Hồi Tưởng Về Một Cánh Dù Đơn Lẻ

Sáng nay , anh dậy thật sớm . Đêm qua , anh không hề chợp mắt , ḷng nôn nao . Thực khó tả nỗi háo hức , chờ đợi gặp lại bạn bè .
Có lay nhẹ người vợ hiền đă gắn bó một đời bên anh thức dậy , để cùng anh thực hiện một chuyến đi vui .
Từ Spokane , anh lái xe phải mất 5 giờ để đến nhà Hoàng Cao . Anh muốn kết hợp nhân chuyến đi dự đám cưới con gái Hoàng Cao để tổ chức buổi Birthday Party cho thằng con trai yêu quư mà nó cũng sống và làm việc tại Seattle này .
Vừa lái xe , anh vừa thả hồn về quá khứ ...
Ngày đó , sau vài ṿng chạy chào Vũ Đ́nh Trường ...xịt khói , số phận đưa đẩy anh rơi vào ṿng tay ấp ủ của Trung Đội 334 , nơi tập trung những dân chơi lẫy lừng .
Anh mơ màng nhớ lại cái cột nhà cháy Nguyễn Văn Sử hùng dũng giương cao ngọn cờ Tiểu Đoàn 3 , anh không quên những đường quyền vũ băo Thái Cực Đạo của con Cọp Biển Nguyễn Văn Phúc . Anh thấy nét bậm trợn , gầm gừ của con cọp giấy Lâm Bưu mà thực ra , nó chỉ là ...cục đất biết đi . Những tối nằm chambre ( v́ không thể xuống câu lạc bộ để kư thêm nợ ) , anh lắng nghe Đinh Phúc Hậu dạo đàn tha thiết :
-...thà như giọt mưa ,
vỡ trên tượng đá ...
...giết người tên Duyên ,
đau khổ muôn niên ...
C̣n bên ngoài góc pḥng kia , Bảy Chà ( sau này là tay phó nḥm tiếng tăm ) ngước nh́n trời đen rên rỉ :
-...tưởng giếng sâu , anh nối sợi dây dài ,
nào hay giếng cạn , anh tiếc hoài ...cọng dây ...
Anh tấm tắc khen thầm dáng dấp hào hoa , thanh thoát của Tăng Trọng Đằng , tay sát gái vô địch bằng giọng nói và ánh mắt đa t́nh của ḿnh . Anh nắm tay , thốt nhẹ lời an ủi Tạ Kim Nở khi biết bạn ḿnh đă đánh mất cặp quai chảo oai hùng .
Anh c̣n nhớ những con gà không tiếng gáy , suốt khóa học không nghe một tiếng ho như Phạm Văn Hiệp , Ôn Thăng Long ... C̣n ngài đại tá handycap Vũ Hoàng Trọng , không hiểu sao ổng ...màu mè đến thế ?!
...
Anh bỗng bật cười khặc khặc khiến chị nhà trố mắt nh́n qua :
-Chắc vừa nghĩ ra một mánh cao siêu nào đó để hốt bạc hay sao , mà trông anh tràn đầy ...khoái lạc vậy , anh Có của em ?
Anh gục gặc đầu tâm sự :
- Anh nghĩ đến thằng bạn nằm giường trên khi tụi anh c̣n học trong Thủ Đức . Nó tên Phạm Văn Dũng . Hồi đó , nó nhỏ con , ốm nhách . Anh hù nó hoài , nên nó ...rét anh lắm . Nó hay làm đổ bụi cát xuống giường anh , nên bị anh cự lia chia . Anh cười là v́ ...bây giờ nó ...bự con lắm , anh mà lỡ miệng hù nó , chắc nó ...hốt xác anh quá ...
...
Thời gian lừng lững trôi .
Rồi cũng đến ngày rời trường Mẹ để mang cánh Dù bay bổng .
Anh cùng 20 thằng nữa bắt đầu bước vào cơi gian nan . Để củng cố sức chịu đựng , các anh phải chấp nhận một khóa học nâng cao kỹ năng .
T́nh cờ , anh và Bạch Dương lại cận kề bên nhau trong những buổi thực tập lạ lẫm , ngỡ ngàng , ướt đẫm mồ hôi . Các anh thường chia sẻ nhau nỗi cảm thông , nỗi nhớ nhà , nỗi nhớ người yêu , cũng như tất cả những nỗi mộng mơ của cái tuổi vừa chập chững vào đời .
Ở ngoài kia , tiếng gầm thét của đạn bom liên hồi réo gọi tên các anh hăy mau chóng nhập cuộc .
Một lần nữa , các anh lại chia tay , mỗi người về đơn vị mới nhận trách nhiệm gánh vác sơn hà .
Chiến cuộc cuốn hút các anh . Anh không c̣n nhiều thời gian để mơ mộng .
Anh ḥa tan thân xác vào nét kiêu hùng của cảnh núi xương sông máu .
Anh cùng đồng đội cất cao bài ca giữ nước trên nỗi tóc tang , mất mác .
