Lư BíchThũy
Trước khi vào đề cho cháu xin phép được xưng hô là bác cháu, v́ cháu là một thanh nữ đangsống ở Hải Ngoại. Nội, Cha, Chú cháu là những người là những người từng sống ở Sài G̣n trong khoăng thời gian mà bác quậy phá SG, và những người thân nầy của cháu đă phải xếp bút nghiên để bưóc vào quân ngũ, chứ không được ưu đải như bác, một thanh niên chưa từng bước chân vào nghiệp lính trong chế độ cộng hoà. Cũng có thể v́ đó bác không biết được sự khốc liệt của cuộc chiến và sự xăo trá của người cộng sản(?) Cháu cũng như bác chưa hân hạnh đưọc cầm súng ra chiến trường, nhưng cháu đưọc nghe kể và có tham khảo các tài liệu trên INTERNET, nên cháu cũng nhận ra được bề mặt phải và trái của cuộc chiến vừa qua. Cháu cũng có đọc qua về các việc làm của bác trong quá khứ, lúc bác c̣n là một sinh viên của Y Khoa SG
Cháu chỉ tâm t́nh với bác bằng một góc độ riêng và từ sự hiểu biết của cháu về Bác mà thôi. Lư do mà cháu phải tâm t́nh với bác v́ bác có đề cập đến người hải ngoại trong bức tâm thư của bác!
https://www.facebook.com/tvietnam/posts/699625660084822
Thưa bác,
Mở đầu tâm thư bác có nói: "Tôi là Huỳnh Tấn Mẫm, không mang một
danh phận nào trong guồng máy công quyền hay một địa vị xă hội, tôi
chỉ là một thanh niên – nếu các bạn cho tội dùng từ này – một thanh
niên nhiều tuổi, và hơn thế, là một công dân có ư thức trách nhiệm
về t́nh h́nh đất nước hiện nay. Tôi tiếc là không c̣n nhiều thời
gian và sinh lực như các bạn, để có thể cống hiến một cách xứng đáng
và trọn vẹn cho một vận hội mới đang đến với dân tộc."
Lời nói của bác xem ra có chút ngậm ngùi chua chát cho đường công danh hoang (quan) lộ không đưọc thênh thang như những tên khác cùng thời cùng lứa tuổi, cùng tuổi đảng như bác, đúng ra vị trí bác không phải như vâỵ ? v́ bác có công rất lớn cho cuộc cách mạng cướp miền nam. Sự đóng góp của bác nhiều hơn những tên già gọi là lăo thành cách mạng đă từng ngồi chót vót trên cao như hiện nay.
Bá Dơ Y Tá Nguyễn tấn Dũng mà c̣n làm tới chức Thủ Tướng, th́ làm sao có thể so sánh được với một trí thức miền nam như bác?; Có công đốt hàng trăm xe Mỹ, hàng ngày quậy phá khu vực Sài G̣n cùng với các ác tăng của Phật Giáo Ấn Quang đem bàn phật xuống đường và biểu t́nh khắp nơi, có phải vậy không bác? Thôi th́ bác đừng lên tiếng, cháu thấy hay hơn là bác thốt ra những lời chua chát như vậy! Mời các bạn tham khảo theo link nầy để biết những ǵ mà PG Ấn Quang đă làm ǵ cho chế độ VNCH?
https://www.youtube.com/watch?v=OprRM20rfDs
Trong mấy câu đầu của bác cháu có thấy bác khoe khoang về ư thức trách nhiệm của bác về t́nh h́nh đất nước hiện nay (?), cháu sẽ đề cập đến phần ư thức trách nhiệm nầy của bác ở phần cuối.
