở miền Nam VN khoảng 10 năm. Tôi yêu đất nước và con người ở đó nên đă bỏ công ra học tiếng Việt! Cũng may là tôi không đến nỗi dốt lắm nên dù tiếng Việt rất khó cũng học nói được chút chút…“
Người đàn ông Mỹ nói xong cười lớn rất thoải mái. C̣n cặp trai gái Việt th́ có vẻ bẽn lẽn, chắc lo lắng không biết ḿnh đă có nói ǵ không tốt trước đó. Người đàn ông Mỹ gợi chuyện:
“Hai bạn thấy nước Mỹ thế nào?”
Anh trai Việt đáp:
“Dĩ nhiên là giàu có rồi.”
Người đàn ông Mỹ quay sang nh́n cô gái:
“C̣n cô?”
Cô gái Việt ngập ngừng:
“Tôi cũng thấy nước Mỹ thật là giàu!”
Người đàn ông Mỹ cười lớn rồi hỏi tiếp:
“So với nước bạn th́ thế nào?”
Cô gái Việt nhanh nhẩu đáp:
“Dĩ nhiên đất nước chúng tôi không giàu bằng Mỹ, v́ mới thoát ra khỏi chiến tranh. Chúng tôi đang phấn đấu để tiến lên. Và trên thực tế th́ đất nước tôi cũng đă tiến bộ vượt bực. Thành phố, khu đô thị được xây dựng nguy nga; đường sá được mở rộng; nhiều khu nghỉ dưỡng, ăn chơi; nhiều người có xe hơi nhà lầu. Ở Việt Nam bây giờ không thiếu thứ ǵ… “
Cô gái vừa nói vừa quơ quơ cái điện thoại iphone x cố ư cho người đàn ông Mỹ nh́n thấy.
Người đàn ông Mỹ khen:
“Cái điện thoại của bạn… hiện đại thật! Mà công nhận hai bạn giàu thật. Trên người hai bạn toàn hàng hiệu. Chuyện đó cũng không có ǵ lạ. Theo tôi biết th́ nhiều quốc gia trên thế giới, cộng với ngân hàng thế giới mấy chục năm nay, vừa cho không, vừa cho vay nhẹ lăi cho VN mấy trăm tỷ đô la; c̣n cộng đồng người Việt mỗi năm gởi về trên dưới chục tỷ đô la, và liên tục mấy chục năm như vậy rồi. Với số tiền khổng lồ đó, nếu phần lớn không chạy vào túi lănh đạo của các vị th́ chắc đủ để mua cho mỗi gia đ́nh ở Việt Nam một chiếc xe hơi…”
Người đàn ông Mỹ ngừng lại nh́n hai người VN thăm ḍ, rồi tiếp:
“Nhưng thôi, v́ cách nào mà đất nước bạn “giàu có” lên th́ cũng không nên “moi móc” ra làm chi, đúng không?; miễn sự “giàu sang” đó làm cho các bạn hănh diện là được rồi, đúng vậy không?…”
Người đàn ông Mỹ ngừng lại chờ đợi v́ thấy anh thanh niên Việt mấp máy môi như định nói ǵ đó. Nhưng chờ một lúc không thấy ǵ nên người đàn ông Mỹ nói tiếp:
“Tiếng Việt thật thâm thuư. Cái chữ human being của chúng tôi th́ tiếng Việt gọi là “con người”. Tức là trong cái “con người” có hai phần. Một phần “con” và một phần “người”. Một đất nước văn minh tốt đẹp, một thể chế văn minh tốt đẹp là một đất nước, một thể chế trong đó con người được phát triển cân bằng, đầy đủ về cả hai phần: phần “con” và phần “người”. Đất nước của các bạn hiện nay chỉ mới có phát triển phần “con”, dù vẫn c̣n nhiều người nghèo đói, nhưng có vẻ như các bạn đă cảm thẩy đầy đủ, thoả măn rồi, tự thấy ḿnh văn minh tiến bộ ngang ngang với thế giới rồi… Chính v́ cái suy nghĩ đó mà khi các bạn đi du lịch sang nước tôi, các bạn chỉ trầm trồ sự giàu sang, sung túc, tức là các bạn chỉ thấy cái phần “con”….”
Người đàn ông Mỹ nh́n thấy vẻ ngượng ngùng trên hai khuôn mặt người Việt, mỉm cười tiếp:
“V́ tôi thích VN nên thích kết bạn với người Việt. Tôi có mấy người bạn là Người Việt tỵ nạn cs ở đây. Các bạn ấy cho tôi xem nhiều cmts của người Việt trong nước trên các trang mạng facebook. Người Việt trong nước bảo rằng họ không cần nhân quyền, không cần đa nguyên đa đảng; họ bảo mỗi ngày họ được ăn nhậu phủ phê; họ nói mỗi sớm mai thức dậy họ thấy mặt trời vẫn mọc trên quê hương… v.v… . Ha ha… thoả măn được cái phần “con” là họ thấy thoả măn rồi, thấy hạnh phúc rồi… Hai bạn có thấy như vậy không?”
Nói xong người đàn ông Mỹ đứng dậy đưa tay bắt tay hai người Việt Nam, cười cười nói:
“Tôi có việc không ngồi được lâu hơn. Chúc hai bạn một chuyến du lịch thật vui vẻ và học hỏi được nhiều điều mới mẻ. Hy vọng khi các bạn về nước sẽ nói cho bạn bè của bạn trong nước hiểu về cái phần “người” của nước Mỹ, chứ không phải chỉ cái phần “con”…”