Có một lần từ mặt trận trở về , họ t́nh cờ gặp lại nhau .
Sau cái ôm chầm thắm thiết , Có khều nhẹ Bạch Dương :
- C̣n thuốc không ? Cho tao một điếu .Tao thèm quá , v́ đă lặn hụp trong rừng suốt cả tháng nay .
Bạch Dương nhanh chóng thả balô xuống , mở nắp ra :
- May cho mày . Tao vừa được tiếp tế . Cầm lấy hai cây President mà đốt cho ...tàn cuộc chiến .
Trời ạ ! Một kỷ niệm đẹp mà anh không thể nào quên.
Khuôn mặt anh luôn đẫm đầy nước mắt khi anh nhắc lại cho bạn bè nghe bằng giọng nói ngẹn ngào .
Bất Khuất các anh thường có những " luyến lưu " đậm đà như thế .
Các anh không có nhiều thời gian nghỉ ngơi .
Họ tiếp tục dấn thân , dâng hiến tuổi trẻ bảo vệ quê hương .
Có được thuyên chuyển về Đội Nghi Lễ của Binh Chủng , và không biết rằng ở mặt trận Thượng Đức , tại ngọn đồi khét tiếng 1062 , Bạch Dương đang cùng đồng đội ghi đậm nét kiêu hùng bằng chính mạng sống của ḿnh .
Rồi một ngày nọ , thượng cấp giao anh nhiệm vụ phụ trách tang lễ cho một chiến hữu . Cho đến lúc đứng trước áo quan , anh mới biết chiến hữu nằm trong đó là một Bất Khuất mà anh không xa lạ . Tây Tú Bành ! Tây Tú Bành ! Anh ngỡ ngàng . Nước mắt bỗng chốc vỡ ̣a , anh bật khóc , quỳ xuống ôm quan tài của bạn . Anh tiễn đưa một chiến hữu , một đồng môn vừa hoàn thành nhiệm vụ và đang bay về cơi vĩnh hằng :
- Vĩnh biệt bạn , Tây Tú Bành ! Chúng tôi sẽ măi măi nhớ về bạn .
........
Ngày hôm nay , Nguyễn Văn Có đến Seattle này để gặp lại cố tri , những người bạn của bốn mươi mốt năm xa cách .
Họ quần tụ về đây để có dịp ôn lại kỷ niệm xưa .
Họ muốn t́m lại cái không khí đă bị cát bụi thời gian cuốn trôi nhạt nḥa .
Bạn bè vây quanh anh , bắt anh uống no say kỷ niệm . Họ nh́n thấy anh thổn thức , chực tuôn trào những giọt lệ thâm t́nh .
Họ , từng con người đơn lẽ của một tập thể Bất Khuất , những cá nhân dị biệt từ nếp sống , suy nghĩ , đến quan điểm sống , tưởng chừng không thể ḥa hợp .
Điều ǵ khiến họ t́m về với nhau ?
Đám cưới con gái Hoàng Cao chỉ là cái cớ . Thực ra , chỉ v́ họ đang nhớ nhau , muốn tận mắt nh́n thấy những nếp nhăn trên vầng trán của nhau .
Họ có một trái tim ḥa chung nhịp đập , một trái tim yêu nước , đang ray rứt v́ vận nước nổi trôi . Ho muốn dắt d́u nhau để sống sao cho đẹp cái quăng đời c̣n lại .
Nguyễn Văn Có , một cánh Dù đơn lẽ tận Spokane đă bay về hội ngộ . Ừ ! Một buổi hội ngộ nhỏ được thực hiện tại nhà Hoàng Cao , ngay tại Seattle này . Họ đến từ Hawaii , Iowa , từ Westminster , Garden Grove , Cypress , từ San Jose , Berkeley , đặc biệt có một chàng từ Việt Nam ... và anh , từ Spokane ḥa nhập cùng các chiến hữu tại Seattle .
Ôi ! Những mái tóc ngă màu đang rụng rơi dần theo ngày tháng , những vết chân chim bị in dấu bởi thời gian . Họ tụm lại đùa vui như thửơ mới vào đời , họ kê tủ đứng vào họng của nhau không chút e dè , họ bắt chẹt nhau từng câu nói , họ thách nhau uống cạn những ly rượu tâm giao .
Rồi họ cười vang như chưa từng được cười như thế ...
Với những giọt nước mắt ân t́nh mà anh nặng ḷng để lại ở nhà Hoàng Cao , họ đă có những ngày trọn vẹn , đầy ắp niềm vui mà có lẽ họ sẽ không bao giờ quên .
Nguyễn Văn Có !
Anh đă thổi một luồng gió mới đến với những Bất Khuất thân thương .
Và họ đă để lại con tim ở Thành Phố Xanh tươi đẹp này.
Cảm ơn Hoàng Cao đă dang rộng ṿng tay ôm chặt họ vào với nhau .