THÀNH TÍCH CỦA HUỲNH TẤN MẪM
Theo sự tham khảo của cháu từ nhiều nguồn khác nhau trên INTERNET; Trong thời đệ nhị cộng hoà Huỳnh Tấn Mẫm hoạt động rất tích cực, mang thành tích cống hiến cho con đường cướp nước của đảng csVN, ngày 03 tháng 02 năm 1966, Mẫm được kếtnạp làm đảng viên Đảng Nhân Dân Cách Mạng VN (Đảng Cộng Sản) do Nguyễn Ngọc Phương và Phan Đ́nh Dinh (tức Chín Kế), thuộc Đoàn ủy Sinh viên Khu Sài G̣n – Gia Định) giới thiệu. Nghi thức kết nạp đơn giản với cờ Đảng (cờ đỏ búa liềm) được diễn ra tại nhà người chị của Mẫm ở Bà Quẹo, xă Tân Sơn Nh́, quận Tân B́nh do chính Phan Đ́nh Dinh (Chín Kế) chủ tŕ. Đánh giá cao khả năng của Mẫm, Thành Đoàn đă tuyển chọn Mẫm làm bí thư chi bộĐảng Đoàn Tổng hội Sinh viên Sài G̣n (SVSG), mang bí số L.71 với nhiệm vụ: bằng mọi cách phải nắm được những vị trí hợp pháp công khai trong tập thể sinh viên để dấy lên mạnh mẽ phong trào svhs đấu tranh ngay tại Thủ đô Sài G̣n
Vậy là bác HTM là một đảng viên csVN, từ năm 1966 c̣n Nguyễn tấn Dũng tuyên thệ đảng ngày ngày 10 tháng 6 năm 1967, sau bác 1 năm. Ngày bác HTM nổi tiếng khắpmiền nam, th́ tên Y Tá chắc c̣n đang đi chích dạo đâu đó ở Cà Mau? Chiếu theo thành tích nầy, th́ bây giờ bác phải là Chủ Tịch Đảng hay Chủ Tịch nước mới xứng, phải không bác?
Thành tích cách mạng của bác Huỳnh Tấn Mẫm không dừng lại ở đó mà ngày càng sôi nổi hơn; Vào năm 1970, nào là thành lập Uỷ Ban Đ̣i Quyền Sống thuộc Tổng Hội SVSG, tổ chức đốt xe Mỹ khắp nơi trong thủ đô Sài G̣n- Gia Định, chiến dịch nầy được giao cho tên Nguyễn Xuân Thượng và Vơ Thi Bạch Tuyết (kế nhiệm NXT). Năm 1969, khi Huỳnh Tấn Mẫm làm quyền Chủ tịch Tổng hội SVSG, Phong trào Hát Cho Đồng Bào Tôi Nghe, thành lập từ 1965, được phát động mạnh mẽ với chủ lực là Đoàn Văn nghệ SVHS Sài G̣n do Tôn Thất Lập làm trưởng Đoàn (khi mới thành lập vào năm 1965 Trương Th́n làm trưởng Đoàn, từ 1969 là Tôn Thất Lập, từ 1973 là Trần Xuân Tiến). Huỳnh tấn Mẫm, được sự tiếp sức của tổ chức Phong trào Hát Cho Đồng Bào Tôi Nghe, tạo thành một lực lượng lèo lái tập thể sinh viên Sài G̣n tham gia vào nhiều h́nh thức đấu tranh chống chính quyền, phá rối hậu phương.
Nhóm chuyên sáng tác của phong trào nầy gồm có: Tôn Thất Lập, Miên Đức Thắng, La Hữu Vang, Nguyễn Văn Sanh, Nguyễn Tuấn Kiệt, Trương Quốc Khánh, Trần Long Ẩn, Trần Xuân Tiến, Trương Th́n… Những bài ca quen thuộc được phong trào nầy thường xử dụng như: Hát Cho Dân Tôi Nghe, Hát Trong Tù (Tôn Thất Lập), Dậy Mà Đi (Nguyễn Xuân Tân cũng chính là Tôn Thất Lập), Tự Nguyện (Trương Quốc Khánh), Hát Từ Đồng Hoang (Miên Đức Thắng), Non Nước Tôi (Nguyễn Văn Sanh)…
30 tháng 8 năm 1970, Huỳnh Tấn Mẫm lại tổ chức chống Quân sự Học đường tại Trung tâm Quốc gia Nông nghiệp: Cảnh sát ập tới giải tỏa cuộc tụ họp và bắt đi một số. Sau khi lập xong hồ sơ, tất cả đưọc thả chỉ giữ lại 3 đối tượng là Huỳnh Tấn Mẫm, Trần Hoài (Đại học Huế) và Lê Văn Nuôi (học sinh Cao Thắng).
