Truyện ngắn
Darren Thăng
Tiếng c̣i báo động của nhà tù an ninh tương đối (minimum security) Apalachee (A-pao-lê-chi), khu nhánh Tây của tiểu bang Florida vang lên từng chập rạng sáng Chủ Nhật ngày 10 tháng 9, đă đánh thức đám phạm nhân dậy và ngầm thông báo cho họ biết có cuộc vượt ngục vừa thực hiện đêm qua.
An ninh trại tù khám phá ra 4 phạm nhân lợi dụng lúc nửa đêm Hurricane (cuồng phong) Irma (Ơ ma) cấp 4 hoành hành tàn phá Florida để tẩu thoát trước 5 sáng từ xà lim số “M”, bên khu Đông bị mất điện bất ngờ. Cai tù t́m thấy một lưỡi cưa và ít lượng muối dấu mang vào buồng kiên giam. Những kẻ vượt ngục nhẫn nại dùng muối pha với nước tiểu để làm ṃn các mấu hàn từng chút một mỗi ngày; rồi cưa song sắt chính của cửa sổ buồng giam qua lớp giẻ ướt thừa lúc mưa to gió lớn thổi mạnh hành động thật lẹ làng, cốt ư không tạo ra nhiều tiếng động.
Tù vượt ngục mưu kế sắp xếp gối và mặt nạ làm bằng hộp giấy carton đựng trứng. Họ cắt dán, ḥa trộn ketchup chung với mayonnaise vẽ kiểu Halloween na ná giống như h́nh các tài tử mặt ngầu Hollywood; rồi lén lút mang vào buồng giam tạo thành h́nh thù người đang co chân nằm nghiêng. Tù lấy chăn phủ kín lên trên h́nh nộm để ngụy trang, đề pḥng trường hợp cai tù đi kiểm tra vào ban đêm tưởng là phạm nhân đang nằm ngủ yên giấc.
- o O o -
Bốn can phạm dùng ra giường buột vào các song sắt c̣n chắc để tụt xuống đất. Sau đó dùng một tấm mền đắp, thẩy lên trên hàng rào kẽm gai cao 15 feet ở một góc bi-đinh ít bị kiểm soát nhất, để trèo qua nhiều hàng rào canh giữ nghiêm ngặt của trại tù một cách êm thắm. Bảo an trực trại trên các vọng gát quá đỗi ngạc nhiên và đặt nhiều nghi vấn là tại sao không nghe tiếng chó sủa ầm ĩ; có lẽ v́ cuồng phong lớn đă lấn át tiếng chó sủa hay đám cảnh khuyển quá sợ hăi tiếng sấm chớp đùng đùng, bèn chui rúc vào một xó nào đó nằm yên bất động.
Lực lượng cảnh sát tiểu bang được huy động cùng với cảnh khuyển đi lùng kiếm chung quanh nhà tù, truy nă 4 phạm nhân khoảng 2 tiếng đồng hồ sau. Thời gian chậm trễ của các lực lượng cảnh sát, đủ cho những kẻ đào tẩu cao bay xa chạy một chặng đường khá dài.
Bốn tên tù vượt ngục với tội trạng cướp của, hăm hiếp và buôn bán ma túy bất hợp pháp là: Carlos, Jose, Luis gốc Latino và Sang gốc Việt. Họ bị kết án nhiều năm tù và được coi là thành phần trốn trại nguy hiểm.
- o O o -
Sau khi thoát ra khỏi trại tù, mạnh ai nấy chạy t́m sinh lộ cho riêng ḿnh. Sang nh́n dáo dác chung quanh cánh rừng thưa đă không c̣n thấy bóng dáng mấy thằng Latinos đâu nữa. Bọn Puerto Ricans ma lanh nhanh như chớp, nên Sang nghi ngờ chúng nó đă móc nối với đồng bọn ở bên ngoài “bốc” đi nhanh chóng, rồi nhắm Quốc lộ (Route) 90 nối vào Xa lộ I-10 mà triệt thoái trước khi lực lượng cảnh sát bủa vây bắt lại.
Sang tự trách ḿnh sao quá ngây thơ như con nghé non. Bạn tù chơi đểu mà ta cứ làm theo kế hoạch của chúng vẽ, để giờ đây không biết sẽ đi về đâu hay chốn nào nữa? Nhưng nếu ở chung một xà lim mà nghịch ư với chúng, th́ thế nào chúng cũng hè nhau xiết cổ cho đến chết khi khởi sự vượt trại. Thôi, đă lỡ phóng lao rồi th́ đành phải theo lao! Chắc cùng tắc biến, biến tắc thông vậy.
Ngẫm nghĩ câu nói của người xưa, Sang định phương hướng để triệt thoát xuống thành phố Orlando (FL), nơi có đông người Việt cư ngụ, rồi cải trang đón xe bus xuyên bang qua Louisiana hay Texas. Nhưng nước uống th́ đă có mưa, phải t́m ít trái cây vườn như cam vắt và ăn cắp một bộ đồ dân sự để đi đường cho dễ dàng, chớ bằng không trước sau ǵ cũng bỏ mạng trong cánh rừng thưa nầy đành phải ra đầu thú v́ thiếu lương thực.
