Những giờ phút khó quên

Trước hết xin gởi lời chào mừng và chúc sức khỏe đến Quí Anh Chị về tham dự kỳ hội ngộ lần này tại New Orleans được nhiều niềm vui trong t́nh huynh đệ .

Tôi : Trần Luyện BK 34 , một con nhạn về Đàn cuối cùng xin được ra mắt với Quí Anh để cùng đồng hành và chia sẻ buồn vui với nhau trong những năm tháng c̣n lại của tuổi xế chiều .

Tôi xin được chia sẻ một vài tâm t́nh lần đầu khi tham dự hôi ngộ này . Như Ban Tổ Chức đă thông báo , hội ngộ được diễn ra trong ba ngày . Đúng ra là một người mới , Tôi phải có mặt trong suốt ba ngày để cùng các Anh Chị Sinh hoạt chung nhưng v́ trùng với ngày giỗ của Mẹ tôi nên không thể hiện diện hết thời gian được .

Thành thật xin lỗi và xin Quí Anh niệm t́nh tha thứ .

V́ là lần đầu tiên nên Tôi thật sự bỡ ngỡ . Khi đến nơi , nh́n thấy một số các Anh đang hàn huyên tâm sự ở ngoài sân nhưng chưa dám đến gần . Cũng may là Anh Hải đang ở đó , thấy Tôi đến, Anh bắt tay và dẫn Tôi đi giới thiệu với mọi người . Cảm tưởng lúc bấy giời của Tôi giống y như là cô dâu mới về nhà chồng vậy .

- Luyện 34 đây nè .

Mọi người nh́n Tôi giống như người lạ từ đâu mới đến, chính Tôi cũng thế , chẳng nhận ra được một khuôn mặt nào , hơn 50 năm rồi c̣n ǵ . Tôi chỉ biết cười mỗi khi bắt tay chào . Thế nhưng chỉ vài phút sau , qua những lời thăm hỏi chân thành của các Anh , Tôi thấy an tâm và bớt lo lắng .

Cám ơn các Anh đă dành cho Tôi tấm chân t́nh thật nồng ấm , qua ánh mắt , nụ cười thật thân thương khiến Tôi xúc động . Nhờ vậy mà Tôi gỡ bỏ hết những âu lo và ḥa nhập một cách rất tự nhiên với các Anh.

Sau đó , Anh Hải dẫn Tôi đến gặp Anh Thạch Cương . Qua cái siết tay nhau , Tôi nói lời xin lỗi Anh v́ thất hứa không gặp Anh được vào ngày Labor day đầu tháng 9 vừa qua khi Tôi qua thăm con ở Houston . Nh́n ánh mắt hiền ḥa và nụ cười tươi của Anh tự nhiên Tôi thấy có cái ǵ gần gũi , ấm áp lắm .

Sau khi nhận bảng tên , Anh Hải dẫn Tôi đến gặp Anh Trương Văn Viễn để hỏi thăm Anh một chút về Thoại Sơn bởi v́ Tôi có gọi cho Anh vào trưa thứ năm . Được biết Anh và Tôi khi ra trường đều chọn Tiểu khu An Giang . Đơn vị Anh là đại đội biệt lập đóng đồn bên kia cầu Thoại Sơn . Ngày đó Tôi và mấy sĩ quan hướng dẫn thao dợt cho đại đội diễn hành kỷ niệm ngày thành lập Quân Đoàn 4 , Quân khu 4 ngày (26/10) ở sân bay trực thăng trước trường trung học .

Thời gian đó ,Tôi và Anh chỉ cách nhau một con sông thế mà chẳng đứa nào nhận ra nhau .Bây giờ biết và gặp lại trong hoàn cảnh này thật là điều không thể ngờ được .

Ngồi chung với các Anh ngoài sân , sau khi hỏi thăm nhau , Tôi được nghe những mẩu chuyện vui buồn đời lính ngày xưa , các Anh c̣n cho biết những ai c̣n , ai mất , ai đang nằm bịnh ở đây cũng như bên Quê Nhà .

Có miều làm Tôi hơi “ mắc cở “ với các Anh khi bị các Anh “điều tra” .

- Ê ! mày ngày đó thuộc trung đội , tiểu đội nào và ai làm đại đội trưởng v.v. . Thật sự Tôi mù tịt v́ không nhớ , có Anh nh́n Tôi rồi đâm nghi ngờ rồi nói .

- Không khéo đây là “Bất Khuất giả” , công an ch́m cài vào đấy , nói xong các Anh nháy mắt cười với nhau .

Tôi biết các Anh nói cho vui nhưng khi nghe hai từ công an tự nhiên thấy lạnh gáy rồi phân trần .

- Các Anh cảm phiền , thật sự Tôi không nhớ chút nào .

- Ê ! ở 34 mày có biết thằng A ,B . v .v . không ?