Ngày 30 tháng 9 năm 1970, được sự hổ trợ của một một số dân biểu, tăng ni thuộc Phật Giáo Ấn Quang và trí thức phản chiến tại Sài G̣n như: Gs. Lư Chánh Trung lại cầm đầu cuộc tuyệt thực chống ‘đàn áp svhs’tại Viện Đại học Sài G̣n, gồm một số giáo chức và phụ huynh, một ít sư cô thuộc tịnh xá Ngọc Phương của ni sư Huỳnh Liên, bà Thơm (má của Huỳnh Tấn Mẫm), một số svhs, Ls. Nguyễn Long (Chủ tịch Phong trào Dân tộc Tự quyết), Ls. Trần Ngọc Liễng (Chủ tịch Lực lượng Quốc gia Tiến bộ), Nguyễn Văn Cước (Chủ tịch nghiệp đoàn Hỏa xa), TTThích Măn Giác, TT Nhật Thường….Nhờ vậy, khi ra ṭa, cả ba đối tượng Mẫm, Hoài và Nuôi đều được thả tự do!
MỘT VÀI ĐÓNG GÓP TIẾP BẢN TÂM SỰ CỦA BÁC HTM:
1. Để tiếp tay với đảng csVN bác đă so sánh VN với Tàu Cộng như sau:
"Việt Nam là một nước nhỏ về quy mô dân số và diện tích so với
họ, lại chậm phát triển về kinh tế, khoa học kỹ thuật, về công nghệ
thông tin, công nghệ quân sự… lại đúng vào lúc xă hội đang suy yếu,
kinh tế bên bờ vực thẳm, tầng lớp lănh đạo th́ suy thoái tư tưởng-
đạo đức - lối sống, tham lam, nhũng nhiễu đầy khắp. Thử hỏi trong
t́nh thế đó làm sao có thể đối địch trước một tham vọng vĩ cuồng như
thế của đối phương?"
Thưa bác Huỳnh Tấn Mẫm,
Nước VN chúng ta từ xưa tới nay có lớn và đông dân hơn Tàu Cộng bao
giờ đâu?? Vậy sao 13 lần quân Tàu xâm lược nước ta đều bị đánh bại
?? Trong quá khứ nước Đại Việt chúng ta lúc nào cũng thua kém với
Tàu về mọi mặt, như dân số, quân số, kinh tế, quốc pḥng, văn
hoá...... Nếu không thua kém th́ bọn xâm lược Bắc Phương đâu bao giờ
có cái tên quốc gia đầy ngạo mạn là TRUNG HOA hay TRUNG QUỐC? Nhưng
ông bà ta vẩn hiên ngang hét to là "QUYẾT CHIẾN!! KHÔNG HOÀ " mổi
khi giặc xâm lăng nước ta và cuối cùng quân dân ta đánh bại được
quân cướp nước hùng mạnh gấp 3, 4 lần hơn chúng ta.
C̣n bác là một trí thức, bác thừa để hiểu được Sử Việt và thế nào là
sức mạnh của Tàu ?? Chẳng lẽ ngày xưa ông bà ta khi đánh với Bắc
Phương , không biết được sự chênh lệch về quân số và quốc pḥng của
đối phương hay sao??
Từ ngày có mặt giàn khoan HD 981 và NH9 trong vùng biển VN, người
dân VN đă từng chứng kiến được 16 con khỉ HÈN trong Bộ Chính Trị,
một đám tướng bại liệt thần kinh như Phùng Quang Thanh, Trần Đại
Quang, Nguyễn Chí Vịnh, đám tướng hải quân bưng bô, sống v́ Đại Hán
, chết làm ma Đại Hán như Tư Lệnh Hải Quân, Chính Uỷ HQ, Tư Lệnh
CSB....và 500 tên trong cái QH bù nh́n của nước CHXHCNVN. Không lẽ
bác Huỳnh Tấn Mẫm muốn mọi người trong nưóc và hải ngoại chạy theo
định hướng của bác hay sao?? Tức là không có chút hy vọng nào để đối
đầu với Bắc Phương?? Bài lên lớp nầy của bác xem ra không khác mấy
tên mà cháu đă nêu ra trong bảng phong thần phía trên của cháu?
