Hăy hát lên bài ca yêu nước Nguyễn Phương Uyên!

Hăy hát lên
Bài ca yêu nước Nguyễn Phương Uyên!
Từ Bô-xít Tây Nguyên đến địa đầu Bản Giốc
Từ Trường Sa xa xôi đến giảng đường đại học
Hăy cùng nhau hát lên!
Vạn lính đảo, triệu sinh viên!

Chúng ta hăy cùng xiết chặt tay!
V́ lũ giặc xâm lăng đă đến
Tuyên bố “Đường Lưỡi Ḅ” mưu chiếm trọn Biển Đông
C̣n ngang ngược lập “Thành phố Tam Sa” trên biển
Gồm cả quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của cha ông!

Chỉ những kẻ vô lương tâm mới không thấy đau ḷng
Khi quân giặc cướp tàu thuyền và bắn chết ngư dân trên biển
Khi cố t́nh quên vong linh những anh hùng Hải Chiến[1]
Khi v́ tiền mà cho chúng thuê biển, thuê rừng
Khi cho chúng đưa lao động sang trên các công trường
Làm rơi lệ Tố Như, xót xa hồn Nguyễn Trăi!

Chỉ có bọn “người yêu nước” mới coi
Chống tham nhũng, chống ngoại xâm là “phản quốc”
Quyết đ̣i lại Hoàng Sa là “chống đảng”, “chống nhân dân”
Mới lu loa Vua Gia Long “cơng rắn cắn gà nhà bán nước”
Mới xem người bạn chí cốt của Mao
Là “anh hùng chống xâm lăng”!

Hăy hát lên các bạn ơi!
Khi Đông Nam Á đă nhất tề chống giặc
Khi Phi-lip-pin cũng nhỏ bé như ta
Mà đă kiên cường đứng tiên phong
Rồi Ma-lai, In-đô...đă đồng ḷng đoàn kết
Chống quân bành trướng Phương Bắc
Thề quyết giữ Biển Đông!

Nay nghe tin các người định kết tội
Nguyễn Phương Uyên v́ Lá Cờ Vàng Ba Sọc
Trên tờ giấy A4 kẻ bằng tay dán trong một chiếc thùng
Vậy ai sẽ kết tội người đă in Lá Cờ Sáu Sao[2] nghênh đón giặc?
Để hàng trăm em thiếu nhi phải cầm lá cờ đó vẫy chào...
Hay chấp nhận kiếp nô vong?

Đất ruộng th́ các người tước đoạt của dân để xây sân gôn, biệt thự...
Vậy người nông dân nay mai biết lấy ǵ để nuôi cha mẹ, nuôi con?
Hay lại phải đi làm điếm, làm thuê, làm “Ô-Sin” khắp thế giới
Để các người được sống xa hoa nơi gác tía, lầu son?

Lẽ nào nêu khẩu hiệu
“V́ danh dự Tổ Quốc chống giặc Tàu xâm lược!
“V́ tương lai đất nước chống tham nhũng bạo tàn!”
Là “phản Quốc”, là “hại nước”, là “buôn dân”?
Vậy xin được hỏi “Quốc” này là Quốc ǵ?
Hay “Quốc trung”, “Quốc tặc”?
Hay “Quốc” là “nước đục” béo c̣
Để kiếm mồi dâng cúng giặc?
Chứ không phải “Nam Quốc Sơn Hà, Nam Đế cư!”
Của Lư Thường Kiệt ngàn năm vang vọng đến bây giờ?

Có thể các người
Sẽ kết “tội” Phương Uyên rồi bắt giam em một cách vô nhân đạo

Nhưng Phương Uyên đă thành tên một Bài Ca Yêu Nước vọng muôn nơi

Các người có thể làm nhục xác thân em trong chốn lao tù
Nhưng tâm hồn em vẫn như cánh Hải Âu trên biển đảo
Đang vẫy gọi hàng chục triệu thanh niên
Vùng đứng lên giữ nước
Cứu giống ṇi!

Nguyễn Hàm Thuận Bắc

[1] Hải Chiến Hoàng Sa 19/1/1974 và Hải Chiến Trường Sa 14/3/1988.
[2] Ngày 21/12/2011, tại Hà Nội, hàng trăm em thiếu nhi Việt Nam đă cầm những Lá Cờ Sáu Sao của Trung Quốc để đón Phó Chủ Tịch nước CHNDTH Tập Cận B́nh.

