Bẫy T́nh

LTS : Đây là câu chuyện hư cấu nhưng đi sát với đời sống bây giờ . Từ cốt chuyện cho tới các nhân vật trong chuyên nếu có sự trùng hợp nào đó là ngoài ư muốn của người viết . Xin thứ lỗi và chân thành cảm ơn .

Chương I

Ḥa ! đó là tên ghi trong căn cước của Anh , mọi người ở công đồng này thường gọi Anh là Ḥa ṣ . Ḥa ṣ ở đây khác nghĩa với danh từ trùm ṣ mà một thời gian báo chí gán cho những tên cán bộ nhà nước chỉ biết thu lợi về cho ḿnh nhưng đầu óc lại đặc sệt . Anh có tên họ hẳn hoi trong giấy tờ là Trương Minh Ḥa .

Sở dĩ người ta đặt cho Anh thêm một chữ ṣ là v́ công việc làm của Anh mấy chục năm đập ṣ mướn . Vả lại trong làng này có tới mấy người tên Ḥa nên đặt thêm một cái danh đằng sau tên gọi để dễ dàng phân biệt . Hoà cũng có gia đ́nh vợ con đàng hoàng , cuộc sống tương đối ổn định trong suốt ba mươi năm sống ở đây .

Khi vừa bước vào tuổi năm mươi , Ḥa bị sao quả tạ chiếu đến độ phải khăn gói quả mướp ra khỏi nhà khi vợ Anh vác đơn ra ṭa ly dị v́ cái tội mê cờ bạc , cá độ football lại c̣n chán cơm thèm phở . Cuộc đời của Anh bỗng chốc thay đổi , trở thành người vô gia cư , nay ở nhờ người này , mai người khác . Cũng may Anh c̣n giữ được công việc đập ṣ nên cuộc sống không đến nỗi bế tắc .

Lư do chính Anh bị đuổi ra khỏi nhà đó là, khi vợ Anh kư check trả tiền nhà cho hăng morgate bị trả về . Nàng không hiểu lư do ǵ , gọi ngân hàng th́ họ cho biết trong trương mục chỉ c̣n lại vài trăm . Một cuộc căi vả sô sát tưởng chừng đưa đến án mạng xảy ra . Vợ Anh không dằn được cơn tức giận, nổi cơn thịnh nộ , vơ vội con dao đang làm bếp , ném về phía Anh .Tuy Anh né được nhưng lưỡi dao vô t́nh đó đă để lại vết thẹo trên vai phải , ngay chỗ ngày xưa khi c̣n trẻ, Anh xâm h́nh trái tim có mũi tên xuyên qua , ở dưới ghi ḍng chữ “ hận kẻ bạc t́nh “.

Đă gần một năm rồi , cuộc sống gia đ́nh càng ngày càng rạn nứt dẫn tới bế tắc không thể cứu văn , mặc cho bà con họ hàng khuyên răn thế nào cũng không thể hàn gắn lại được . Vợ Anh quyết định ra ṭa xin ly dị . Lúc đầu Anh c̣n lưỡng lự v́ sợ tai tiếng nhưng sau cùng đành phải chấp nhận v́ không c̣n lựa chọn nào khác.

Ở Louisiana luât pháp luôn bênh vực quyền lợi của người phụ nữ về luật gia đ́nh . Khi ra ṭa , căn nhà thuộc về vợ Anh v́ hai đứa con dưới mười tám vẫn c̣n ở với Nàng . Anh đau như thiến nhưng biết làm ǵ hơn và tự an ủi ḿnh , thôi th́ ít ra hai đứa con Anh vẫn c̣n có chỗ để ở .

Ở tuổi trung niên , hơn sáu năm trời vắng bóng đàn bà , Anh cũng thèm khát ái ân và muốn t́m cho ḿnh một mảnh t́nh khác . Ở cộng đồng này những người phụ nữ nửa đường gẫy gánh không thiếu nhưng chẳng ai ưa Anh v́ cái máu ghiền cờ bạc , nhất là cái tật ăn nói cộc lốc ,sỗ sàng .

Gần năm năm sống cảnh độc thân măi cũng chán . Một hôm ngồi nhậu với băng độc thân , Ḥa được Tiến giới thiệu đứa Em tinh thần của nó , quê Long An và đang làm việc ở vũng tầu, tên Lan . Lúc đầu , Ḥa cũng không mặn mà cho lắm khi nghe Tiến giới thiệu . Anh nghĩ rằng với một chuyện t́nh cách xa nửa ṿng trái đất , sao mong manh , xa vời quá , hơn thế nữa trong túi lại không có tiền .

Ḥa đang an phận với cảnh sống độc thân th́ vào một chiều cuối tuần , Tiến nài nỉ nếu đưa được Lan sang bên này , gia đ́nh Nàng sẽ trả cho một khoản tiền theo thỏa thuận .

Đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh , đang túng tiền Hoà đồng ư ngay mặc dù chưa biết mặt mũi Lan như thế nào . Tiến gọi điện thoại về Việt Nam nói chuyện và cho Lan số điện thoại của Hoàng .

Trai góa vợ , gái chưa chồng , t́nh duyên được nối kết .Tối nào Lan cũng chủ động gọi nói chuyện với Hoà . Lúc đầu Anh c̣n lưỡng lự nhưng qua nhiều lần nói chuyện với những lời lẽ như rót mật vào tai , mưa dầm thấm đất . Hoà mềm ḷng và t́nh cảm bắt đầu nhen nhúm .

Gần một tháng trời trôi qua ,Hoà cảm nhận được một điều ǵ rất ấn tượng khi tiếp xúc với Lan . T́nh cảm hai đứa mỗi ngày một sâu đậm , Hoà c̣n ao ước ,vẽ trong đầu một viễn tượng , sẽ cùng Lan chung sống nếu thấy hợp khi bảo lănh qua bên này .

Vào một buổi tối cuối tuần , khi đă tan chầu nhậu với băng độc thân chung nhà , Hoà cởi trần nằm dài phơi rốn trên cái ghế sô pha cũ ở pḥng khách để giỗ giấc ngủ th́ bất chợt điện thoại reo . Hoà nheo mắt nh́n màn h́nh và thấy tên “con mèo nhỏ” đó là nick name của Lan , Hoà vơ vội cái áo mặc vào , vuốt lại mớ tóc dài muối tiêu , ngồi bật dậy đi ra cửa sau rồi mở máy .

Sở dĩ Hoà phải ra ngoài là v́ trong nhà có ba thằng độc thân uống rượu say đang lè nhè , hai đứa c̣n nằm dài dưới sàn nhà nếu lỡ để Lan thấy cảnh này làm sao ăn nói . Hoà rón rén mở cửa đằng sau bước ra ngoài nói chuyện v́ chẳng c̣n lựa chọn nào khác .

Trời đă cuối thu ở đây , ban ngày nhiệt độ vẫn c̣n lên đến 80 đô F nhưng đêm về dễ chịu hơn v́ có cơn gió mát thổi về . Đứng ngoài sân Hoà thấy an tâm , Anh giật ḿnh khi nh́n thấy gương mặt của Lan qua facetime , Nàng quá đẹp ngoài dự đoán của Anh . Ḥa chưa biết phải mở lời như thế nào th́ Lan đă lên tiếng .

– Anh Hoà ! Em Lan đây , Anh khỏe không , đang ở đâu vậy , sao Em không nh́n thấy Anh ?

Hoà yên lặng giây lát , không biết phải nói thế nào v́ đang đứng ở sân sau pḥng trọ vào ban đêm . Hai ngày trước , Lan có gọi nhưng không qua facetime nên Ḥa bạo dạn , chẳng ngần ngại khoe ḿnh là một kỹ sư cầu đường , có nhà riêng ở trong khu trung lưu , ra vào có người giữ cổng khi Lan hỏi nhưng tối nay lại khác . Có lẽ phải mất ba mươi giây khi Lan nhắc lại , Ḥa mới hoàn hồn rồi lên tiếng .

– Anh xin lỗi , tại Em không báo trước , Anh có việc đột xuất tại công trường , thường th́ Anh chỉ làm ban ngày mà thôi nhưng tối nay công ty thiếu người quản lư nên họ cần Anh

Lan nghe Hoà nói thế ,Nàng lưỡng lự rồi nói .

– Như vậy có bất tiện cho Anh nói chuyện với Em không ?

Hoà mau mắn trả lời .

– Không sao đâu Em , Anh chỉ đứng giám sát thôi , Em cứ thoải mái nói chuyện đi .

Lan nghe thế , Nàng nói tiếp .

– Vâng ! mà sao Em không nh́n được Anh , Anh có chuyển qua facetime không đấy ?

Hoà trấn an .

– Đă gần mười hai giờ đêm rồi , chỗ công trường mới này sắp sửa đóng cửa cho công nhân về nghỉ , Anh cũng đang ra xe đây . Em không nh́n thấy Anh nhưng Anh vẫn thấy Em mà .

Lan cười hỏi .

– Mấy giờ th́ Anh về , hay để lúc về Anh gọi lại cho Em nhá , bên này mới gần một giờ chiều , hôm nay chủ nhật Em nghỉ .

Chưa biết trả lời với Lan sao cho ổn , bất th́nh ĺnh con mèo hoang từ đâu đến , cọ vào chân làm Anh giật ḿnh, đá nó ra rồi Anh bảo Lan

– Thôi ! Anh cúp máy để khi khác sẽ gọi lại cho Em .

Lan im lặng vài giây rồi bảo .

- Dạ vâng ! Anh nhớ gọi lại , Em chờ !

Cuộc nói chuyện cũng chẳng có ǵ gây ấn tượng cho cả Anh và Lan v́ chỉ là những câu hỏi và trả lời thông thường . Hoà mở cửa , lững thững đi vào nhà . Anh toát mồ hôi v́ đă nói dối Lan một cách trôi chảy . Làm ǵ có công trường nào ở khu nhà trọ sập xệ này , tiếng kêu ếch nhái th́ có bởi v́ pḥng trọ nằn sát bên con lạch , phía bên kia là con đường cũng có tiếng xe hơi chạy .

