Trung tá Vũ Văn Sâm - Nhạc Sĩ Thục Vũ
1932 - 1976
Vũ Chương
Năm 1960, một nhạc phẩm có tên là "T́nh mùa chinh chiến" được giới
yêu nhạc mến chuộng và được các nhà xuất bản tranh giành để được ưu
tiên độc quyền xuất bản. Bản nhạc này cũng được thính giả của Đài
phát thanh Saigon yêu cầu nhiều nhất trong thời gian đó. Thục Vũ,
tên của tác giả bản nhạc nói trên, đă viết nên những ḍng thơ nhạc
dễ mến mà hơn 30 năm sau chúng ta hăy c̣n nhớ như in vào ḷng:
"Người ơi tôi lắng ḍng tâm tư
Nghe chuyện t́nh người em gái
Mắt vương khói lam chiều..."
Với 4 câu thơ mở đầu bản nhạc :
"Nếu có khi nào nhớ đến tôi
Th́ xin ḍng lệ chớ đầy vơi
Hăy đem ánh mắt pha màu tóc
Nhuộm áo thời gian, gửi cuối trời..."
T́nh mùa chinh chiến - Tiếng hát: Anh Khoa
Nhạc sĩ Thục Vũ, tên thật là Vũ Văn Sâm, sinh năm 1932 (tuổi Nhâm
Thân) tại vùng Non Côi Sông Vị (làng Nam Lạng, Trực Ninh, Bắc Việt).
Anh tốt nghiệp khóa 4 phụ Đà Lạt năm 1954, đúng vào năm kư kết hiệp
định đ́nh chiế Geneva chia đôi đất nước. Do đó, Thục Vũ kẹt lại ở
miền Nam VN, bỏ lại phía bên kia bờ Bến Hải người vợ chưa cưới mà
khi anh c̣n học ở Chu Văn An, anh đă sáng tác bản nhạc đầu tiên có
tên là "Duyên em" để tặng nàng. Nhưng may thay năm sau (1955) người
yêu của thiếu úy Vũ Văn Sâm đă vào được nơi miền Nam tự do và lễ
cưới được cử hành vào năm 1956.
Bước đầu của việc binh nghiệp, Thục Vũ được đưa ra phục vụ ở Đà
Nẵng, và sau đó là Sư Đoàn 13 ở Tây Ninh và sau một thời gian tu
nghiệp bên Hoa Kỳ về ngành Bộ Binh, anh được bổ nhiệm về Trung Tâm
Huấn Luyện Quang Trung với chức vụ Trưởng pḥng Tâm Lư Chiến ở Trung
Tâm Huấn Luyện nàỵ Cũng tại đây, một bản hùng ca được Thục Vũ cho ra
đời để tác động tinh thần anh em tân binh. Đó là bài "Quang Trung
hành khúc" mà chúng ta thường nghe trong phần nhạc hiệu của chương
tŕnh phát thanh của Trung Tâm Huấn Luyện Quang Trung của đài phát
thanh Quân Đội trước 1975 :
"Quang Trung đây
Quang Trung
Anh về đây với tôi
Ta thi gan xây đời sống mới..."
Năm 1972, Thục Vũ được đề cử làm Tham mưu phó của Sư đoàn 5 Bộ Binh
ở Lai Khê (Bến Cát). Và đơn vị cuối cùng của nhạc sĩ Thục Vũ là
Trường Sĩ quan Bộ binh Long Thành trước ngày CS cưỡng chiếm miền
Nam. Lúc đó cấp bậc của Thục Vũ là Trung Tá.
Với cấp bậc Trung Tá, lại phụ trách ngành Tâm Lư Chiến, Trung Tá
Nguyễn Văn Sâm chắc chắn là phải đi học tập "mút mùa" nhưng người
nhạc sĩ tuy cung cách nhà binh nhưng rất hiền lành này của chúng ta
đă phải bỏ ḿnh nơi chốn rừng thiên nước độc chỉ sau hơn 1 năm cải
tạo.
Năm 1975, Thục Vũ được CS đưa về Long Giao rồi đến trại Tân Hiệp
(Biên Ḥa). Ở đây, anh đă sáng tác nhạc phẩm "Suối máu" với 8 câu
thơ cảm đề cũng của Thục Vũ :
"Em ở Sai G̣n anh ở đây
Đồi pha cát trắng kẽm gai đầy
Ngẫn ngơ dăm chuyến tàu xuôi ngược
Để nhớ nhung về che khuất mây
"Tôi vẫn thường đêm thương nhớ con
Thương em t́nh nghĩa vẫn vuông tṛn
Thương ḿnh ray rứt từng đêm trắng
Thương bạn anh trong chuyện mất c̣n
"Anh ở đây bạn bè anh cũng ở đây
Áo rách xác xơ thân gầy
Cùng chung nếp sống lưu đày
Anh ở đây ngày ngày cơm chưa đầy chén
Chiều buồn ra xem bầy én
Kiếm mồi thấp thoáng bay quanh..."