2. Bác Huỳnh Tấn Mẫm nói:
"Các bạn thử nghĩ xem. Họ bao vây và khống chế ta, nhưng không
cho ta la lên để nhờ người can thiệp, không cho ai giúp sức, vâng,
trói lại và đánh, buộc ta phải tự nguyện đầu hàng! Qua cách nói và
hành động của họ, cơ hồ như ta đă là quốc gia phụ thuộc không có bao
nhiêu chủ quyền?"
Thưa bác,
CHXHCNVN bưng bô cho Tàu Cộng từ thời Hồ chí Minh, một lảnh tụ anh
minh của bác HTM, thời mà bác c̣n là sinh viên đang quậy phá thủ đô
VNCH, lúc đó Hồ chí Minh và Phạm Văn Đồng đă dâng Hoàng Sa- Trường
Sa cho Mao rồi! Chủ quyền nước ta, từ thời họ Hồ cũng nằm trong tay
họ Mao lâu rồi!
Những ngày bác HTM c̣n là sinh viên, sao bác lại không sớm nhận thức
ra được điều nầy à? Phải chi lúc đó thay v́ bác đi đốt xe Mỹ, liên
kết với PG Ấn Quang, đem bàn thờ xuống đựng, quậy phá khắp nơi ở
SG-GĐ, th́ bác hô hào chống Tàu th́ hay quá? Bác đâu đến nổi thất
sủng như 39 năm qua? Ngày xưa, bác quậy phá như thế, mà chính phủ
VNCH vẩn cho bác đi học, cấp học bổng cho bác, không hề kỳ thị và
bắt bác đi cải tạo mút mùa như bọn tà quyền csVN hiện nay. Vậy mà
bác vẩn cấm đầu cắm cổ chạy theo chúng? Cháu không biết t́nh trạng
nầy của bác trong y khoa gọi là ǵ?
Tiếp theo HCM, các triều đại tiếp theo càng gắn bó hơn với Bắc
Phương, csVN đă dâng hết chổ nầy đến chổ kia cho Bắc Phương như, Ải
Nam Quan, 1/2 Thác Bản Giốc, cao điễm núi Lăo Sơn, các cột mốc bị di
dời xa các cột mốc biên giới củ để VN phải mất nhiều đất nơi biên
giới Trung Việt, rồi đến vịnh Bắc Bộ đảng csVN đă dâng cho Bắc
Phương thêm 11.000km2, đảo Gạc Ma sau 1988 đến nay có đ̣i được ǵ
đâu?? Đă vậy c̣n không dám nhắc tới cũng không cho dân là lễ truy
điệu??
Xin được hỏi, lúc đó bác đang ngậm ǵ trong miệng mà không ai thấy
bác lên tiếng?? Nếu đang bị bệnh nơi đựng cuống họng, bác có thể
viết được mà? phải không bác? Đằng nầy bác không dám hó hé và cũng
không dám viết ǵ hết là sao?
Ư thức Tổ Quốc và Dân Tộc của bác đang ở đâu ? hay là c̣n để trên
đỉnh Hy Mă Lạp Sơn chưa lấy xuống??
Thái độ của bác sao giống Ông bạn Lê Hiếu Đằng của bác như đúc?
Nhưng ông LHĐ trước khi nhắm mắt mới từ bỏ đảng, c̣n bác đă từ bỏ
đảng chưa?? Nếu như bác c̣n đảng tịch, th́ bác nên kêu đám Thanh
Niên của Đoàn Thanh Niên Thành Phố HCM ra mà lên lớp. Bác lên tiếng,
tâm t́nh với thanh niên sinh viên và đồng bào hải ngoại làm ǵ?
không khéo mọi người lại tưởng bác đang bị thần kinh ?
Thưa bác HTM,
Bọn cháu thấy nơi bác c̣n có điểm rất lạ: Vào thời VNCH cháu được
nghe mọi người kể, hàng ngày bác điều quân xuống đường không biết
mấy bận?? Trong khoảng gần xấp xĩ 10 năm cầm quyền của Ông Thiệu,
không biết mấy trăm cuộc xuống đường của bác và PG Ấn Quang? Trong
khi đó, ngoài tiền tuyến th́ các chiến sĩ quốc gia đang đem xương
máu ra để bảo vệ miền nam VN, lúc đó ngay trong hậu phương, bác đă
hết ḿnh lập thành tích cống hiến cho cách mạng, không biết sao
chính quyền lúc đó không bắt bác đi lính?
