TÌNH CŨ - EM THƠ

Rất cám ơn tình của em thơ
Năm xưa dẫu ý lỗi thương chờ
Nhưng ta không trách gì sương gió
Bão nổi lên- Đồng trống hoang sơ…

Đôi mắt ngày xưa- Đêm ái ân
Em đem son sắt thử duyên phần
Ta hôn say đắm hoa kỳ mộng
Nghe máu say tình êm khắp thân.!

Em đến buổi chiều nắng nhạt hanh
Vờn theo hoa bướm gió mong manh
Rối duyên mái tóc, long lanh mắt
Êm ấm tình trao sắc thật lành !

Bão nổi lên, trời chuyển mây đen
Tháng tư đừng trách tại thân hèn
Quân vương nếu phải trang anh kiệt
Thì đất trời Nam khỏi lụy phiền.!

Em đi vượt thoát vui yên ấm
Ta trả nợ đời cảnh lao lung
Thời gian đã xóa đi tình cũ
Gượng sống đày thân giữa núi rừng…

Đất người, tình cũ em thăm hỏi
Ta cám ơn đời duyên cố nhân
Bên chồng hạnh phúc em đừng nói
Lời của ngày xưa của ái ân.!

Đọc thơ em viết ta thương lắm
Một phận thân đơn giữa đất người
Vết của tình xưa ghi thật đậm
Tạo hóa gây chi cảnh đổi dời..!!

thylanthảo