Bài viết dưới đây của tác giả Nguễn Quang Duy bên Úc Châu có thể do nhân kỷ niệm 45 năm ngày Hoàng Sa của VNCH bị mất vào tay Trung Cộng mà Bắc cộng không một tiếng ho he. Về phía Việt Nam Cộng Ḥa, tiếng là ít thiệt hại hơn đối phương nhưng điều chua cay đau đớn nhất là mất quần đảo Hoàng Sa: rơi vào tay kẻ thù truyền kiếp của dân tộc.
Những năm sau này, vào cuối thập niên 70 của thế kỷ trước, khi giữa 2 thằng anh em môi hở răng lạnh, núi liền núi sông liền sông cơm không lành canh không ngọt. Đứa cho là thằng em phản bội, ăn cháo đá bát. Phải cho nó một bài học để đời. Thằng nhỏ th́ tố cáo trước dư luận là thằng anh bá quyền, xâm lăng. Hai thằng bắt đầu công kích, đấu đá nhau trưng ra những giấy tờ tài liệu chứng minh chủ quyền của ḿnh. Thằng Bắc cộng th́ phát hành " Bị vong lục " tố cáo thằng Tàu cộng lấn đất lấn biển, xâm lăng từ nhiều năm nhiều đời từ thời ông Bành Tổ năm Th́n băo lụt nào đâu đó.
Cái lạ là người ta nói Bạch thư hay sách trắng cũng được đi. Bộ Ngoại Giao sẽ phát hành Giác thư để tố cáo thằng kia. Cớ ǵ phải là Bị Vong Lục. Nội cái tựa ( nhan đề ) tập sách cũng đă thấy yếu hơn thằng kia về ngôn từ rồi. Tuy nhiên hai thằng tuyên chiến đánh nhau chí chết trong hơn nửa năm giời. Thằng hộc máu mồm thằng xồm máu mũi. Cuối cùng chúng đ́nh chiến, hết quan tàn dân thu quân kéo về. Thằng nào cũng hê lên là ḿnh chiến thắng. Vậy th́ ai thua đây? Phải rồi, người dân cả 2 nước thua. Vợ, con, cha mẹ có chồng anh, em, con tử trận là thiệt tḥi nhất. Nguyên khí Quốc Gia bị thương tổn ai bù đắp cho? Chẳng qua v́ tham lam tham vọng ngu si ngoan cố kiêu căng phách lối hợm hĩnh và hoang tưởng mà ra đấy thôi.
Ta thấy chiến thuật, chiến lược các quốc gia nhất là các cường quốc cũng thay đổi xoành xoạch.. Môt khi nước A thay đổi chính sách kế hoạch đối ngoại th́ các nước khác B,C,....cũng phải thích ứng thay đổi theo cho thích hợp nói thẳng ra là đối phó với nhau để kềm hăm sự lấn lướt, tham vọng của nước nọ lên nước kia. Nghĩa là anh nào cũng phải lấy 2 tay che mông của ḿnh không dám sơ hở lỡ ra chúng tập hậu hết phương chống đỡ.
Có điều nạn nhân đau khổ là Việt Nam Cộng Ḥa vừa mất lănh thổ, mất chính quyền, quân đội, dân tộc....mất tất, mất không sót thứ ǵ. Duy một số người Việt lưu vong thất thổ. Sau thời gian ngắn lấy lại thần hồn bèn phân tích mổ xẻ, quay qua đổ thừa tại Mỹ bỏ rơi, phản bội đồng minh. V́ thế này, v́ thế nọ mà VNCH mới sụp đổ. Thật hồ đồ, đáng bị coi thường. Không thể đổ thừa cho bất cứ ai bất cứ thế lực ngoại quốc nào khác hay nói một cách bâng quơ được mà phải căn cứ trên văn bản đă chính thức được kư kết giữa hai bên.