Hôm nay đất nước mà bác đang sống, đă rơi vào quỷ đạo của Tàu cộng
hơn nửa thế kỹ qua và sau 39 năm cướp được miền nam, trong đó có sự
góp sức của bác; Vậy mà 39 năm qua, cộng sản hà hiếp nhân dân đũ mọi
h́nh thúc, dâng đất biển cho đàn anh liên tục mà chỉ thấy bác xuất
hiện đi biểu t́nh đúng có 1 lần, so với thời VNCH th́ c̣n chênh lệch
xa lắm! Hay là bây giờ bác bạc nhược hơn xưa, không thể ra quân được
nhiều? hay v́ gia đ́nh, vợ, con ? Không khéo bọn thanh niên nam nữ ở
hải ngoại như bọn cháu lại hiểu lầm là bác đang tiếp tay với các
tướng hèn trong QĐND, 16 con khỉ đột bán nước và 500 tên trong cái
QH gia nô của đảng??
V́ những lời trong tâm thư nầy của bác, đọc kỹ,
nội dung không khác các lời tuyên bố của đám bưng bô kể trên.
3. Cuối cùng là 2 điểm mà bác không hài ḷng với đảng cầm quyền của
bác, đâu có khác nguyện vọng của nhân dân từ bấy lâu nay? Dân muốn
đảng phải nằm trong luật pháp từ lâu lắm rồi, c̣n việc đưa bọn tàu
Cộng ra toà án quốc tế, nhân dân cũng đă lên tiếng hơn 2 tháng qua,
trong đó că cháu nửa bác ạ!! Đâu cần đợi tới bác tâm sự rồi mọi
người mới biết??
Ư thức trách nhiệm để có thể cống hiến một cách xứng đáng và trọn
vẹn cho một vận hội mới đang đến với dân tộc (?) Bác muốn đề cập tới
cái hèn như mấy con khỉ đột, các tướng hèn và đám lục lâm gia nô
trong QH nước CHXHCNVN đă lên tiếng từ một tháng qua? đó là tiếp tục
giử hoà b́nh trong khu vực, né tránh đụng độ với nước lớn có sức
mạnh không thể nào đối đầu đưọc???
Nếu như thế th́ thanh niên nam nữ và đồng bào hải ngoại rất cám ơn
tâm t́nh của bác, có thể nói là những ḍng tâm thư của bác mang ngụ
ư là muốn sống tiếp tục với đảng bán nước cho tới ngày bác đi gặp
quốc tặc hồ chí minh và bạn hắn là Mao sếng sáng. Tâm thư của bác
viết, cháu đề nghị, bác dâng lên đảng để kiếm được một mảnh đất thật
tốt để dành lo hậu sự cho bác, mà đảng chắc chắn sẽ ban tặng cho một
anh hùng cứu đảng như bác. Trân trọng và chúc sức khoẻ bác! Mong cho
bác sống để nh́n dân hành động, chứ không phải chúc bác sống lâu để
viết tiếp tâm thư gởi ra hải ngoại đâu nhé.!
Tóm lại với bức tâm thư nầy, theo cháu, bác không
nên viết v́ nó không có tác dụng ǵ hết? Nó chỉ để nói lên điều ăn
năn của bác trước khi theo ông Lê Hiếu Đằng về bên kia thế giới. V́
nếu như bác muốn làm, th́ những năm trước trước bác đă thể hiện được
quyết tâm v́ TỔ QUỐC và DÂN TỘC VN của bác, chứ không đợi đến ngày
hôm nay mới lên tiếng? Quốc gia hưng vong , thất phu hữu trách, mà
bác đâu phải là hạng thất phu? Toàn dân trong và ngoài nước mấy năm
nay đă lên tiếng, hàng chục cuộc biểu t́nh của đồng bào toàn quốc đă
xăy ra để phản đối Tàu cộng cướp nước, bác lúc đó đang ở đâu, làm
ǵ?? Ư thức về trách nhiệm của một ngựi thanh niên có tuổi, của một
kẻ sĩ thời đại như bác như thế sao?
