May mắn & Hên xui trong đời lính chiếnSau những ngày từ tiền đồn 3&4 Kon-Tum về, chúng tôi nằm chờ bổ xung quân số. Nhưng chờ hoài cũng không thấy , chúng tôi phải nghỉ dưỡng quân một phần phải đi thám sát cho Tr/Đ44. Đơn vị của Tôi chỉ c̣n 2 SQ, nên Tôi là người bị “ Đ́ “ nhiều nhất và nhàn nhất “AE binh sĩ lúc này hay xin về bên tôi! Tôi cũng thắc mắc mà t́m hiểu, một đêm đi ngang qua nơi AE nhậu nghe Anh em lính nói với nhau:
- Ở với Ông Ṭng ít bị sát quân, phần khi vào trong rừng ít thấy Vẹm mà toàn là chim kêu vượn hú! Có 1 lần nữa đêm, tưởng đụng lớn nhưng đụng cả 1 đàn "Trâu Trắng" ở Ban Don gần 3 đến 4 trăm con. Một lần nữa ở Tây Bắc Kon-Tum, nữa đêm thấy Molotova của Vẹm đi chuyển đèn sáng chưng. Ổng đang gọi xin phi pháo th́ nghe tiếng gầm của Cọp (Lúc chiều có đi ngang cây Thị lớn cở 3 người ôm, thấy dấu vết của Cọp nằm dưới gốc cây c̣n mát tay. Nhưng chung quanh đó toàn là ḿn 3 râu và bom nhện màu xanh lá cây và vàng, giống đầu đạn M79 nhưng nó lớn hơn).
Tiếng gầm của Cọp nghe rung chuyển cả núi rừng, bổng đoàn xe của vẹm tắt đèn và ngừng chạy. Trong lúc đó nghe tiếng máy bay trên bầu trời, đang nhả đạn như ḅ rống. Đó là những chiếc hỏa long của AE không quân, đang chiến đấu với đoàn xe cộng quân. Ổng thấy không yên nên nói liền:
- AE chuẩn bị 70 nha.
Tôi đi ngang qua AE th́ nghe Ông 5 già nói:
- 40 uống vài ly nha!
Uống th́ uống chứ sợ ai, vừa uống tôi mới hỏi:
- Ông 5 đang nói xấu tôi phải không? Tại sao AE cứ xin về bên tôi nhiều quá vậy! Tôi chỉ lấy 2 AE mang máy là Nghiệm và Đức (2 người này trước là của Th/Uư Tín và Ch/Uư Thành). Phần c̣n lại cho AE kèm những AE mới bổ xung.
Chúng tôi ít ngày sau, lại tiếp tục đi thám sát phía Tây Bắc Kon-Tum phía đường đi về quận Chương Nghĩa tỉnh Quảng Ngăi, sau vài ngày chúng tôi được lệnh rút ra phía Tr/Đ 44, khi đi ngang qua đường th́ gặp một cái cḥi bên đường. Sau đó th́ gặp Tr /Uư Trần Phấn Thảo (Bên TQLC qua từ lúc c̣n Đ/Uư Dương Đ́nh Chính nhưng không có chức vụ nào..) T/Uư Thảo chạy qua bên đường gặp tôi và nói:
- Anh Đ/Uư Đỗ Bê muốn gặp Ṭng .
Tôi nói với Tr/Uư Thảo:
- Gặp ở đâu?
Tr/Uư Thảo chỉ bên đường có căn lều nhỏ, tôi nói anh em của tôi:
- Anh em nghĩ 1 chút, tôi qua bên đường gặp anh Đ/Úy Bê một chút. Tôi qua đường vào lều, th́ gặp anh Đ/Úy lạ và chào anh. Anh Thảo liền nói:
- Ṭng đây! Đ/Uư Bê.
Anh Bê nh́n tôi từ trên xuống chân và nói:
- Nghe nói về Ṭng nhiều hôm nay mới gặp (và đưa tay tôi bắt). Anh về làm T/Đ Trưởng T/Đ 1/44, Ṭng về với anh nha !
