Kỷ niệm dấu yêu

Lời tựa : Phần văn nghệ mở đầu cho bữa tiệc vui tối chủ nhật của Gia Đ́nh Bất Khuất ,Tôi phải khâm phục các Anh Chị hát rất hay không thua ǵ các ca sĩ . Khi Anh Thạch Cương đến bàn bảo Tôi .

- Luyện lên hát đi chứ ,

Tôi cười trả lời .

- Ḿnh không biết hát Anh Cương à ! Thật sự Tôi cũng yêu văn nghệ lắm nhưng khổ một điều là cái tật “ nhát bẩm sinh” của Tôi mỗi lần đứng trước đám đông , nhất là có bóng dáng phụ nữ là Tôi run cầm cập ….

Tiệc vui nào rồi cũng tàn nhưng để lại trong tâm hồn mỗi người chúng ta nhiều nỗi nhớ . Hy vọng rằng vào những kỳ Hội Ngộ tới Tôi sẽ được cùng các Anh Chị đứng trên sân khấu để giúp vui . Mấy ngày nay ,khi đứa con thấy Bố cứ mở Video nghe các Anh Chị hát rồi hát theo nên mua cho cây đàn guitar học . Hy vọng sẽ hát được trong những dịp tới….

Tôi không hát gíup vui trong ngày Hội Ngộ được nên kể lại mẩu chuyện cho vui cách đây hơn mười năm khi về Việt Nam để tạ lỗi .

Kỷ niệm dấu yêu

Tiếng vỗ tay vang dội khi cô ca sĩ Thu Thủy thướt tha bước ra trong tà áo dài nửa Việt , nửa Âu màu hồng nhạt , cúi đầu chào và nói .

– Thu Thủy hân hạnh gởi lời chào và cám ơn các Anh Chị đă ủng hộ Thu Thủy trong suốt thời gian qua . Bản nhạc đầu tiên Thu Thủy xin được gởi đến đó là nhạc phẩm . T́nh chết theo mùa đông của cố Nhạc Sĩ Lam Phương .

Tiếng vỗ tay lại vang lên , tay keyboard lướt trên phím với cung điệu réo rắt . Tiếng hát Thu Thủy trầm , ấm vừa cất lên đă tạo ấn tượng ngay từ lúc đầu . Thu Thủy hát với tất cả tâm hồn như gởi gấm tâm sự của Nàng vào từng lời nhạc theo tiếng đàn . Bản nhạc vừa dứt , tiếng vỗ tay vang dậy , những tiếng yêu cầu Thu Thủy hát thêm . Thu Thủy cúi đầu cảm ơn .

– Bản nhạc kế tiếp , Thu Thủy xin tặng cho tất cả các Anh Chị trong đêm nay là nhạc phẩm . Hỡi người t́nh, nhạc ngoại quốc , Khúc Lan chuyển lời việt .

Tôi lặng im nghe từng lời ca khi Thu Thủy cất lên , lời bản nhạc nói về một người con gái , đứng chờ người t́nh trong đêm . Cuối cùng người t́nh đă lỗi hẹn để cho mi nàng đẫm lệ và lặng lẽ bước đi trên con phố trong đêm khuya mà thôi …….

Ngồi nghe ,Tôi đoán có lẽ Thu Thủy có tâm sự buồn nên khi hát Nàng gởi gấm cả tâm hồn ḿnh vào từng lời ca . Tiếng hát của nàng như hờn trách , như tiếc nuối cho một chuyện t́nh dang dở v́ người yêu đă dối ḷng và ra đi , để lại sự đau thương với ngàn nỗi nhớ nhung cho người c̣n ở lại ṃn mỏi chờ mong.

Khi hát có lẽ v́ quá xúc động như thương cho số phận của chính ḿnh, giọt lệ đang tuôn trào bên khóe mắt , Thu Thủy bước vội vào bên trong một chút rồi bước ra , trên khuôn mặt vẫn c̣n đọng nét u sầu .

Tiếng dạo đàn réo rắt lại vang lên, cả pḥng trà yên lặng . Nhạc phẩm “nh́n nhau lần cuối” được Thu Thủy cất giũa tiếng vỗ tay vang dội đă kéo Tôi trở về thực tại .