Trở vào nhà , Hoà gieo ḿnh trên cái ghế sô pha cũ , cơn buồn ngủ đến thật nhanh v́ men rượu đă thấm .Hai thằng bạn say rượu giờ đă ngủ , tiếng ngáy đều đều ḥa lẫn tiếng ếch nhái ngoài sân vọng vào âm thanh nghe sao năo ruột quá . Hoà kéo vội cái chăn phủ kín lên đầu và ch́m dần vào giấc ngủ .

Ngày hôm sau , vào một buổi chiều đang ngồi trong quán phở . Hoà nh́n đồng hồ mới có bẩy giờ tối , Anh chợt nhớ lời hứa với Lan đêm qua và gọi về cho Nàng . Anh nhẩm tính bên đó giờ này khoảng tám giờ sáng , v́ cách nhau mười hai tiếng , có thể Lan đă thức giấc . Tiếng điện thoại reo đến sáu bẩy lần mà không thấy Lan nhấc , Anh định tắt máy, ăn cho hết tô phở đang dở dang th́ đột nhiên Anh nghe được giọng c̣n ngái ngủ . Anh lên tiếng .

– Em phải không , Anh đây ?

Bên kia , giọng Lan vẫn c̣n đang ngái ngủ .

– Sao Anh lại gọi Em vào giờ này , Em c̣n đang ngủ .

Hoàng bối rối lên tiếng .

– Anh xin lỗi đă đánh thức Em , Anh mới vừa tan sở , đang ngồi ăn rồi nhớ đến Em nên gọi , Anh tưởng Em đă thức . Có tiện nói chuyện với Anh một chút không hay để khi khác Anh gọi lại ?

Lan chần chừ mấy giây rồi trả lời .

– Không sao đâu ? Anh cho Em một phút để Em vào pḥng vệ sinh

Hoà nhanh nhẩu đáp .

– Anh đợi được mà .

Vài phút sau Lan xuất hiện trên màn h́nh , Nàng vẫn c̣n mang trên người bộ đồ ngủ bằng vải lụa màu hồng mỏng dính , dĩ nhiên không mang áo lót . Hoà nh́n thấy Lan sao quá gợi cảm , tự nhiên dục vọng lại nổi lên , Anh cười và bảo .

– Em đẹp như tiên thế kia , chắc có nhiều Anh khổ v́ Em ?

Lan đưa hai tay vuốt mái tóc rồi hất sang một bên , một cử chỉ khiêu gợi rồi nói .

– Làm ǵ mà Anh nh́n Em dữ vậy , mới ngủ dậy chưa kịp trang điểm , đừng có chê Em nhé .

Hoà không cần để ư Lan nói ǵ vẫn dán mắt vào màn h́nh . Đă mấy năm rồi chưa bao giờ được chiêm ngưỡng tận mắt những đường cong tuyệt mỹ của đàn bà làm sao Anh có thể bỏ qua cho được . Anh cười bảo .

– Tại tối hôm qua không nói chuyện nhiều với Em được nên nhớ …

Lan cười hỏi lại .

– Có thiệt là nhớ Em không đấy .

Ḥa cười nói .

– Có chứ , sao lại không ?

Lan vuốt mái tóc làm dáng , nh́n Ḥa rồi hỏi .

– Anh à ! Em nghe Anh Tiến nói , Anh có dự tính về Việt Nam phải không ?

Hoà sững sờ và tự trách ḿnh sao bất cẩn quá , đúng là rượu vào lời ra . Lúc nhậu sỉn , Anh hứa lèo với Tiến cho có chuyện , thế mà nó lại nói cho Lan biết , đến nước này Anh đành dấu sự đau khổ nh́n Lan và hứa cho qua .

– Ừm ! ừm …. Anh cũng đang dự tính như vậy nhưng Em cũng biết , công việc của Anh đăng đăng ,đê đê lắm , không biết hăng có cho Anh nghỉ phép không?

Lan cứ nghĩ là Ḥa không biết nói dối , Nàng nài nỉ thêm .

– Thu xếp về đi Anh , bên này bây giờ khác xưa lắm ,vả lại Em cũng muốn chúng ḿnh gặp nhau một lần . Mà Anh có người thân nào c̣n ở Viêt Nam không?

Hoà chép miệng bảo .

- Cũng có vài người ở Sài G̣n nhưng họ hàng xa rồi nếu Anh có về , chủ đích là đến thăm Em thôi .

Lan nghe Ḥa nói vậy , xúc động và hỏi Anh .

- Cho Em hỏi , Anh Tiến có ở gần chỗ Anh không ?

Hoà giật ḿnh khi nghe Lan hỏi , Tiến cũng là một tên tứ cố vô thân sống chung với băng độc thân ở pḥng trọ khác, cách chỗ trọ của Anh khoảng một cây số. Cuối tuần Tiến vẫn tụ tập ở đây để đánh bài hoặc nhậu , mới đêm hôm qua Tiến uống say , không biết Tiến có nói ǵ về đời tư của Anh cho Lan nghe không , chỉ sợ Lan biết th́ hỏng hết . Hoà trả lời

- Tiến ở cách khu nhà Anh ở khoảng một cây số , thỉnh thoảng cũng có gặp Tiến v́ Anh bận bù đầu .

Lan nghe Ḥa nói thế th́ mừng v́ dù sao cũng là chỗ bạn quen biết với Anh Tiến . Lan nài nỉ Ḥa một lần nữa .

– Nhớ về thăm Em nhé Anh , đừng làm Em thất vọng . Nói thật từ lúc biết Anh đến giờ Em thấy thương Anh quá à !

Hoà là gă ăn nói cọc cằn , ít t́nh cảm nhưng khi nghe Lan thổ lộ , tự nhiên con tim thấy xao xuyến và Anh hứa .

– Em yên tâm đi , được Em thương là hạnh phúc lắm rồi , Anh sẽ không để Em thất vọng đâu . Thấy không thể nói chuyện lâu được v́ sợ lộ chân tướng của ḿnh , Hoà viện lư do .

- Em à ! Anh có điện thoại của hăng gọi lại , Anh ngừng nhé và sẽ gặp lại Em sau . Nói xong Hoà không quên gởi một nụ hôn qua màn h́nh rồi mới bye bye Lan .

Thật sự Hoà chẳng có ai gọi v́ nhà hàng đang cần bàn cho khách đang đứng chờ . Cô waitress mấy lần đến lau bàn có dụng ư mời Anh đi nhưng lúc đó đang nói điện thoại . Hoà nhét vội cái phôn vào túi ,đứng dậy , mỉm cười với cô waitress rồi xin lỗi và bước đến quầy trả tiền ra về .

Chương II

Nói về Lan ! một cô gái đă từng trải qua nhiều mối t́nh . Nàng đang làm trong một quán bia ôm có tên Blue moom club địa chỉ số 2 ở thị xă Vũng Tàu đă gần sáu năm nay . Lan từ một cô gái quê nghèo ở Long An , bỏ nhà theo người bạn lên thành phố , mục đích là muốn đổi đời . Lúc đầu cuộc sống rất khó khăn nhưng nhờ vào ngoại h́nh dễ nh́n của Lan . khi được giới thiệu vào làm tiếp viên trong quán bar , chỉ trong ṿng vài tháng , Lan đă chiếm được cảm t́nh của rất nhiều khách v́ tính thật thà, chất phát . Thường th́ những gă đàn ông đến đây mục đích là t́m của lạ , mà Lan lại là một trong những thứ họ t́m .

Chỉ sau vài tháng , Lan đă hội nhập rất nhanh vào những đêm ăn chơi trác tráng . Có những lần ngồi tiếp bia rượu cho khách đến gần sáng . Lan bây giờ đă trở thành một cô gái hot nhất trong quán bar này . Lan không những chỉ tiếp khách ở quán mà đôi lúc c̣n được bao trọn gói để đi với những gă lắm tiền nhiều bạc . Lúc đầu Lan cũng sợ nhưng tiền đă làm cho Lan quên hết nhân cách và bằng ḷng với cách kiếm tiền như thế , Nàng cho rằng đây cũng là cái nghề để kiếm sống .

Thật không may cho Lan , người đời thường nói hồng nhan bạc phận . Trong thời gian làm ở quán bar , Lan phải ḷng một gă đại gia , biết gă này đă có vợ nhưng qua lời hứa và sự cung phụng tận t́nh của gă , Lan trở thành bồ nhí , nói môm na , Lan là món hàng mỗi khi hắn cần đến . Hơn một năm sau , khi vợ hắn phát hiện cũng là lúc gă đại gia đó rời bỏ Lan .

Đời cứ như là mơ , cuộc t́nh thứ nhất vừa kết thúc được đúng hai tuần th́ cuộc t́nh thứ hai lại đến với Lan . Một anh chàng với dáng vẻ thư sinh xuất hiện , đó là Tuấn . Lan c̣n nhớ đêm hôm đó sau khi tiếp khách ở mấy bàn xong ,Lan thấy Tuấn ngồi một ḿnh , Nàng đến và uống với Tuấn dễ có đến sáu bẩy ly cognac , Lan thấy đầu óc quay cuồng có lẽ v́ mấy đêm liền mất ngủ .Biết Lan say , Tuấn ngỏ ư muốn giúp chở Nàng về . Khu nhà trọ của Lan cũng không xa lắm nằm trong hẻm , Tuấn đậu xe ngoài đường lớn rồi d́u Lan đi theo Nàng cho đến căn pḥng trọ rồi Anh ra về.

Thật ra Tuấn cũng không để ư nhiều đến những cô cave ở mấy quán bar . Khi rảnh Anh vẫn thường t́m quên bên vài ly rượu sau một ngày làm việc rồi ra về .Tuấn thuộc loại con nhà giàu , bố làm cán bộ , Anh vừa tốt nghiệp đại học HUTECH ngành thời trang ở Sài G̣n . Tuấn không làm mướn cho ai , Anh mở một shop thời trang trong siêu thị , lấy tên là Tuan boutique rất đắt khách v́ lối thiết kế quần áo rất độc đáo cho giới trẻ .