Berkeley , Jun /27 /14 .
Long Trà 334

 


VĂN CHƯƠNG

Cây viết Bất Khuất

Đời người như thoáng mây bay
Mùa lá thay màu
Hồi tưởng về một cánh Dù đơn lẻ
Bất Khuất của tôi
Nó và Tôi
C̣n nợ Thanh An
Mùa Đông năm ấy
Kể chuyện chúng ḿnh
Hai h́nh ảnh - một cuộc đời
No Easy Day - Ngày Vất Vả
Những ngày hè không thể quên !
Họp mặt
Những cái tên không thể quên !
40 năm Bất Khuất
Hành tŕnh của 5 ngày t́m về một thời tuổi trẻ  
Kỷ niệm Quân trường: Đi Phép - Về Phép
Thuyền đời
Cuộc sống của người lính chiến ĐPQ & NQ
Highway of Heroes
Nắng ấm quê hương
Truyện dài Bất Khuất
Thuyền đời ơi !
Những thằng chúng tôi
Bài thơ trên đồi Bác sĩ Tín
Viên đạn vang rền
Chuyện t́nh trái ngang
Khối diễn hành
Băi tập
Lễ măn khóa
Một Đời Bất Khuất
Kỷ niệm Quân Trường - Về phép
Kỷ niệm Quân Trường - Cúp phép
Hồi tưởng chiến trường 1062 Thượng Đức
Dọc đường gió bụi
T́nh Bất Khuất
Ngày xưa thân ái
Tôi đi lính
Bất Khuất
Quan Âm Tây Du Hí truyện
Làm trong sáng tiềng Việt
Hạ cờ tây
Thù dai
Kỷ niệm khó quên
Trận cuối trong đời lính của tôi
Khúc hát Quân Hành
Một nỗi đau
Thủ Đức - Tuần huấn nhục
Tâm thư của Cố Thiếu Úy Trần Văn Quí
Trận Ô-Căm
Một lần vĩnh biệt
Một lần đi
Chuyến đi cuối năm
Nhớ về mái trường xưa
Phạm Xuân Tịnh - Một cuộc đời
Những ngày tháng không quên
Tự do ơi, tự do!
V́ hai chữ Tự Do
Ngh́n trùng cách biệt
Thầy Chín
Để nhớ để quên


