GÁNH VÀNG ĐI ĐỔ SÔNG NGÔ.

Đọc bài viết dưới đây nói về con đường sắt có răng cưa từ Phan Rang( Ga Tháp Chàm ) đi Đalat. Lúc c̣n bé tí người viết đă được thân phụ đi công tác, cho đi theo trên đọan đường này.

Khởi hành từ nhà ga xe lửa Phan Rang ( ga Tháp Chàm rất lớn ), xe lửa chạy một đỗi th́ cái lườn đầu tàu và toa được tự động hay có ai đó điều khiển liền móc vào đường ray bên dưới, nghe dưới gầm toa cứ có tiếng cọc cọc, cọc cọc.... đôi khi lại kịch kịch, kịch kịch.....chậm ŕ chậm rịt nhưng thú vị vô cùng v́ cảnh vật hai bên tàu cứ nhích dần nhích dần lên cao cảm giác thấy rất rơ. Hai bên đường rầy, cây cối rừng núi bạt ngàn. Làm như ở đây là thế giới riêng của cây thông không bằng. Chỉ thấy thông là thông. Hiếm lắm mới thấy một cây lạ. Thường là sao hay dầu mà cây này lại vươn cao hơn đám thông kia. Đầu máy di chuyển lần lên dốc, thỉnh thoảng có con suối chảy róc rách, lúc th́ dọc theo triền núi, lúc thấy đường ray bắc qua một cái cống bự sư cha. Đôi lúc thấy có gia đ́nh thượng từ lớn tới nhỏ một hàng dọc gùi trên vai, chà gạc móc ở vai cứ thế lầm lũi đi thấy tàu đi ngang, quay qua ngó ngó ngơ ngơ ngác ngác ( chắc giống mấy anh cán ngố khi vào tới Saigon ). Kư ức trẻ thơ chỉ c̣n nhớ có thế thôi. Nhưng v́ cảnh vật quá đẹp lại thơ mộng nên có ấn tượng từ ngày c̣n thơ dại.

Nay đọc lại bài viết dưới đây mới biết được c̣n quá nhiều điều ḿnh chưa biết.

Chẳng hạn lúc c̣n đi học, nghe nói việt cộng đặt ḿn phá hoại đường rầy có răng từ Phan Rang đi Đà Lạt. Chính phủ ( thời cụ Diệm ) đă sửa chữa tu bổ mấy lần nhưng việt cộng càng ngày càng phá hủy, giật ḿn nhiều nơi. Ban ngày ta phá mô, sửa chữa. Ban đêm chúng lùa dân ra phá tiếp. Ai chịu cho nổi.

Chúng đă tấn công mấy nhà ga vùng hẻo lánh miền Trung, lại c̣n hăm dọa khủng bố dân chúng khi xử dụng thiết lộ. Kinh phí lại tốn kém, chỉ có một tiểu đoàn An Ninh Thiết Lộ không đủ bao sân cho các khu vực thiết lộ đi qua nên thời Đệ Nhị CH nhiều nơi đành bỏ phế cho thời gian luôn.

Sau khi Quân Đội Mỹ tham chiến ở VN, công binh Hoa Kỳ mở rộng và xây thêm đường bộ cho xe hơi các loại, xe 2 bánh, 3 bánh có động cơ qua lại dễ dàng nên thiết lộ càng ngày càng thu gọn rất giới hạn. Vả lại nhiều nơi thiết lộ đi qua những nơi hẻo lánh do việt cộng kiểm soát đặt ḿnh nổ lật toa, hành khách thương vong, có nhiều nơi giao tranh giữa hai bên. Hai đoạn đường sắt bị đưa vào bất khiển dụng đầu tiên là Mỹ Tho - Saigon và Phan Rang - Đàlạt. Cho tới 1960 - 1963 nhiều đoạn đường xe lửa xuyên Việt từ Quảng Trị - Saigon vẫn c̣n hoạt động được.

Năm 1960 cả gia đ́nh chúng tôi từ Đà - Nẵng vào sống ở Saigon đi bằng xe lửa xuyên Việt, chui qua mấy cái hầm ở đèo Hải Vân ở Huế, Đèo Cả ở Phú Yên. Trạm cuối cùng là ga Ḥa Hưng Chí Ḥa. Chính phủ Ngô Đ́nh Diệm đă tổ chức cho nhiều đoàn tín đồ Công Giáo hành hương Đức Mẹ La Vang ngoài Quảng Trị bằng xe lửa xuyên Việt. Thời đó rất an ninh. Dân chúng đi từ Bến Hải vào tới Cà Mau chẳng ai xét hỏi, khỏi có chuyện nộp tiền măi lộ BOT, công an giao thông ....như thời đất nước được hoàn toàn giải phóng không bị Mỹ - Ngụy ḱm kẹp như thời bây giờ. Dân Chủ đến thế là cùng. Đó là chuyện cổ tích thần tiên có thật.