Với Tuấn, tiền bạc th́ Anh không thiếu nhưng lại lận đận trong t́nh trường v́ đă trải qua hai mối t́nh đều bị người yêu lợi dụng rồi âm thầm chia tay . Gặp Lan vài lần tại quán bia ôm , thấy Lan có thân h́nh gợi cảm Tuấn chẳng ngần ngại ngỏ ư với Lan để giải quyết nhu cầu . Lan cũng chẳng ngại ngùng , Nàng đồng ư ngay khi thỏa thuận được đưa ra . Tuấn th́ cần chỗ giải quyết những khi buồn , ngược lại Lan hưởng lợi khi Tuấn mướn cho căn chung cư đầy đủ tiện nghi . Cả hai không thắc mắc ǵ về cuộc sống của nhau . Lan sống như thế với Tuấn được hai năm , tương đối êm đẹp .

Người đời có câu . Có mới nới cũ khi Tuấn t́m được một t́nh yêu đích thực với một người con gái cũng làm trong nghành thời trang qua những lần giao lưu nghề nghiệp . Tuấn không muốn để mất cơ hội lần nữa , Anh đă chia tay với Lan trong êm đẹp , căn chung cư Tuấn mướn hủy hợp đồng và Lan lại trở về khu nhà trọ trước đây .Lan cũng chẳng tiếc nuối v́ biết rằng thân phận của những cô cave như Nàng chẳng có ai có được cuộc sống hạnh phúc lâu dài .
Trai có độ , gái có th́ . Lan càng ngày càng suy sụp , nhan sắc cũng tàn phai theo thời gian nên Nàng không c̣n là một hot girl của quán bar Blue Moom nữa . Tiền bạc càng ngày càng thiếu hụt , Lan t́m đến quán Black Pearl Bar để xin việc làm thêm nhưng khi người quản lư nh́n thân xác kém mặn mà của Lan, họ nhẹ nhàng từ chối .

Đang lúc đi vào con đường bế tắc , Lan gặp được Phúc , hắn là tay anh chị đang làm cho quán Vitamin C2 club , Phúc giới thiệu Lan và được nhận làm việc tại đây . Cũng kể từ đó , Lan trở thành người t́nh của gă . Số tiền Lan kiếm được tuy không bằng Blue Moom nhưng cũng đủ trang trải cho cuộc sống .
Đúng là hồng nhan bạc phận , Phúc là tay anh chị nên Lan phải cung phụng cho hắn về cả hai mặt t́nh lẫn tiền . Không dừng ở đây ,Phúc c̣n là tay mồi chài , đưa đường cho những gă việt kiều khi về đây muốn hưởng thụ để giới thiệu Lan cho họ .

Tiến là bạn chung pḥng của Hoà và cũng là một trong người bạn của Phúc . Năm ngoái Tiến về đây được Phúc ưu đăi cho ở với Lan cả tuần với điều kiện không được tiết lộ quá khứ của Lan và Tiến có nhiệm vụ giới thiệu cho những gă việt kiều nào có nhu cầu khi về đây . Chính v́ vậy , khi về lại Mỹ ,Tiến không ngần ngại giới thiệu Lan cho Hoà . Hoà là một tay dại gái và đă rơi vào kế hoạch của Tiến .

Lan là một cô gái rất sành sỏi v́ cuộc đời đă trải qua nhiều mối t́nh nên ít có Anh chàng nào thoát khỏi ṿng tay của Nàng . Cách đây hai tuần , khi Lan vừa chia tay với Anh việt kiều Úc v́ gă này không c̣n tiền , Lan lại bắt ngay được Hoà .

Tuy quen Hoà vỏn vẹn có một tháng, Lan chẳng ngần ngại cho Hoà thấy tất cả những cái mà gă đàn ông nào cũng muốn thấy .Đă bảo Hoà giống như con nai tơ , đang lạc vào giữa cánh rừng sắc dục , làm sao thoát ra được .

Chương III

Căn pḥng trọ của băng độc thân cũng là chỗ đánh bài vào những tối cuối tuần . Mấy ngày trước ,Hoà trúng đậm trong canh sóc đĩa , hơn sáu ngàn đô nằm gọn trong túi Anh . Hoà trích ra một ngàn rưỡi đóng tiền share pḥng thiếu mấy tháng nay , số c̣n lại Anh nhẩm tính sẽ mua vé về Việt Nam vi vút một chuyến và nhân tiện thăm Lan như đă hứa .

Hôm sang Trần Travel Agent ở khu thương mại cách pḥng trọ mấy trăm mét , Hoàng mua vé máy bay . Cô bán vé giới thiệu với Hoà hăng united airline mới mở lại đường bay thẳng về Việt Nam đang có khuyến măi , giá chỉ c̣n có chín trăm , mặc dù mới vào mùa thu nhưng không hiểu v́ sao kỳ này ít người đi , Hoà book ngay . Anh tính nhẩm ngoài tiền vé Anh vẫn c̣n hơn ba ngàn đủ tiền cho vài tuần ăn chơi bên đó với Lan .

Băng độc thân nghe tin Hoà về Việt Nam đều ngạc nhiên , duy chỉ có một ḿnh Tiến biết Hoà về làm ǵ , ở đâu . Hoà là đứa cờ bạc nhưng trọng t́nh nghĩa nên khi nghe tin Hoà về ,cũng có vài đứa nhờ Anh chuyển tiền cho gia đ́nh .

Mua vé xong , ngày hôm sau Hoà chủ động gọi cho Lan sớm hơn dự tính và thông báo ngày giờ chuyến bay cho Lan . Khi nghe Hoà nói Lan mừng quá như vậy kế hoạch giăng bẫy để bắt những con nai tơ vẫn c̣n sài được . Lan nhẩm tính nếu lần này nai sập bẫy và có được số tiền , Lan sẽ gởi con bạn và nhờ nó chuyển về cho gia đ́nh nàng v́ cả năm nay Lan không có ǵ gởi về cho ba mẹ Nàng .Chỉ nghĩ đến ngày đó , Lan mỉm cười vu vơ ……

Hôm Lan ra đón Hoà ở phi trường trên tay cầm tấm bảng ghi rơ tên Trương Minh Hoà ( USA ) . Phải mất hơn nửa tiếng khi phi cơ đáp xuống , Hoà mới len lỏi theo ḍng người ra được bên ngoài , cũng may Anh không mang hành lư nhiều chỉ vỏn vẹn chiếc ba lô trong đó có vài bộ đồ nên việc kiểm tra thật nhanh .
Lan đứng đợi hơn hai tiếng đồng hồ , mồ hôi bắt đầu đổ tuy thời tiết đă cuối thu , độ nóng không đến nỗi nhưng v́ đêm qua Lan uống hơi nhiều khi tiếp khách nên người Nàng vẫn c̣n nóng ran . Chiếc áo cánh mà Lan đang mặc bắt đầu nhễ nhăi mồ hôi , mấy lần phải bỏ tấm bảng xuống , ngồi quạt phành phạch nhưng cũng chẳng giảm sức nóng là bao

Ngồi một lúc , Lan đứng dậy th́ cũng là lúc Nàng nhận diện ra cái đầu tóc bạc trắng lưa thưa và hói của Hoà đang cùng đoàn người bước ra . Lan đưa cao tấn bảng ghi , Trương Minh Hoà ( USA ) cộng thêm chữ Lan để khỏi nhầm lẫn . Vài phút lúc sau , Hoà nh́n thấy và bước nhanh đến , Ḥa rất ngạc nhiên khi thấy Lan trẻ hơn trong h́nh. Lan nở nụ cười bước tới , Hoà đến bên buông cái ba lô xuống , giang rộng ṿng tay ôm Lan và khẽ nói .

– Cảm ơn Em , vất vả cho Em quá , Em đợi Anh có lâu không ?

Lan mỉn cười nh́n Hoà .

– Không lâu Anh ạ ! h́nh như chuyến bay của Anh bị tŕ hoăn , khi Anh báo cho Em là sẽ đáp xuống lúc mười một giờ rưỡi thế mà giờ đă hơn một giờ rồi .

Hoà cầm tay Lan nói .

– Anh xin lỗi , máy bay ngưng ở phi trường bên Henela bên Nhật đón thêm khách nên trễ . Anh muốn gọi cho Em nhưng điện thoại không gọi được .

Lan âu yếm nh́n Hoà hỏi .

– Anh ngồi máy bay có mệt lắm không ?

Ḥa chép miệng rồi nói .

– Không có ǵ , ngồi máy bay hằng giờ là chuyện b́nh thường v́ công ty Anh làm thường gởi Anh đi oversea để hướng dẫn mấy dự án . Ḥa biết ḿnh đang bốc phét nhưng về đây rồi th́ chỉ có trời mới biết ?

Thấy Ḥa không mang hành lư , Lan ngơ ngác định hỏi , Hoàng hiểu ư cười và trả lời .

– Anh về có hơn một tuần thôi nên không mang đồ nhiều , về đây nếu cần ǵ , Em dẫn Anh đi mua ở siêu thị cũng được .

Lan càng ngạc nhiên nghĩ thầm , thường th́ việt kiều về nước họ sách theo hai ba cái vali thế mà Hoà chỉ có một cái ba lô là sao ? Lan cười rồi hỏi Hoà .

- Ủa ! Anh nói về có một tuần, sao vậy ! mấy bữa trước Anh bảo về ba tuần mà ?

Hoà nh́n Lan trả lời .

– Chỗ Anh làm , lúc đầu họ đồng ư cho đi ba tuần nhưng hai ngày trước họ lại bảo , dự án lần này phải hoàn thành sớm hơn và có vài chi tiết cần Anh vẽ lại không thể chậm trễ được . Anh nói là đă mua vé rồi , cuối cùng không c̣n cách nào khác nên họ cho Anh đi một tuần thôi . Anh phải về sớm để sửa lại bản thiết kế , không có Anh mọi việc sẽ đ́nh trệ hết .