- o O o -
Sang bèn tháo chạy một quăng đường, rồi núp vào một bụi rậm ŕnh rập xem nhà nào có thể đột nhập một cách dễ dàng? Sang để ư một căn nhà biệt lập có thể kiếm chút cháo. Chàng nh́n sân đằng trước không thấy có xe đậu, suy đoán chủ nhân có thể bỏ nhà theo lệnh tản cư chăng? Anh lén ṿng ra phía đằng sau vườn thấy dàn quần áo phơi qua đêm đă bị ngấm đẫm nước mưa, có lẽ gia chủ quên mang vô nhà hay đi đâu đó vội vàng. Lấy đại bộ quần áo kích thước cỡ size của ḿnh, có c̣n hơn không mà lị. Ít ra có thể thay bộ áo tù mầu cam hắc ám nầy để tránh bị lộ diện. Sang lấy một bao nhựa và 2 chai plastic bỏ đi để hứng nước mưa. Lục trong thùng recycle thấy có b́nh xà bông giặt đồ mầu đỏ đă hết (khoảng 2 Gal), anh nẩy ra ư tưởng sử dụng nó khi hữu sự. C̣n bây giờ xúc nước lau bên trong cho khô, để kiếm quần lót áo thun cuộn tṛn gọn nhẹ nhét vào khỏi bị ướt. Tiện thấy một số cam và cà chín rớt dưới đất từ hồi nào, chàng vội dồn vô bao nhựa một mớ rồi “chuồn” êm xuôi nhanh chóng.
- o O o -
Ngày 1
Có trốn tù mới biết được không phải dễ dàng như người ta tưởng, nếu không có sự hỗ trợ từ bên ngoài. Diện tích chung quanh khu vực trại tù Apalachee (khu vực Sneads) toàn là cánh rừng thưa thớt và nơi nào gần lạch nước lại có lau sậy mọc cao hơn đầu người. Dải đất khác th́ dài soai soải, bụi cây ngọn cỏ xanh mọc phẳng hiu trống trải như dạng sân golf, thật là bất lợi để ẩn trốn. Ai nói tiểu bang Florida là vựa cam ăn trái số #1 của nước Mỹ, mà Sang thấy có một cây cam nào trồng quanh đây đâu? Có lẽ thiên hạ muốn ám chỉ các vườn cam xum xuê, đều trồng ở dưới hạt miền Nam của tiểu bang nầy chăng? Chàng chạy trốn trong cánh rừng lần theo con lộ West Bank Overlook, xây dọc bên bờ sông lớn như Chattahoochee, Apalachicola và Lake Seminole. Con lộ nầy hướng ra Quốc lộ 90, dẫn đến một thị trấn nhỏ gần đó. Ít ra ḿnh có thể tới đây để kiếm thức ăn. Nếu như có trực thăng cảnh sát bay lượn trên đầu truy nă th́ ta lẩn trốn vào bụi cây ngay lập tức. Người Á Đông nhỏ con nên cũng dễ bề ẩn nấp vào một xó xỉnh nào đó rồi chờ cơ hội mà hành động. Một ngày lẩn trốn trong rừng án binh bất động với hy vọng cảnh sát truy lùng nơi khác. Anh t́m một cây lớn mọc nghiêng qua một bên, rồi che chắn người bằng lá cây rừng nằm ngủ lấy sức.
- o O o -
Ngày 2
Sáng sớm hôm sau, Sang ṃ đến thị trấn khỉ ho c̣ gáy lấy tên từ một bộ tộc người Da Đỏ là Chattahoochee (Chat-ta-hu-chi), chỉ cách trại tù vài dặm đường. Sang định đi đến thành phố Tallahassee (thủ đô của Florida) cách đó khoảng 44 dặm, nhưng không tài nào đi nổi, đành phải dừng chân ở thị trấn hẻo lánh nầy vậy. Nếu như đi măi th́ kết quả bị đuối sức rồi kiệt lực mà chết. Nh́n dáo dác quan sát dân t́nh ở thị trấn nầy vừa ít ỏi, vắng vẻ và nhà cửa xây cất lại thưa thớt nên dễ bề bị lộ tẩy. Người đi bộ rảo trên đường rất ít. Lâu lâu thấy vài chiếc xe hơi chạy ngược xuôi thoáng qua mà thôi. Sang để ư đến tiệm Chinese Restaurant cũ kỹ xây gạch đỏ bán thức ăn để khách ăn tại chỗ hay mang đi, bên cạnh đó là tiệm nail. Chàng tính toán một cách cẩn thận, đo lường sự an toàn cho chính cá nhân ḿnh. Hầu hết các tiệm bán thức ăn nhanh như McDonald's, KFC và Subway trong vùng đều có gắn máy camera để thâu h́nh kẻ bất lương; vô t́nh bước vào các tiệm đó là tự nộp ḿnh cho cảnh sát cái chắc. C̣n các tiệm ăn Trung Hoa take-out thường không có gắn máy camera, hay nếu có th́ chỉ dùng để bảo vệ cướp bóc giết người có phương hại đến họ. Họ chẳng có thời giờ rănh rỗi để làm chuyện bao đồng. Vả lại người Á giới lao động it rành từ vựng về tội h́nh sự lại không muốn phóng viên đài TV phỏng vấn ḿnh, báo cáo với cảnh sát chi cho mệt người.
