Ba, bốn phát

CHƯƠNG MỘT
Nhớ hồi mới gãy súng mấy năm, cuộc nhân sinh trong rọ vô cùng gian khó, mọi thứ đều là mậu dịch cả, các cửa hàng nào là "chất đốt thanh niên", phụ nữ tươi sống", ..vv...,
Một năm được một thước vải mậu dịch, phố thì sang tí có đê-nin, soa-vi-ốt, ba két sọc, ...nông thôn thì vải tám ta in sọc xanh , đỏ hay đen...mà nhìn áo hay quàn, là biết tỏng ở phường nào, vì cả phường, quận hay xã huyện bán chỉ một loại vải mà thôi.
Số là ông Bảy Trà Vinh mới cưới vợ cho thằng con Hai, đám cưới chỉ có họ hàng, thằng con trai mượn bạn được cái sơ mi tê-tô-rông trắng, con dâu thì lấy cái áo dài thủa đi học, chít lại 1 chút cho vừa, vì thời con gái mập mạnh, "phỏng rái" mấy năm đen thui sút mấy ký.
Trong tiệc phải mời trưởng ấp, an ninh thôn dự, à mà có cả bí thơ xã nữa chớ
Mới ra trình họ, áo dài khăn đóng, bó huệ trắng, bên cạnh chú rể ốm đen trong cái sơ mi rộng thùng thình, chẳng có cái cù-la-quát ở cổ.
Ở mâm đầu, khi dâu rể ra trình diện, bí thơ là người lên tiếng sớm,
- đầu đội khăn đóng, tay cầm cành hoa, nửa là phong kiến nửa là thực dân, không thể được, thanh niên xã hội mới không thể...., lão xổ một hơi dài như diễn văn "ngày đại thắng", cả đám tiệc chỉ xin phép được họp mặt 2 họ chỉ 12 người kể cả 3 tên đến ăn không quà mừng kia, tẽn tò cả đám im kháng phắc, thương con dâu, con trai, ông tía nín thinh, 2 họ gồm có 9 người chỉ biết cúi đầu, vì bản thân ông Bảy cũng từng là lính Nghĩa quân, nên sợ lắm.
Ba tên khách không quà mừng, lùa đồ ăn tràn họng cho bù những ngày lá nếp rau rừng trong bưng biền, dứt mâm đồng loạt lấy đôi đũa đưa lên quẹt mỏ khiến mớ mỡ thị kho tàu trét cái mỏ bóng lưỡng rồi quay lại phán câu
- hạnh phúc non sông hạnh phúc nhà, đẹp tình non nước đẹp tình ta, nhớ đó ngheng, vui duyên mới không quên nhiệm vụ thanh niên ha
Ba lão khệnh khạng ra về với bản mặt đỏ gay, mồm mép láng mỡ.
Đợi khuất bờ rào cây so đũa, cả nhà nhìn nhau thở phào, ngó lại chỉ còn xương, út rau tạp tàng với rượu đế, thôi đành uống khan với rau, chút ít trong nồi dành cho đôi vợ chồng trẻ, cho đỡ say, đỡ buồn.

CHƯƠNG HAI
Đôi vợ chồng trẻ, ngà ngà say và đói, xuôi gia đã về sau khi gởi gắm cô dâu cho nhà chồng nó đôi câu làm lệ, rồi ra xuồng chống về bên kia sông....
Tắm rửa xong, anh chồng mang cái tà lỏn vải sô nhuộm sọc xanh, vơ cái khắn rằn, khăn mà Miên gọi là cà-ma lau khô mái tóc và cái bản mặt đói, rồi vô giường, cô dâu gom rửa mấy cái dĩa, chén đũa rồi tắm táp, ngó trước sau rồi vô buồng, thổi tắt cây đèn dầu, vì cả nhà mỗi tháng chỉ mua được nửa lít dầu lửa...
Đêm tân hôn, cái chỏng đóng bằng cây tầm vông chịu đựng, kẻo kẹt đến 4 lần...