 

 


Thơ

Trang thơ cũ


Những con ma không mặt nạ
Miếng chả thiu
Sương ban mai
Cảm nhận lời thơ
Từ Trường Sa gửi Nguyễn Phương Uyên
16 bài thơ t́nh hay của Phạm Ngọc Thái
Nói với thằng hèn
Yên giấc
Ta về
Rồi có một ngày
Ta hăy cùng nhau
Duyên số
Duyên kiếp
Cuộc chiến đấu này
Ân nghĩa nặng đời
Tống biệt anh Nguyễn Chí Thiện
Gửi em thơ
Những gịng sông tranh đấu
Trời mưa lại nhớ
Đôi mắt ngước lên
Bản giao hưởng Sydney
Sàigon - Ta nhớ em
Khúc buồn gửi em
Tưởng nhớ thi nhân Hàn Mặc Tử
Sao anh vẫn chưa về ?  
Ngọt nụ t́nh em
Vết của thời gian
Mơ em chiều cổ sử
Tượng đời
Tạm biệt hè
Lá về nguồn
Nước đă đầy ly
Đắn đo
Cô đơn
Trả đền cho em
Nhớ quê hương
Vẫn nhớ buồn
Gửi lại cho đời
Mật ngọt
Lá thư ngày trước
Hùng tuyên son sắt
Đâu chỉ ta buồn
Vết in kỷ niệm
Hoàng Sa ơi c̣n đây bằng chứng máu!
Em cười duyên dáng
Đêm trong tù
Cơi tiên
T́nh xa thương nhớ
Thuyền đời
Linh hồn mộ gió
Đêm rồi cũng đến
Tha thiết ân t́nh
Này các cháu !
Nhục mất nước
Bè lũ Bắc Kinh hăy xéo về đi!
Người HO già... thăm mộ bạn
Buổi sáng gặp em
Lá úa tuổi chiều  
Nhớ về Cần Thơ
Nửa vần trăng
Giang san Việt
Trông chồng
Cái học nhà nho
Tôi sẽ phải về
Biển Đông
Trở cờ
Tiên ủ đời ta
Hoàng Sa mến thương ơi!
Kontum kiêu hùng
Nhớ người t́nh
Từ trường xưa
Bài thơ không tựa
Chùm thơ t́nh viết dưới cây  
Phù du  
Phủ phàng
Dậy lên cùng với biển Đông  
Tiễn bạn
Vẫn gợi ư phiền
Ḷng thương ray rứt
Trăng mười sáu
Vẫn khó t́m quên
Ḷng thương ray rứt
Tưởng niệm QLVNCH anh hùng
Kỷ Niệm Ngày QL 19 tháng 6
Viết cho Mười Kẽm
Canh Cánh t́nh xưa
Không lối mộng
T́nh vẫn đợi chờ
Trọn t́nh đó em
Cảnh nghèo
Niềm đau ray rứt
Thất ngôn gửi người
Nhớ "Ngày Xưa Hoàng Thị"
Thư không niêm gửi bạn
T́nh cũ - em thơ
Đong đưa giọt t́nh
Hội ngộ
Thèm thuốc
39 năm gặp nhau

Nhớ bạn hiền
H́nh như là...
Dặn ḍ
Chút ư ḷng em
Ngẩn ngơ
Mít dai
Nát ḷng thương nhớ
Chút ư đường về
Rời quê mẹ
Thật đầy
Tắm suối Nam Hà
Với Long Thành
Chùm thơ biển
Những viện đạn đúc bằng máu tim
Tâm sự một người lính
Tiếng vọng KBC
Tiếng hát vinh danh QLVNCH
Thuở ấy đó hoa là nụ
Chậm chậm mây bay
Duyên dáng ngày xưa
Giọt nước mắt chỉ riêng em thấy
Yêu
Yêu
Hai vết thương
Ḍng sông oanh liệt
Trăn trở cuộc t́nh
Mẹ của con
Nhớ Phan Rang
Ngọt cả giấc mơ!
Đoá hồng bên hiên
Cảm tác hoa hồng
Chùm thơ áo trắng
Khúc t́nh sơn ca
Mưa buồn dĩ văng
Thủ Đức !
Tù Nam Hà
Tựa má
Ngoảnh mặt !
Một đời phai phôi  
Bên thềm xưa
Bóng đêm
Giờ đă điểm 
Xuân về nhớ bạn  
Cho ḍng sọng rẽ nhánh
Nó và Tôi
Bao giờ
Thơ Hàn Mặc Tử - Lời b́nh Phạm Ngọc Thái
Cái xinh xinh
Cũng tại mưa buồn
Những vần thơ chống cộng
Chùm thơ Hồ Xuân Hương tái lai
Ḷng dân
T́nh phôi pha
Mặt lọ
Khờ hiu quạnh
Những ḍng thơ thời chinh chiến
Trai ly loạn
Phật tại tâm  
Chùm t́nh thơ sông hồ
Bước chân Việt Khang
Mai tôi chết Cờ Vàng xin được phủ
Th́ thầm với mẹ
Mỗi năm...
Bến cũ
Quà xuân trong tù
Chút ư t́nh quê