Chàng dấu bịch nhựa và b́nh mầu đỏ bên hông tiệm, rồi sửa lại bộ tịch thản nhiên như người khách thập phương bước vào tiệm ăn Chinese, gọi mua một hộp súp chua ngọt (sweet & sour) nhỏ và 1 egg roll trộn bắp cải ước lượng chỉ tốn khoảng $5 đô. Đây là phần tiền dành dụm cá độ với bạn tù lâu nay, dùng để trốn trại. Khi bước ra cửa, chàng đụng độ phải một phụ nữ Á-Đông dưới 30t có ngoại h́nh son sẻ trắng nỏn nà, mặc chiếc váy vừa đủ che mông trông ngọt lịm bắt mắt vô cùng. Cô nàng đi đôi guốc cao nện lọc cọc vào gạch lát nền nhà, rồi bước thẳng vào bên trong quầy cashier tự nhiên như thực khách rất quen thuộc của tiệm. Chàng cuối đầu xuống giả vờ chào nàng, nhưng thật t́nh muốn giấu mặt ḿnh. Chàng ngồi bệt xuống bệ xi-măng cạnh một gốc cây ăn vội vàng. Th́nh ĺnh có tiếng phụ nữ hỏi vọng ṭ ṃ:
- Are you Vietnamese?
Sang giật nẩy người, đành uyển chuyển ngôn từ để khỏi bị nghi ngờ:
- Yes, but no…(nhỏ giọng)
- À, th́ ra anh cũng là người Việt! Nhưng tại sao lại trả lời là “no”?
- V́ người Mỹ thường đoán tôi rằng: “Are you Chinese?”, riêng cô hỏi chính xác quá đi nên tôi nhạy cảm đó mà.
Anh từ đâu đến?
- Tôi từ Key West đi tránh băo đă 3 ngày nay cùng với người bạn lái xe ngang qua thị trấn nầy, rồi anh ta bỏ tôi tại đây để đi đổ xăng và mua chút đồ đi đường. Chờ măi vẫn không thấy trở lại hay bỏ rơi tôi luôn rồi chăng? Ở đây có xe buưt công cộng hay Greyhound ǵ không cô?
- Làm ǵ có v́ thị trấn quá nhỏ.
- Chết rồi (rờ túi quần làm bộ), tiền trong bóp của tôi đă cạn lại quên mang theo credit card và không biết xoay sở như thế nào nữa? Xin lỗi (ngập ngừng xem phản ứng)…cô có biết ai cần người giúp việc làm lặt vặt tạm thời không, thưa cô?
- Anh có biết làm móng bột hay chân tay nước ǵ không v́ tiệm tôi đang cần thợ?
- Không biết cô ạ. Nhưng tôi có thể chùi cầu tiêu, dọn dẹp và lau bụi bặm hay châm b́nh supplies làm móng v.v. Bất cứ việc ǵ linh tỉnh cô muốn, tôi sẵn sàng làm theo ư.
Anh tên ǵ vậy?
- Tôi tên là Sam (đổi tên để che dấu thân phận *).
Uncle Sam ư?
- Không cần trịnh trọng như thế. Cứ gọi vắn tắt là ê thằng “U.S.” kia lại đây bảo mầy (hài hước) nếu như cô muốn, thưa cô.
- Chà, anh cũng biết dí dỏm quá ha! Thôi, hăy theo tôi qua bên nầy.
Chàng mĩm cười bước theo nàng thầm nghĩ: “Có mỹ nhân cứu mạng rồi!”
- Năy giờ quên giới thiệu với anh, em tên là Thanh Nhung, nàng tươi cười cho biết. Anh thấy chỗ nào dơ bẩn hay vật ǵ chướng tai gai mắt trong tiệm th́ thu dọn dùm em nhé!
Nàng t́m đâu đó trong học tủ, đưa cho chàng một cái áo sơ mi và chiếc quần Jean để thay bộ quần áo ẩm ướt.
- Đây là quần áo c̣n tốt của ông xă em để lại (không giải thích). Anh hăy mặc trong tiệm để khách hàng khởi dị nghị, khi vô t́nh thấy có người nam lạ ở trong tiệm.
Làm lẩn quẩn ở phía đằng sau tiệm để khách khỏi thấy mặt cho đến tối th́ tới giờ đóng cửa. Thời gian gần 9 tiếng làm việc qua đi rất nhanh và Thanh Nhung không đặt chút nghi vấn ǵ cả. Có lẽ v́ bận bịu làm móng cho khách và tin nóng khí tượng cập nhật liên tục cả ngày trên TV về Hurricane Irma nên nàng không hề để ư đến vụ trốn tù vừa mới xẩy ra. Thanh Nhung đưa cho Sam(*) $50 dollars coi như trả công nhân nhượng cho một ngày làm, rồi hỏi:
- Tối nay anh định ngủ ở đâu vậy?
- Có quán trọ rẻ tiền nào gần đây không thưa cô (vờ hỏi)?
- Relax Inn ở cách đây vài lốc (blocks) đường, nếu anh muốn th́ Nhung cho quá giang đến đó.