“ Em ! giờ hai đứa ḿnh xa nhau rồi , đường em đi mây giăng ngàn lối , đường anh về gió mưa tơi bời ….. Thôi ! ḿnh nh́n nhau lần cuối đi em , mai xa cách rồi chừng nào thấy nhau ……mai xa cách rồi nhớ nhau nhiều hơn …..”

Tôi không phải là người sành về âm nhạc nhưng khi nghe và qua cách diễn tả của Thu Thủy đă cho Tôi một ấn tượng về Nàng. Qua ba nhạc phẩm nàng tŕnh bày Tôi đoán và hiểu sơ về tâm sự thầm kín của nàng . Tôi đoán có lẽ Thu Thủy đang bị dằn vặt bởi nỗi đau trên con đường t́nh . Chính v́ vậy mà Nàng đă chọn những nhạc phẩm để nói lên những điều đang chất chứa từ sâu thẳm từ cơi ḷng .

Tŕnh diễn xong ba nhạc phẩm cũng đă gần 45 phút , Pḥng trà nghỉ giải lao trong chốc lát , tiếng nhạc êm dịu được thay thế .Những cặp t́nh nhân ở bàn kế bên đang vai kề vai , họ trao nhau những nụ cười , ánh mắt đầy vẻ yêu thương làm ḷng Tôi lại dâng lên một nỗi buồn man mác rồi chợt nghĩ . Giá mà !!! Tôi cũng có được những giây phút hạnh phúc như họ th́ có lẽ cuộc đời của Tôi …..? Bất chợt ước mơ nhỏ bé của Tôi bị cắt đứt khi cô waitress đến bên bàn và hỏi .

– Dạ thưa Anh , Anh cần ǵ thêm ?

Tôi nh́n cô mỉm cười và nói .

– Cô cho Tôi thêm một ly rượu . À ! Có điều này Tôi muốn hỏi cô . Làm sao Tôi có thể gặp riêng cô ca sĩ Thu Thủy vừa mới hát để nói chuyện một chút được không ?

Cô waitress nh́n Tôi cười .

– Chị Thu Thủy đang nghỉ giải lao và sẽ trở lại chương tŕnh sau ba mươi phút nữa , Anh gặp được đấy ,không sao đâu , để Em vào hỏi thử nhé .

Tôi mừng thầm và bảo .

– Vậy làm phiền Cô nói dùm Thu Thủy là có người muốn gặp .

– Dạ vâng và cô waitress rời bàn .

Chỉ vài phút sau , Tôi thấy Thu Thủy đi theo cô waitress tiến lại bàn của Tôi . Thu Thủy vừa bước tới ,Tôi đứng dây theo phép lịch sự , mỉm cười , gật đầu chào rồi đưa bàn tay ra và nói .

- Tôi là ….. Cảm ơn Thu Thủy đă dành chút thời giờ cho Tôi mặc dù đang bận .

Thu Thủy mỉm cười đáp lễ và bắt tay ,Tôi kéo ghế mời Thu Thủy ngồi . Khi đối diện ,Tôi nhận ra Thu Thủy có nét mặt rất thanh tú của một thiếu nữ thuộc ḍng dơi quí phái . Đôi mắt to , đen long lanh với hàng mi dài cong vút cộng thêm đôi môi thật xinh trên gương mặt mà Tôi không biết phải diễn tả làm sao cho hợp . Tôi hơi run khi ngồi đối diện với một người phụ nữ đẹp như thế này . Nh́n Thu Thủy ,Tôi lên tiếng .

– Thu Thủy dùng ǵ ?

Nàng trả lời .

- Cảm ơn Anh , Em mới dùng nước trong pḥng nghỉ rồi .

Tôi chẳng ngại ngùng khen những câu quá quen thuộc mà ai cũng có thể nói được và hỏi thêm .

– Thu Thủy hát hay quá , giọng rất đầm ấm ,truyền cảm khiến người nghe cùng ḥa nhịp ,thả hồn theo từng lời ca và nhất cách diễn đạt của Thu Thủy thật tuyệt vời .

Ngoài hát ở đây , Thu Thủy có hát ở pḥng trà nào khác nữa không ?

Thu Thủy cười trả lời .