Lan nghe Hoà nói thế , Nàng ngưỡng mộ và cảm động muốn rơi nước mắt , muốn ôm Anh nhưng không tiện v́ ngay lối ra .

Thật ra công việc của Hoà là đập ṣ mướn mấy chục năm nay . Khi c̣n ở Việt Nam Anh mới xong lớp bẩy rồi theo ghe đi làm biển , sang bên này khả năng sinh ngữ không có mới đi gạy ṣ , làm ǵ có khả năng bước chân vào đại học mà lấy bằng kỹ sư cầu đường nhưng khi quen Lan Hoàng đâu dám nói thật , phải phong cho ḿnh một công việc có vẻ tao nhă một chút . Bác sĩ th́ Hoà không dám , chứ kỹ sư bên Mỹ nhiều lắm chẳng ai thắc mắc .
Hoà cầm tay Lan bước đi , nh́n gương mặt lấm tấm mồ hôi của Lan , Anh nói .

– Em nh́n trẻ hơn nhiều , Anh không nhận ra … Hoà bỏ dở câu nói .

Lan đang khó chịu v́ cái áo mỏng đang thấm mồ hôi nhưng khi nghe Hoà khen trẻ đẹp tự nhiên cơn khó chịu tan biến , Nàng e lệ .

– Anh quá khen , Em già rồi gần ba mươi chứ ít ǵ , mấy đứa bạn ở tuổi Em đă có gia đ́nh và con lớn cả .

Hoà nghe thế , Anh nheo mắt mỉm cười .

- Nh́n Em khoảng hai mươi là cùng ?

Lan cười liếc mắt nh́n Hoà nói .

– Anh là người đầu tiên khen Em đấy !

Thấy Lan cười , Hoà vui lây và Anh chợt nhớ ngay đến cái nguyên tắc bất di bất dịch của đàn ông là . Khi khen phụ nữ đều phải khen cho tới bến , trẻ và đẹp là hai điều kiện tất yếu dành cho họ , cho dù thực tế có phũ phàng đến mấy

Hoà sánh vai Lan bước ra ngoài , chiếc taxi mà Lan mướn sẵn đang chờ . Gă tài xế thấy Lan đi đến gần , vội mở cửa bước ra , nh́n thấy Hoà , Gă cúi đầu chào cho đúng thủ tục v́ Lan đă nói cho gă trước là có người bà con ở bên Mỹ về . Hoà cũng gật đầu chào lại rồi bước vào xe . Gă tài xế vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ . Việt kiều Mỹ về nước mà sao không mang hành lư , chỉ khoác mỗi cái ba lô , như thế này làm sao kiếm thêm được tiền bo . Ư nghĩ của Gă chợt tan biến khi tiếng c̣i inh ỏi vang lên từ đằng sau và Gă nhấn ga cho xe chạy .

Hoà ngồi sát vào Lan ở băng sau , hơn năm năm rồi chưa bao giờ gần đàn bà nhất là đàn bà đẹp như Lan . Hoà cảm thấy bao nhiêu mệt nhọc , lo lắng đều tan biến . Hoà đưa tay lần t́m bàn tay của Lan , Lan chẳng ngại ngùng v́ Nàng đă nắm hằng trăm bàn tay đàn ông từ ngày làm tiếp viên , sự đụng chạm thân xác như cơm bữa nên Lan chẳng e thẹn khi ngồi bên Hoà . Nàng chủ động ngả người vào Hoà , từ chiếc áo cánh mỏng dính đôi g̣ bồng cứ nhấp nhô lên xuống theo nhịp mỗi khi xe thắng gấp . Con đường từ sân bay về vũng tàu không xa lắm , b́nh thường chỉ mất hai tiếng nhưng vào buổi chiều cuối tuần kẹt xe nên mất gần ba tiếng .

Chiếc taxi ngừng lại tại trước cửa Malibu Hotel , tọa lạc tại 263 Lê hồng Phong . Gă tài xế nhanh chân bước ra , mở cửa cho Lan và Hoà . Lan trả tiền , Gă gật đầu cám ơn rồi cho xe chạy . Hoà khoác ba lô theo Lan vào quầy tiếp tân , pḥng th́ Lan đă mướn sáng nay . Nhân viên lễ tân hỏi giấy tờ của Hoà và làm bản copy để lỡ có công an đến kiểm soát .

Hoà thật sự choáng ngợp khi bước vào Hotel sang trọng như thế này , ở Mỹ đă hơn ba mươi năm nhưng chưa bao giờ dám bước chân vào Hotel . Hoà cũng có nhiều lần đi xuyên bang với gia đ́nh nhưng chủ yếu là ở nhà bà con . Hôm nay được Lan dẫn vào Hotel hạng sang tự nhiên Hoà thấy bối rối .

Lan mở cửa pḥng bước vào , Nàng cũng đă quá quen thuộc v́ trong suốt mười năm làm gái bán bar , Nàng được các đại gia dẫn đến những pḥng nghỉ sang trọng là thường . Hoà c̣n đang ngỡ ngàng th́ Lan hỏi .

– Anh thấy pḥng này được không , ở đây tiện lắm , có xe chở miễn phí đến những điểm như băi tắm , siêu thị chẳng hạn .

Hoà c̣n đang ngỡ ngàng . Nàng trấn an .

– Anh đừng lo , đây là một trong những Hotel có tiếng ở đây , những người từ nước ngoài về họ đều chọn hotel đầy đủ tiện nghi như thế này . Em đă book cho Anh đúng một tuần , nếu Anh muốn ở lại thêm không sao , báo cho họ biết trước một ngày .

Hoà nh́n Lan với đôi mắt thán phục .

– Anh cảm ơn Em đă lo cho Anh thật chu đáo , nếu không có Em không biết Anh sẽ ở đâu tối nay ?

Lan cười bảo Hoà .

- Đă bảo là Em thương Anh ngay từ lúc đầu gặp nhau nên Em có bổn phận phải lo cho Anh . Bây giờ Em có tí việc phải ghé qua nhà , Anh cứ nghỉ ngơi cho khỏe , chiều khoảng bẩy giờ Em lại đón Anh đi ăn tối rồi ḿnh nói chuyện .

Hoà đặt cái ba lô xuống ghế , định đến bên ôm Lan và gởi Nàng nụ hôn biết ơn cho ngày đầu gặp gỡ . Lan hiểu ư , Nàng chủ động khi Hoà vừa bước tới , dang hai tay , một cử chỉ rất thành thạo như bao lần gặp các đại gia , ṿng tay Nàng gh́ chặt Hoà và chẳng tiếc ǵ nụ hôn trao cho Anh . Thấy Hoà run run , cử chỉ vụng về , Lan cười thầm . Khoảng vài phút sau ,Lan gỡ nhẹ ṿng tay của Hoà và khẽ nói . Em sẽ đến đón Anh .

Chương IV

Đúng như Lan hẹn , bẩy giờ Nàng xuất hiện trong bộ váy ngắn để lộ đôi chân dài , chiếc áo thung co lên vừa chấm rốn, mỗi lần Lan cử động hay cúi xuống một vùng da trắng nơn nà lại phơi ra làm Hoà mất tự chủ . Tối nay vẫn chiếc quần jean Levis bó sát , Hoà thay cái áo sơ mi màu xanh nhạt , đeo thêm cặp kính trắng cho giống dáng vẻ của một người có học , bề ǵ Anh cũng đă khoe là kỹ sư cầu đường . Hoà lôi ra dưới đáy ba lô một gói đă quấn kỹ đến hàng chục lớp băng keo định nhét vào túi quần nhưng không được . Lan thấy vậy hỏi Anh .

– Anh định mang ǵ đi thế ?

Hoà nh́n Lan lưỡng lự không muốn nói ra nhưng cuối cùng Anh thổ lộ .

– Tiền Anh mang về để sài !

Lan giật ḿnh suy đoán , nếu là giấy một trăm , một cuộn to như thế chắc không dưới mười ngàn dollar . Lan làm bộ hoảng hốt .

- Ấy chết , về đây mà Anh mang nhiều tiền thế không tiện đâu ? vào đây Em chỉ , ở những hotel lớn họ đều có safety box trong tủ đựng quần áo Anh không thấy sao , Anh bỏ vào đó rồi khóa lại là được .

Hoà nghe Lan nói vậy , Anh hơi an tâm . Lan dẫn Anh vào trong tủ quần áo mở két sắt rồi bảo Anh để gói tiền trong đó , khóa lại . Hoàng vẫn c̣n chần chừ , Lan trấn an .

- Ở đây an toàn lắm , không sao đâu Anh . Mau lên , húng ḿnh đi kẻo taxi đợi dưới sảnh .

Hoà nh́n Lan thầm cảm ơn và bảo Lan đợi , Anh móc trong bóp ra một xấp tiền rồi đưa cho Lan 500 dollar .

– Tại về gấp quá không mua quà cho Em được , Anh gởi Em chút nhé . Lan từ chối .

– Anh về thăm Em là Em vui rồi , Em đâu có đ̣i hỏi quà cáp ǵ đâu ?

Hoà nghĩ trong đầu , có lẽ chưa bao giờ Lan thấy số tiền lớn như vậy nên Nàng làm bộ nhưng Hoà đâu biết 500 dollar với Lan chỉ là số nhỏ , mỗi lần đi với đại gia qua đêm , có khi Lan kiếm cả ngàn dollar . Lan không muốn Hoà nghĩ ḿnh là người trọng tiền hơn t́nh , Nàng bảo Hoà .

- Em cảm ơn Anh , Anh cứ giữ lấy , ngày mai ḿnh đi siêu thị Anh mua cái ǵ đó tặng Em làm kỷ niệm là quí rồi , thôi ḿnh đi nhá Anh . Nói xong Lan chẳng ngần ngại nắm tay Hoà bước ra khỏi pḥng , đi về phía thang máy và xuống sảnh khách sạn .