 


B̀NH LUẬN

2017
2016

Trí thức hay khoa bảng
Bà Bắc chửi ... mất nước....
Lương tâm công chức  
Sinh ngữ hay tử ngữ  
Trí thức hay khoa bảng?  
Câu chuyện kỳ thị  
Trọc phú khoe của  
Trung Cộng thất thế trước đ̣n phản công của HK 
Viễn thông, bưu chánh  
Dáng h́nh phụ nữ  
Kinh nghiệm làm ăn  
Chuyển ḿnh trước thời cuộc  
#NeverTrum và deep state
Đàn áp tôn giáo  
Thăng Long hoài cổ
Câu chuyện về một lá thư  
Cuộc ra đi của những kẻ hái khế  
Các vụ án Manafort & Cohen  
Đặt tên đường
Tỵ nạn Việt và TT Trump
Trump siêu nhân?
Gánh vàng đi đỗ sông ngô  
Chiến lược xâm lăng  
Chiến tranh kinh tế 
Vơ sĩ Trump đi Âu Châu  
Thư gửi các bạn trẻ Việt Nam  
Nghề bán nước  
Tái chế 
Tâm sự thi nhân
Các mũi giáp công Mỹ tung ra để hạ gục TQ...  
Tiếng kêu của bầy b́m bịp  
Luật rọ mơm
Đàm phàn Mỹ - Bắc Hàn tiếp tục đi tới  
30/4/1975: Ngày cỏ độc và loài man dại lên ngôi  
“Mỹ Ngụy” hồi đó hay “Hán Ngụy” bây giờ?  
Sức mạnh ở đâu  
Tiến nhanh tiến mạnh, tiến vững chắc...  
Vật đổi sao dời
Đồ con rùa  
Bầu bán cuối năm  
Người Việt lớn tuổi qua Mỹ tại sao bị ghét ?
Nội cát bát nháo  
Người ngoại quốc nghĩ về Việt Nam ngày nay  
Một thế hệ... vứt đi !
Thắc mắc biết hỏi ai?  
Ăn nói tráo trở
Phần “Con” và phần “Người”  
Làm Tổng Thống Mỹ  
Đầu óc... chỉ nghĩ tới đó !  
Ai hơn không được  
Ăn và tù

Tên đường
Những chính sách thiên tả từ Mỹ qua Âu Châu đều thất bại...  
Nếu không nh́n lại, ḿnh sẽ mất quá khứ và tương lai  
Âm mưu hán hoá  
Mặc cảm của sự dốt nát  
Luật thuế mới