Sang biết với số tiền nầy chàng cần sử dụng để chi tiêu dọc đường. Vả lại ở quán trọ là tự đi nộp mạng hay sao, cứ xuôi theo ư tốt của Nhung để tránh ngờ vực. Nhung qua tiệm ăn Chinese kế bên mua một phần cơm đặc biệt và một chai nước suối để chàng ăn tối. Trên đường đến quán trọ, Sang biết các motel đều có gắn camera nên khi thấy một số lều cắm trại của người lánh băo trong công viên thị trấn, chàng nhanh trí:
- Cô cho tôi xuống đây được rồi. Có lẽ các motel trong thị trấn không c̣n chỗ trống đâu.
Thanh Nhung tấp vào lề đường, rồi nói lời từ biệt:
- Nếu có dịp đến đây, anh ghé qua tiệm em chơi nghen! Em làm 6 ngày một tuần, đóng cửa ngày thứ Ba. Ở đây heo hút buồn lắm anh ơi! Nhung đưa business card nói Sam(*) cầm lấy đi, khi cần th́ liên lạc.
- Cảm ơn cô nhiều! Chàng nghĩ thầm sao ḿnh c̣n may mắn đến thế! T́nh người đồng hương như vậy là nhất rồi!
Nhung vừa lái xe đi khỏi, th́ Sang lẻn đi ngược lại mang theo b́nh mầu đỏ vờ đi mua dầu đốt lửa trại tại cây xăng Valero gần đó (để dân chúng không để ư). Chàng thấy một xe truck vận chuyển xăng dầu đang bơm xăng vào bồn chứa ở dưới đất. Sang toan tính phải nắm lấy cơ hội để ẩn người, núp giữa hai ḷng toa vận chuyển xăng dầu kéo ở đằng sau. Nó sẽ giúp ta rời khỏi nơi đây đêm nay càng nhanh càng tốt.
- o O o -
Ngày 3
Xe vận chuyển xăng dầu khởi hành quá nửa đêm, chạy gần 3 tiếng đồng hồ đến một thành phố mà Sang cứ đinh ninh rằng nó xuôi nam về Orlando (FL); nào ngờ lại ngược lên hướng Panama City (FL). Khi xe ngừng ở ngă tư đèn xanh đèn đỏ trên Quốc lộ US 98 ở bên trong thành phố, th́ Sang quyết định rời khỏi xe vận chuyển ngay lập tức. So với thị trấn Chattahoochee buồn hiu th́ Panama City tương đối khá lớn, đường xá rộng răi khang trang hơn. Chàng đoán giờ nầy mới hơn 3 giờ sáng, đâu có hàng quán nào mở ngoại trừ Walmart mở cửa 24/giờ. C̣n Dunkin’ Donuts có sớm sủa cũng phải là 5 giờ sáng. Tự nhủ phải tránh xa Walmart v́ luôn có surveillance (giám sát) camera theo dơi khách hàng mua sắm.
Sáng sớm lần ra biển tắm. Đă mấy hôm rầy không tắm nên người ngợm ngứa ngáy và rít ch́n chịt hơi khó chịu v́ Florida bị ảnh hưởng bởi khí hậu nhiệt đới. Chàng lần đến Pier Park nơi nầy vừa có biển lại có nước ngọt để dùng. Cái nắng ban trưa chói chan đă lên, Sang t́m được một chỗ núp dưới cầu boardwalk th́ thấy ba bốn tay homeless Mỹ già đă đóng đô dài hạng ở đây. Trên khuôn mặt cằn cỗi của dân du mục hằn vết chân chim và nếp nhăn để nhiều râu mọc lởm chởm. Có gă th́ nằm ngủ, đứa hút thuốc c̣n thằng khác nhai nhót nhép trong miệng:
- Hey bros! What's up? (Chào các anh! Có ǵ lạ không?); (hỏi xă giao tiếng lóng để xem phản ứng) Can ya’guys spare me something to eat?
- Go away, gutter punk! (Cút đi thằng khố rách!)
- I’m hungry, yo!
Một tên búng điếu thuốc tàn về hướng Sang:
- Get your ass outta here, man! You’re kidding me! (Mầy lê đít ra khỏi đây ngay! Đừng giởn mặt với tao nghe!)
- I broke as a joke, bros! (Tôi nghèo mạt xác mà anh!)
Tên khác nhủ ḷng cầm một bịch bánh ḿ sấy khô dư thừa hay ăn chán ngấy ném cho Sang:
- For you, man! Next time go to homeless shelters, ok!
Sang lủi thủi dời gót qua chỗ gầm cầu kế bên ẩn thân:
- Có lẽ tụi nầy không để ư đâu. Chúng nó kiếm chút lương thực bỏ bụng qua ngày mà thôi. Thôi nó cho bịch bánh ḿ khô nầy cầm cự cũng đỡ (cầm bịch lên xem đắc chí!). Lần ṃ đến các cơ quan thiện nguyện (charities/rescue mission) như nó nói, lỡ họ đ̣i giấy tờ tùy thân chứng minh mới cho ăn hay chốn ngủ th́ ḷi ra mặt chuột ngay.