Taxi đậu lại trước cửa nhà hàng Sky Garden seafood & coffee tọa lạc 69a Thùy vân , phường 2 . Vừa bước vào , Hoà choáng ngợp với phong cách bài trí của nhà hàng . Đứng đợi vài phút , nhân viên phục vụ đến lễ phép cúi đầu chào , dẫn Anh và Lan đến một bàn sát bên cửa kính quay ra biển . Thực khách rất đông , phần lớn là những khách du lịch đủ mọi nước , mọi ngôn ngữ . Lan hỏi Hoàng .

– Ḿnh uống rượu khai vị nhé Anh .

Hoà đang c̣n hoang mang , bất chợt nghe Lan hỏi Anh trả lời .

– Hôm nay Anh là khách , Em gọi ǵ cũng được .

Lan nh́n Hoà bảo .

– Ơ hay ! tuy ở đây nhưng có bao giờ Em được đến những nơi sang trọng như thế này , bên Mỹ Anh thường xuyên đi ăn nên biết nhiều .

Lan nói thế để cho Hoà động ḷng trắc ẩn , chứ Nàng là một tiếp viên quán bar, rượu Nàng thuộc nằm ḷng v́ đă uống suốt gần mười năm nay . Ngược lại Hoà th́ lại khác , một gă suốt ba chục năm đập ṣ , có bao giờ dám đi đến những quán rượu đâu mà biết , trong các bữa nhậu , sang lắm là chai hennesy vài chục bạc , c̣n th́ toàn là loại bia bud light . Hoà nh́n menu một lúc , bỏ xuống rồi bảo .

– Anh đề nghị , hôm nay Em cho Anh ăn ǵ , uống ǵ cũng được , ở bên đó Anh ăn đồ Mỹ hằng ngày , đồ ăn Việt Anh không rành , c̣n rượu Em kêu chai rượu ǵ cũng được , Anh c̣n ở đây cả tuần cơ mà .

Lan nghe Hoà nói thế , cười thầm rồi ra dấu . Một cô waitress đến bên lễ phép cúi đầu chào .

- Hi ! Are you ready to order . Madam , Sir ?

Hoà giật ḿnh nh́n cô waitress ,nghĩ ḿnh nghe lộn .

Lan liếc nh́n Hoà rồi trả lời với cô Waitress .

– Yes ! We are going to have the buffet for diner tonight and by the way , can we order a bottle cabernet sauvignon .

Cô waitress lễ phép hỏi lại .

– Excuse me ! Would you like the red one or white ?

Lan trả lời .

– Give Me white one .

Cô Waitress lấy hai cuốn menu cúi đầu không quên nói thêm .

– Thank you , Hope you enjoy your diner and I will be right back with the wine .

Hoà trố mắt tỏ vẻ tán phục Lan . Anh sống ở Mỹ đă hơn ba mươi năm , khả năng anh ngữ của Anh cũng chỉ vừa đủ nghe và nói những câu thông thường hằng ngày khi đi đập ṣ . Anh không ngờ về đây những người trẻ như Lan và cô waitress lại nói tiếng anh giỏi đến như thế . Hoà liếc mắt nh́n những bàn bên cạnh , có rất nhiều khách nước ngoài , những người tiếp viên đang lấy order của khách bằng tiếng Anh có khi cả tiếng Nga, tiếng Bồ Đào Nha và cả tiếng Pháp nữa .

Hoà là một tay ăn tạp có hạng nhưng hôm nay ngồi bên Lan , Anh tỏ vẻ là một người sành về ăn uống nhưng càng cố bao nhiêu th́ Anh lại càng lộ ra những điểm yếu . Điển h́nh , khi cô waitress mang chai rượu khai vị đến , cô rót ra hai ly để cho thực khách thử rượu . Lan nâng ly , nàng sóng sánh ly rượu để cảm nhận mùi vị rồi mới mến thử . Hoà th́ không , khi cô Waitress rót , Anh cầm ly, nốc hết và c̣n khà một tiếng y như uống rượu đế . Lan ngượng với cô waitress nhưng Nàng không muốn để mất mặt , Lan khẽ nói .

– Thank you so much ! the white wine is really aromatic and floral .

Bữa ăn thật ngon với những món sơn hào hải vị mà chưa bao giờ Hoà được thưởng thức . Kết thúc bữa ăn hai ly cà phê và hai phần bánh ngọt được đưa ra . Lúc này ,Hoà nhận thấy hơi men đă thấm , có nghĩa là cơn dục vọng thèm khát đang bừng dậy khi nh́n vẻ sexy của Lan nhất là đôi g̣ bồng đang nhấp nhô theo từng hơi thở của Nàng . Lan là một con cáo già đội lốt vỏ bọc nai tơ , Nàng nh́n ánh mắt Hoà bây giờ cũng giống như những gă đại gia trước đây khi hơi men chuyến choáng . Lan gọi trả tiền , Hoà không ngần ngại móc bóp đưa hẳn một cọc tiền đô cho Lan nhưng Lan khẽ bảo .

– Anh cất đi , bữa nay Em đăi Anh , có bao nhiêu đâu , mai mốt ḿnh cưới nhau rồi , tiền bạc đều là của chung .

Hoà nghe Lan nói , mai mốt ḿnh cưới nhau tim Anh muốn ngừng đập có nghĩa là Lan yêu Anh thực sự . Anh cố đẩy cọc tiền cho Lan để tỏ ra Anh cũng thuộc loại hào phóng nhưng nhất định Lan không nhận , Nàng c̣n âu yếm nắm tay Hoà vỗ về làm Anh cảm động muốn khóc .

Chương V

Chiếc taxi chạy đến khi Lan gọi , người tài xế bước vội ra mở cửa cho Lan và Hoà vào, lễ phép cúi đầu và đóng cửa . Thành phố vũng tàu về đêm cũng chẳng khác ǵ Las Vegas . Các hộp đêm , nhà hàng , bar rượu tiếng nhạc vọng ra cùng với ánh đèn màu giăng mắc, sáng cả một vùng trời .

Về đến hotel cũng đă hơn nửa đêm , cơn buồn ngủ đang dần kéo đến nhưng khi Hoà nh́n thấy thân h́nh nóng bỏng , gợi cảm của Lan từ pḥng tắm bước ra tự nhiên mắt Anh mở lớn . Trước khi lên xe taxi về khách sạn , Hoà đă lén uống viên thuốc viagra 50 ml v́ Anh đọc được trong mắt Lan một sự mời gọi .
Khi Lan bước ra , Hoà không ngần ngại nhẩy xuống giường bế Nàng lên . Lan không kháng cự mà c̣n giúp cho Hoà qua những mơm trớn . Dễ có đến mười phút , Hoà vừa qua khúc dạo đầu , chưa kịp ái ân , bất th́nh ĺnh có tiếng gơ cửa pḥng . Hoà vôi nới lỏng ṿng tay , định tụt xuống ra mở cửa th́ Lan cản lại .

– Anh cứ để Em , Em đă dặn room service khoảng hai tiếng nữa mới đưa chai rượu và đồ ăn tối lên , chắc họ nghe nhầm . Nói xong Nàng khoác vội chiếc khăn tắm rồi bước đến bên cửa .
 

 Ai đó ? Bên ngoài có tiếng trả lời .

– Room service .

Lan mở cửa , bất th́nh ĺnh hai tên thanh niên xông vào . Một tên to cao túm lấy tóc Lan lôi vào bên trong lớn tiếng .

- Bây giờ mày c̣n chối nữa hay không , nếu không có thằng Ba nó theo dơi mày bấy lâu nay th́ làm sao tao biết mày cắm trên đầu tao bao nhiêu cái sừng .

Lan qú xuống khóc lóc năn nỉ .

– Em xin Anh , Em trót dại , đây là lần đầu và cũng là lần cuối .

Gă đàn ông vẫn không buông tha cho Lan , hắn tát Lan mấy cái rồi la .

– Con đàn bà trắc nết , uổng công tao chờ đợi mày .

Lan vẫn bám lấy chân gă van xin .

Gă thanh niên hất Lan lăn xuống thảm , mặt gă đanh lại , tiến đến bên giường . Hoà run cầm cập , kéo vội cái chăn che ngang người . Gă thứ hai đang đứng chặn ở cửa nói theo .

– Anh Bẩy , dậy cho nó một bài học để cho nó biết thế nào là lễ độ , dám đi cướp người yêu của Anh .

Hoà chứng kiến mọi chuyện , Anh hoảng hồn , Lan đă có người yêu tại sao Nàng không nói để bây giờ xảy ra t́nh huống này . Hoà với tay lần t́m cái quần đùi mặc vào nhưng gă thanh niên tưởng Hoà có vũ khí quát lớn .

– Đừng manh động , nằm yên .

Hoà lắp bắp .

– Anh cho Em mặc quần rồi nói chuyện .

Gả thanh niên không cần nghe yêu cầu của Hoà , gă lên tiếng .

- Mày ngủ với người yêu tao bao lâu rồi , nói mau .

Hoà run run .

– Dạ ! mới đêm nay nhưng chưa làm ǵ hết .

Gă thanh niên quát .

– Láo , hai đứa trần như nhộng mà mày bảo chưa làm ǵ hết .Thằng Ba ! mày lại đây coi chừng con Lan cho Tao để tao coi gan thằng này lớn cỡ nào .

Thằng Ba tiến đến bên Lan , khoanh tay đứng nh́n . Gă thanh niên đến bên Hoà, lôi ra sợi dây trói hai tay Anh vào thành giường , lấy khăn nhét vào miệng ra dấu nằm yên . Gă vơ vội cái ba lô treo đầu giường , giũ tung xuống sàn nhà , gă chẳng t́m được vật ǵ quí giá ngoài mấy bộ quần áo , tiện tay hắn lấy cái quần jean đang máng , thấy có cái bóp và chiếc ch́a khóa của két sắt , gă mỉm cười trong bụng và nghĩ thầm .

-Có thế chứ ! Việt kiều về nước dĩ nhiên là có đô la .

Gă vất cái bóp trên giường khi lấy ra một cọc tiền rồi nhét vào túi . Hắn cầm ch́a khóa đến bên tủ áo , mở két sắt , lôi ra một bọc , hắn hơi sợ , quay lại nh́n Hoà rồi quát .

