V́ Sao?

 
Anh có ở lại đây một trăm năm,
Ăn gà tây, uống coca, cũng không thành Mỹ trắng.
Anh có ở lại đây một ngàn năm,
Cắt cỏ dang nắng, cũng không thành Mỹ đen.

 
Tiếng Anh tiếng U nay chắc anh nói cũng đă quen,
Nhưng đến bao giờ mới phai mùi nước mắm.
Anh có muốn ở lại suốt đời?
Để mỗi lần đi cày về anh tắm,
Chỉ tắm dưới ṿi sen

 
Những người đồng hương anh vừa quen hôm qua,
Ngày mai có thể trở thành kẻ lạ.
Những người thường làm mặt lạ,
Lại có thể bá cỏ hôn anh,
Nếu anh lên nhanh, nếu anh trúng số.

 
Ôi cái xứ sở xô bồ,
Lắm người qua hơn hai mươi năm
Vẫn c̣n bị hố.
Hàng xóm, láng giềng, nhà nhà lố nhố,
Nhưng chẳng ai thèm biết tên ai.
Xe của ai nấy đi,
Nhà của ai nấy đóng kín mít.

 
Tết tây tết ta, lễ tạ ơn tạ nghĩa,
Chẳng hề qua lại hỏi thăm nhau.
Thỉnh thoảng gặp nhau trên đường đi,
Cũng đặt bày làm người lịch sự,
Mấp máy nói hai nói ba, chào nhau,
Như chào cái cột cờ di động.

 
Đường phố, phi trường, núi rừng, ruộng đồng quá rộng,
Mà ḷng con người đa phần tôi gặp,
Lại nhỏ bé đến li ti,
Nhỏ bé đến dị kỳ,
Nhỏ bé c̣n hơn những ǵ nhỏ nhất!

 
Thế mà từ quê nhà c̣n lắm người ao ước ra đi,
Thế mà từ quê người vẫn chưa có mấy ai thích trở về ...vĩnh viễn!
V́ sao? V́ sao?

 
Xuyên Sơn

 

 


 
Thơ đáp lại của Kế Đô

 
Tớ chẳng muốn ở đây một trăm năm
V́ muốn trở thành người Mỹ trắng.
Tớ cũng chẳng muốn ở đây một ngàn năm
Để lao động như những người Mỹ đen.

 
Tiếng Anh, tiếng Việt tớ nói cũng khá quen
Nhưng đó là ngôn từ dùng trong giao dịch.
Nếu có phải ở đây đến khi nào viên tịch
Th́ cũng phải đi làm với một mục đích
Để nâng cao nếp sống của con người.

 
Người đồng hương, hay người lạ ở trên đời
Đâu cũng vậy, có kẻ hèn người tốt.
Họ thương anh chẳng v́ anh lắm bạc
Hay v́ anh được cất nhắc làm to.

 
Chớ có lầm là nước Mỹ xô bồ
Khi thấy mỗi người mỗi nếp sống tự do
Đèn ai nấy rạng họ không nḥm soi mói
Trừ phi anh mở cửa đón họ vô

 
Anh trách mọi người sống rất thờ ơ
Gặp nhau chỉ lầm bầm vài câu nhạt nhẽo
Như những người học đ̣i làm lịch sự
Và ở nơi này cái ǵ cũng bự

 
Nhưng những người đa phần anh gặp
Lại có một tấm ḷng đê tiện li ti
Vậy th́ ai là kẻ đă ĺ x́
Hàng tỉ bạc cho quê nhà ăn Tết?

 
Cuối cùng như để thay lời kết
Anh lớn tiếng đặt câu hỏi v́ sao?

 
V́ sao?
Từ quê nhà c̣n lắm người ao ước ra đi?

 
Xin thưa:
V́ quê nhà kiếp sống chẳng ra ǵ
Đảng Cộng Sản đang đè đầu dân đói khổ
Nuôi một lũ cán ngu, loài sâu bọ
Đục khoét làm giầu, cướp đất công khai
Cột đèn kia cũng muốn tếch ra ngoài!

 
V́ sao?
Từ quê người vẫn chưa có mấy ai thích trở về vĩnh viễn

 
Xin thưa:
V́ tầm nh́n của anh c̣n thô thiển
Lập luận một chiều, óc nô lệ c̣n cao
Anh chưa hiểu ǵ về chúng tôi, người tị nạn
Chỉ trở về vĩnh viễn khi không c̣n Cộng Sản
Chớ ngu si ǵ về làm bạn với đười ươi!!!

 
Kế Đô

 


 

 

 Trả Lời V́ Sao

 
Dù phải ở lại đây đến ba trăm năm
Nếu Việt Nam vẫn c̣n trong tay cộng sản
Tôi vẫn không về thăm cố quốc Việt Nam
Nói chi  ‘trở về … vĩnh viễn!”
Anh vẫn biết v́ sao tôi vượt biển !?

