Tâm thư - Những ngày cuối tháng 4

(của Đức Ông FX Huỳnh Tấn Hải - Trung Tâm Mục Vụ Công Giáo Oslo -NaUy)



 
Các bạn trẻ thân mến,

Thường vào những dịp lễ mừng như Phục sinh, Giáng sinh hay Tết Nguyên đán, các bạn đọc được trên mucvu.no những lời cầu chúc từ các linh mục tuyên úy cộng đoàn Việt nam. Hôm nay, với tư cách cá nhân là một người vượt biển tị nạn, cha muốn gửi đến các bạn bức tâm thư dịp cuối tháng 04.

Chắc các bạn sẽ hỏi tại sao lại gửi cho các bạn bức tâm thư dịp cuối tháng 04. Cuối tháng 04 đâu có lễ mừng nào đặc biệt. Phải, không có lễ mừng nhưng c̣n ngược lại, là những ngày tưởng niệm đau thương và tủi nhục: Toàn đất nước Việt nam rơi vào tay của nhà cầm quyền cộng sản vô thần vào tháng 04 năm 1975.

Khi vừa nhắc đến sự kiện này, cha đoán có thể có một số bạn phản ứng ngay: tôi không thích bàn chuyện quá khứ, tôi không thích chiến tranh hận thù. Không, nhắc đến những ngày đau thương tháng 04 năm 1975 không phải là bàn chuyện chiến tranh hay nghiền ngẫm quá khứ, nhưng là nói đến chuyện đau thương c̣n đang đè nặng trên mỗi một người Việt nói chung và người Việt tha phương tị nạn nói riêng.

Các bạn đang may mắn sống tại một đất nước tự do, dân chủ và tôn trọng nhân quyền. Cảm ơn đất nước Na uy đă giúp cho các bạn được những may mắn này. Nhưng các bạn đừng quên, những may mắn này không phải là những ǵ đương nhiên các bạn được khi sinh trưởng và lớn lên trên đất nước này. Trước khi các bạn được những may mắn từ đất nước Na uy th́ đă có nhiều người phải hy sinh đau khổ và chết gục để các bạn mới có thể có ngày hôm nay.

Làm sao các bạn có thể quên được bao nhiêu năm cha anh của các bạn phải chiến đấu cho lư tưởng tự do, dân chủ và nhân quyền. Làm sao các bạn có thể quên được bao đau khổ tủi nhục mà cha anh các bạn đă phải gánh chịu v́ cuộc chiến đấu cho chính nghĩa này. Cuộc vượt biển chạy trốn chế độ độc tài để t́m tự do của cha anh các bạn không phải là cuộc hành tŕnh đơn giản và dễ dàng.

Có thể có một vài người không ư thức đủ, chỉ xem tháng 04 năm 1975 là chuyện dĩ văng cần xóa mờ hay quên lăng bằng cách bù vào đó với những thứ giải trí tự nhiên. Làm sao các bạn có thể vô t́nh đến độ thiếu đồng cảm với nổi đau buồn của cuối tháng 04. Khi nhà các bạn đang có chuyện buồn, chắc các bạn không thể tụ tập bạn bè để vui chơi giải trí một cách tự nhiên. Ngược lại, cha nghĩ rằng các bạn sẽ chia sẻ với những người thân trong gia đ́nh bằng một tâm t́nh xứng hợp.

Nhắc nhớ những ngày tháng 04 năm 1975 là gợi nhắc ḷng biết ơn, là trân trọng những hy sinh cao qúy đă giúp trao ban cho các bạn cuộc sống may mắn hôm nay. Niềm trân trọng và biết ơn này phải gắn liền với cuộc đời của các bạn, và những ngày tháng 04 mỗi năm phải là cơ hội để các bạn công khai bày tỏ những tâm t́nh này. Thiếu ư thức này có thể bạn không chỉ là người vô t́nh nhưng c̣n là vô ơn đối với những người đă hy sinh v́ bạn. Lănh tụ của chủ thuyết vô thần, ông Karl Marx, đă có một lời phát biểu chua chát nhưng cũng đáng phải suy nghĩ: ”Chỉ có loài thú mới quay lưng lại với đau khổ của đồng loại để chỉ biết chăm sóc cho bộ lông của riêng ḿnh”.

Cùng với các bạn cha muốn hiệp lời cầu nguyện cho tất cả những người đă phải trả giá bằng cái chết hay bằng những khổ đau, tù tội v́ lư tưởng tự do dân chủ và nhân quyền trên quê hương Việt nam; đồng thời cũng cầu nguyện cho những người đang phải đương đầu với bao thử thách, hiểm nguy, đe dọa tại quê nhà để mong cho quê hương có được không khí tự do, dân chủ và nhân quyền như bạn đang có.