- o O o -
Ngày 4
“Cứ trốn chui chốn nhũi như vầy riết chán quá,” Sang nghĩ thầm. Hôm nay phải lần ra bến xe buưt Greyhound tọa lạc số: 917 Harrison Ave, Panama City, FL, qua lời khách thập phương google trên iphone cho biết địa chỉ. Trên đường đi, Sang ghé một tiệm tạp hoá để mua bịch corn chip lớn và bịch beef jerky size 16 oz. Anh biết hai thứ nầy để lâu mà không cần giữ lạnh. Nhất là thịt khô ḅ của Mỹ có hàm lượng protein cao và trên 95% không mỡ(ghi chú ngoài bịch). Tụi cao bồi thường nhai một hai miếng và hút điếu thuốc lá trong phim viễn tây xa xưa coi như đă xong bữa ăn tối. Họ chẳng cần hamburger mà vẫn sống nhăn đó sao. Sang liệt món hàng là: “survival food” (thức ăn sinh tồn). Sang đưa hai bịch đồ ăn vặt ra quầy tính tiền, cashier vui vẻ hỏi:
- How are you doing today?
- Good!
Cashier thấy hai bịch snacks và gói thuốc lá kề bên, liền cầm nó lên hỏi cho rơ ràng:
- Is this yours?
- “I do not smoke,” Sang khẳng định như thế.
Bỗng có tiếng nam giới xếp hàng phía sau xác nhận:
- That’s mine.
Are you guys paying together?
- “Yeah! She (vai nữ đồng tính nam) pays for it because we’re partners,” gă biến thái nhanh nhẩu.
Tên này thốt lời khẳng định với cashier, đồng thời choàng tay ôm eo Sang tỏ cử chỉ âu yếm như đôi uyên ương đồng giới tính(DTLA) làm anh điếng người. Sang nhận ra tiếng nói của thằng Carlos. Sao nó lại ở đây và đối diện với viên thu ngân trong t́nh huống nầy. Thằng x́ láu cá nầy đă gài Sang vào thế bí, nhưng anh giữ b́nh tĩnh:
- Go ahead!
Hai người bước nhanh ra khỏi tiệm th́ Sang quyết định co chân chạy thật nhanh vào một con đường nhỏ khi nghe tiếng còi xe cảnh sát “whir à whir à…beep beep, woop woop” inh ỏi ở hướng tiệm convenience store. Sang đoán là viên thu ngân đă nhận diện ra Carlos và anh ta là kẻ đào tẩu liền gọi cho cảnh sát.
- o O o -
Ngày 5-6
Sang chạy trốn ra hướng ngoại ô của thành phố Panama City đă hơn 2 ngày qua. Tinh thần xa sút (mệt và đói) v́ bị rượt liên tục, luôn phập phồng lo sợ và cơ thể mất ngủ do nằm màn trời chiếu đất. Các bịch bánh ḿ khô, corn chip và thịt khô ḅ sinh tồn đă cạn dần. Nước sạch khó kiếm v́ không gặp công viên có gắn hệ thống drinking fountain. May có băo Irma nên nước mưa tồn trữ khá nhiều trong các lạch hồ hốc đá. Chàng dùng chai nhựa hứng nước trong chảy róc rách dưới các chân cầu bắc ngang qua đường cái. Muốn cho chắc ăn, phải mang ra chỗ nắng và phơi 6 tiếng đồng hồ để diệt hết các vi khuẩn ẩn trong nước. Sang lấy lá Plantago major (một loại weed/lá mă đề) mọc lẫn lộn chung với cỏ và rau sam mọc gần bờ suối rửa sạch ăn sống cho dễ đi cầu, v́ chàng từng nghiên cứu bí quyết mưu sinh thoát hiểm. Chàng chỉ ra nắng vào buổi sáng nhưng né tránh ban trưa và chiều để sức lực khỏi cạn kiệt. Chàng bảo vệ làn da của ḿnh bằng cách buông tay áo, mặc quần dài và khăn che mặt để tránh bị côn trùng đốt ban đêm.
- o O o -
Ngày 7
Sáng sớm thứ bẩy, chàng t́nh cờ lần đến một trang
trại nhỏ (mini farm) nằm biệt lập ở khu hẻo lánh. Trang trại nầy có
một chuồng ngựa và hai con ngựa non đang gặm cỏ trên cánh đồng nắng
lóe ban mai. Chàng quan sát trong một lùn cây khá lâu xem trang trại
nầy có bao nhiêu người và đời sống họ ra sao. Nh́n xa thấy có hai
thiếu nữ trông rất trẻ và một cậu con trai, cả ba trạc độ 16-22t. Họ
đang dọn dẹp vườn tược tiêu điều và sắp xếp lại các vật dụng vung
văi trong trang trại do trận băo Irma gây ra.
Người thiếu nữ lớn nhất như viên đội trưởng luôn chỉ bảo đứa em gái
và cậu em trai cách thức làm việc, như cắt bỏ dàn bí bầu leo, rau rợ
trồng trọt bị dập nát bó chung lại với nhau hay chặt đốn các nhánh
cây nhỏ rơi rụng chất thành đống. Đang chú tâm theo dơi sinh hoạt
của họ bỗng có một vật bằng sắt như súng dí vào lưng Sang:
- Don’t move or you will get shot!
- Put your hands up; you’re under arrest!
Theo phản xạ, Sang giơ hai tay lên đồng thời nghe ngóng sao chỉ có một lệnh ra oai duy nhất mà không nghe tiếng quân binh xầm x́ phía sau. Bất th́nh ĺnh Sang quay lại thật nhanh, tay trái gạt phanh vật sắt dài sang một bên c̣n tay phải tống quả đấm ngay vào mặt kẻ lạ:
- Ouch!