Trong trận hải chiến ở Hoàng Sa một số thủy thủ của chúng ta ( VNCH ) và tàu bè bị nạn. Mặc dù tàu của Đậ Thất Ham Đội hoạt động không xa khu vực giao chiến lắm nhưng tàu VNCH đánh tín hiêu S.O.S. vẫn không được bất cứ tàu nào của anh bạn Đồng Minh tới cứu nạn. Chúng ta cho là họ phản bội. Thực ra nếu xét cho cùng họ cũng có điểm đáng trách nhưng giữa chúng ta ( VNCH ) gọi họ là Đồng Minh nhưng họ có cho họ là Đồng Minh ( Allies ) với chúng ta đâu. Chẳng qua họ chỉ là Liên Minh ( Coalition ) với chúng ta mà thôi. Xem ra họ không có bổn phận hay trách nhiệm ǵ với chúng ta cả. Bởi lẽ giữa VNCH và Hoa Kỳ chẳng có kư kết với nhau bất cứ một Hiệp Ước hay Hiệp Định ( Treaty / Traité ) về bất tương xâm nào. Mà chỉ có những giao ước với nhau ( văn bản ) về Liên Minh hỗ trợ hỗ tương giúp đỡ lẫn nhau.
Chính v́ thế, sau khi đảo chánh Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm ( 1963 ) Hội nghị các tướng lănh ở Vũng Tàu mới ra một bản gọi là Hiến Chương ( Vũng Tàu 1964 ) Thời đó sinh Viên và giới trí thức biểu t́nh phản đối gọi là Hiến Chương bán nước. Sau Hiến Chương đó quân đội Mỹ và Đồng Minh ( cứ cho là như vậy đi/ Thằng vi xi nói gọi là lính chư hầu không sai lắm đâu ) đổ bộ vào Đà Nẵng và trên toàn cơi Nam Việt Nam từ Quảng Trị tới Cà Mau. Nhằm giúp VNCH ngăn cản sự xân lăng của cộng sản Bắc Việt với ư đồ xích hóa cả dải đất h́nh chữ S ở phương Nam. Hội Đồng quân nhân Cách Mạng mà chủ tịch là Tướng Nguyễn Khánh phải ra ḥa hoăn và hứa nhăng cuội ǵ với những nhóm biểu t́nh. Thời gian này ( 1964 - 1967 ) là cả những ǵ nhiễu nhương, biến động của chính trường lẫn chiến trường VNCH. Có vị Quận Trưởng nọ nói rằng trung b́nh mỗi tuần mất 2 xă vào tay việt công. Cứ đà này kéo dài không khéo mất nước luôn. Kể từ khi người Mỹ đưa quân vào Miền Nam tham chiến. VNCH từ đang có chính nghĩa trở thành mất chính nghĩa về mặt tuyên truyền và chính sách cống cộng.
Tuy nhiên vỏn vẹn trong ṿng 10 năm, có lẽ cách nào đó Hoa Kỳ đă đạt được mục tiêu của ḿnh ở một và hay nhiều phương diện có tính cách chiến lược nào đó họ bèn bày ra Hiệp Định Paris để thoải mái yên ổn rút lui khỏi cuộc chiến vẫn c̣n tiếp diễn ở Nam Việt Nam dẫn tới sự kiện VNCH hoàn toàn biến mất trên bản đồ thế giới. Thế nên biến cố Hoàng Sa vào tháng 1/1974 Mỹ đă chẳng c̣n cũng như không c̣n trách nhiệm hay bổn phận ǵ với VNCH ngoại trừ nhân đạp. Ấy là dựa trên hiệp ước và giấy trắng mực đen. Mặc dù con số hơn 58 000 quân nhân Hoa Kỳ tử trận ở VN được nêu lên, nhiều giới c̣n so sánh cho rằng chưa bằng số thương vong v́ tai nạn lưu thông trên toàn quốc trong một năm. Nếu phát biểu, so sánh nhận định như thế th́ quả thật quá tàn nhẫn. Chẳng lẽ người ta chỉ biết đánh giá trên con số sao? Nhưng đó cũng là cách so sánh đối chiếu để biện minh cho lập luận vơ vào nào đó cho có chính nghĩa hay ít ra cũng là con số khả dĩ để thuyết phục một số người.
Mang thân phận nhược tiểu, đất nước bị phân hóa, tan ră lại thất thổ lưu vong. Chua biết số phận sẽ được đinh đoạt ra sao. Phần kẻ chiến thằng càng ngày càng lệ thuộc vào ngoại bang, kẻ thù truyền kiếp từ thời lập quốc đến nay. Nếu không biết khôn khéo, biết t́m cách tạo thành một khối đ̣an kết dận tộc mà lại gây chia rẽ, phân hóa th́ cảnh rơi vào ách nô lệ ngoại bang sẽ không xa, Cho dù chiến lược các cường quốc có thay đổi hay không cũng thế thôi. Nếu ḿnh không biết tự cứu lấy ḿnh.
