Bài Thơ Không Đề Tựa

Phạm Đức Nh́

Tự Do như muối
Hạnh Phúc như đường
Khi c̣n đang ăn đủ miếng ngọt miếng ngon
Khó thấy giá trị của hạt đường hạt muối

tôi sống ở miền Nam
nh́n ḍng đời trôi nổi
nở lại tàn
bao nhiêu mùa hoa
hai nền Cộng Hoà
một cuộc chiến tranh dài đẫm máu
tôi đă dốc ḷng chiến đấu
bảo vệ tự do
dưới lá cờ
nền vàng ba sọc đỏ

tiếc thay trong đội ngũ
chúng tôi có ít những Ngô Quang Trưởng, Nguyễn Khoa Nam
mà lại khá nhiều Nguyễn Vĩnh Nghi, Nguyễn Văn Toàn
nên lính mất niềm tin
dân chán nản
những kẻ có ḷng
lắc đầu ngao ngán
rồi nước Mỹ đồng minh, xưa là bạn
nay trở mặt lọc lừa
quên lời hứa năm xưa
bỏ mặc « tiền đồn của thế giới tự do »
thất thủ

kẻ thù đưa tôi lưu đày biệt xứ
rồi khua chiêng gióng trống ăn mừng
đám trí thức, sinh viên, học sinh
xưa trốn vô bưng
mơ một thiên đường trên trái đất
nay ngồi trên khán đài nghếch mặt
« Thiên đường đang ở trong tầm tay »
Má Hai
xưa đào hầm nuôi cán bộ
nay hớn hở
« Tụi nó dzià ḿnh chắc có tương lai »
bà Tám con chết trận Đồng Xoài
hănh diện lănh bằng gia đ́nh liệt sĩ
những nhà văn, nhà thơ, xưa chống « cuộc chiến tranh phi lư »
(đâm sau lưng người lính Cộng Hoà )
nay ch́a bút ra
xin viết bài ngợi ca chế độ mới
đám thanh niên xưa trốn chui trốn nhủi
ở hậu phương
xanh mặt khi nghe nhắc tới chiến trường
nay tự nhận đă yêu thầm cách mạng
những người dân b́nh thường
xưa gặp lính khi ghét khi thương
lúc buồn ngồi chửi đổng
« Tao chửi cả thằng Tổng Thống
xá ǵ lính tráng tụi bay »
nay cũng ngập ngừng vỗ tay
nhưng mắt nh́n quanh lấm lét
họ chưa có câu trả lời dứt khoát
muốn đợi một thời gian

sau vài năm
cuộc hôn nhân qua tuần trăng mật
đă đầy nước mắt
và những tiếng nấc nghẹn ngào
đám trí thức vô bưng năm nào
tức giận thấy ḿnh bị bội phản
buông lời phản kháng
kẻ vô khám Chí Hoà
người bị quản thúc tại gia
đưổi gà cho vợ
thiên đường ước mơ sụp đổ

má Hai
đă quen dần với bo bo, với sắn với khoai
như người dân miền Bắc
những cán bộ xưa má nuôi trong hầm bí mật
đă ra lệnh bắt má mấy lần
má không đủ ăn
lấy đâu đóng thuế

bà Tám ôm tấm bằng Gia Đ́nh Liệt Sĩ
bụng đói meo
làng trên xóm dưới ai cũng nghèo
t́nh người hiếm hơn hồi đó
bà ra mộ con ngồi nhổ cỏ
khóc thầm

những văn nhân
một thời phản chiến
« ngộ biến ṭng quyền »
cố bẻ cong ng̣i bút
nhưng với văn thơ, với nhạc
quen phóng túng tự do
sao chịu nổi gông xiềng
lại tiếc những ngày trời rộng thênh thang
muá bút