 
Dù phải ở lại đây đến ba ngàn năm
Tôi vẫn không về sống chung với loài cộng phỉ
Chín mươi triệu dân Việt Nam rất hiểu
Chỉ có bọn anh
Giả điếc giả ngơ, hỏi vơ hỏi vẩn
V́ sao? V́ sao?

 
V́ con người khi được tự do
Có ai chọn sống chung với loài quỷ đỏ ?
Lũ vô thần ḷng lang dạ sói
Bán nước buôn dân
“Xuất khẩu” lao động, lao nô
Bán đàn bà trẻ con cho Phi cho Tàu 
Ăn chận tiền viện trợ nhân đạo
Cướp đất giành nhà, hành hạ dân oan
Chiếm chùa phá miếu, kéo sập nhà thờ
Đào mả cuốc mồ
San bằng nghĩa địa
Xây cao ốc, khách sạn, đón khách ngoại quốc văng lai
Làm giàu cho chủ tịch, thủ tướng … các “ngài”
Để họ trở thành tỉ phú
Tiền rừng bạc biển, gởi con du học nước Mỹ, nước Nga
Trong lúc dân lành nghèo khổ xót xa
Tay lấm, chân bùn,
Bươi rác móc bọc

 
Thế nên “từ quê nhà c̣n lắm người ao ước ra đi”
Thế nên “từ quê người vẫn chưa có mấy ai thích trở về …vĩnh viễn !”
Và “nếu cột đèn biết đi”, nó cũng “nhất trí” t́m đường vượt biển!
V́ sao? V́  sao ?
Anh đă hiểu chưa nào ?
Hay vẫn c̣n hỏi ngơ hỏi ngẩn như một anh chàng giả đui giả điếc …

 

Bưng Bô.

Kế Đô

 

 

 


Thơ

Địa ngục Vĩnh Thạnh  
Noel - C̣n nhớ ǵ không?  
Anh đi thật rồi sao?

Quê hương trong tôi  
Nếu ai có hỏi  
Bài thơ lỡ vận  
Dư hương  
Triết lư tam hầu  
T́m vợ  
KBC 4100
Khối người nghẹt thở  
Thiên tả  
Mảnh trời quê hương  
Hận!  
Bài thơ tặng bạn  
Tôi yêu
Người vợ lính VNCH  
Hổ chuột, Ơn nghĩa báo đền  
Hài kịch vc  
Trên con đường thế hệ  
Cố lên nhe mày...  
Ơi hỡi nàng thơ!  
Bàn trường ca chín  
Kiếp voi thuần hóa  
Đẹp như một áng thơ  
Hè về  
T́nh yệu trả lại trăng sao

Ở đâu bán gạch Thạch Tràng?  
Tâm sự một bào thai  
What you love?  
Nhớ về ngày Quân Lực 19/6  
Nén hương ḷng cho người ....  
Một trang hùng sử  
Cuộc từ ly  
Anh lính Cộng Ḥa ơi!  
Thơ của lính trong tù  
My Father  
Lính già nhớ nườc, thương non  
Ngày giỗ đồng đội  
Ḍng thơ xanh
Thiên nga  
Ngày con ra trường đại học  
T́nh Cha  
Óc đuôi gà  
Bản tin cuối cùng ngày 29/4/1975  
Từ nam Lào về Lao Bảo 1971  
30 Tháng 4, nỗi đau đứt ruột  
Cánh mây vô định  
Bi khúc  
Nhớ má  
Tháng Tư năm ấy...  
Thiên cộng là dứt!  
Người lính già  
Yêu em Ukraine  
Nhắn lời
Quốc hận!  
Tháng Tư đen  
Nhớ thương  
Ngậm ngùi tháng tư  
Giấu đầu đừng để ḷi đuôi  
Cám ơn mày nhớ tế tao  
Suy tôn Quốc Kỳ 
Nghĩa trang buồn  
Tuổi em 
Vương miện cho em
Nói với anh  
Bỏ thôi anh 
Nhớ về Cần Thơ chợ thành buổi sáng 
Ngày trọng đại  
Để nhớ... trường xưa
Đứng tim  
Nữ Lưu Ukraine  
Những cô gái bên bờ biễn đen  
I'm a soldier born to die!  
Bài ca cho Ukraine.....  
Lính nhớ đồng đội  
Khu bưu chính  
Anh sắp bệnh rồi bé ơi!  
Ghẹo nàng  
Mày lại về "Ăn Tết"
Sưởi nhà ai cũng nóng!
Wishes of the Tiger New Year 2022  
Tiến đâu mà chậm với nhanh! 
Sài G̣n thương mến  
The Church Tower  
V́ sao?  
Huế ơi!
Trường xưa phượng đỏ  
Em đâu mùa phượng đỏ  
Sinh Nhật 92