Tôi đang suy nghĩ miên man, ḿnh cũng T/Đ 1/44/23.
Ông ta cần ǵ phải hỏi vậy! À th́ ra khi măn khóa Thám Kích tất cả đều nhận lệnh trên QĐ & SĐ nên tôi mới nói:- Đ/Úy hỏi ở trên đi! Tôi sẽ về với Đ/Uư.
Sau đó tôi qua đi với anh em ḿnh ngang BCH Tr/Đoàn 44 hành quân, anh em có hỏi tôi: - - Có ǵ không Ông Thầy!
Tôi nói:- Ông Đ/Uư Đỗ Bê mới về làm T/Đ Trưởng 1/44, xin tôi về với Ổng. Tôi nói xin ở trên đi.
Trên đường đi thi gặp anh em ĐĐ 4/1/44 củ (Là đại đội khi mới ra trường tôi ở, tính ghé thăm AE cũ và Tr/Uư Nguyễn Viết Hanh nhưng không gặp. Gặp anh mang máy cũ của đại đội hỏi thăm, nh́n thấy cây Antena lá liểu mới nên nói:
- Tháo cây Antena lá liễu đổi cho Tao đi.
Vừa cám ơn xong, đi ra ngoài th́ gặp 1 anh lính mới cởi trần đến xin bắt tay và nói:
- Chào người hùng tiền đồn 3 và 4, tôi là T/Uư H mới về đại đội 4 với anh Hanh (Tôi phải chào kính cẩn nghiêng ḿnh thán phục anh, sau khi di tản ở tỉnh lộ 7B bị VC bắt. Anh dùng súng bắn vào đầu… Khi ở tù suối máu Tr/Uư Hanh nói chuyện lại với tôi).
Sau được 1 tuần, chúng tôi được lệnh về B12 ở Kon-Tum nằm bảo vệ BCH SĐ 23. Được 2 hay 3 ngày sau, tôi được lệnh thả vào quận Chương Nghĩa (Tỉnh Quảng Ngải) vừa bị chiếm. Tôi đă được Tr/ Uư Cao yêu cầu những AE t́nh nguyện, sức khỏe tốt không ho hen. Sau đó th́ chỉ có 1 anh Hạ sỉ 1 là t́nh nguyện, c̣n 5 người của tôi như cũ gồm có :
- Mang máy tên Nghiệm, Đức, Ông 5 già, Ngọc (c̣n Ghê bị bỏ lại, bởi v́ tay này hay ca giọng cổ mỗi lần vào vùng. Tay này ca cũng không kém ca sĩ Giang Châu, trong rừng mà cứ tưởng là ở nơi an ninh. Nhiều lúc hú hồn với tay này luôn, nhiều khi la:
- Ê! Ghê mày muốn VC hốt hết AE hả thằng quỷ.
Nhưng tay này cũng chiến đấu gan dạ và không bỏ AE. Đành bỏ lại và lấy anh HS1 t́nh nguyện. Chúng tôi được lănh lương thực và đạn dược trong 7 ngày và nằm ngay cổng B12 chờ trực thăng rước .. Qua một ngày không có trực thăng nên AE cũng nhàn nhạ, rồi tôi nhận lệnh nữa là:
- Mỗi ngày phải ra thượng kỳ, khi có Tướng th́ kéo cờ Tướng lên giữa chừng chiều về th́ hạ cờ. Cứ thế làm mỗi ngày. (Đây là h́nh thức giam chân chúng tôi, v́ sợ bố trốn)
. Ngoài phố Kon-Tum tin đồn là nhiều AE Lôi Hổ được thả vào Chương Nghĩa, sau đó bị giết và thả trôi trên gịng sông Dakbla chảy ngược gịng về Kon-Tum. Nghe nói nhưng tôi vẫn chưa có tin lắm v́ nghĩ VC phao tin giả, để làm xáo trộn tinh thần binh lính VNCH. Chờ đợi 2 đến 3 ngày cũng chán! Thành khi thượng kỳ lên, chúng tôi rủ nhau ra phố Kon-Tum uống Café nhưng dặn 1 anh lính:
- Tôi ra uống Café ở ngoài quán, có ǵ chạy gọi gấp nha!