ĐỪNG NGHE NHỮNG G̀ HUỲNH TẤN MẪM NÓI
HĂY NH̀N NHỮNG G̀ HUỲNH TẤN MẪM LÀM
Lư BíchThũy
Hồi ức -
Một thời chinh chiến
No Easy Day - Ngày Vất Vả
42 năm t́nh
cảm đồng môn
42 Năm T́nh
Chúc mừng hội ngộ
Tôi và Tiểu Đoàn 7
TQLC
Thơ gửi Đại Gia
Dấu ấn vào đời
USA 20 năm và Tôi
Hăy c̣n đó niềm
tin
Pleiku và hoài
niệm
Kư sự
những ngày tháng 2
Một mảnh đời
Xuân quê hương
Một chuyến về
thăm nhà
Tết đến
Một buổi
chiều, hai người già
Đời người như
thoáng mây bay
Mùa lá thay màu
Hồi tưởng về
một cánh Dù đơn lẻ
Bất Khuất của tôi
Nó và Tôi
C̣n nợ Thanh An
Mùa Đông năm ấy
Kể chuyện chúng
ḿnh
Hai h́nh ảnh -
một cuộc đời
No Easy Day - Ngày Vất Vả
Những ngày hè
không thể quên !
Họp mặt
Những cái
tên không thể quên !
40 năm Bất Khuất
Hành tŕnh
của 5 ngày t́m về một thời tuổi
trẻ
Kỷ niệm Quân trường:
Đi Phép - Về Phép
Thuyền đời
Cuộc
sống của người lính chiến ĐPQ & NQ
Highway of Heroes
Nắng ấm quê hương
Truyện dài Bất Khuất
Thuyền đời ơi !
Những thằng
chúng tôi
Bài thơ trên
đồi Bác sĩ Tín
Viên đạn vang rền
Chuyện t́nh trái
ngang
Khối diễn hành
Băi tập
Lễ măn khóa
Một Đời Bất Khuất
Kỷ niệm Quân Trường - Về phép
Kỷ niệm Quân Trường - Cúp phép
Hồi
tưởng chiến trường 1062 Thượng Đức
Dọc đường gió bụi
T́nh Bất Khuất
Ngày xưa thân ái
Tôi đi lính
Bất Khuất
Quan Âm Tây
Du Hí truyện
Làm trong
sáng tiềng Việt
Hạ cờ tây
Thù dai
Kỷ niệm khó quên
Trận cuối
trong đời lính của tôi
Khúc hát Quân Hành
Một nỗi đau
Thủ Đức - Tuần huấn
nhục
Tâm thư của Cố Thiếu Úy
Trần Văn Quí
Trận Ô-Căm
Một lần vĩnh biệt
Một lần đi
Chuyến đi cuối năm
Nhớ về mái trường xưa
Phạm Xuân Tịnh - Một cuộc đời
Những ngày tháng
không quên
Tự do ơi, tự do!
V́ hai chữ Tự Do
Ngh́n trùng cách biệt
Thầy Chín
Để nhớ để quên
Về từ Tân Cảnh
Cô đơn và ước mơ
Trên đồi cao
Phạm Thị
Thàng - Nữ anh hùng đất G̣ Công
Bạn cũ năm mươi năm
Hương xưa ngày ấy
Đại Bàng gẫy cánh - F5
Sự thật đời tôi / Trung Tướng Trần Văn Minh
Thèm
Sao chổi
Đừa con dâu
Đại đội 17 "Hoàng Gia" 1
-
2
Sau cuộc biển dâu
Những người lính Dù
Tiễn nhau ngàn dặm cũng chia phôi
Tấm Poncho
Người bạn học và
ông thầy cũ
Mối hận ngh́n trùng!
Những mùa Trung Thu
Tấm ảnh hai người
lính
Tin quan trọng gửi
đến các anh em TPB ở Việt Nam
Chim bay về biển
Văn chương
Việt Nam và chữ “Y”
Hạnh phúc và bất hạnh
Chữ "Tín"
Nếu ngày ấy...
