Nhục Mất Nước

Không nhục nào bằng cái nhục mất nước
Không hận nào bằng căm hận nô vong
Thân phận nô đau xót tự trong ḷng
C̣n sống đấy nhưng khác nào chết đấy!

Bọn Tàu ô quậy cho thành nát bấy
Diệt những người yêu nước biết thương dân
Chính sách chung là chúng để cho đần
Cho ngu dốt, người Việt thành mê muội

Dùng Việt gian, chúng huưt chó vào bụi
Hăm hại dân, đánh giết thực dă man
Được Tàu tin, bọn cẩu trệ làm càn
Cướp tài sản, chúng ngang nhiên hành động

Bọn Tàu ô càng ngày càng làm lộng
Bắt dân học chữ Hán, nói tiếng Tàu
Thanh niên ta bắt làm việc hơn trâu
Bao thóc lúa chúng chở về mẫu quốc

Thiếu nữ ta những người xinh, nhan sắc
Bắt lấy chồng là bọn Chệt Tàu ô
Đẻ con ra là ṇi Hán, Sở, Ngô…
Chỉ mươi năm là thành Chệt ráo trọi!

Văn hóa Việt Nam, chúng cố t́nh hủy hoại
Cưới hỏi, tang ma, ẩm thực theo đúng Tàu
Sách vở Việt chúng đốt bỏ từ lâu
Chữ Quốc ngữ sẽ dần dần mai một…

Các anh hùng bị chúng đem đi nhốt
Trẻ em ta không học Sử nước nhà
Chúng dạy các em: ṇi giống ông cha
Chính là Tần, Sở, Ngụy, Ngô Trung quốc

Nhạc của ta sẽ là nhạc Trung quốc
Áo quần ta, giầy dép sẽ y chang
Đường phố ta, tên thành thị, tên làng
Dần dần đổi để thành tên Chệt Cộng

Đám chó săn càng ngày càng làm lộng
Chúng xun xoe lấy điểm với quan thầy
Bọn công an man dă đánh giết người
Hiếp phụ nữ, làm triệu tṛ quỉ mị

Bọn Tàu ô xiết dân ta thật kỹ
Mấy ngh́n năm chúng tơ tưởng Việt Nam
Chúng ngày nay được lũ tớ hèn, tham
Cơ hội tốt, bỏ qua thật quá uổng!

Nước mất rồi, đồng bào ơi, t́nh huống
Ta bị đâm v́ chính kẻ nội thù
Những thằng Việt gian: Minh, Duẩn, Giáp, Khu…
Hậu duệ chúng đang cha truyền con nối…

Phải vùng lên kẻo sau này sẽ hối
Dẹp Cáo Minh, diệt chính kẻ nội thù
Biển đất ta, ta lại cố gom thu
Nước Việt Nam trả người Việt: chính nghĩa!

GS Bút Xuân Trần Đ́nh Ngọc
Cựu Dân Biểu Quốc Hội VNCH

 

 

 


Thơ

Trang thơ cũ


Chùm thơ t́nh viết dưới cây  
Phù du  
Phủ phàng
Dậy lên cùng với biển Đông  
Tiễn bạn
Vẫn gợi ư phiền
Ḷng thương ray rứt
Trăng mười sáu
Vẫn khó t́m quên
Ḷng thương ray rứt
Tưởng niệm QLVNCH anh hùng
Kỷ Niệm Ngày QL 19 tháng 6
Viết cho Mười Kẽm
Canh Cánh t́nh xưa
Không lối mộng
T́nh vẫn đợi chờ
Trọn t́nh đó em
Cảnh nghèo
Niềm đau ray rứt
Thất ngôn gửi người
Nhớ "Ngày Xưa Hoàng Thị"
Thư không niêm gửi bạn
T́nh cũ - em thơ
Đong đưa giọt t́nh
Hội ngộ
Thèm thuốc
39 năm gặp nhau

Nhớ bạn hiền
H́nh như là...
Dặn ḍ
Chút ư ḷng em
Ngẩn ngơ
Mít dai
Nát ḷng thương nhớ
Chút ư đường về
Rời quê mẹ
Thật đầy
Tắm suối Nam Hà
Với Long Thành
Chùm thơ biển
Những viện đạn đúc bằng máu tim
Tâm sự một người lính
Tiếng vọng KBC
Tiếng hát vinh danh QLVNCH
Thuở ấy đó hoa là nụ
Chậm chậm mây bay
Duyên dáng ngày xưa
Giọt nước mắt chỉ riêng em thấy
Yêu
Yêu
Hai vết thương
Ḍng sông oanh liệt
Trăn trở cuộc t́nh
Mẹ của con
Nhớ Phan Rang
Ngọt cả giấc mơ!
Đoá hồng bên hiên
Cảm tác hoa hồng
Chùm thơ áo trắng
Khúc t́nh sơn ca
Mưa buồn dĩ văng
Thủ Đức !
Tù Nam Hà
Tựa má
Ngoảnh mặt !
Một đời phai phôi  
Bên thềm xưa
Bóng đêm
Giờ đă điểm 
Xuân về nhớ bạn  
Cho ḍng sọng rẽ nhánh
Nó và Tôi
Bao giờ
Thơ Hàn Mặc Tử - Lời b́nh Phạm Ngọc Thái
Cái xinh xinh
Cũng tại mưa buồn
Những vần thơ chống cộng
Chùm thơ Hồ Xuân Hương tái lai
Ḷng dân
T́nh phôi pha
Mặt lọ
Khờ hiu quạnh
Những ḍng thơ thời chinh chiến
Trai ly loạn
Phật tại tâm  
Chùm t́nh thơ sông hồ
Bước chân Việt Khang
Mai tôi chết Cờ Vàng xin được phủ
Th́ thầm với mẹ
Mỗi năm...
Bến cũ
Quà xuân trong tù
Chút ư t́nh quê