Nhưng nhiều lúc cũng hên v́ là ngày hoàng đạo, cũng có lúc là ngày hắc đạo. Nên vào một ngày đang thưởng thức ly Café, bổng Trời mưa bất th́nh ĺnh chúng tôi phải chạy về hạ kỳ gấp.
May mà ông Tướng đă về trước trời mưa, nên cũng không có ǵ đối với tôi. Con người tới lúc may mắn th́ mới việc đều trót lọt, hoặc 10 năm đại hạn tốt và tiểu hạn tốt th́ gặp nhiều may mắn. Tôi cũng c̣n nhớ là Quan Lộc của tôi có Cơ Lương ở Th́n! Theo Tử Vi đẩu số th́ người có Cơ Lương ở Th́n th́ rất giỏi về quân sự và may mắn nên cứ cho theo mệnh số .. cuộc đời. Chờ đợi riết rồi cũng chán, chúng tôi cũng bắt đầu mỗi ngày ra phố uống Café cho thanh thản & an nhàn. Xong rồi mọi chuyện cũng qua, chuyện thả chúng tôi vào Chương Nghĩa “Quảng Ngăi“ hủy bỏ nằm ở B12 được 2 tuần. (Sau này tôi có kể lại cho AE cùng khóa sống tại Mỹ, th́ được biết ở trên đă thả 1 toàn viễn thám SĐ 23) Chúng tôi được lệnh di chuyển về Pleiku, nhưng giữa đường th́ được lệnh thả 1 toán của tôi nằm giữ đồi Chư Pao. Chúng tôi 6 người vừa lên đỉnh đồi ngồi nghĩ, tôi đi quan sát chung quanh để xem. Ngồi nghĩ và nói với AE:
- Ngày xưa ngọn đồi Chư Pao này chiếm lại rất khó, cả 1 Trung đoàn thiết giáp và 1tiểu đoàn bộ binh mới lấy lại được. Bây giờ giao lại 6 AE ḿnh giữ, nh́n ra xa phía Tây Bắc & Tây. AE có thấy một bên đất trắng thuộc về tỉnh Kon-Tum, một bên đất đỏ thuộc về Pleiku chạy dài qua biên giới. AE cẩn thận nha! Chắc không cần gài ḿn bẫy, tôi liền lấy đá trên vách núi và ném về hướng tây, chờ 1đến 2 phút một lát sau nghe tiếng nổ liên hồi từ dưới chân đồi. AE mới nói:
- “Chư Pao ai oán, hờn trong gió, Một tấc khăn tang, một tấc đường. “ 2 bên hồi trước gài đủ thứ kể cả bom ḿn. Nằm giữ nhưng cũng hơi lo v́ thường những chỗ khó ăn, mới để AE chúng tôi nằm giữ. Ừ thôi tới đâu th́ tới, vào sinh ra tử riết rồi cũng quen. Cứ thế rồi cũng quen, sáng th́ ngắm những đám mây mù phía Tây, Tây Nam & Tây Bắc. C̣n phía sau là sát QL14 con đường về Pleiku và lên Kon-Tum, phía đông là cánh rừng có một đơn vị bạn đóng nhưng khá xa.
Mọi việc rồi cũng xong và AE vẫn binh yên, nằm tại Chư Pao được 3 tuần an lành. Chúng tôi được 35 “Đi! tiếng trong máy“ về Pleime để bảo vệ cho Tr/Đ 53. V́ Tr/Đ 53, 3 Tiểu Đoàn bị vây trong thung lũng nên ĐĐ Chỉ huy Tr/Đ vào gĩai vây và tiếp viện. Nên ĐĐ của tôi nằm giữ ngay BCH Tr/Đ 53, sau 1 ngày tại đây. Tôi và anh Cao ĐĐ Trưởng có lên gặp Tr/Tá Vơ Ân, ĐĐ chúng tôi chỉ có 2 SQ thôi v́ chờ bổ xung quân số.