Anh Ở Đây - Thục Vũ & Vũ Đức Nghiêm - Tiếng hát: Đoàn Chính
Nghe nhiều anh em tù cải tạo có dịp đuợc gần nhạc sĩ Thục Vũ lúc c̣n
trong tù kể lại, chính v́ bản nhạc này mà nhạc sĩ Thục Vũ bị bọn CS
đày đọa để đến giữa năm 1976, anh được đưa ra Sơn La và bỏ ḿnh nơi
sương lam chướng khí này vào ngày 15/11/1976. Ngày nay, một tấm mộ
bia đơn sơ với đôi hàng nguệch ngoạc "Vũ Văn Sâm, 1932", được anh em
tù cải tạo ghi lại, ngoằn ngoèo nơi chốn rừng thiêng nước độc Sơn
La.
Thục Vũ sáng tác không nhiều nhưng mỗi nhạc phẩm của anh là một tác
phẩm, như bản "Trăng vàng dạ vũ" mà nhiều người rất thích. V́ là một
quân nhân lại phục vụ trong ngành Tâm Lư Chiến cho nên phần đông
những sáng tác của Thục Vũ là để phục vụ cho quân đội, cho chính
ngành anh đang cộng tác. Ở đài phát thanh Saigon, anh có mặt trong
ban Thi Văn Tao Đàn, chương tŕnh Thi nhạc giao duyên và anh cũng là
người thay thế thi sĩ Đinh Hùng để phụ trách chương tŕnh Thi nhạc
giao duyên trên đài Saigon khi Đinh Hùng mất.
Là nghệ sĩ, vốn giàu cảm lụy, cho nên cuộc đời t́nh cảm của nhạc sĩ
Thục Vũ cũng không thoát khỏi ṿng "t́nh ái giăng tơ" nhưng với
trường hợp của Thục Vũ, đây mới là chuyện t́nh thật sự v́ nó đi ra
ngoài những cái thông thường. Người ta bảo "trai tài gái sắc", nếu
Thục Vũ yêu một cô gái đẹp, chúng ta cẳng nói làm chi v́ họ mến nhau
v́ tài, cảm nhau v́ sắc như trăm ngàn những chuyện t́nh tầm thường
trên đời. Nhưng người yêu của Thục Vũ lại là "một cô gái trời bắt
xấu". Nàng là Dương Thị Khánh, tức thi sĩ Lệ Khánh, tác giả những
tập thơ "Em là gái trời bắt xấu", một công chức ở ṭa tỉnh trưởng Đà
Lạt. Chúng ta c̣n nhớ những vần thơ diễm t́nh của Lệ Khánh như:
"Hôm nay trời vào thu
Đà Lạt lắm sương mù
Cây khô buồn trút lá
Gió ven hồ bay xa
Mây thu lờ lững trôi
Lồng lộng gió lưng đồi
Xin anh đừng giận dỗi
Viết thư về thăm em…"
mà Thục Vũ đă phổ nhạc với tựa đề "T́nh người hậu tuyến", một bản
nhạc đă làm xôn xao trong giới nhạc một thời. T́nh yêu giữa họ xảy
ra khi Lệ Khánh tṛn 20 tuổi cho đến 1975, ngày mà Thục Vũ phải đi
"cải tạo" và bỏ ḿnh hơn 1 năm sau đó. Lệ Khánh đă sanh được một đứa
con trai mang họ mẹ (Dương) và chữ lót là tên của mẹ (Khánh) với tên
chữ đầu là Thục. Bà Thục Vũ, tuy đă biết về mối t́nh này, nhưng
tuyệt nhiên không làm to chuyện mà trái lại ngày con của Lệ Khánh ra
đời bà đă đến chăm nom và giúp đỡ kẻ t́nh địch.
Năm 1976, tin nhạc sĩ Thục Vũ bỏ ḿnh trong trại cải tạo Sơn La đă
đem lại cho những bạn bè và những người ái mộ anh một nỗi bàng hoàng
và căm phẫn. Thục Vũ là người rất hiền lành, hồn nhiên và vui vẻ với
bạn bè, mất đi, để lại một người vợ cao thượng (với 5 đứa con), một
người t́nh nhỏ bé, một đứa con kết hợp qua ḍng thơ nhạc và một số
tác phẩm vẫn c̣n in sâu trong ḷng của những người mến mộ anh.