– Không Anh ạ ! Em hát văn nghệ thôi , đây là pḥng trà của người Anh bà con nên Em giúp .

H́nh như có điều ǵ lôi cuốn Tôi vào từng lời nói đầm ấm ngọt ngào của Nàng , Tôi hỏi thêm .

– Thu thủy hát được bao lâu rồi ?

Nàng trả lời

– Từ ngày pḥng trà mở đến nay , có lẽ cũng được năm sáu năm ǵ đó Em không nhớ rơ nữa .

Đă bảo , cách nói chuyện của Thủy có một cái ǵ làm cuốn hút người nghe làm Tôi thấy vui và ….? Tôi nh́n thẳng vào đôi mắt Thủy hỏi .

– Ngoài việc đi hát cuối tuần như thế này , Thu Thủy c̣n làm ǵ nữa không ?

Thu Thủy nh́n Tôi cười thành tiếng , nụ cười mà Tôi không thể nào quên được .

– Em về hưu rồi , ngày thường ở nhà coi cháu .

Tôi giật ḿnh ,tưởng Thu Thủy nói đùa , không tin . Ánh mắt Tôi vẫn đăm chiêu nh́n Thu Thủy như ngỡ ngàng . Thấy vậy , Nàng đính chính .

– Em nói thiệt đó , già rồi Anh ạ !

Tôi nh́n Thu Thủy bảo .

– Chắc Thu Thủy đùa cho vui chứ nh́n Thu Thủy c̣n trẻ lắm, làm sao mà về hưu được , hay Thu Thủy tự cho ḿnh về hưu sớm đấy ?

Thu Thủy thấy Tôi vui tính Nàng quay qua hỏi .

– Anh đoán Em bao nhiêu mà bảo Em về hưu sớm ?

Tôi mỉn cười làm bộ nheo mắt , nh́n thật kỹ Thu Thủy v́ đây là cơ hôi được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của phụ nữ . Tôi làm bộ suy nghĩ một chút và trả lời .

– Anh đoán Em chưa tới bốn mươi !

Thu Thủy đập vai Tôi như một người bạn thân .

– Cám ơn Anh đă rút tuổi Em một cách rất logic , đă bảo Em về hưu là có thật , ai mà dối Anh làm chi .

Tôi chưa tin Thu Thủy về hưu nhưng trong đầu nghĩ ngay một điều . Một khi nói chuyện với phụ nữ , cái nguyên tắc bất di bất dịch là lúc nào cũng phải khen họ trẻ đẹp , có duyên .. v. v. .. cho dù sự thật có hơi phũ phàng đi nữa nhưng đó là nguyên tắc . Tôi cười cười nói .

– Anh nói thiệt nhé , Nh́n Thủy c̣n trẻ , đẹp lại có nét lắm , chẳng ai nghĩ Thu Thủy ….Tôi vội bỏ dở câu nói v́ nhận ra sắc mặt của Thủy đổi khác khi Nàng cúi xuống rồi Tôi đổi đề tài .

- Ba nhạc phẩm mà Thu Thủy tŕnh bày tối nay thật ấn tượng . Nhất là giọng hát trầm ấm thể hiện đúng phong cách của người trong nghề . Không phải nịnh Thủy đâu , Anh thấy Thủy hát với tất cả tâm hồn và h́nh như đang muốn gởi gấm tâm sự của ḿnh vào từng lời nhạc có đúng thế không ?

Thu Thủy hơi cúi xuống với đôi mắt mang vẻ buồn , lúc sau ngước lên nh́n Tôi rồi nói .

– Sao Anh đoán được tâm sự của Thủy ….. ? Anh là người đầu tiên cho Em cái nhận xét đó .

Nói xong Tôi thấy Thủy thở dài , mắt đăm chiêu nh́n lên bức tranh treo trên tường , Tôi hơi lúng túng v́ đă đi hơi quá xa vào đời tư của Thủy . Tôi vội quay qua .

– Anh xin lỗi nhé , nếu những điều Anh nói đă chạm đến nỗi buồn của Thủy …..

Không để cho Tôi nói hết ,Thủy cười nhẹ trả lời .