Sáng hôm sau! Tôi được lệnh lên gặp Tr/Tá Ân.Khi tôi đang đứng ngoài th́ Tr/Tá Ân ra và nói:- Ṭng vào đây!
Khi vào tôi thấy đủ mặt các SQ Tr/Đ 53 , B3, B2 họ đều giới thiệu. B3 chỉ vào bản đồ hành quân và nói:
- Khi toán Ṭng vào đây.. Đi ṿng qua dẫy núi và chạy lên khoảng lưng chừng triền núi th́ gọi máy về gấp cho nhà biết…. Có ǵ thắc mắc không?
Tất cả im lặng! Tr/Tá Ân liền đi lại chỗ tôi và nói:
- Ṭng! Em qua lănh 2 AK và một B40 & B41 nha! Về chuẩn bị đi ngay hôm nay.
- Dạ Tr/tá.
Tôi về báo AE biết và ghé lấy vũ khí, sau đó giao Ngọc, Ghê mỗi em 1 AK47. C̣n B40 giao cho Đức, ông 5 già M79, Nghiệm mang máy. Xong lănh lương khô và tự biến mất trong cánh rừng, AE có hỏi đi bao lâu:
- Chắc là 2 &3 ngày ǵ đó! AE cố gắng nha.
Đêm xuống quá nhanh, chúng tôi phải lẩn trốn t́m cách len lỏi qua những lùm cây để ngủ qua đêm. Nhưng chúng tôi cũng không được yên với bọn giặc cộng, khi đó chúng tôi đă phát hiện ra một số khá đông đang di chuyển phía chúng tôi. Chúng tôi phải di chuyển theo hướng trên triền núi, vào khoảng gần Trời sáng chúng tôi đă đụng độ với giặc cộng. Chúng tôi vừa bắn vừa chạy lên triền núi, 2 khẩu AK 47 của chúng tôi đă hoạt động khá hữu hiệu xuống dưới thung lũng. Tôi cố nh́n xuống thung lũng và thấy bọn giặc cộng khá đông, bèn nói với Đức nhắm cho kỹ và bắn B40 vào cánh phải và rút nhanh lên núi.
Khi chạy lên trên lưng chừng triền, chúng tôi ngồi nghỉ th́ nghe máy gọi:- 00 ! Tới đâu rồi cho Qua biết
- Em đă 35 qua triền núi rồi
- Tránh xa nơi đụng! Anh cho phi pháo nha.
- Cám ơn Anh.
Khoảng gần chiều, chúng tôi mới được lệnh 70 về đơn vị. Chúng tôi phải đi ngang qua triền núi khác, tránh đụng các đơn vị khác cũng đang làm nhiệm vụ. Khi đi ngang qua làng nhỏ, th́ thấy dân làng và vài anh Lính BĐQ và ĐPQ. - Lúc sáng mấy anh đụng trên núi phải không ? Làm dân làng phải bỏ chạy.
- Dạ! đúng đó anh.
Họ lại hỏi tiếp:
- Mấy anh có sao không?
Tôi nói:
- May mắn chúng tôi đều b́nh an.
Chúng tôi về đơn vị ăn tối và ngủ 1 giấc tới sáng, vui vẻ nên mới ra ngoài BCH Tr/Đ53. Đang đi ḷng ṿng th́ thấy mé bên trái, AE binh sĩ Tr/Đ 53 đang đem chiến lợi phẩm của vẹm ngày hôm qua, bị bom đánh và AE 53 phản công . Tôi nh́n xem rất kỹ, toàn là AK 47, B40, B41, tiểu liên nồi “ Tiệp Khắc “. Tất cả rất tân tiến bá tay cầm đều bằng mũ màu nâu đều mới (Chứng tỏ Nga & Tàu cộng viện trợ sau này).
