Bè lũ Bắc Kinh hăy xéo về đi!

Ông “chú rể” của các ngươi
Đă qua đời hơn bốn chục năm rồi
C̣n bà cô già cuối thế kỉ 20(*)
Sau 64 năm đợi chờ cũng đă mất!
Vậy nay các ngươi với tư cách ǵ
Mà dám sang “đ̣i” rừng, “đ̣i” đất
“Đ̣i” biển đảo thân thương
Của Dân Tộc Việt Nam?

Các ngươi tưởng Biển Đông
Từ trên trời rơi xuống nước Nam chăng?
Đây là máu xương của hàng triệu ngư dân
Mấy ngàn đời đă gian lao bám biển
Biển Đông của Việt Nam đă từng được
Các nước láng giềng chứng kiến
Có bản đồ, có văn tự hẳn hoi!
Các ngươi không tin ư?
Về giở Bản Đồ Nhà Thanh
Trước năm 1909 mà coi!
Biển đảo của các ngươi
Chỉ đến đảo Hải Nam là hết!
Quần Đảo Hoàng Sa đầu 1974
Vẫn là nơi đồn trú của quân dân nước Việt
Khi tiếp quản Biển Đông năm 1975
Ta vẫn c̣n nguyên đó cả Trường Sa!

Chuyện động trời khi Bắc Kinh
Gọi Hoàng Sa và Trường Sa
Là “thành phố Tam Sa”
Có cả “bộ chỉ huy quân” trên biển
AQ bắt nạt cu D. chứ đừng có mà
Hỗn láo với dân Việt Nam thiện chiến!
Chẳng qua cu D. vừa hèn, vừa tham
Nên chỉ cho tiền là nó lờ chuyện Tam Sa
Nhưng vẫn c̣n đây 91 triệu dân Nam Việt của ta!

Bè lũ Bắc Kinh hăy xéo về đi!
Kẻo Tam Sa sẽ thành Bạch Đằng Giang, Vạn Kiếp...
Sao đă mấy ngàn đời chịu đ̣n rồi
Mà các ngươi vẫn hư thân mất nết
Hay lại mắc chứng “thắng lợi tinh thần”
Của cụ cố nội AQ?
Hăy quay về đền Thổ Cốc ngủ một đêm
Mà trăn trở nghĩ suy đi!

Xin hỏi các ngươi
Dẫu có “ai lấy ai” th́ nước Việt nợ nần ǵ?
Có phải thời Chế Mân nữa đâu
Mà lấy vợ phải trao đất, nhượng biển?
Chưa kể tiền bối của ta là bậc “thánh hiền”
Nên không có việc như các ngươi bịa chuyện
Đừng gắp lửa bỏ tay người kiểu mọi rợ man di!

Nếu khôn hồn, các ngươi hăy xéo về đi!
Đừng để dân Việt nối thêm ṿng tay lớn
Với các bạn láng giềng đang trào dâng sóng cuộn
Chống bành trướng bá quyền thề quyết giữ Biển Đông!

Hỏi lịch sử nước Trung Hoa ngàn năm trở lại đây
Các ngươi đă từng chiếm được nước nào không?
Hay đời nọ sang đời kia chỉ bị các nước ngoài giành giật
Này nhé: Nguyên Mông, Măn Thanh, nước Anh, nước Nhật
Nay các ngươi có thể dắt mũi được cu D.
Nhưng nước Việt th́ không!

“Sự kiện Thiên An Môn” qua rồi nhưng Thiên An Môn c̣n đó
Dân Trung Hoa bị đọa đày nay mai sẽ vùng đứng lên đạp đổ
Bè đảng độc tài gian ngoan, chúng bay chạy đằng trời!
Dân Việt Nam, dân Trung Hoa sẽ cầm tay nhau
Giành quyền sống con người!

Và khi đó Biển Đảo thân thương sẽ trở về Tổ Quốc
Có ǵ sướng vui hơn hỡi Mẹ Việt Nam ơi!
Ta sẽ có dân chủ, tự do bao nhiêu năm mơ ước
Giành lại được toàn vẹn Núi Sông của Mẹ tự bao đời!

 Đặng Huy Văn

(*) Bà Tăng Tuyết Minh sinh tháng 10 năm 1905 tại thành phố Quảng Châu Trung Quốc, mất ngày 14 tháng 11 năm 1991 cũng tại Quảng Châu, hưởng thọ 86 tuổi.

 

 


Thơ

Trang thơ cũ


Chùm thơ t́nh viết dưới cây  
Phù du  
Phủ phàng
Dậy lên cùng với biển Đông  
Tiễn bạn
Vẫn gợi ư phiền
Ḷng thương ray rứt
Trăng mười sáu
Vẫn khó t́m quên
Ḷng thương ray rứt
Tưởng niệm QLVNCH anh hùng
Kỷ Niệm Ngày QL 19 tháng 6
Viết cho Mười Kẽm
Canh Cánh t́nh xưa
Không lối mộng
T́nh vẫn đợi chờ
Trọn t́nh đó em
Cảnh nghèo
Niềm đau ray rứt
Thất ngôn gửi người
Nhớ "Ngày Xưa Hoàng Thị"
Thư không niêm gửi bạn
T́nh cũ - em thơ
Đong đưa giọt t́nh
Hội ngộ
Thèm thuốc
39 năm gặp nhau

Nhớ bạn hiền
H́nh như là...
Dặn ḍ
Chút ư ḷng em
Ngẩn ngơ
Mít dai
Nát ḷng thương nhớ
Chút ư đường về
Rời quê mẹ
Thật đầy
Tắm suối Nam Hà
Với Long Thành
Chùm thơ biển
Những viện đạn đúc bằng máu tim
Tâm sự một người lính
Tiếng vọng KBC
Tiếng hát vinh danh QLVNCH
Thuở ấy đó hoa là nụ
Chậm chậm mây bay
Duyên dáng ngày xưa
Giọt nước mắt chỉ riêng em thấy
Yêu
Yêu
Hai vết thương
Ḍng sông oanh liệt
Trăn trở cuộc t́nh
Mẹ của con
Nhớ Phan Rang
Ngọt cả giấc mơ!
Đoá hồng bên hiên
Cảm tác hoa hồng
Chùm thơ áo trắng
Khúc t́nh sơn ca
Mưa buồn dĩ văng
Thủ Đức !
Tù Nam Hà
Tựa má
Ngoảnh mặt !
Một đời phai phôi  
Bên thềm xưa
Bóng đêm
Giờ đă điểm 
Xuân về nhớ bạn  
Cho ḍng sọng rẽ nhánh
Nó và Tôi
Bao giờ
Thơ Hàn Mặc Tử - Lời b́nh Phạm Ngọc Thái
Cái xinh xinh
Cũng tại mưa buồn
Những vần thơ chống cộng
Chùm thơ Hồ Xuân Hương tái lai
Ḷng dân
T́nh phôi pha
Mặt lọ
Khờ hiu quạnh
Những ḍng thơ thời chinh chiến
Trai ly loạn
Phật tại tâm  
Chùm t́nh thơ sông hồ
Bước chân Việt Khang
Mai tôi chết Cờ Vàng xin được phủ
Th́ thầm với mẹ
Mỗi năm...
Bến cũ
Quà xuân trong tù
Chút ư t́nh quê