- Không sao Anh ạ ! mỗi người đều có nỗi buồn riêng mang trong ḷng . Anh à ! Lúc ra sân khấu , nh́n Anh thấy lạ , không phải là khách quen của pḥng trà , Anh từ xa đến có đúng thế không ?.

Tôi thật vui v́ biết ḿnh được Thủy để ư . Tôi cúi xuống cầm ly rượu , xoay xoay để che dấu cảm xúc đang dâng trào và trả lời .

– Anh ở nước ngoài về thăm lại quê hương , hiện ở nhà bà con gần đây và được giới thiệu đến đây nghe Em hát . Nói xong Tôi nh́n Thủy đăm chiêu để ḍ phản ứng , Thủy tỏ vẻ rất vui rồi hỏi lại .

– Ủa ! Anh về đây sao không dẫn bà xă đi cho vui . Nói câu này Thủy cười lại c̣n nháy mắt nh́n Tôi và nói thêm . Nè ! Đừng có nói là chưa có vợ nghen?

Thấy Thủy nói chuyện vui , Tôi đùa .

– Ơ hay ! cơ hội ngàn năm một thủa về đây , ai lại ….

Thủy lại đập vai Tôi rồi cười nói .

– Em biết cánh đàn ông các Anh về đây đi một ḿnh như thế này là có mục đích ǵ , đúng không ?

Tôi mỉm cười, liếc nh́n Thủy .

– Như vậy là Thủy rành đàn ông dữ a ! kiểu này Ông xă Thủy khó có đường thoát khỏi ….

Nói được tới đây tự nhiên Tôi khựng lại v́ chưa biết hoàn cảnh của Thu Thủy như thế nào nếu lỡ lời , coi như buổi gặp gỡ đêm nay sẽ mang một nỗi buồn suốt cả cuộc đời . Không để cho Tôi nói hết , vẻ mặt Thu Thủy chợt buồn rồi Nàng kể .

– Em thấy Anh thật ḷng mà c̣n vui nữa nên Em cũng chẳng dấu ǵ Anh .Em cũng có chồng con nhưng hôn nhân của Em không may mắn , nói rồi Thủy lắc đầu như có điều ǵ khó nói và bỏ dở câu chuyện .. .

Hiểu được ư ,Tôi đưa bàn tay đặt lên vai Thủy xoa nhẹ .

- Anh xin lỗi đă chạm đến vết thương ḷng của Thủy nhá , định rút tay về nhưng Tôi cảm nhận có luồng hơi ấm đang chạy dài trên cánh tay rồi vỗ nhẹ an ủi Thủy .

– Đừng buồn Thủy ạ ! mỗi người đều có nỗi đau , nỗi buồn riêng . Không riêng ǵ Thủy đâu ,Anh cũng vậy . Nói được tới đây , Tôi thấy ḷng ḿnh chùng xuống v́ trong tim vẫn c̣n mang một vết cắt khó lành của sự mất mát đă nhiều năm nay . Tôi cúi xuống tỏ vẻ buồn , để cố diễn tả cho đúng thủ tục , nén tiếng thở nhẹ rồi nói .

- Cuộc sống của mỗi người chúng ta đều có những chuỗi ngày dài đầy đau khổ làm sao có thể tránh khỏi . Có một điều nếu chúng ta cố gắng vượt thoát khỏi những đau khổ đó th́ cuộc sống mới mang lại ư nghĩa Thủy ạ . Khi nói ra điều này với Thu Thủy , tự nhiên Tôi thấy ḿnh trơ trẽn v́ chính nỗi đau của ḿnh chưa vượt qua được huống hồ đi khuyên người khác .

Liếc nh́n thấy đôi mắt Thủy ngấn lệ từ lúc nào , Tôi vội rút chiếc khăn giấy ở hộp trên bàn trao cho Thủy . Nàng gật đầu cảm ơn rồi với giọng trầm buồn lẫn chút oán hờn , Thủy kể .

- Em nói thật ,đối với đàn ông , t́nh yêu đích thực của họ có lẽ chỉ xuất hiện khi c̣n nghèo và họ luôn tỏ ra chung thủy nhưng một khi đă thành công rồi , họ lại quay lưng và t́m cho ḿnh một người phụ nữ khác trẻ đẹp để trang sức cho cuộc đời của họ . Em nghĩ đó là cách mà họ phô bày để khẳng định cho sự thành công và giá trị của họ .