MƯA NGUỒN.
Tại sao người ủng hộ TT Trump không...?
|
Chính khách nổi
bật nhất trong năm
Lăo quái
thay đổi hay phá bỉnh
Sự sụp đổ của Trung Cộng
Triển vọng
đối tác chiến lược Việt-Mỹ
Chuyện cái lon bia
Sự điên rồ của
bọn Dân Chủ
Xin đừng bắn sau
lưng
Buttigieg, ngôi
sao mới
Pamela Karlan, đại
trí thức mất dạy
Cuồng điên chống
Trump
Âm mưu đảo chánh
Thân phận con
người
Sự thật về Thích Trí Quang qua biển động miền trung
Trung Đông đang
lột xác
CHXHCN Cali và “The Vietnam War”
Đánh bùn sang ao
Tin điều tra đàn hặc
Giấc ngủ
Quẩn quanh sự đời
8
Quẩn quanh sự đời
6
& 7
Quẩn quanh sự đời
5
V́ sao chính
trị Mỹ tiến bộ nhất thế giới?
Mừng đảng....
Đồng hương...
Cập nhật bầu cử
Sài G̣n - Hà Nội
Giao thiệp
Xâm lăng văn hóa
Quà mừng cắt mạng
Hiểm họa TC với người Việt và Donald Trump
Tin vắn tuần qua September 14 – 2019
Kinh tế ăn xin
Thái
Thanh người mà ai cũng mắc nợ
Nh́n lại biến cố đau thương 11 tháng 9 - 2001
Mỹ dùng thuế
quan đánh Trung Cộng
Quyền lợi, quyền lực
Thư viết cho
những thằng ngu
Gởi cháu Hoàng Kiều
Thư giởi bác Hoàng Kiều
Mặt trái, mặt thật
Chuyên tu, tại chức
Mèo vờn chuột
Kẻ thù trong
hàng ngũ chúng ta
VIP
Tự ti mặc cảm
Câu chuyện Batimore
vc ngang nhiên
Liêm sỉ
Donald
Trump - Quyền biến khó lường
Bởi đâu
Thương chi Phạm
Quỳnh
TT
Trump - 5 cuộc chiến định vị lại nước Mỹ...
Donald John Trump - Ông là ai ?
Trung thành hay phản
bội
Trả thù hèn hạ
Thương chiến
Thương phế binh
Tụi
bây chờ ở người lính VNCH điều ǵ nữa?
Cháy nhà ra mặt
chuột
Đ̣i quyền b́nh đẳng
Cuộc chiến Mueller leo thang
Toàn xă hội rặt
kẻ nói láo
CHXHCN Cali và “The
Vietnam War”
Khinh bỉ
Nói phét thành thần
Nghĩa tử là nghĩa tận
Lời phân trần
của "hàng" tướng Dương Văn Minh
Jane "phản chiến"
Tên Việt
kiều phản động
Vô ơn
Tội lăng quên
Dân Chủ - Cộng Hoà
Tháng Tư nói
chuyện ‘giải phóng’
Đảng dân chủ mới
Donald Trump - Ông là ai?
Những khó khăn
của VN hiện nay
Bắt tay
Xi, Micron đă thấy một nguy Tàu chưa?
Ông tân bộ trưởng Tư
Pháp
Hồ Chí Minh, Thiên
Thần hay Ác Quỷ?
Chuyện ông Trâm
Khó khăn của
Việt Nam
Bức tường, xây hay
không?
Cướp có chính danh
Cường địch trước
mặt...
Thay đổi hay là chết
Đảng dân chủ đa dạng
hay bát nháo?
Đàn áp người Duy Ngô
Nhĩ
Tận cùng của sự tàn nhẫn
Năm Heo nói chuyện
Heo/Lợn
Tập đoàn bán nước
Điểm tin năm qua
Đàn áp tự do dân chủ
Chiến lược toàn cầu hóa
Có danh dự đâu mà yêu
cầu người ta “đảm bảo”