NGÔI NHÀ THỜ CỔ BÊN D̉NG SÔNG SAIGON

Như một định mệnh, chiều mùng 3 Tết năm nay tôi trở lại thăm vị linh mục chánh xứ và ngôi nhà thờ nhỏ của họ đạo Thủ thiêm, nằm bên kia sông Saigon, trên bán đảo Thủ thiêm, quận 2, thành phố Sàig̣n. Lần cuối tôi đếm thăm ông có lẽ cách đây đă gần 2 năm, nên quang cảnh đă thay đổi khá nhiều. Con đường rải nhựa nhỏ, chạy quanh co từ bến phà Thủ thiêm về Cát lái, nay gần như biến mất. Bây giờ vùng đất này đang trở thành 1 công trường xây dựng khổng lồ, những đống đất, đá to tràn ra khắp nơi, và xe ủi, xe tải … nằm ngổn ngang bên đường. Khi xe tôi đổ dốc cầu Thủ thiêm để rẽ vào con đường mà vài năm về trước tôi đă từng đi qua. Bây giờ chỉ là con đường đất bụi mịt mù, có những đoạn toàn là đá dăm làm chiếc xe gắn máy như muốn trượt đi,khiến tôi loạng choạng tay lái. Dưới bánh chiếc xegắn máy vang lên tiếng lạo xạo trong không gian vắng vẻ. Các lùm cây cỏ dại vẩn mọc tràn ngập 2 bên đường. V́ sợ bị lạc lối, tôi chạy theo con đường nhỏ t́m ra hướng bờ sông, đến đoạn có ngả 3, tôi giảm tốc độ và quẹo vô hướng bên phải. Ở đó có ngôi chùa nhỏ và vài người trước cổng, với hi vọng nhờ họ chỉ dùm đường ra nhà thờ. Thật may, 2 người dân có lẽ là Phật tử vừa viếng chùa ra. Họ nói sẽ chạy xe đi trước và tôi cứ chạy theo sau là đến nơi. Đến trước cổng nhà thờ tôi rẻ xe vào, sau khi mỉm cười và không quên ra dầu cám ơn họ.

Ngôi nhà thờ nhỏ nhắn nằm im dưới nắng vàng nhẹ chiều xuân. Trước bậc tam cấp là 2 cây mai giả to, hoa vàng rực rở. Trước nhà ngôi nhà cổ kiến trúc 1 tầng, mái ngói theo kiểu Pháp, dùng làm nơi sinh hoạt của các cha là những chậu hoa cúc vàng tươi tắn. Một chàng thanh niên trẻ đến gần và hỏi tôi t́m ai, sau khi biết tôi đếm thăm cha, anh nói hăy ngồi chờ một chút, v́ cha cũng đang bận tiếp khách. Tôi nh́n lên đỉnh mái nhà thờ, con số năm 1859 như nhắc nhở tôi về tuổi tác lâu đời của nó. Ngày đó có lẽ tôi c̣n là những hạt bụi bay đâu đó trong cỏi đời này. Bây giờ họ đạo Thủ thiêm đă hơn 150 năm, ngôi nhà thờ cũ đă bị phá đi v́ quá nhỏ, để xây ngôi nhà thờ hiện nay. C̣n ngôi nhà các cha đang ở th́ vẩn giử nguyên vẹn kiểu kiến trúc cũ từ ngày mới xây cho đến hôm nay.

Tôi nhớ lại những lần thăm vị linh mục trước đây và được ông mời ở lại dùng cơm trưa. Ông rất hóm hỉnh, và hay nói chuyện với tôi về nhiều đề tài.Trong đó nổi bật nhất là việc ông kiên tŕ tranh đấu, thuyết phục nhà cầm quyền địa phương về sự tồn tại của họ đạo Thủ thiêm và ngôi nhà thờ đă có từ rất lâu. Nên ông và ngôi nhà thờ sẽ vẩn ở đây, sẽ không di dời đi đâu hết, cho dù họ t́m đủ cách để làm khó dể, lẩn cả việc dùng quyền lực để ép ông và họ đạo phải ra đi để họ lấy đất đai. V́ ngôi nhà thờ có 1 vị trí rất đẹp bên bờ sông Saigon, như mọi người hay nói là “vị trí vàng”.

Nhưng ông vẩn ở lại với ngôi nhà thờ cổ, chăm sóc, tu sửa thêm để nó ngày một vững chắc và đẹp hơn. Và ông vẩn thi hành phận sự của một linh mục với giáo dân họ đạo mổi thứ bảy, chủ nhật và những buổi lể chiều. Ông rất được giáo dân thương mến v́ họ hiểu ông rất kiên cường và can đảm khi ở lại cùng họ, để bảo vệ niềm tin tôn giáo cao quư và ngôi nhà thờ thân yêu của họ.
Tôi vào thăm ông trong thời gian ngắn ngủi. Năm nay sức khỏe ông yếu đi nhiều hơn v́ tuổi tác và ảnh hưởng của cơn đột qụy gần 2 năm trước. Ông vẩn nh́n tôi cười tươi, ánh mắt vẩn tỏ ra nét hóm hỉnh ngày nào. Căn pḥng nơi ông nghỉ ngơi, dưỡng bịnh toát lên màu trắng nhẹ nhàng, b́nh dị với nhiều tượng và tranh ảnh các vị thánh, và nhiều món quà mà khách đến thăm biếu tặng ông.