Tên nầy không đánh trả, chỉ chửi thề lớn (cưa máy và máy thổi lá ầm ỹ trong trang trại lấn át tiếng la):
- Damn it! (Mẹ kiếp!) Why did you hit me?
Th́ ra là thằng Carlos. Sang nhún vai x̣e hai bàn tay ra lắc tỉnh bơ vô tư lự:
- I thought you were a cop, man! “How did you find me?”, Sang hỏi.
- I've followed you since we fled from the two day-long police manhunt. (Tao theo gót mày từ lúc chúng ta trốn chạy đă 2 ngày dài bị cảnh sát săn đuổi.)
Hai thằng quên đi chuyện hục hạch đă qua, dương mắt theo dơi diễn tiến ba chị em dọn dẹp đă xong. Cậu em trai bật lửa ḷ barbeque (BBQ) để nướng thịt được vài phút. Người em gái mang vỉ thịt/xiên đựng trong khay để lên dàn nướng đă nóng. Mùi khói thịt heo nướng có mỡ ướp với nước mắm, muối đường, sả hạt tiêu tỏi và hành lá từ từ theo cơn gió bay tỏa thơm phức đến chỗ núp của hai thằng làm chúng thèm rõ rãi, nuốt nước miếng ừng ực:
- “They’re Vietnamese,” Sang cho biết.
- How do you know?
- They grill shredded pork with minced lemongrass and chopped garlic to eat with broken rice. This is one of the authentic dishes of Vietnamese cuisine.( Đây là một trong các món ăn thuần túy ẩm thực của người Việt Nam.)
- “It smells really good!”, Carlos đưa ngón trỏ lên ư nói số dách.
Bị cơn đói hành hạ và biết rơ gia chủ chỉ là thành phần chân yếu tay
mềm. Hai thằng chia nhau bao vây gia chủ với cây sắt của Carlos và
gậy gỗ để tấn công. Thằng Carlos bự con chạy vù đến cậu em hùng hổ
đạp mông thằng con trai té chúi nhủi:
- Lie on the ground with your face down.
Nó dùng giây nịt xiết tay thằng con trai lại. C̣n Sang chạy nhanh đến hai chị em gái bắt úp mặt vào khu chuồng ngựa. Hắn lấy giây cột ngựa trói hai chị em quay lưng vào nhau, bịt miệng lại và bắt cả ba mang vào bên trong nhà. Hai thằng bày biện hai đĩa cơm tấm chả thịt nướng với cà chua và dưa leo rải nước mắm pha lên trên:
- “Tuyệt lắm!”, Sang trầm trồ thưởng thức hương vị đậm đà v́ thèm cơm.
- “Wow, it’s delicious and awesome!”, Carlos khen ngợi món ăn Việt Nam ngon quá.
Carlos lấy trong tủ chè China cabinet ở pḥng khách một chai rượi vang đỏ (Cabernet Sauvignon), khui ra uống tỉnh bơ hưởng(enjoy) một ḿnh. Mặt nó đỏ ửng ngà ngà say xỉn th́ bắt đầu dửng mỡ. Nó cầm chai rượi mang theo đến bên hai chị em, liền cởi trói cho cô chị rồi nắm tay nàng kéo lê vào pḥng ngủ:
- Follow me! (Đi theo tao!)
Carlos định cưỡng hiếp cô chị v́ lâu không gần gái. Nay gặp thiếu nữ Á Châu nhỏ nhắn, ngoại h́nh dễ thương và yếu ớt nó như con sư tử say mồi vồ lấy nai tơ bé bỏng định ăn tươi nuốt sống. Sang nghe ngóng bên ngoài tỏ vẻ khó chịu, v́ dù sao cô gái ấy cũng là người Việt đồng hương. Nếu như gă “mần” con x́ đồng chủng hay gái da đen có vóc dáng to con ngực tấn công mông pḥng thủ, th́ kệ thây nó v́ đụng chạm đâm văi tội ra. Chàng mạnh dạn đi vào pḥng ra lệnh:
- Dejala sola. (Buông cô ta ra.)
Carlos mất hứng nghiến răng trợn mắt tức tối, liền tóm ngực áo của Sang dí mạnh vào tường:
- Get out or I’m gonna kill you now, bastard! (Cút đi bằng không tao sẽ giết mày ngay lập tức, đồ cà chớn!)
Sang đẩy mạnh nó ra rồi đá hai cái “bục bục” trúng ngay ngực của Carlos, gă kêu lên một tiếng “hự” nhăn mặt đau đớn. Nó điên tiết dùng chai rượi đập mạnh vào đầu của Sang. Chàng nhanh như con sóc xụp người xuống, liền giơ cái b́nh mầu đỏ luôn đeo trước ngực lên đỡ đ̣n. Chai nện xuống b́nh kêu cái rầm chát chúa làm rượi vang c̣n lại văng tung tóe lên tường và đổ ra sàn nhà lênh láng. Carlos thừa cơ húc vào người Sang té ngửa, rồi dùng hai bàn tay xiết cổ chàng. Sang vùng vẫy đánh mạnh liên hồi “th́nh thịch” vào cạnh sườn của nó để gă buông ra, nhưng không xi nhê v́ thằng nầy mập mạp c̣n ḿnh th́ nghẹt thở “ứ ừ” sắp đi tầu suốt. Bỗng có tiếng vang thật lớn:
- Bam!