Thân ái mến chào các bạn

F X Huỳnh Tấn Hải

 


VĂN CHƯƠNG

Bài vở cũ 2016
Bài vở cũ 2015
Bài vở cũ 2014
Bài vở cũ 2013 
Bài vở cũ 2012

Truyện Ngắn

Hồi ức - Một thời chinh chiến 
No Easy Day - Ngày Vất Vả

Những bài viết của Bất Khuất


Tears of pride  
We remember
Con chim biển
Vui - Buồn … Ngày hội ngộ 44 năm khoá 8B+C/72  
Mùa hè đỏ lửa  
Dư âm ngày hội ngộ 44 năm tại California  
Có chuyến bay  
Lời ca
Quỳnh Hương diển tích
Để nhớ để quên
Cờ ḿnh!
Khắc chữ Tự Do
Mai cai hạ  
Củ khoai ḿ
Khinh Binh 344
Tết


Điệu Boléro thăng tiến nhờ các anh lính VNCH
Món quà Giáng Sinh
A special Christmas memory  
Cũng chưa muộn màng  
Qui Nhơn, B́nh Định trong thơ người lính Trần Hoài Thư  
Hành trang trên tuyền đường về  
Điều ǵ khiến Đan Mạch trở thành quốc gia hạnh phúc..

Định mệnh
Chín... chín... chín... nhưng chưa rục  
Ái hữu & hậu duệ Khóa 5 V́ Dân TĐ họp mặt
Đoạn trường Tuyết Nga....  
Nỗi uất hận của vị Tướng mất nước  
Ta về  
Nấm ngọc hương thiền
Giấc mơ Đại Dương (Ocean Dream)
Hẻm lính  
Cho ngàn sau lơ lửng với ngàn xưa
Mây vẫn c̣n bay  
Buồn vui quân trường  
Trần Hoài Thư & Thủ Đức gọi ta về  
Ngày tháng buồn hiu  
Những mùa Trung Thu 
Để lâu, c… trâu hóa bùn  
Người Pleiku năm cũ
Mối bận tâm xă hội
Quê hương của tôi  
Đằng trước và đằng sau  
Mấy mánh lừa mới tại Quận Cam  
Hồi kư của Vương Mộng Long  
Làng Việt kiều  
Viết cho ngày lên tám… mươi  
Tôi người Mỹ, vợ tôi người Việt
Trả nợ ân t́nh  
Đói  
Đà Lạt sương mù: Năm tháng ngao du 
Người cao tuổi
Chuyện tù của Phó Tổng Thanh Tra NHQG VNCH  
Những bàn tay đă nắm  
Cái lon Guigoz  
Thằng khùng
Một nụ cười  
Hai cô thôn nữ  
Chiến thắng Xuân Lộc: QLVNCH vẫn ngạo nghễ
dù bị bức tử
 
Con cọn nợ ba  
Truyện ngắn Ư Nga  
Không quên những người Chiến Sĩ QLVNCH
Phải chăng là định mệnh  
Con gái Hà Nội ở đâu?  
Trai Petrus Kư, Gái Gia Long & Trai Chu Văn An, Gái Trưng Vương  
Đoản văn của một người tử trận  
Người Việt gốc Mỹ  
Trời buồn tháng hạ  
Dân chơi cầu 4 cẳng   
Đất nước vĩ đại và lạ lùng !
Câu chuyện người lính VNCH  
Chàng... Donald Trump 
Trần Hoài Thư, người ngồi vá lại những linh hồn  
Người đàn bà trên cầu Nitelva
Thư số 67c - Gửi người lính QĐND  
Nói chơi mà không phải nói giỡn  
Mẹ
Chôn súng
Đứa con thất lạc  
Tháng Tư nhớ về các chiến sĩ đă hy sinh oanh liệt  
Phúc ấm con ban !!!  
Formosa với nỗi buồn Tháng Tư
Một ngôi sao quư vừa tắt  
Không quên ngày Quốc Hận 30 tháng 4 – 1975  
Sau 42 năm mất SaiGon
Nghĩ về người vợ lính
Chân dung người vợ lính VNCH
Tôi không chết đâu  
Tháng tư đen, không dễ ǵ quên  
Câu chuyện về đôi đũa  
Những ngày tháng ba  
Những ngày tháng tư  
Tâm thư - Những ngày cuối tháng 4  
Nguyễn Đức Quang, khi bài hát trở về
Hăy ngủ yên Đà Nẵng của tôi ơi
Ngày 29-3-1975: Đà Nẵng trong cơn hấp hối  
Nh́n lại ḿnh sau 42 năm tỵ nạn, từ tháng 4-1975  
Đờn ca tài tử miền tây
Nói với người trung đội trưởng cũ ...  
Đồi Delta  
Những bước chân vào đời

Bao giờ cho tôi quên
Vài kỷ niệm về Tết trong tù Hà Nội
Mùa xuân trên quê hương ngoài kư ức  
Xin một đời góa bụa cùng anh  
Đón xuân này nhờ xuân xưa  
Nằm đêm nghe tiếng rao hàng
Như vằng trăng khuya
Góc tối  
Cho nhuẩn nhuyễn ra  
Người bạn Khóa 2 Học Viện Cảng Sát Quốc Gia  
Chúc Tết  
Đầu năm viết cho con gái  
Bên nhau đi nốt cuộc đời