đám thanh niên hèn, khoác lác
tưởng được chế độ mới tin dùng
bị đi lao động quốc pḥng
thanh niên xung phong
làm việc không công nơi rừng sâu nước độc
cháy da vàng mắt
đói ḷng

những người dân
xưa chửi vung chửi vít
nay im thin thít
chẳng dám hé môi
một số kẻ lỡ lời
bị đi « tù không án »
khi cán bộ xưng tụng bác Hồ, ca ngợi Đảng
họ cao giọng hoan hô
vỗ tay thật to
nhưng bụng thầm ao ước được sống lại những ngày xưa cũ

sau ba mươi tháng tư, đớn đau tủi hổ
là gia đ́nh người lính Cộng Hoà
kể bị cướp nhà
người bị cướp đất
con bị đuổi học
vợ mất sở làm
chồng đi tù biệt tăm
đi họp, cán bộ Cộng Sản mỉa mai nhiếc móc
ra đường bị lườm dọc nguưt ngang

đến khi ruộng vô tập đoàn
gạo vải sữa đường bán theo tiêu chuẩn
nhà máy công ty hăng xưởng
trờ thành quốc doanh
công an khu vực đầy quyền hành
thực thi chính sách nhân hộ khẩu
người dân chịu đời không thấu
mà chẳng dám than văn kêu ca
bấy giờ gia đ́nh người lính Cộng Hoà
mới nhận được những tia nh́n thiện cảm
nghĩ đến con, đến chồng, đến cha
trong nhà tù Cộng Sản
họ hănh diện ngẩng đầu

hôm nay giữa trời cao
được thấy lá Vàng Ba Sọc Đỏ
phất phới bay trong gió
tôi muốn khóc thật to
tôi muốn hét lên
« Đây Hạnh Phúc ! Đây Tự Do ! »
Mà thuở nào tôi đă buông tay đánh mất
để phải chôn tháng năm tươi đẹp nhất
của cuộc đời
trong các trại tù rải rác khắp nơi
trên đất nước
họ hàng tôi, đồng bào tôi
những ai không đi được
mấy chục năm trường
gánh chịu đau thương
uất hận tủi hờn
nh́n quê hương tan nát
mẹ Việt Nam ơi ! Những đứa con lưu lạc
đă nhận rơ lỗi lầm
đang đấu tranh âm thầm
cho một ngày quang phục

sẽ c̣n nhiều khó nhọc
để dành lại giang san
từ tay bọn Cộng Sản tham tàn
nhưng ḱa ! Phất phới bay trong gió
vẫn như ngày nào
lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ
mà sao hôm nay chính nghĩa sáng ngời
chẳng cần một lời luận bàn lư giải

tôi đứng lặng nh́n, ḷng khoan khoái
lá cờ vẫn c̣n đây
th́ quê hương ơi ! Sẽ có một ngày.

Phạm Đức Nh́
Viết tại San Leon sau một lần dự lễ dựng kỳ đài tại Houston

 


Thơ

Trong tù không có xuân
Xuân này con vẫn chưa về
Mùa xuân Hà Nội
Nhớ xuân này lại nhớ xuân xưa
Ngày ngôi hai xuống thế
New Year of the Pig Wishes - 2019
Giáng Sinh nơi vùng xa
Giáng Sinh buồn  
Kính chúc muà Giáng Sinh 2018  
Christmas Eve Prayers