Thằng Carlos to như con ḅ mộng ngất xỉu tức khắc trên thân thể của
Sang. Th́ ra cô chị dùng chai rượi lăn trên sàn nhà, nhanh trí đập
sau ót Carlos để cứu mạng Sang. Cô chị bèn cởi trói cho hai em, c̣n
Sang dùng giây thừng trói hai tay Carlos ngược ra đằng sau. Giây nịt
của nó (gậy ông đập lưng ông) th́ xiết chân hết cự quậy.
Ba chị em ngồi ăn cơm tấm c̣n lại trong nồi nói lời cám ơn cứu mạng.
Sang ái ngại:
-Ấy chết, đáng lư tôi phải xin lỗi ba chị em chuyện đă xẩy ra v́ cùng đường mới phải chứ. Thật t́nh tôi không cố ư gây tổn thương cho ai, nhất là người đồng hương của ḿnh!
Cô chị đă hết sợ hăi và thấy Sang thành tâm, liền kể về gia thế cho Sang nghe thân phụ người Mỹ trắng, là quân nhân của Hải quân Hoa Kỳ. Ông lập gia đ́nh với một cô gái Việt Nam tốt nghiệp cử nhân Florida State University và sinh ra ba chị em. Ông mua trang trại nầy để vợ con sinh sống, khỏi phải đi theo nay đây mai đó con cái học hành dở dang và có ư định về hưu ở đây sau khi giải ngũ. Mẹ họ qua đời v́ bệnh tim mạch cách đây 2 năm, c̣n thân phụ đă hy sinh trong một chuyến công tác ngày 6/8/2011. Trực thăng CH-47 Chinook chở toán bị bắn rơi trên chiến trường A-Phú-Hăn (Afghanistan), làm tử thương 31 chiến binh lực lượng đặc nhiệm tinh nhuệ (15 thuộc Navy SEALs Team 6). Cô chị hiện nay làm cho Building Department of Panama City để nuôi nấng hai em đi học.
Biết không thể trốn măi, Sang để cho ba chị em gọi cho cảnh sát
trước rồi điều đ́nh giao nộp thằng Carlos và bảo đảm tính mạng con
tin an toàn với một điều kiện được giảm án trốn tù. Nếu như là
thường dân, Sang đă được trao số tiền thưởng lớn. Ṭa tuyên án phạm
nhân Sang 3 năm trốn trại cộng với 3 năm cũ. Riêng Carlos bị kết án
15 năm v́ chủ mưu vượt ngục, độp nhà (invasion), đả thương nhân mạng
và có hành vi hăm hiếp. Nó bị giam giữ ở một nhà tù an ninh cẩn mật
(maximum security) c̣n Sang về lại nhà tù cũ. Không nghe tin tức ǵ
về Jose và Luis cả. Cô chị lâu lâu có dịp đi thăm Sang, tṛ chuyện
tâm t́nh cảm thông nhau hơn.
Ba năm sau, Sang bị dư đăng của thằng Carlos trùm mền đánh hội đồng
đả thương phải mang đi bệnh viện bên ngoài cứu chữa. Anh bị chấn
thương sọ năo nguy kịch đến tính mạng. Sang biết không thể qua khỏi
con trăng liền ủy nhiệm quyền cho cô chị quyết định số phận, v́ mẹ
chàng đau buồn đă mất ở Việt Nam. Sang gởi cho cô chị tác phẩm tập
truyện tranh (comic book): “Ocean Dream”, mà anh đă thực hiện nhiều
năm trong tù, nhờ t́m nhà xuất bản phát hành. Sang là họa vẽ hoạt
h́nh và viết lời Anh ngữ. Ocean Dream phác họa cuộc đời của một sinh
viên Việt Nam đến Mỹ du học, chơi với bạn bè xấu đi vào đường sa đọa
buôn bản bạch phiến rồi rơi vào ṿng lao lư. Ngay cả t́nh tiết cuộc
vượt ngục, bị cảnh sát rượt bắt và những pha đánh đấm ngoạn mục tử
chiến với tay tù gốc Latino cao to lớn hơn ḿnh; để chứng minh kẻ
xấu vẫn c̣n chút lương tri t́nh người. Tác giả chia sẻ đoạn cuối của
tập truyện, tuổi trẻ luôn ước mơ nuôi mộng trở thành một nhân vật
nào đó khi lớn khôn. Có thể là một người tài giỏi hay vô tích sự(lập
luận làm ông này bà kia xưa rồi quư vị ơi!), nhưng muốn biến giấc mơ
thành sự thực như thế nào cần phải phấn đấu thật nhiều cộng với vận
hên may mắn. Ví dụ như người thuyền trưởng lèo lái con tầu đương đầu
với phong ba băo táp vượt qua gian nan thử thách, phải tính toán rủi
ro để t́m đường sống hay bị đắm ch́m trong biển cả. Cuối cùng, Sang
muốn làm một điều có ư nghĩa là hiến tặng quả tim của ḿnh cho cậu
em trai bị bệnh tim bẩm sinh, để tạ lỗi cùng mẹ của anh và thể hiện
ḷng sám hối. Nếu sau khi ra đi mà bộ phận nào trong cơ thể giúp ích
cho đời, th́ thiết thực măn nguyện rồi. Sang xin được thiêu và tro
cốt rải xuống biển khơi. Sóng gió muôn trùng sẽ cuốn trôi hồn anh đi
muôn phương tựa như giấc mơ đại dương.