- Mày buôn bán ma túy phải không , nói mau .

Hoà ú ớ v́ cái khăn nhét trong miệng . Thằng Ba đang đứng canh chừng Lan , thấy vậy la lên .

– Coi chừng đó Anh Bẩy , bỏ đi .

– Gă thanh niên lấy con dao trong túi , rạch một đường , bên trong không phải ma túy mà là tiền đô . Gă nhét vội vô túi quần , quay lại nạt Hoà .

– Hôm nay tao tha cho mày , nhớ cho kỹ , mấy thằng Việt Kiều , tưởng có tiền muốn làm ǵ th́ làm . Thấy ở trong pḥng quá lâu bất tiện , sợ bị lộ . Gă thanh niên làm hiệu cho thằng Ba mau rời khỏi , quay qua Lan , gă quát .

- Lấy quần áo mặc vào , theo tôi về quê , nói chuyện với ba mẹ cô .

Lan vẫn khóc nức nở trong khi mặc quần áo và van xin hắn .

– Em lạy Anh đừng cho ba mẹ Em biết chuyện này .

Khi Lan mặc quần áo xong , gả thanh niên dắt Lan ra khỏi pḥng . Thằng Ba vẫn đứng canh cửa , vài phút sau nó mới đi .
Khoảng nửa tiếng , room service đưa đồ ăn mà Lan order lên rồi gơ cửa nhưng không thấy trả lời , họ dẩy cửa bước vào thấy Hoà bị trói chặt và miệng nhét cái khăn . Hoà ú ớ cầu cứu , đến khi rút được chiếc khăn trong miệng ra , Hoà mếu máo nói .

– Tôi ! tôi … bị cướp .

Anh Busboy chưa hiểu chuyện ǵ hỏi lại .

- Ông nói ǵ , cướp ! mà ai cướp .

Hoà gật đầu .

– Tụi nó , hai thằng thanh niên ….

Anh Busboy gọi điện thoại xuống pḥng lễ tân , một lúc sau người quản lư và mấy nhân viên khách sạn lên . Họ cởi trói cho Anh , và nghe Anh kể mọi chuyện xảy ra từ đêm hôm qua . Chẳng cần đợi lâu , công an khu vực vào cuộc sau khi khách sạn tŕnh báo .

Khi công an đến nơi họ lấy tên tuổi Hoà , biết là Việt Kiều Mỹ nên họ nói năng rất ḥa nhă .Hoà đưa hết giấy tờ cho công an và khai . Mấy tháng trước Tôi quen người con gái trên mạng tên Lan rồi thương nhau . Hôm qua Lan đón Tôi ở phi trường và về ở đây . Sau khi đi ăn tối tại nhà hàng Sky seafoot & coffee , khoảng hơn nửa đêm chúng tôi về lại khách sạn , đang định ngủ th́ có tiếng gơ cửa , Lan ra mở th́ hai thanh niên ập vào …..

Công an và người quản lư nghe thế mỉm cười nghĩ thầm . Chả có thằng đàn ông nào đưa gái vào khách sạn mà chỉ ngủ . Sau một tiếng lấy lời khai , công an không thấy Hoà nói mất ǵ cả, ngoài vài trăm bạc trong bóp khi họ hỏi . Giấy tờ tùy thân vẫn c̣n nguyên nên công an bắt tay rồi ra về .

Hoà nhặt cái ba lô vất trên sàn nhà , nhét vội mấy bộ đồ vào , t́nh cờ Anh chợt nhớ , ở dưới đáy cái ba lô trước khi đi , Anh rạch một đường nhét tám trăm dollars rồi khâu lại vẫn c̣n đó . Anh tự an ủi ,cũng may mà ḿnh c̣n nghĩ ra cái chiêu dấu tiền này nhưng khi nh́n vào cái két sắt mở toang , sáu ngàn tiền mặt , trong số ba ngàn là của Anh ,c̣n lại của mấy thằng độc thân chung nhà bên đó gởi nhờ Anh chuyển dùm đă không cánh mà bay .

Hoà thu xếp đồ , ngồi bệt xuống sàn nhà , tựa lưng vào giường suy nghĩ, bây giờ phải làm ǵ đây ? Anh thấy xấu hổ và tự trách ḿnh , không có cái dại nào bằng cái dại gái .

Cơn sợ hăi vẫn c̣n , Ḥa ngồi dựa lưng vào tường suy nghĩ mông lung . Măi sau thấy mỏi lưng , Anh đứng dậy ,vào pḥng vệ sinh rửa mặt , Anh giật ḿnh khi nh́n trong gương , đôi mắt thiếu ngủ lơm sâu trên gương mặt sạm nắng , cḥm tóc bạc trên cái đầu hói phủ xuống cả mặt giống như đứa chết trôi . Hoà chán nản định xuống dưới sảnh hỏi nhân viên lễ tân xem có cách nào giúp Anh t́m chỗ đổi vé trở về mỹ càng sớm càng tốt hay không nhưng nh́n đồng hồ treo tường mới có hơn năm giờ sáng nên lại thôi .

Hơn bẩy giờ khi những tia sáng ban mai chiếu qua lớp kính xuyên qua khe hở của tấm màn Hoà giật ḿnh ngồi dậy rồi đi vào pḥng vệ sinh lấy nước vuốt lại mái tóc . Anh khoác vội cái ba lô và bước ra khỏi pḥng đi dọc hành lang đến thang máy . Một số khách đang đợi ở cửa thang máy khi thấy Anh , nở nụ cười chào . Good morning ! Hoà cũng đáp lại nhưng gương mặt không vui . Vừa bước chân ra khỏi thang máy , Anh tiến đến quầy tiếp tân , hai nhân viên lễ tân cúi đầu chào . Hoà ấp úng không biết mở lời như thế nào , một cô nh́n Anh hỏi.

– Dạ thưa , ông có cần giúp ǵ không ?

Hoà nh́n ngang dọc , thấy không có ai đến gần rồi nhập đề .

– Cho tôi hỏi , cô có biết ở đây có công ty nào chuyên lo về đổi vé máy bay không ?

Cô gái ngạc nhiên nh́n Hoà hỏi .

– Ông muốn đi nội địa phải không ? ở đây nhiều công ty lắm nhưng nay là ngày chủ nhật họ không mở cửa .

Hoà ngắt lời .

– Không ! không . Tôi muốn hỏi chỗ nào có thể đổi vé về lại Mỹ …

Cô gái nh́n Hoà , cứ tưởng là dân ở đây , cô cười rồi hỏi .

– Ông là Việt kiều Mỹ ?

Chưa kịp trả lời , một người đàn ông mặc veston đến bên quầy , cô lễ tân cúi đầu .

- Chào quản lư ?

Người đàn ông gật đầu chào lại rồi nh́n qua Hoà .

– Thưa ông ! tôi là quản lư khách sạn , chúng tôi muốn gặp ông một chút được không ạ !

Hoà nhận ra người này v́ mấy tiếng đồng hồ trước có đi chung với công an đến pḥng Anh làm biên bản khi Anh bị cướp . Hoà tưởng đă bắt được thủ phạm là hai gă thanh niên hành hung Anh lúc nửa đêm , Anh vồn vă hỏi .

– Công an đă bắt được …

Người quản lư đỡ lời .

– Không ! mời Anh theo chúng tôi vào pḥng nói chuyên một chút .

Hoà đi theo người quản lư vào cuối hành lang rồi rẽ phải , mở cửa bước vào căn pḥng gắn đầy màn h́nh camera . Hai nhân viên đang dán mắt vào màn h́nh thấy người quản lư đi vào với Hoà chỉ kịp quay qua gật đầu chào rồi tiếp tục làm việc . Người quản lư vừa lên tiếng, một Anh dứng dậy .

– Dạ thưa xếp cần ǵ .

– Anh quay lại đoạn video ở hành lang lầu bốn ,từ thang máy cho đến pḥng 48 khoảng mười một giờ khuya đến hai giờ sáng cho tôi xem lại . Quay qua Hoà , người quản lư nói .

– Mời Anh ngồi ghế này để chúng tôi quay lại những h́nh ảnh xảy ra tại hiện trường lúc đó như thế nào và xin Anh xác nhận.

Hoà rón rén ngồi xuống ghế , dán mắt vào màn h́nh . Từ trong cầu thang bước ra , Anh đang ôm eo Lan rồi đi dọc theo hành lang về đến cửa pḥng 48 , Hoà mắc cở khi bàn tay đang sờ soạng trên thân h́nh nóng bỏng của Lan , đôi lúc Anh c̣n cúi xuống gh́ sát và hôn Nàng rồi Anh mở cửa , cả hai đi vào .
Nhân viên nhấn nút forward camera và dừng lại khi thấy hai thanh niên cũng từ thang máy bước ra và đi đến pḥng số 48 , lúc đó là 1. 59 phút . Camera vẫn chạy cho đến khi cánh cửa pḥng mở ra lúc đó là 2. 23 phút sáng . Hoà thấy gă thanh niên cao kéo Lan ra khỏi pḥng , khoảng một phút sau tên thứ hai mới bước ra . Cả ba đi được mấy mét đến chỗ sọt rác để ở hành lang , gă thanh niên to cao lấy ra bọc đồ ,lôi ra một áo choàng phụ nữ đưa cho Lan khoác vào , Anh và tên kia cũng chia nhau mỗi đứa một cái áo jacket rồi tiến về phía thang máy .

Nhân viên camera tiếp tục chuyển đổi màn h́nh xuống lobby và cả ba bước ra khỏi thang máy nói cười vui vẻ như là không có chuyện ǵ xảy ra . Lan khoác tay gă thanh niên đi về phía cửa chính của khách sạn rồi bước ra ngoài , sau đó cả ba leo lên xe rời đi . Người quản lư quay qua Hoà hỏi .

– Anh đă nhận diện ra ba người họ chứ .

Hoà muốn chết lặng khi thấy hai gă thanh niên và Lan vui vẻ đi bên nhau . Anh ú ớ nói .