Tôi thấy không ổn nếu cứ kéo dài buổi “thẩm vấn” như thế này th́ không xong . Tôi bèn nêu tên một vài Anh mà Tôi c̣n nhớ như Anh Quới , Trần Bê , Phúc ba đèn cầy Sơn quản ca ..v. v. lúc đó các Anh mới thôi “ hỏi cung “ . Sau cùng , có Anh bạn vỗ vai cười rồi trấn an .

- Thằng này như thế là Buất khuất thật rồi đấy .

Tôi thở phào nhẹ nhơm rồi thầm nghĩ ,mới về “Đàn” là một điều thật vinh dự nhưng mà bị màn “ khủng bố” tinh thần như thế này th́ coi bộ khó đây nhưng khi nói chuyện với các Anh , Tôi t́m được niềm vui qua những gương mặt thân thương sau hơn 50 năm gặp lại . Đấy ! t́nh đồng đội cho dù có bao năm xa cách chưa bao giờ phai mờ trong tâm hồn của nhau vẫn như ngày nào , không cần khách sáo .

Khi nói chuyện với Anh Thạch mà Tôi xin mạn phép gọi Anh là “ Thạch ḷ rèn” . Anh kể lại ngày đó trong Quân Trường Thủ Đức , Anh nằm tầng trên , Nguyễn Đ́nh Thuấn nằm dưới , tự nhiên Tôi nhớ ra Anh . Ngày đó Anh và Anh Thuấn to con lắm , không èo uột như Tôi . Tôi kể cho Anh biết là Thuấn đă mất sau khi đi tù về v́ bị bịnh , c̣n Nguyễn Công Quận nằm tầng trên Tôi cũng mất cách đây hơn một năm v́ bị bịnh . Liếc nh́n Tôi Thấy Thạch bật khóc . Đă nói , t́nh đồng đội là thế đó , cho dù có đi đâu , ở chốn nào chúng ta vẫn luôn nhớ đến nhau .

Trong kỳ hội ngộ này , Tôi đón nhận rất nhiều thương mến từ các Anh . Có thể nói đây là một “Gia Đ́nh” v́ ở vào tuổi này ngoài t́nh đồng đội , các Anh thể hiện tinh thần bác ái giúp đỡ và chia sẻ với những BK đang có hoàn cảnh khó khăn . Đây là một điểm son của Gia Đ́nh bất khuất , xin chúc mừng các Anh .

Hôm qua trong lúc nghỉ giải lao trên sở làm , Tôi mở Email và được nh́n tận mắt những h́nh ảnh thân thương của trong buổi họp mặt BK ở Viêt Nam do Anh Victor post đẹp quá . Ngoài đẹp lăo , các Anh vẫn c̣n giữ được nét kiêu hùng hiện rơ trên gương mặt của người lính ngày xưa . Xin chúc các Anh và Gia Đ́nh luôn khỏe mạnh . Điểm đặc biệt trong tấm h́nh của các phu nhân BK bên quê nhà , tuy đă có “tí tuổi” nhưng các Chị vẫn giữ được nét đẹp đoan trang , thùy mị và dáng vẻ thanh cao của người vợ BK một thời .

Lướt qua Email của Anh Tạ Thái , Tôi giật ḿnh khi Anh nhắc đến một người mà Tôi không bao giờ quên trong suốt 52 năm đó là Anh Quới . Thật không ngờ Anh đă hy sinh khi giải vây một đồn Ngĩa quân ở Đồng Ớt , Trảng Bàng . Xin được cúi đầu chào BK Quới một lần cuối nhé cho dù đến muộn và mong Hương Hồn Anh an nghỉ trong sự b́nh yên .

Trong dịp hôi ngộ lần này ,một điều Tôi cứ tiếc măi là không nhớ hết tên của các Anh , thế nhưng bù lại , Tôi ghi được tất cả những gương mặt thân thương của các Anh qua những tấm h́nh . Hy vọng rằng , trong dịp hội ngộ kế tiếp Tôi có dịp gặp lại tất cả những gương mặt thân thương này .

Tôi phải thầm phục các Anh về cách thức tổ chức sao chu đáo quá từ A đến Z . Cũng chúc mừng Tân Ban Tổ Chức nhiệm kỳ mới có nhiều sức khỏe để tiếp tục nhiệm vụ .

Có một điều làm Tôi rất xúc động khi được nghe lại những bài ca Quân Hành khi c̣n trong Quân Trường do chính các Anh cất lên trong tinh thần đầy ḷng nhiệt huyết . Ước ǵ , trong những lần hội ngộ tới , Tôi cũng được vinh dự đứng chung với các màu áo của các binh chủng trên sân khấu để ḥa ḿnh vào những giây phút linh thiêng đó .