Cuộc triển lăm rất dài trước mặt Tr/Đ 53, Tôi đi và thấy được 1 bảng để ghi: “ Tr/Đoàn Trưởng E 406 chết “.Đang định xem tiếp, bất th́nh ĺnh 1 người lính chạy ra gọi tôi gặp Tr/Uư Cao gấp.
Vừa gặp Anh Cao th́ Anh nói:- Ṭng! chuẩn bị ra ngoài Hàm rồng nha!
Tôi hỏi liền:
- Ngay hôm nay hả Tr /Uư.
- Chờ chiếc GMC vào là đi liền! Về chuẩn bị cho AE biết.
Tôi ra ngoài gặp AE và nói với AE:
- Toán ḿnh chuẩn bị đi ra Hàm rồng. C̣n ĐĐ th́ đi sau.
Khoảng trưa th́ GMC đón chúng tôi, tôi cùng 5 AE của tôi lên xe. Khi xe chạy ra khoảng nửa đường, v́ ngồi phía trước nên thấy hướng ngược chiều khói bay mù mịt. Khi tới gần th́ thấy chiếc xe deep ngừng lại, một ông Tr/Tá QĐ2 xuống và đưa 1 là thư có dấu niêm phong. Ông ta nói với tôi:
- Em chạy ngược lại và đưa thư này tận tay cho Tr/Tá Ân giùm anh nha! Cảm ơn em nhiều nha. Tôi nói anh tài xế xe GMC:
- Anh quay đầu lại về Tr/Đ 53 gấp.
Mẹ Pà nó! Tr/tá ǵ mà “ Chết nhát dzử vậy trời “ nghỉ cho cùng cũng tội cho Ông ta, v́ đường rừng vắng vẻ nên cũng ớn phần chỉ có 1 ḿnh và anh tài xế. C̣n ḿnh th́ có 6 AE và tài xế, đang suy nghĩ th́ đă tới. Tôi nói với anh tài xế: - Anh quay đầu xe lại, tôi vào đưa thư cho Tr/Tá Ân nha.
Vừa vào xin gặp Tr/Tá Ân, th́ nghe tiếng Tr/tá Ân nói:- Có ǵ vậy Ṭng?
Giữa đường đi ra Hàm rồng, có 1 ông Tr/Tá chạy vào gặp bọn em và nói:
- Em chạy ngược lại đưa giùm tới tay Tr/Tá.
- Toán em ra Hàm rồng hả Ṭng, cám ơn em đă phụ Anh nha.
Đây là lần thứ hai tôi gặp Tr/Tá Ân ( Lần thứ 3 gặp lại Tr/Tá Ân tại Vũng Tàu, tôi và 2AE “Anh lính già 23 tên là Hoàng râu nhà ở bến xe Nguyễn Hoàng và anh lính trẻ bên SĐ22 “ Chung tôi di tản từ QYV Pleiku, QYV Qui Nhơn . Tôi đă dẫn 2 AE từ Pleiku, về Quy Nhơn và Sài G̣n binh an mà không tốn tiền trên đường di tản. Khi tới Vũng Tàu, tôi nói với 2 AE này là:
- Chờ cho dân chúng xuống và 2 Tiểu Đoàn ĐPQ xong, rồi ḿnh đi xuống. V́ khi vào tới Cam Ranh, chúng tôi có xích mích với AE TQLC trên tàu. Nhưng những điều tôi làm cho dân chúng và 2 T/Đoàn ĐPQ kinh nể. Khi tất cả người trên tàu xuống hết, tôi nói 2 AE là:
- Bây giờ ḿnh đi xuống nha.
Th́ nghe tiếng nói của anh em QC, cảnh sát và anh em quân nhân lên và hỏi:
- 3 Anh, ai là Th/Uư Ṭng?
- Tôi tên Ṭng! Có ǵ không.
Chúng tôi nghe dân và AE Quân Nhân nói lại trên tàu c̣n 3 người lính. Đúng là trái đất tṛn, th́ nghe một giọng Huế:
- Em hả Ṭng, về với Anh hỉ! Ở trên cho Anh thành lập liên đoàn biệt lập.