Bài thơ mùa Giáng Sinh
Phong-Hoa-Tuyết-Nguyệt


Buồn vui tan họp  
Cảm tạ miền Nam  
Từ nay em làm thinh! 
Một Giáng Sinh buồn  
Những tấm gương soi  
Ghen chi lạ 
Noel Cali và Noel trại tù Cà Tum  
Giáng Sinh nơi vùng xa  
Lời nguyện đêm Giáng Sinh của người ngoại đạo  
Người phu quét đường đêm Noel  
Lại tăng thêm thuốc  
Vướng!
Nói dzới bà chủ tịt...  
Chỉ xin một chữ  
Dấu chân chiến mă  
Tớ chẳng bầu lừa...  
Bản trường ca 27  
Than thở cùng ai  
Khen bà chủ tịt !!! 
Đưa em về quê hương  
Chợt thấy lạnh về  
Cho anh vay nè!  
Chỉ cần anh bỏ đảng  
Tu ???  
Ân sủng  
Em bảo: “Anh Là Thiên Thần”!  
Là You? 
Tạ ơn Hoa Kỳ  
Thanksgiving 
Lễ Tạ Ơn  
Đôi dép rách
Chúng ḿnh nợ nhau - Anh c̣n nợ em
Viết cho Bầu Thoại
Hoan hô con chữ thần sầu
Mất!  
Yêu nhau ngàn kiếp  
Chúng ḿnh nợ nhau  
Một chút t́nh quê  
Đưa Thu vào mộng

Bia mộ ngàn thu  
Cơn mưa chiều

Nh́n dă quỳ nhớ  
Thu rồi anh!
Quên đi

Ngậm ngùi  
Hiền!  
Giao mùa  
Vinh quang đại đồng  
Rứt ray t́nh MẸ  
Thương!
Mới thu mà tuyết rơi  
Ai sẽ ?  
Xóm Cỏ t́nh quê
Trăng  
Đừng 
Ngậm ngùi  
Chút t́nh cho Thủ Đức  
Làm quen  
Nhổ bỏ rồi trồng! 
Đắng nhớ thương  
Chồng tôi cưỡi ngựa vu quy  
40 năm kỷ niệm cưới  
Bốn ngàn năm tuổi đá  
Vô cảng Cam Ranh !  
Nồi chè đậu xanh

Sắc thu  
Thu ơi! Đưa lá giùm ai 
Khi tôi chết đừng đưa tôi ra biển 
Tại đôi mắt đó  
Bài thơ Quê Hương  
Hải ngoại thời nay  
Vào thu  
Khắc khoải sầu vương  
Mỗi độ thu về 
Tôi sinh ra giữa ḷng cộng sản 
Mẹo nhớ Hỏi - Ngă  
Thu viễn xứ  
Hoa cúc vàng
Sư tử giận chi?  
Vết cũ nặng ḷng …  
Lấy bút làm vũ khí  
Mùa thu viễn xứ 
Con đường Việt Nam  
Bao giờ là bây giờ  
T́nh hờ  
T́nh thơ anh viết cho em  
Đỏ khoe giàu!  
Bồ đào mỹ tửu 
Buồn tiễn biệt  
Công cầm dù  
Nhà 
Hoàng Kiều nghị quyết  
Ngóng về đất Mẹ
Trời đất quỷ thần!  
Đêm lạnh trong tù  
Rơ ra chân chính, ngụy tà!  
Hữu xạ tự nhiên…  
Cảnh đời  
Đủ rồi ai ơi!  
Bến yêu  
Trải ḷng với người thương binh đồng đội cũ  
Trở giấc mơ hoa  
Nhớ màu hoa tím 
Ta sẽ về thăm lại núi sông !!  
Dân cần vần ngân!  
Hạt lúa ra đi 
Rồi sẽ m áp em ơi!
Lục bát giă từ  
Bài thơ của một anh thương binh. Cay đắng, ngậm ngùi !  
Đi t́m thiên thai  
Đêm mơ hồi quốc 
Cháu chắt chúng ta  
Ngoan đạo  
Vô vọng  
Dáng t́nh  
Tuyệt t́nh ca  
Xuyến xao  
Đă đến đường cùng
Anh yêu em
Nắng tươi thật hồng
Giữ t́nh
Tạ ơn em
Liên lạc
Mưa ướt tràn ḷng thương nhớ…  
Đánh địch  
Nhớ miệt vườn  
Yêu ai 
Đỉa? 
T́nh Cha 
Đại lộ kinh hoàng  
Vận nước, ḷng dân  
Nhớ làm sao nhớ  
Vườn Tao Ngộ  
My Father  
Dại ơi là dại!  
Khét tiếng  
T́nh khúc yêu em  
Em bước qua cầu  
Nỗi buồn hải ngoại  
Cướp nhà xây mộ  
Rác
Yêu & Nhớ em
Chân dung tình yêu
Người lính Cộng Ḥa
Một nửa muốn tṛn
Trách chi nàng bỏ
Vĩnh biệt thâm t́nh
Trăn trở tháng Tư
Nhớ Má  
Em luôn cười hiền  
Mong ai kia  
Bạn dại cho họ khôn  
Tâm ư t́nh chung  
Tim ai sao mà lạ?  
Quân nhân chưa hề cựu  
Bạn hết thân  
Tháng 5 nhớ Mẹ  
Vu Lan nhớ Mẹ 
Đổi cả thiên thu tiếng Mẹ cười  
Khuyên em  
Mẹ đưa con vào lớp vỡ ḷng 
Hôm nay không ăn mặn  
Cúng Mẹ  
Cởi, cỡi  
Tiên học "Bác", hậu học ngu
Kẻ ở người đi
Tuổi trẻ VN
Cộng
Ai giết dân?  
Ai rách bằng dân! 
Ai cặn bả?  
Biệt Hồ Trường  
Con sẽ đưa Mẹ về...  
Khỉ khô 
Cho trọn vần thơ 
Tri ân Quân Y, Hải Quân... QLVNCH