Bài vở cũ 2013 
Bài vở cũ 2012


Bụi đất và hư vô
Mùa Noel cũ
Cuối năm tiễn biệt Mẹ
Giọt máu rơi của người lính chết trẻ
Chữ tín  
Chọn Năm Căn  
Nỗi bất hạnh đời tôi  
A-1H Skyraider Tarin65
Thằng láng giềng  
40 Năm tỵ nạn... Nh́n lại đoạn đường  
Việt Cộng pháo kích trường Tiểu Học Cai Lậy 9/3/1974  
Chuyện 10 năm trước. Ngày 3 tháng 12-2004  
Bạn bè  
Tấm thẻ bài  
Ngôn ngữ lính tráng Sài G̣n xưa  
Tiểu Đoàn 66 Biệt Động Quân Biên Pḥng  
Hương Tràm Trà Tiên  
Người cựu chiến binh già  
Tàn cơn binh lửa  
Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ - Ngọn Cờ Đại Nghĩa  
Chuyện một lá cờ
Cờ vàng trong trái tim tôi
Nắng chiều bên ghềnh thác Niagara  
“Trâu Điên” Và Cố Vấn Mỹ...Muộn Vẫn Phải Nói...
V́ sao tôi là Nữ Quân Nhân? 
Nhật kư trên tiền đồn Do Thái
Tảo một mùa thu Arlington
Tướng Đỗ Cao Trí - Người chết không yên 
Những người lính cùng chiến tuyến bảo vệ tự do
Mang các anh về miền đất tự do
Bầu trời đánh mất
Bằng Lăng
Như vạt nắng chiều
Đời sống người Việt tại Úc
Truyện một người lính gương mẫu
Sự thật cuối cùng đến quá trễ!
Hồi ức Sài G̣n thời lính tráng  
Mẫu chuyện về Thống tướng TMT Lê Văn Tỵ  
Mùi áo lính  
Ôi! Chareles  
Vở mănh tinh cầu
Chúng tôi mọc rễ và yêu thương...  
Thủ Đức - Một thời khó quện  
Ba Tôi, Người Lính VNCH  
Chuẩn Tướng Lương Xuân Việt   
Thiên hùng ca dựng một ngọn cờ  
Sống với đàn anh không phải dễ
Chiều lạnh giáo đường  
Hoài niệm  
Những v́ sao của một thời tuổi thơ  
Ngọn đuốc Lê Xuân Việt  
Một chút mặt trời...  
Trốn trại  
Chuyến ra khơi đầu tiên
Hữu Loan và màu tím hoa sim  
Hệ thống thông tin gián điệp toàn cầu Echelon 
Cho cuộc t́nh đầu  
Ngày Quân Lực 19/06 tại Melbourne 
Người lính trong lửa đạn, và sau trận chiến 
Một kỷ niệm xa xưa  
Bố tôi, người lính Việt Nam Cộng Ḥa  
Điệp vụ U2  
Vụ tấn công USS Liberty  
Ngày 19 tháng 6 dưới mắt một hậu duệ VNCH  
Ngày Quân Lực 19 tháng 6 lần thứ 49  
Cha là niềm tự hào của Con
Vượt qua khỏi con Trăng
Con gái của Ba
Nếu bạn muốn thay đổi thế giới
Người lính già trên chuyến tàu đêm
Trên đỉnh cô đơn  
Một thoáng qua hồn  
Ban Mê Thuộc - Ngày đầu ngày cuối  
Mênh mang mùi biển mặn  
Rừng lá thăm anh
Vợ và những ngày đầu đời lính  
Hành quân lưu động biển LLĐN Duyên-Pḥng 213 
Chị hai  
Bóng ngả đường chiều
Bài thơ t́nh Thị Nở - Chí Phèo  
Giọt nước mắt... v́ niềm kiêu hănh  
Sức mạnh t́nh chiến hữu  
Những tản mạn về "Cố Vấn"  
Đuờng chinh chiến  
Chết tại Ban Mê Thuột  
Bài t́nh ca ngày đó   
Người trở lại Pleime
Nhà thơ đi lính
Con rạch nhỏ quê ḿnh
Chuyện cái nón lá
Chuyến Taxi cuối cùng của đời người
Chuyện của một người không có tội
Hoa Dă Qùy của anh!
Chỉ c̣n là kỷ niệm
Tháng Ba t́m về tử lộ
Như cánh diều bay
10 tội đại ác của Hồ Chí Minh và đảng cộng sản VN
Gió ơi! xin đừng thổi
Bánh ḿ và hoa Hồng trong ước mơ của Mẹ
Những người vợ cùng tuyến đầu
Đại Uư dũng cảm
Người Việt viết tiếng Việt. "Người Giệc Giết" tiếng Việt
Đời Phi Công
Nợ Đời một nửa, còn một nửa nợ ơn em
Từ trại tù ra biển khơi
Trường Phi Hành Hải Quân Hoa Kỳ Pensacola
Chỉ v́ một câu hỏi
Trại "tù" cải tạo – địa ngục trần gian ở VN
Con gái người ta
Bùi Giáng: Diogenes thời đại !
Năm Ngọ nói chuyện ngựa
Xuân và người lính Việt Nam Cộng Ḥa trong nhạc Việt
Xuân về trên đầu súng