Tôi xin gởi lời chúc mừng đến các Phu Nhân Bất khuất . Phải công nhận , các Chị là những bông hoa quí , tỏa muôn hương sắc để tô điểm cho vườn hoa Bất Khuất qua nhiều lănh vực nhất là luôn cùng đồng hành với các phu quân trong đời sống Gia Đ́nh ở những thời điểm khó khăn nhất khi Miền Nam rơi vào tay cộng sản tới bây giờ . Tôi cũng không ngờ ở tuổi “ Nội Ngoại “ Các Chị c̣n có giọng ca không thua ǵ các ca sĩ . Những hoạt cảnh Các Anh Chị tŕnh diễn làm Tôi và cả quí khách tham dự hết sức ngạc nhiên và cảm phục .

Sau cùng Tôi xin chân thành cảm ơn các Anh , nhất là Anh Hải giúp cho Tôi có cơ hội được trở về Đàn để cùng các Anh gia nhập vào Gia Đ́nh Bất Khuất . Một lần nữa , kính chúc các Anh Chi và Gia đ́nh luôn an mạnh , có nhiều niềm vui và nhất là khi ra về được b́nh an .

Chào thân ái

Trần Luyện BK 34

 

 

 


VĂN CHƯƠNG

 Bất Khuất

Những giờ phút khó quên  
Kỷ niệm dấu yêu  
Thoại Sơn: Mối t́nh đầu  
Chuyện t́nh khó quên  
May mắn & Hên xui trong đời lính chiến  
Ba, bốn phát  
Tập Truyện Thuyền Đời  
13 người cuối cùng về từ Tiền đồn 3&4 Kon-Tum  
Passage to Freedom
Đất nước tôi!  
C̣n nhớ mùa xuân
Tết  
Rồi lá thay màu  
Từ gịng sông này  
Làng tôi  
C̣n đó tuổi thơ  
Tháng 7 trời mưa  
Chuyện đang cần đề tựa  
Hành tŕnh đến Tự Do  
Ngày tan hàng
Dzi-ke
Cô gái làng Đông Tác - Dĩ An  
Dở dang  
Tất niên "Nội" 2015-2016  
Tết trong kỷ niệm  
Để nhớ, để thương
42 năm t́nh cảm đồng môn  
42 Năm T́nh  
Chúc mừng hội ngộ  
Tôi và Tiểu Đoàn 7 TQLC  
Thơ gửi Đại Gia 
Dấu ấn vào đời  
USA 20 năm và Tôi  
Hăy c̣n đó niềm tin  
Pleiku và hoài niệm  
Kư sự những ngày tháng 2  
Một mảnh đời  
Xuân quê hương
Một chuyến về thăm nhà
Tết đến
Một buổi chiều, hai người già
Đời người như thoáng mây bay
Hồi tưởng về một cánh Dù đơn lẻ
Bất Khuất của tôi
Nó và Tôi
C̣n nợ Thanh An
Mùa Đông năm ấy
Kể chuyện chúng ḿnh
Hai h́nh ảnh - một cuộc đời
No Easy Day - Ngày Vất Vả
Những ngày hè không thể quên !
Họp mặt
Những cái tên không thể quên !
40 năm Bất Khuất
Hành tŕnh của 5 ngày t́m về một thời tuổi trẻ  
Kỷ niệm Quân trường: Đi Phép - Về Phép
Thuyền đời
Cuộc sống của người lính chiến ĐPQ & NQ
Highway of Heroes
Nắng ấm quê hương
Truyện dài Bất Khuất
Thuyền đời ơi !
Những thằng chúng tôi
Bài thơ trên đồi Bác sĩ Tín
Viên đạn vang rền
Chuyện t́nh trái ngang
Khối diễn hành
Băi tập
Lễ măn khóa
Một Đời Bất Khuất
Kỷ niệm Quân Trường - Về phép
Kỷ niệm Quân Trường - Cúp phép
Hồi tưởng chiến trường 1062 Thượng Đức
Dọc đường gió bụi
T́nh Bất Khuất
Ngày xưa thân ái
Tôi đi lính
Bất Khuất
Quan Âm Tây Du Hí truyện
Làm trong sáng tiềng Việt
Hạ cờ tây
Thù dai
Kỷ niệm khó quên
Trận cuối trong đời lính của tôi
Khúc hát Quân Hành
Một nỗi đau
Thủ Đức - Tuần huấn nhục
Tâm thư của Cố Thiếu Úy Trần Văn Quí
Trận Ô-Căm
Một lần vĩnh biệt
Một lần đi
Chuyến đi cuối năm
Nhớ về mái trường xưa
Phạm Xuân Tịnh - Một cuộc đời
Những ngày tháng không quên
Tự do ơi, tự do!
V́ hai chữ Tự Do
Ngh́n trùng cách biệt
Thầy Chín
Để nhớ để quên