-Dạ, nhưng em phải về Sài G̣n thăm gia đ́nh rồi ra tŕnh diện anh. (Đây là lần thứ 3 tôi gặp lại anh).
Phải công nhận 2 Người Tr/Tá giỏi, là Tr/Tá Ngô văn Xuân bên Trung đoàn 44 (Tr/tá Xuân chưa bao giờ được gặp, nhưng tôi cũng vô cùng kinh mến và cảm ơn Ông v́ không biết tôi nhưng Ông đă chỉ đích danh tôi làm ban 3 cho tiểu đoàn 1/44/23. Và Tr/Tá Vơ Ân bên Tr/Đoàn 53).
Hy vọng và cầu mong cho những anh em binh sĩ, đă hy sinh trong những trận đánh trên lănh thổ vùng 2 chiến thuật được miên viễn bên kia thế giới.
Mai Bá Ṭng
Rồi lá thay màu
Từ gịng sông này
Làng tôi
C̣n đó tuổi thơ
Tháng 7 trời mưa
Chuyện đang
cần đề tựa
Hành tŕnh đến
Tự Do
Ngày tan hàng
Dzi-ke
Cô gái làng
Đông Tác - Dĩ An
Dở dang
Tất niên
"Nội" 2015-2016
Tết trong kỷ niệm
Để nhớ, để thương
42 năm t́nh
cảm đồng môn
42 Năm T́nh
Chúc mừng hội ngộ
Tôi và Tiểu Đoàn 7
TQLC
Thơ gửi Đại Gia
Dấu ấn vào đời
USA 20 năm và Tôi
Hăy c̣n đó niềm
tin
Pleiku và hoài
niệm
Kư sự
những ngày tháng 2
Một mảnh đời
Xuân quê hương
Một chuyến về
thăm nhà
Tết đến
Một buổi
chiều, hai người già
Đời người như
thoáng mây bay
Hồi tưởng về
một cánh Dù đơn lẻ
Bất Khuất của tôi
Nó và Tôi
C̣n nợ Thanh An
Mùa Đông năm ấy
Kể chuyện chúng
ḿnh
Hai h́nh ảnh -
một cuộc đời
No Easy Day - Ngày Vất Vả
Những ngày hè
không thể quên !
Họp mặt
Những cái
tên không thể quên !
40 năm Bất Khuất
Hành tŕnh
của 5 ngày t́m về một thời tuổi
trẻ
Kỷ niệm Quân trường:
Đi Phép - Về Phép
Thuyền đời
Cuộc
sống của người lính chiến ĐPQ & NQ
Highway of Heroes
Nắng ấm quê hương
Truyện dài Bất Khuất
Thuyền đời ơi !
Những thằng
chúng tôi
Bài thơ trên
đồi Bác sĩ Tín
Viên đạn vang rền
Chuyện t́nh trái
ngang
Khối diễn hành
Băi tập
Lễ măn khóa
Một Đời Bất Khuất
Kỷ niệm Quân Trường - Về phép
Kỷ niệm Quân Trường - Cúp phép
Hồi
tưởng chiến trường 1062 Thượng Đức
Dọc đường gió bụi
T́nh Bất Khuất
Ngày xưa thân ái
Tôi đi lính
Bất Khuất
Quan Âm Tây
Du Hí truyện
Làm trong
sáng tiềng Việt
Hạ cờ tây
Thù dai
Kỷ niệm khó quên
Trận cuối
trong đời lính của tôi
Khúc hát Quân Hành
Một nỗi đau
Thủ Đức - Tuần huấn
nhục
Tâm thư của Cố Thiếu Úy
Trần Văn Quí
Trận Ô-Căm
Một lần vĩnh biệt
Một lần đi
Chuyến đi cuối năm
Nhớ về mái trường xưa
Phạm Xuân Tịnh - Một cuộc đời
Những ngày tháng
không quên
Tự do ơi, tự do!
V́ hai chữ Tự Do
Ngh́n trùng cách biệt
Thầy Chín
Để nhớ để quên