Em buồn lắm khi chính ḿnh lại lâm vào cảnh thật éo le như vậy . Em nói thật , cuối cùng đàn ông dù già hay trẻ , chung quy họ luôn có cùng một tư tưởng , lối suy nghĩ là ưa chuộng cái mới . C̣n đối với phụ nữ chúng Em th́ lại khác . Như Anh biết cả cuộc đời đă hy sinh, không màng đến tuổi thanh xuân , tất cả là v́ họ thế mà đàn ông họ không hiểu hay không muốn hiểu .

Anh cũng đừng buồn khi Em nói , không phải là Em lên án tất cả đàn ông đâu nhưng có một điều khi đàn ông họ có tiền có địa vị họ thường hay quên là . Sự thành công của họ là nhờ vào người vợ luôn bên cạnh để nâng đỡ , động viên ở mọi thời điểm nhưng có mấy ai nghĩ đến điều đó ? Thế nên triết lư sống của Em bây giờ là sống cho ḿnh , không ai yêu ḿnh bằng chính ḿnh đâu Anh ạ . Yêu người ư ! khó lắm , cả đời ḿnh đă ướt áo cho họ để rồi cuối cùng ḿnh nhận lại chính là ướt ḷng .

Em c̣n nhớ Dova nói một câu . Đàn ông tốt trên đời này th́ đầy dẫy , tử tế cũng chẳng thiếu nhưng tốt và tử tế th́ có được bao nhiêu chẳng ai biết được . Có một điều Em nhận ra ở đàn ông . Ngoại t́nh là bản năng của họ nhưng chung thủy là một điều cần phải để ư và xét lại .

Nói tới đây Thủy ngưng rồi lấy giấy thấm nước mắt . Tôi khựng lại khi nghe những tâm sự được Thủy dăi bày và ḷng Tôi chùng xuống rồi tự vấn . Không biết ḿnh có đang nằm trong những người đàn ông mà Thủy vừa nói ra hay không ? Tự nhiên Tôi thấy có một cái ǵ như thể mũi kim nhọn ,đang kề vào da thịt Tôi để chỉ chờ có cơ hội là xoáy sâu vào trong . Định đưa bàn tay xoa nhẹ lên phiến lưng mềm mại để an ủi Thủy nhưng Tôi vội giữ lại v́ chẳng c̣n can đảm thực hiện điều đó nữa . Thủy nh́n đồng hồ rồi xin phép, để trở lại chương tŕnh trong ít phút . Tôi nh́n Thủy trong ánh mắt thương mến và bảo .

– Anh cảm ơn Thủy đă chia sẻ tâm t́nh với Anh tối nay . Khi nào có dịp , Thủy có thể cho Anh gặp lại Thủy được không ? Anh có thể nói , tuy lần đầu ḿnh biết nhau nhưng Anh cảm nhận chúng ḿnh như là một đôi bạn tri kỷ lâu ngày không gặp đó Thủy .

Thủy đưa bàn tay nắm lấy tay Tôi , siết chặt rồi nói .

– Cảm ơn Anh đă lắng nghe tâm sự của Em , Em thật xin lỗi . Từ xa về đây Anh muốn t́m những giây phút thư giăn nhưng lại phải nghe tâm sự buồn của đời Em . Em thú thật ngay từ giây phút đầu , khi bước ra sân khấu , đôi mắt Em đă chạm vào ánh mắt của Anh khiến Em có một cảm giác rất khác thường , h́nh như Em đă gặp ở đâu đây , quen lắm nhưng nhớ không ra .

Tim Tôi chợt rung động , miệng nở nụ cười và lấy lại b́nh tĩnh nói

- Anh cám ơn Thủy rất nhiều đă tâm sự với nhau trong đêm gặp gỡ đầu tiên này và cho Anh cơ hội biết Em . Như Em cũng biết , điều ǵ phát suất từ trái tim sẽ chạm đến trái tim . Anh nghĩ tất cả là định mệnh ….