Tôi từ giả ông ra về trong ánh nắng chiều xuân phai đang lăng đăng trên mặt sông Saigon. Bên kia sông Saigon những ṭa cao ốc dọc bến Bạch đằng đang soi bóng. Những h́nh ảnh và kỹ niệm của Saigon trước năm 75 như đang quay về. Sông Saigon chiều nay đẹp lặng lẻ, làm sống lại trong tôi những kư ức về những ngày rất đẹp của 1 thành phố đă từng là thủ đô của Miền Nam tự do, làm tôi khó có thể quên những h́nh ảnh đó dù thời gian qua đă rất lâu !

Ngôi nhà thờ vẩn uy nghi bên bờ sông nơi nó đă có mặt từ hơn 150 năm về trước. Niềm tin vào Thương Đế đă chiến thắng. Không có một quyền lực tàn bạo nào khuất phục được niềm tin của vị cha xứ già cả, ốm yếu và những giáo dân hiền ḥa của ông.



 

 


VĂN CHƯƠNG

Bài vở cũ 2015
Bài vở cũ 2014
Bài vở cũ 2013 
Bài vở cũ 2012

Truyện Ngắn

Hồi ức - Một thời chinh chiến 
No Easy Day - Ngày Vất Vả

Những bài viết của Bất Khuất


Giấc mộng kinh hoàng  
Hồi Kư của vợ người tù “cải tạo”  
Viễn thám
Trong bóng hoàng hôn
Tâm sự cùng Nữ Sĩ Dư Thị Diễm Buồn  
Phản bội Đồng Minh hay thay đổi chiến lược chống CS
Cái áo Jacket Không Quân
Ánh sáng cuối đường hầm
Sức mạnh của đồng tiền  
Di chúc tuyệt mệnh  
Rồi tôi sẽ hạnh phúc  
Anh không chết đâu anh  
V́ sao tôi là Nữ Quân Nhân?  
Nồi chè của Ông Tướng  
Người cha trăm tuổi  
Hai ngày gác ở Nghĩa Trang Quân Đội
Dự lễ Phật Đản  
Từ mặt đường dậy sóng ...  
Viết cho một người lính  
Mặt trận Tân Cảnh, Kontum 1972 
Nghĩa Quân 
Chia sẻ với các em của chị
Có những chuyến tàu
Những mảnh hồn phiêu bạt ...
Cho nhau cuộc đời  
Cha và con với biển và cá  
Kẹt cứng gọng kềm

Người tù binh hồi chánh bên bờ sông Ba  
Cái bóng của vị thầy tu  
Cái nón sắt của người lính VNCH  
Trăm ngh́n nhánh khổ  
Sài-G̣n miền đất địa linh nhân kiệt
Triết lư nhân sinh - Luận về mộng mơ qua Văn chương và Triết học  
Tấm thẻ bài  
Tung cánh chim t́m về tổ ấm  
T́nh nghĩa Vợ, Chồng khi kẻ mất, người c̣n đời sống sẽ ra sao?  
Viết cho Nguyễn Viết Dũng  
Việt cộng - Việt cộng
Tháng Ba chôn súng  
Băi biển Non Nước: Một kết thúc tức tưởi, oan nghiệt 
Tiểu Đoàn 9 TQLC - Trận chiến sau cùng  
Một lần chào cuối cùng của đời quân ngũ !  
Mất Đà Nẵng  
Sự quan tâm của vị Tướng  
Saigon xưa ...cái thời xé tiền để .. thối lại !  
Giọt nước mắt của lính
BTL/HQ/V4 DH – Di tản với 3000 đồng bào  
Người lính Việt Nam Cộng Ḥa sau 30 tháng Tư  
Bàn thờ hai mặt  
Ngôi nhà thờ cổ bên ḍng sông Saigon 
Ṿng tṛn nhân quả  
Bạn tôi người lính trẻ
Nhớ kỉ niệm .…
Một lần mất mát  
Chuyện buồn người vợ tù  
Nhẩy Dù tử chiến tại mặt trận Quảng Trị 
Ngô Quang Trưởng - Cổ kim như danh tướng 
Khai bút đầu Xuân Bính Thân 2016 - Sát cộng nô hịch

Về thăm quân trường cũ 
Xuân đă tàn chưa?

Tưởng như … Mùa xuân không c̣n nữa 
Táo quân về trời 
Đi chợ... Tri thiên mệnh  
Điều bố không dặn lại

Một đời lận đận chiến tranh  
Gió mùa xuân  
Viên đại bác cuối cùng nơi phà Cát Lái 
Người vợ là một vĩ nhân

Chưa tu đă thành Phật  
Tướng Ngô Quang Trưởng - Cô kim như danh tướng

Bắc Kỳ 9 nút - Bắc Kỳ 2 nút