– Đúng ! đúng rồi người con gái là Lan và chính hai thanh niên đó đă cướp ….

Người quản lư trầm ngâm một lát , nh́n Hoàng vẻ thương hại rồi nói .

- Anh đă bị tụi nó gài rồi …

Hoà sững sờ , Anh c̣n nhớ rơ , chính gă thanh niên to cao đă tát Lan mấy cái và Lan khóc sướt mướt lại c̣n năn nỉ hắn tha cho thế mà …. Có lẽ nào ? Thấy Hoà yên lặng , người quản lư an ủi .

– Cũng may cho Anh họ không lấy giấy tờ nếu không Anh gặp nhiều rắc rối . Ở khách sạn này chưa xảy ra như thế này bao giờ , đây là trường hợp đầu tiên nhưng hằng ngày tin tức và báo chí ở đây vẫn đưa tin về tệ nạn cướp của giết người của những băng nhóm lừa đảo . Tôi đă cho nhân viên ở lễ tân kiểm tra lại tên ai đứng mướn pḥng nhưng không có tên Lan như Anh khai ,mà là Nguyễn Thị Như Ư trong chứng minh thư nhân dân , công an đang điều tra , Anh có thể đợi khoảng một tuần , hy vọng họ cho biết kết quả nhưng không chắc lắm . Khách sạn của chúng tôi có bữa ăn sáng miễn phí , Anh có thể xuống nhà ăn phía bên phải .

Hoà đâu c̣n thiết tha ǵ đến ăn với uống , Anh cảm ơn người quản lư , định hỏi thêm điều ǵ nhưng lại thôi . Anh đứng dậy bắt tay rồi đẩy cửa bước ra ngoài .
Chương VI

Trời vừa sáng , những tia sáng của buổi b́nh minh trải dài trên băi đậu xe, trên những hàng cây chung quanh lối đi . Cơn gió biển thổi về làm lay động hàng cây dương liễu hai bên đường . Hoà bước ra đường Lê Hồng Phong đi ngược về phía thị xă , hy vọng t́m được văn pḥng bán vé máy bay để hỏi nhưng đều đóng cửa v́ là ngày chủ nhật . Đi khoảng một cây số , Hoà ngừng lại trước tiệm vàng Kim Minh vừa mới mở cửa , Anh tiến đến và hỏi .

- Ở đây có đổi tiền đô không ?

Bà chủ tiệm nh́n Hoà một lúc rồi nói .

– Có , Anh muốn đổi bao nhiêu ?

Hoàng móc trong túi ra ba trăm đưa cho bà , không cần hỏi giá . Bà chủ tiệm cũng chẳng quan tâm , lấy ra một xấp , đếm rồi đưa cho Hoà , Anh nhét vào túi rồi gật đầu cảm ơn . Vừa bước chân đi , Anh quay lại hỏi .

– Bà có biết ở đây có văn pḥng bán vé máy bay mở cửa hôm nay không ?

Sáng chủ nhật tiêm chưa có khách , bà chủ tiệm nh́n Hoà rồi nói .

– Gần đây cũng có mấy văn pḥng nhưng chủ nhật không biết có mở không , sao Anh không đợi đến mai ?

Hoà nghe thế cám ơn rồi đi ra và định trở về hotel ăn sáng nhưng lại thôi . Anh lê bước , đến ngă ba Nam Kỳ Khởi Nghĩa rẽ trái và đi khoảng hai trăm mét Anh tắp vào quán cơm tấm “ Hậu “ tính ăn sáng nhưng là ngày chủ nhật , quán mở cửa trễ . Hoà uể oải bước ngược trở ra đường Lê Hồng Phong , ngồi nghỉ trên ghế đá nét mặt buồn so , đầu óc rối bời mỗi khi nghĩ lại chuyện vừa mới xảy ra đêm qua . Anh chỉ mong cho thời gian qua mau để ngày mai văn pḥng bán vé máy bay mở cửa để Anh đổi vé về lại Mỹ càng sớm càng tốt .

Mới chín giờ sáng , mặc dù trời đă vào thu nhưng sức nóng hừng hực , mồ hôi bắt đầu thấm cái áo thung . Hoà đứng dậy băng qua đường ngược trở về khách sạn . Trên đường ,Hoà ghé qua tiệm hot dog xúc xích phô mai mua hai ổ bánh ḿ và mấy chai nước để cầm hơi . Vừa bước vào sảnh khách sạn , Hoà chợt nhớ một điều , Anh đến quầy lễ tân . Hai cô lễ tân thấy Anh đến ân cần chào hỏi .

– Dạ thưa ông , ông cần giúp ǵ nữa ?

Hoà gật đầu chào rồi nói .

- Cô cho Tôi hỏi , pḥng số 48 đă trả tiền mướn đến khi nào ?

Cô lễ tân hỏi lại .

– Thưa ông , xin cho biết tên .

Hoà trả lời .

– Trương Minh Hoà .

Tiếng lách tách gơ trên bàn phím một lúc , cô lễ tân nh́n Hoà rồi trả lời .

– Pḥng 48 chỉ ghi danh mướn một ngày , chiều nay lúc 5 giờ là hết thời hạn, mà người đặt pḥng tên là Nguyễn Thị Như ư , không phải tên ông .

Hoà giật ḿnh nh́n cô lễ tân ấp úng .

– Chiều qua , lúc đến đây Tôi có đưa giấy tờ cho mấy cô phô tô …

Cô lễ tân nhă nhặn trả lời .

– Vâng ! Ông là người ở cùng pḥng , nội qui của khách sạn là phải có giấy tờ chứng minh để pḥng khi bị kiểm tra .

Hoà cảm thấy buốt nhói , yên lặng giây lát , cô lễ tân hỏi thêm .

– Vậy ông có muốn mướn thêm để cho chúng tôi c̣n biết giữ pḥng

Hoà thở dài biết làm ǵ hơn , Anh nói .

– Cô cho Tôi mướn thêm một ngày nữa và nếu cần ở lại thêm tôi sẽ cho biết sau .

– Vâng ! không có ǵ trở ngại .Xin ông vui ḷng thanh toán trước .

– Bao nhiêu vậy cô ? Hoà hỏi .

– Năm trăm ngàn một ngày . Cô lễ tân trả lời .

Hoà trả tiền rồi hỏi thêm .

- Cô có biết gần đây có văn pḥng bán và đổi vé máy bay nào không ?

- Ông muốn đi trong hay ngoài nước ạ ?

- Tôi trở về Mỹ ! Hoà trả lời .

Cô lễ tân quay qua hỏi người bạn bên cạnh rồi trả lời .

– Có hai văn pḥng bán và đổi vé cách đây không xa , cũng nằm trên con đường này , ngày mai Ông ra hỏi thử xem .

Hoà cảm ơn và ra thang máy trở lên pḥng . Anh nghĩ trong cái xui có cái may nếu Anh không hỏi th́ không biết chiều nay sẽ như thế nào ….

Cả đêm Hoà trằn trọc không sao chợp mắt được , măi gần sáng Anh thiếp đi một chút th́ cơn ác mộng lại đến . H́nh ảnh hai gă thanh niên đêm qua đang dẫn Anh đi vào một căn nhà hoang , trói và d́m Anh vào trong một bể nước , đến khi không thở được Anh mới hoảng hồn đá tung cái mền và thức dậy , mồ hôi vă ra như tắm mặc dầu máy lạnh trong pḥng vẫn đang đều đều nhả hơi lạnh ra. Hoà nh́n đồng hồ treo tường đă hơn tám giờ sáng , Anh vội vàng tụt xuống khỏi giường , đi vào pḥng vệ sinh , rửa mặt , thay quần áo , khoác vội cái ba lô ra khỏi pḥng

Văn pḥng bán và đổi vé máy bay cũng không xa lắm . Hoà rảo bước , ghé vào tiệm xúc xích hôm qua mua một ổ bánh ḿ vừa đi vừa nhai . Đến nơi , vẫn cón sớm v́ văn pḥng mở cửa lúc chín giờ . Hoà ngồi bệt xuống trước cửa văn pḥng chờ . Mười phút sau , một cô gái trẻ trong bộ váy ngắn đến , Anh đứng dậy gật đầu chào . Cánh cửa mở và Hoàng theo cô vào bên trong rồi cô nhân viên hỏi .

- Anh cần ǵ ?

Hoà trả lời .

– Cô có cách nào giúp tôi đổi vé trở về Mỹ càng sớm càng tốt được không ?

Cô nhân viên nh́n Hoà ngờ vực v́ cách ăn mặc luộm thuộm nhất là vẻ quê mùa của Hoà , cô hỏi .

– Anh có giấy tờ ǵ không ? Hoà móc trong ba lô ra một mớ giấy rồi hỏi .

– Cô cần những giấy tờ ǵ ?

Cô nhân viên trả lời .

– Visa, Passport và vé máy bay .

Hoà đưa tất cả cho cô và chờ . Khoảng vài phút sau cô nhân viên nh́n Hoà trả lời .

– Anh cho tôi nửa tiếng , tôi sẽ gọi lên hăng máy bay hỏi . Anh có thể ngồi ghế chờ .

Gần một tiếng sau , cô nhân viên gọi Hoà và cho biết . Hăng United Airline mỗi tuần chỉ có hai chuyến , một vào ngày thứ tư , hai là thứ bẩy . Thứ bẩy th́ c̣n ba chỗ nhưng thứ tư th́ chưa chắc chắn , có thể Anh sẽ phải đi standby nếu muốn về vào ngày thứ tư .

Hoà buồn rầu , Anh tính nhẩm nếu ở lại đến thứ bẩy đào đâu ra tiền mà ở lại khách sạn . Chỉ c̣n cách duy nhất ,đi standby , cùng lắm là ngủ ở pḥng đợi phi trường , chịu vậy chứ biết sao hơn . Hoà làm ra vẻ thiểu năo nh́n cô nhân viên .

– Cô cố gắng giúp tôi được không , tại kẹt quá , bên đó có chuyện Tôi phải về gấp .