Darren Thăng
Bài vở cũ 2016
Bài vở cũ 2015
Bài vở cũ 2014
Bài vở cũ 2013
Bài vở cũ 2012
Hồi ức -
Một thời chinh chiến
No Easy Day - Ngày Vất Vả
Tears of pride
We remember
Con chim biển
Vui - Buồn … Ngày
hội ngộ 44 năm khoá 8B+C/72
Mùa hè đỏ lửa
Dư âm ngày hội ngộ
44 năm tại California
Có chuyến bay
Lời ca
Quỳnh Hương diển tích
Để nhớ để
quên
Cờ ḿnh!
Khắc chữ Tự Do
Mai cai hạ
Củ khoai ḿ
Khinh Binh 344
Tết
Điệu Boléro thăng tiến nhờ các anh lính VNCH
Món quà Giáng Sinh
A special Christmas memory
Cũng chưa muộn màng
Qui Nhơn, B́nh Định trong thơ người lính Trần Hoài Thư
Hành trang trên tuyền đường về
Điều ǵ khiến Đan Mạch trở thành quốc gia
hạnh phúc..
Định mệnh
Chín...
chín... chín... nhưng chưa rục
Ái hữu & hậu duệ Khóa 5 V́ Dân TĐ họp mặt
Đoạn trường
Tuyết Nga....
Nỗi uất hận của vị Tướng mất nước
Ta về
Nấm
ngọc hương thiền
Giấc mơ
Đại Dương (Ocean Dream)
Hẻm lính
Cho ngàn sau lơ lửng với ngàn xưa
Mây vẫn c̣n bay
Buồn vui quân trường
Trần Hoài Thư & Thủ Đức gọi ta về
Ngày tháng buồn hiu
Những mùa Trung Thu
Để
lâu, c… trâu hóa bùn
Người Pleiku năm cũ
Mối bận
tâm xă hội
Quê hương của tôi
Đằng trước và đằng sau
Mấy
mánh lừa mới tại Quận Cam
Hồi kư
của Vương Mộng Long
Làng Việt
kiều
Viết cho
ngày lên tám… mươi
Tôi người Mỹ, vợ tôi người Việt
Trả nợ ân
t́nh
Đói
Đà Lạt sương mù: Năm tháng ngao du
Người cao
tuổi
Chuyện tù của Phó Tổng Thanh Tra NHQG VNCH
Những
bàn tay đă nắm
Cái lon
Guigoz
Thằng khùng
Một nụ cười
Hai cô thôn
nữ
Chiến
thắng Xuân Lộc: QLVNCH vẫn ngạo nghễ
dù bị bức tử
Con cọn
nợ ba
Truyện
ngắn Ư Nga
Không quên những người Chiến Sĩ QLVNCH
Phải
chăng là định mệnh
Con
gái Hà Nội ở đâu?
Trai Petrus Kư,
Gái Gia Long & Trai Chu Văn An, Gái Trưng Vương
Đoản văn của một người tử trận
Người Việt
gốc Mỹ
Trời buồn
tháng hạ
Dân chơi cầu 4 cẳng
Đất nước vĩ đại và lạ lùng !
Câu chuyện người lính VNCH
Chàng... Donald Trump
Trần Hoài Thư, người ngồi vá lại những linh
hồn
Người đàn bà trên cầu Nitelva
Thư số 67c - Gửi người lính QĐND
Nói chơi mà không phải nói giỡn
Mẹ
Chôn súng
Đứa con thất lạc
Tháng Tư
nhớ về các chiến sĩ đă hy sinh oanh liệt
Phúc ấm con
ban !!!
Formosa với nỗi buồn Tháng Tư
Một ngôi sao
quư vừa tắt
Không quên ngày Quốc Hận 30 tháng 4 – 1975
Sau 42
năm mất SaiGon
Nghĩ về
người vợ lính
Chân
dung người vợ lính VNCH
Tôi không
chết đâu
Tháng tư đen, không dễ ǵ quên
Câu
chuyện về đôi đũa
Những
ngày tháng ba
Những
ngày tháng tư
Tâm thư -
Những ngày cuối tháng 4
Nguyễn Đức
Quang, khi bài hát trở về
Hăy ngủ yên Đà
Nẵng của tôi ơi
Ngày 29-3-1975: Đà Nẵng trong cơn hấp hối
Nh́n lại ḿnh sau
42 năm tỵ nạn, từ tháng 4-1975
Đờn ca tài tử miền
tây
Nói với người trung
đội trưởng cũ ...
Đồi Delta
Những bước chân vào đời
Bao giờ cho tôi quên
Vài kỷ
niệm về Tết trong tù Hà Nội
Mùa
xuân trên quê hương ngoài kư ức
Xin một đời góa bụa cùng anh
Đón xuân này nhờ
xuân xưa
Nằm đêm nghe
tiếng rao hàng
Như vằng trăng
khuya
Góc tối
Cho nhuẩn nhuyễn ra
Người bạn Khóa 2 Học Viện Cảng Sát Quốc Gia
Chúc
Tết
Đầu năm viết cho con gái
Bên nhau đi nốt cuộc đời