Trong bài viết có đoạn nói đến chi tiết việc bán 7 đầu máy xe lửa loại có móc răng cưa cùng một số toa hạng nhất đang bỏ hoang phế ở nhà ga Đalat cho Thụy Sĩ là nơi sản xuất ra mấy đầu máy này với giá 650 000 đôla. Ta h́nh dung ra cảnh mua bán này như một vở bi - hài kịch: thằng bán là Cục Đường Sắt VN ( vc ) được một món tiền quá nhớn ăn nhậu gái gung đă đời, lại c̣n chia nhau đút túi. Trong ḷng chúng bụng bảo dạ: " mấy thằng tư bản ngu chưa thấy ai ngu bằng, bỏ mớ của đi mua một đống hổ lốn sắt phế thải lại tốn kém biết bao nhiêu tiền vận chuyển đem về mấy cục sắt vô dụng. Chẳng biết nó đem về tế ông cố nội chúng nó hay sao.... Các đồng chí cắt mạng, đỉnh cao trí tuệ nhân loại tiến bộ của ta có tư duy sáng tạo như thử như thử. Ta ấy là ta nh́n xa trông rộng, ta muốn vứt đi đă lâu mà chưa biết quăng đi đâu th́ nay có đứa rước của nợ đi dùm, lại có mớ tiền. Đúng là nhất cử lưỡng tiện. Đăi ngộ cách mạng. Chúng bảo ḿnh không có viễn kiến, viễn làm mẹ ǵ. Đă chẳng được ǵ lại thêm nặng....đũng quần. Chi bằng tạp diều kiện thuận lợ cho chúng nó khuân đi cho....rảnh nợ.

Về phần bên mua là Thuy Sĩ, sau khi đem được những ǵ cần khiêng về tới cố quốc. Nghĩa là mấy đầu máy xe lửa có răng do VN phế thải chúng bán như cho. Chưa bao giờ mua được món đồ vừa hời vừa rẻ như thế này: đây sẽ là nguồn lợi thu về du lịch biết bao nhiêu chục năm sau. Chưa có cái ǵ đầu tư mà lợi trước mắt lại lâu dài như vậy, một vốn không phải bốn lời mà hàng trăm hàng ngàn lời. Thật quá đă. Đúng là bọn nó có một núi của lại đem vàng đi đổ sông ngô. Ta khai thác du lịch từ đời ta đến đời con đời cháu vẫn c̣n hưởng. Bọn ngu dốt huênh hoang ăn xổi ở th́ cứ tưởng ḿnh khôn ngoan lắm. Phong trào du lịch vài ba thập niên sau này người ta có khuyng hướng t́m về cái ǵ c̣n giữ được vẻ hoang sơ của thiên nhiên của đát trời cùng là những phương tiện kỹ thuật giúp con người gần với thiên nhiên hơn. Vả lại người ta tiện nghi đầy đủ quen rồi, bây giờ người ta muốn biết cảnh thật của ông bà ḿnh ngày xưa sống ra sao vậy mà. Điển h́nh là có một dạo các nhà giàu mướn người đi lùng mua các xế cổ. Càng cổ càng mắc . Cái máy cũng phải cùng niên kỷ với cái body và chassis mới là phải phải.

Đây là một trong muôn muôn ngàn cái ngu cái dốt mà con cháu sẽ phải trả giá cho những thứ ngu độn này. Không phải đời này mà biết bao nhiêu đời sau sẽ gánh mọi hậu quả của sự khôn ngọa tót chúng đó.

Phong trào cả nước rộ lên đi bán phế liệu, chiến cụ xưa cũ....chỉ làm lợi cho một thiểu số. C̣n cả những núi vàng gần như vác đi cho không thiên hạ. Chung quy vẫn là tự sướng: Đỉnh cao chí tệ loài người.

MƯA NGUỒN.

 


B̀NH LUẬN

2017
2016

Trí thức hay khoa bảng
Bà Bắc chửi ... mất nước....
Lương tâm công chức  
Sinh ngữ hay tử ngữ  
Trí thức hay khoa bảng?  
Câu chuyện kỳ thị  
Trọc phú khoe của  
Trung Cộng thất thế trước đ̣n phản công của HK 
Viễn thông, bưu chánh  
Dáng h́nh phụ nữ  
Kinh nghiệm làm ăn  
Chuyển ḿnh trước thời cuộc  
#NeverTrum và deep state
Đàn áp tôn giáo  
Thăng Long hoài cổ
Câu chuyện về một lá thư  
Cuộc ra đi của những kẻ hái khế  
Các vụ án Manafort & Cohen  
Đặt tên đường
Tỵ nạn Việt và TT Trump
Trump siêu nhân?
Gánh vàng đi đỗ sông ngô  
Chiến lược xâm lăng  
Chiến tranh kinh tế 
Vơ sĩ Trump đi Âu Châu  
Thư gửi các bạn trẻ Việt Nam  
Nghề bán nước  
Tái chế 
Tâm sự thi nhân
Các mũi giáp công Mỹ tung ra để hạ gục TQ...  
Tiếng kêu của bầy b́m bịp  
Luật rọ mơm
Đàm phàn Mỹ - Bắc Hàn tiếp tục đi tới  
30/4/1975: Ngày cỏ độc và loài man dại lên ngôi  
“Mỹ Ngụy” hồi đó hay “Hán Ngụy” bây giờ?  
Sức mạnh ở đâu  
Tiến nhanh tiến mạnh, tiến vững chắc...  
Vật đổi sao dời
Đồ con rùa  
Bầu bán cuối năm  
Người Việt lớn tuổi qua Mỹ tại sao bị ghét ?
Nội cát bát nháo  
Người ngoại quốc nghĩ về Việt Nam ngày nay  
Một thế hệ... vứt đi !
Thắc mắc biết hỏi ai?  
Ăn nói tráo trở
Phần “Con” và phần “Người”  
Làm Tổng Thống Mỹ  
Đầu óc... chỉ nghĩ tới đó !  
Ai hơn không được  
Ăn và tù

Tên đường
Những chính sách thiên tả từ Mỹ qua Âu Châu đều thất bại...  
Nếu không nh́n lại, ḿnh sẽ mất quá khứ và tương lai  
Âm mưu hán hoá  
Mặc cảm của sự dốt nát  
Luật thuế mới