CHƯƠNG BA
Gà gáy sáng, chàng rể dậy ra sân ưỡn ưỡn ngực hít thở khoan khoái, mỉm mỉm cười, nhớ lại lúc vụng về mò mẫn, thấy thương vợ quá trí...rồi chàng vơ tờ Nhân Dân góc nhà, bước trên cây cầu bắc bằng cây tràm, bước vào cái "lầu vọng nguyệt", ngước nhìn trời chưa sáng hẳn, sao mai rõ sáng ở trời đông....
Cô dâu nằm rán tí nữa rồi cũng dạy, cuốn cái mùng lên, xếp vội cái mền, quơ cái quấn lót vò lại đút dưới chiếu, đợi sáng hẳn đem ra ao giặt.
Bước ra cửa sau, thoáng ở lu nước gần bếp cái quần quen thuộc, sọc xanh, đang đánh răng, súc miệng, mơ màng nghĩ đến cái lúc đêm qua, cô nhắm mắt mỉm cười, đôi má ửng lên, máu chảy rần rần, tim đập loạn nhịp, thương chồng quá đổi, bèn nhẹ nhàng đến sau lưng ôm chầm lấy, nghiêng đầu áp tai lưng cái lưng trần đen đủi hôi mùi bùn
- mèng ơi, coi ròm ròm mà dữ héng, hồi tối làm tới 4 cái luôn nha, ...
Trong giọng ú ớ, miệng đầy kem đánh răng, nàng nghe nói
- ba mà
Nàng càng dẫy lên
- ai đòi tiền bạc chi đâu mà chối, bốn thì nói bốn thôi, mắc gì nói ba, hả Hai
- thằng Hai ngoài cầu tỏm kia cà, ba đây mà...
Cô dâu ú ớ, buông ra chạy zô nhà khóc
Thì ra, cả xã này cũng được bán một màu vải mậu dịch.

HẾT

Tiểu thuyết chưa in
Thầy Chạy 343

 

 


VĂN CHƯƠNG

 Bất Khuất

Rồi lá thay màu  
Từ giòng sông này  
Làng tôi  
Còn đó tuổi thơ  
Tháng 7 trời mưa  
Chuyện đang cần đề tựa  
Hành trình đến Tự Do  
Ngày tan hàng
Dzi-ke
Cô gái làng Đông Tác - Dĩ An  
Dở dang  
Tất niên "Nội" 2015-2016  
Tết trong kỷ niệm  
Để nhớ, để thương
42 năm tình cảm đồng môn  
42 Năm Tình  
Chúc mừng hội ngộ  
Tôi và Tiểu Đoàn 7 TQLC  
Thơ gửi Đại Gia 
Dấu ấn vào đời  
USA 20 năm và Tôi  
Hãy còn đó niềm tin  
Pleiku và hoài niệm  
Ký sự những ngày tháng 2  
Một mảnh đời  
Xuân quê hương
Một chuyến về thăm nhà
Tết đến
Một buổi chiều, hai người già
Đời người như thoáng mây bay
Hồi tưởng về một cánh Dù đơn lẻ
Bất Khuất của tôi
Nó và Tôi
Còn nợ Thanh An
Mùa Đông năm ấy
Kể chuyện chúng mình
Hai hình ảnh - một cuộc đời
No Easy Day - Ngày Vất Vả
Những ngày hè không thể quên !
Họp mặt
Những cái tên không thể quên !
40 năm Bất Khuất
Hành trình của 5 ngày tìm về một thời tuổi trẻ  
Kỷ niệm Quân trường: Đi Phép - Về Phép
Thuyền đời
Cuộc sống của người lính chiến ĐPQ & NQ
Highway of Heroes
Nắng ấm quê hương
Truyện dài Bất Khuất
Thuyền đời ơi !
Những thằng chúng tôi
Bài thơ trên đồi Bác sĩ Tín
Viên đạn vang rền
Chuyện tình trái ngang
Khối diễn hành
Bãi tập
Lễ mãn khóa
Một Đời Bất Khuất
Kỷ niệm Quân Trường - Về phép
Kỷ niệm Quân Trường - Cúp phép
Hồi tưởng chiến trường 1062 Thượng Đức
Dọc đường gió bụi
Tình Bất Khuất
Ngày xưa thân ái
Tôi đi lính
Bất Khuất
Quan Âm Tây Du Hí truyện
Làm trong sáng tiềng Việt
Hạ cờ tây
Thù dai
Kỷ niệm khó quên
Trận cuối trong đời lính của tôi
Khúc hát Quân Hành
Một nỗi đau
Thủ Đức - Tuần huấn nhục
Tâm thư của Cố Thiếu Úy Trần Văn Quí
Trận Ô-Căm
Một lần vĩnh biệt
Một lần đi
Chuyến đi cuối năm
Nhớ về mái trường xưa
Phạm Xuân Tịnh - Một cuộc đời
Những ngày tháng không quên
Tự do ơi, tự do!
Vì hai chữ Tự Do
Nghìn trùng cách biệt
Thầy Chín
Để nhớ để quên