Thuận An
Thôi ! Ḿnh
về Linh Xuân Thôn, đi em !
Văn hoá phương Nam
Thức tỉnh
Sự xâm lăng văn
hóa của việt cộng
Tác giả
“Những Đồi Hoa Sim” đă chết trên đồi hoa sim
Hành trang và lư
tưởng
Góp nước miếng
húp chung
Đêm chờ sáng 1975
Thuốc lào trong tù....
Người chồng một đêm
Khóa 8 B+C/72
SQTB/Thủ Đức họp mặt
Trở về cố hương
Trôi theo ḍng đời
Ngộ chiêu
T́nh người
trong cuộc chiến
Khóc bạn
Cư An Tư Nguy
Con c̣n nợ ba
Không Quên những người Chiến Sĩ QLVNCH
Những
người chiến sĩ đáng hănh diện
Nắng chiều vẫn đẹp
Hạnh phúc vẫn
long lanh
Con Trâu đâu có cải tạo
Nhớ nhà
Bác sĩ trong tù
Nhà bốn anh em
Tháng Sáu và Tôi
Chuyện về một cô gái
Chuyện một người mang tên Nguyễn Thị Di Tản
Cái giường đôi
Ưu việt nhất !!!
Hậu nhân trả lời VC
Huỳnh Tấn Mẫm
Chúng tôi vẫn sống
Bọt không cần vớt
Nghĩa Trang Quân Đội Biên Ḥa, Chuyện kể từ đầu
Làm sao để chôn hai Chế Độ?
Cà-phê lính
Cuộc trùng phùng
bi thảm
Tuổi trẻ nghĩ ǵ ?
Tiển con
Nhớ anh linh Anh
hùng Nguyễn Ngọc Trụ
40 năm nhớ về
C̣n đó niềm đau
Viết cho con cháu
Tưởng nhớ bác Thái Văn Kiểm
Người bạn thân
Người già cả, người bệnh tật
Người tỵ nạn và
Việt kiều
Sự ra đi
của hai vị Tướng Tư Lệnh
Nhạc Sĩ Thục Vũ
Câu chuyện
của Nguyễn Thị Thái Ḥa
Một thoáng Pleiku
Bạn đồng môn khóa 2 CSQG
Quân đội bị quên
lăng của Việt Nam Cộng Hoà
Nhạc sĩ Lê
Trạch Lựu và bài hát Em Tôi
Bắc Kỳ
Văn chương trào
phúng truyền khẩu
Mậu Thân Huế – Nhân chứng sống
Kỷ niệm với Hồ Ngọc Cẩn
Điều c̣n lại sau
40 năm
Thương
Tiếc những nữ Anh Thư tử chiến với giặc thù
Anh là áng mây trôi
Tâm thức
người lính Nhảy Dù trong cơi vô sắc
Rợp bóng cờ
Trên núi Hoàng Liên
Kư ức mùa Xuân
Để tưởng niệm một
người Anh
San Jose, năm hết tết
đến
Valentine trong di sản Chiến Tranh
T́nh như gió thoảng
Thằng Thời
40 năm cuộc sống người thương phế binh VNCH
Ăn Tết thôn quê
Hạt bụi nào trong mắt
Giọt nắng cho người
Gặp tướng Ngô Quang Trưởng Lần Cuối Cùng...
Những Đồng Minh Của Mỹ Bị Bỏ Rơi Tại Miền Nam VN
Quê Hương, chùm khế ngọt
Quả tim người tử tù
Anh hùng Ngụy Văn Thà
Người ở lại Hoàng Sa
Trận Hoàng
Sa, biểu tượng hội tụ ḷng yêu nước
Ngày 19-01: Tưởng Niệm ngày Hoàng Sa nhuộm máu
Em gái hậu phương Dạ Lan là ai?
Hồi kư Việt Nam
Để nhớ một thời áo trận
Con dao xếp trong ngày Tết Tây
Người về từ Đại Dương
Lễ Tưởng Niệm Tử
Sĩ Hoàng Sa
Lăo Mốc
Lên núi t́m chồng
Bài vở cũ 2014
Bài vở cũ 2013
Bài vở cũ 2012