Trong mơ nhớ mộng 
Cầu siêu 
Trăng đời thay cảnh 
Nghe lính tâm sự 
Ái quốc 
Về thăm mộ chàng 
Thơ để tặng 
Yêu! 
Tha thiết yêu em 
Bài thơ không cần tựa  
Không bi quan

Thương em hoài! 
Tôi sẽ về 
Viết cho Minh Bảo 
Hướng thiện 
Hương trà Blao 
Sao mà thương 
Mưa
Ai đ̣i?  
Bao nhiêu "chân dài"?  
Suối vàng, suối bạc chẳng ham!  
Nghĩa trang buồn 
Cám ơn em chuyển lửa  
Ai nhớ ai  
Người lính Việt Nam Cộng Ḥa 60 năm nh́n lại  
Ước vọng xuân về  
Bệnh này…hết thuôc chữa ! 
Lễ t́nh yêu  
Biết lúc nào yếu  
Nếu ai có hỏi  
Bài thơ không đề tựa
Cảnh tù xưa và em bây giờ !  
Mùng bảy mới bắt đầu xuân  
Xót nàng thơ xuân  
Hương xuân 
New Year of the Pig wishes 
Có một niềm riêng  
Chút ư t́nh xuân  
Ai?  
Hương ngoại  
Tân xuân  
Tết miền Trung  
Hoan hô Tông Tông một phát !  
Khi về với đất  
Hồn thơ lai láng  
Lang băm cộng hành nghề  
Toàn dân cả nước hăy vùng lên !  
Ĺ x́ nhau một chữ "Thương" 
Toàn tướng "tâm tư" táo tợn
Biếm t́nh
Xin trả tôi về
Đạp xe ṿng quanh xóm
Có đảng hay đảng có...  
Ngu !!!  
Rượu hẹn cuối năm  
Anh chưa về, không nghĩa là lỗi hẹn  
Ước ǵ được nấy!  
Mày lại về "Ăn Tết"  
Mai con lớn
Đế kinh điêu tàn
Tâm thư gửi đồng bào hải ngoại
Buổi học cuối cùng
Nhờ ơn bác, đảng phe ta !
Vô thần sao lắm đạo?
Đi cùng
Thơ viết trong mùa lễ  
Chạnh ḷng tôi nhớ bóng quê xưa 
T́nh yệu trả lại trăng sao 
Thiền xuân

Tân niên ở quê nhà