Đang lúc nói chuyện th́ điện thoại văn pḥng đổ chuông , cô ra dấu cho Hoà im lặng . Anh chỉ nghe cô trả lời yes , yes, yes rồi cúp máy . Cô nhân viên nh́n Hoà rồi nói .

– May cho Anh chuyến thứ tư này c̣n một chỗ , hành khách mới hủy chuyến bay , hăng cho biết là Anh có thể đi chuyến này nhưng phải thêm tiền v́ vé của Anh mua lúc đó đang khuyến măi nhưng bây giờ họ tính giá b́nh thường .

Hoà mừng v́ có chuyến nhưng buồn v́ phải trả thêm tiền , Anh hỏi .

– Tôi phải đóng thêm bao nhiêu nữa ?

- Hai trăm nữa Anh ạ !.

Hoà chưa hiểu rơ hỏi lại .

- Hai trăm ngàn hay …

- Hai trăm đô Anh ạ !

Hoà giật nẩy ḿnh nhẩm tính , trong túi c̣n lại năm trăm đô , giờ phải trả thêm hai trăm , không biết c̣n đủ chi phí cho đến ngày ra phi trường không nhưng biết làm ǵ hơn . Hoà đồng ư khi cô nhân viên nhắc lại một lần nữa .

Cầm tấm vé trong tay , Hoà trở về khách sạn đóng thêm tiền pḥng cho một ngày nữa và hỏi cô lễ tân .

– Cô cho tôi hỏi , tiền đi taxi từ đây ra phi trường tân sơn nhất hết bao nhiêu ?

Cô lễ tân ngạc nhiên nh́n Anh hỏi .

- Anh đổi được vé rồi phải không ?

– Vâng , thứ tư tôi về .

– Chúc mừng Anh , khách sạn có xe đưa rước khách ra phi trường vào mỗi buổi sáng lúc bốn giờ , Anh có thể ghi danh để họ đón .

– Vậy th́ tốt quá , mà tôi phải ghi danh ở đâu ?

– Anh yên tâm , cho chúng tôi biết ngày giờ chuyến bay chúng tôi sẽ báo qua bên hăng xe bus để họ đón Anh .

Hoà vội vàng đưa tấm vé cho cô lễ tân , cô ghi tên họ , hăng máy bay , ngày giờ khởi hành rồi cô đưa lại tấm vé cho Hoà kèm theo vé xe bus . Hoà làm một bài tính nhẩm , trả thêm một ngày ở lại khách sạn , ăn uống vẫn c̣n hơn hai trăm dollars như thế vẫn c̣n đủ tiền về bên Mỹ . Định lên pḥng nằm nghỉ một chút nhưng cứ nghĩ đến vụ dàn cảnh cướp đêm qua , Anh rùng ḿnh sợ hăi và muốn ra khỏi khách sạn

Trời đă sang thu nhưng buổi trưa ở Vũng Tàu mấy ngày nay nhiệt độ lên tới 30 độ C . Ḥa thả bộ theo đại lộ Lê Hồng Phong định ra băi biển để cho bớt căng thẳng v́ cả đêm qua mất ngủ . Anh đi khoảng hai mươi phút th́ đến ngă ba đường Thùy Vân Anh đổi ư không ra băi biển nữa mà đi vào công viên Thỏ Trắng phía bên phải . Anh t́m một băng đá dưới bóng cây sồi to ngồi nghỉ mát , làn gió biển thổi về làm Anh cảm thấy dễ chịu rồi cơn buồn ngủ lại kéo về .
Anh nằm dài trên ghế đá , lấy cái ba lô làm gối đầu nhưng cột chặt vào tay và ngủ một giấc cho đến khi người lao công đến đánh thức Anh dậy v́ công viên có ghi bảng cấm ngủ trên ghế đá . Anh ngồi dậy , xin lỗi và rời khỏi công viên.

Anh nh́n qua phía bên kia ṭa nhà , chiếc đồng hồ đă chỉ bẩy giờ chiều . Mùa thu ở đây trời mau tối , Anh định trở về hotel nhưng chợt nghĩ từ sáng đến giờ mới ăn một cái hotdog . Anh tiếp tục thả bộ trên đường Thùy Vân muốn ghé qua tiệm ăn seafood Làng Nướng ở sát bên công viên ăn tối rồi mới trở về hotel .
Chương VII

Xe bus đậu lại trước cổng phi trường , Hoà bước vội xuống và theo đoàn người vào trong . Thủ tục giấy tờ và check hành lư không có ǵ trở ngại v́ Anh chỉ có một cái ba lô duy nhất . Vào trong pḥng đợi , nh́n đồng hồ hăy c̣n sớm , mười giờ mới boarding mà cơn buồn ngủ lại kéo về . Anh ngồi ngả trên ghế và thiếp đi cho đến lúc một người phụ nữ ngồi bên , đi cùng chuyến đánh thức Anh dậy. Anh ngơ ngác ôm cái ba lô đứng dậy , xếp hàng để lên máy bay .
Giọng của cô tiếp viên thông báo lần cuối , xin quí khách thắt giây an toàn phi cơ sửa soạn cất cánh và được chuyển ngữ sang tiếng Anh v́ có nhiều hành khách nước ngoài . Welcome to aboard ! We are ready for takeoff ! Please fasten your seatbelts .

Hoà nhắm mắt lại cố xua đuổi những điều vừa xảy ra với Anh trong mấy ngày vừa qua . Anh không thể h́nh dung ra được một vụ dàn cảnh đánh cướp có bài bản của hai gă thanh niên và Lan đă thực hiện mà Anh nghĩ chỉ có thể xảy ra trong phim mà thôi , càng nghĩ , Ḥa càng thấy đau hơn thiến .

Số tiền của Anh mất Anh không tiếc v́ đó là tiền cờ bạc nhưng c̣n ba ngàn của mấy thằng bạn gởi Anh chuyển dùm biết ăn nói làm sao . Chẳng lẽ nói cho tụi nó chuyện Anh bị cướp, chả có đứa nào tin v́ Ḥa là một tay ghiền cờ bạc ,mà dù chúng nó có tin đi nữa th́ đào đâu ra ba ngàn đô mà trả cho tụi nó . Ḥa lắc đầu ngán ngẩm , trong tất cả các thứ dại , thật không có cái dại nào cho bằng dại gái và Anh từ từ thiếp đi v́ cơn buồn ngủ lại kéo đến ./.

Trần Luyện BK34

 

 


VĂN CHƯƠNG

 Bất Khuất

Bẫy T́nh  
Nửa vầng trăng khuyết  
T́nh yêu trong thời loạn  
Kỷ niệm chuyến đi
Những giờ phút khó quên  
Kỷ niệm dấu yêu  
Thoại Sơn: Mối t́nh đầu  
Chuyện t́nh khó quên  
May mắn & Hên xui trong đời lính chiến  
Ba, bốn phát  
Tập Truyện Thuyền Đời  
13 người cuối cùng về từ Tiền đồn 3&4 Kon-Tum  
Passage to Freedom
Đất nước tôi!  
C̣n nhớ mùa xuân
Tết  
Rồi lá thay màu  
Từ gịng sông này  
Làng tôi  
C̣n đó tuổi thơ  
Tháng 7 trời mưa  
Chuyện đang cần đề tựa  
Hành tŕnh đến Tự Do  
Ngày tan hàng
Dzi-ke
Cô gái làng Đông Tác - Dĩ An  
Dở dang  
Tất niên "Nội" 2015-2016  
Tết trong kỷ niệm  
Để nhớ, để thương
42 năm t́nh cảm đồng môn  
42 Năm T́nh  
Chúc mừng hội ngộ  
Tôi và Tiểu Đoàn 7 TQLC  
Thơ gửi Đại Gia 
Dấu ấn vào đời  
USA 20 năm và Tôi  
Hăy c̣n đó niềm tin  
Pleiku và hoài niệm  
Kư sự những ngày tháng 2  
Một mảnh đời  
Xuân quê hương
Một chuyến về thăm nhà
Tết đến
Một buổi chiều, hai người già
Đời người như thoáng mây bay
Hồi tưởng về một cánh Dù đơn lẻ
Bất Khuất của tôi
Nó và Tôi
C̣n nợ Thanh An
Mùa Đông năm ấy
Kể chuyện chúng ḿnh
Hai h́nh ảnh - một cuộc đời
No Easy Day - Ngày Vất Vả
Những ngày hè không thể quên !
Họp mặt
Những cái tên không thể quên !
40 năm Bất Khuất
Hành tŕnh của 5 ngày t́m về một thời tuổi trẻ  
Kỷ niệm Quân trường: Đi Phép - Về Phép
Thuyền đời
Cuộc sống của người lính chiến ĐPQ & NQ
Highway of Heroes
Nắng ấm quê hương
Truyện dài Bất Khuất
Thuyền đời ơi !
Những thằng chúng tôi
Bài thơ trên đồi Bác sĩ Tín
Viên đạn vang rền
Chuyện t́nh trái ngang
Khối diễn hành
Băi tập
Lễ măn khóa
Một Đời Bất Khuất
Kỷ niệm Quân Trường - Về phép
Kỷ niệm Quân Trường - Cúp phép
Hồi tưởng chiến trường 1062 Thượng Đức
Dọc đường gió bụi
T́nh Bất Khuất
Ngày xưa thân ái
Tôi đi lính
Bất Khuất
Quan Âm Tây Du Hí truyện
Làm trong sáng tiềng Việt
Hạ cờ tây
Thù dai
Kỷ niệm khó quên
Trận cuối trong đời lính của tôi
Khúc hát Quân Hành
Một nỗi đau
Thủ Đức - Tuần huấn nhục
Tâm thư của Cố Thiếu Úy Trần Văn Quí
Trận Ô-Căm
Một lần vĩnh biệt
Một lần đi
Chuyến đi cuối năm
Nhớ về mái trường xưa
Phạm Xuân Tịnh - Một cuộc đời
Những ngày tháng không quên
Tự do ơi, tự do!
V́ hai chữ Tự Do
Ngh́n trùng cách biệt
Thầy Chín
Để nhớ để quên