Tiếng nhạc vang lên khi cô ca sĩ trẻ Mai Kiều xuất hiện trong bộ âu phục tân thời nhún nhảy trên sàn . Những bạn trẻ la ó , dán chặt hai mắt vào thân h́nh nóng bỏng của cô ca sĩ . Tôi cúi xuống , bàn tay vẫn xoa nhẹ ly rươu và chẳng cần để ư cô ca sĩ Mai Kiều có đẹp , có sexy cỡ nào hay giọng hát của cô có ngọt tới đâu v́ bây giờ trong tim Tôi đang chứa đầy h́nh ảnh đầy thương yêu tŕu mến của Thu Thủy . /.

Trần Luyện 34

 

 

 


VĂN CHƯƠNG

 Bất Khuất

Những giờ phút khó quên  
Kỷ niệm dấu yêu  
Thoại Sơn: Mối t́nh đầu  
Chuyện t́nh khó quên  
May mắn & Hên xui trong đời lính chiến  
Ba, bốn phát  
Tập Truyện Thuyền Đời  
13 người cuối cùng về từ Tiền đồn 3&4 Kon-Tum  
Passage to Freedom
Đất nước tôi!  
C̣n nhớ mùa xuân
Tết  
Rồi lá thay màu  
Từ gịng sông này  
Làng tôi  
C̣n đó tuổi thơ  
Tháng 7 trời mưa  
Chuyện đang cần đề tựa  
Hành tŕnh đến Tự Do  
Ngày tan hàng
Dzi-ke
Cô gái làng Đông Tác - Dĩ An  
Dở dang  
Tất niên "Nội" 2015-2016  
Tết trong kỷ niệm  
Để nhớ, để thương
42 năm t́nh cảm đồng môn  
42 Năm T́nh  
Chúc mừng hội ngộ  
Tôi và Tiểu Đoàn 7 TQLC  
Thơ gửi Đại Gia 
Dấu ấn vào đời  
USA 20 năm và Tôi  
Hăy c̣n đó niềm tin  
Pleiku và hoài niệm  
Kư sự những ngày tháng 2  
Một mảnh đời  
Xuân quê hương
Một chuyến về thăm nhà
Tết đến
Một buổi chiều, hai người già
Đời người như thoáng mây bay
Hồi tưởng về một cánh Dù đơn lẻ
Bất Khuất của tôi
Nó và Tôi
C̣n nợ Thanh An
Mùa Đông năm ấy
Kể chuyện chúng ḿnh
Hai h́nh ảnh - một cuộc đời
No Easy Day - Ngày Vất Vả
Những ngày hè không thể quên !
Họp mặt
Những cái tên không thể quên !
40 năm Bất Khuất
Hành tŕnh của 5 ngày t́m về một thời tuổi trẻ  
Kỷ niệm Quân trường: Đi Phép - Về Phép
Thuyền đời
Cuộc sống của người lính chiến ĐPQ & NQ
Highway of Heroes
Nắng ấm quê hương
Truyện dài Bất Khuất
Thuyền đời ơi !
Những thằng chúng tôi
Bài thơ trên đồi Bác sĩ Tín
Viên đạn vang rền
Chuyện t́nh trái ngang
Khối diễn hành
Băi tập
Lễ măn khóa
Một Đời Bất Khuất
Kỷ niệm Quân Trường - Về phép
Kỷ niệm Quân Trường - Cúp phép
Hồi tưởng chiến trường 1062 Thượng Đức
Dọc đường gió bụi
T́nh Bất Khuất
Ngày xưa thân ái
Tôi đi lính
Bất Khuất
Quan Âm Tây Du Hí truyện
Làm trong sáng tiềng Việt
Hạ cờ tây
Thù dai
Kỷ niệm khó quên
Trận cuối trong đời lính của tôi
Khúc hát Quân Hành
Một nỗi đau
Thủ Đức - Tuần huấn nhục
Tâm thư của Cố Thiếu Úy Trần Văn Quí
Trận Ô-Căm
Một lần vĩnh biệt
Một lần đi
Chuyến đi cuối năm
Nhớ về mái trường xưa
Phạm Xuân Tịnh - Một cuộc đời
Những ngày tháng không quên
Tự do ơi, tự do!
V́ hai chữ Tự Do
Ngh́n trùng cách biệt
Thầy Chín
Để nhớ để quên