"...Hôm nay dành tặng anh
Vài giọt nắng thơm lành
Mai kia tàn chinh chiến
Áo em màu "Mosa"
Đón anh về hoan ca"
KHÓC THỤC VŨ
Hoài niệm Vũ Văn Sâm (Thục Vũ )
chết trong trại tù Sơn La, ngày 16-11-1976
Chiều Nghệ Tĩnh, trời mây ảm đạm,
Nghe hung tin, xúc cảm bồi hồi.
Than ôi, Thục Vũ lià đời.
Hồn anh linh có ngậm cười thiên thu?
Xót t́nh bạn giao du từ nhỏ,
Thương người về, lệ rỏ ḷng đau.
Sâm ơi, ngày ấy xa nhau,
Dặm dài xuôi ngược, con tầu chia xa.
Đường đôi ngả, Sơn La, Yên Bái,
Ai co ngờ măi măi biệt ly.
Xót thay, sống gửi, thác về,
Trăng soi lạnh đất, sương che kín trời.
Trong tâm thức rụng rời,xao động,
Đêm mê cuồng gió lộng chơi vơi.
Từ đây thôi nhé, Sâm ơi,
Đành thôi vĩnh viễn xa người bạn xưa.
……………………………
Người về cơi hư vô bằn bặt,
Tiếng búa đinh gơ nắp quan tài.
Nợ non sông trả h́nh hài,
Bụi trần rũ sạch, mây trời lăng du.
Thương nghệ sĩ,mưa thu lă chă,
Khóc chinh nhân, nắng hạ bùi ngùi.
Hồi chuông chiêu niệm buông lơi,
Trầm hương mờ ảo, ngút trời khói bay.
Xa tiền kiếp đọa đầy cay đắng,
Cát bụi xưa lăng đăng về nguồn.
Hai hàng bạch lạp chập chờn,
Nửa khuya gió thoảng, anh hồn lung linh.
Ôi, một kiếp phù sinh lận đận,
Chết tha phương, thân phận lạc loài
Chênh vênh giấc ngủ lưng đồi,
Một vùng huyệt lạnh trăng soi lạnh lùng..
Ta thương bạn nửa chừng gục ngă,
Bao giấc mơ dang dở chưa thành.
Sâm ơi, sự nghiệp, công danh,
T́nh yêu, hoài băo tan tành khói sương.
Từ đây nhé, âm dương biền biệt,
Nẻo hương quan mờ mịt ngàn khơi.
Đèo Ban yên giấc đời đời,
Mồ hoang lạnh lẽo ai người khói hương
Hồn phảng phất cầu sương quán gió,
Phách vật cờ ngọn cỏ bờ lau.
Nỗi niềm tưởng đến mai sau,
Chặng đường biệt xứ khổ đau c̣n dài.
Ta ở lại thương người đi trước,
Thắp nén hương ḷng nước mắt rơi.
Sâm ơi, khóc bạn ĺa đời,
Rồi đây nằm xuống, ai người khóc ta?
Trại Tù Nghệ Tĩnh 6,
Tháng 10-1978
Vũ Đức Nghiêm
Hồi ức -
Một thời chinh chiến
No Easy Day - Ngày Vất Vả
42 năm t́nh
cảm đồng môn
42 Năm T́nh
Chúc mừng hội ngộ
Tôi và Tiểu Đoàn 7
TQLC
Thơ gửi Đại Gia
Dấu ấn vào đời
USA 20 năm và Tôi
Hăy c̣n đó niềm
tin
Pleiku và hoài
niệm
Kư sự
những ngày tháng 2
Một mảnh đời
Xuân quê hương
Một chuyến về
thăm nhà
Tết đến
Một buổi
chiều, hai người già
Đời người như
thoáng mây bay
Mùa lá thay màu
Hồi tưởng về
một cánh Dù đơn lẻ
Bất Khuất của tôi
Nó và Tôi
C̣n nợ Thanh An
Mùa Đông năm ấy
Kể chuyện chúng
ḿnh
Hai h́nh ảnh -
một cuộc đời
No Easy Day - Ngày Vất Vả
Những ngày hè
không thể quên !
Họp mặt
Những cái
tên không thể quên !
40 năm Bất Khuất
Hành tŕnh
của 5 ngày t́m về một thời tuổi
trẻ
Kỷ niệm Quân trường:
Đi Phép - Về Phép
Thuyền đời
Cuộc
sống của người lính chiến ĐPQ & NQ
Highway of Heroes
Nắng ấm quê hương
Truyện dài Bất Khuất
Thuyền đời ơi !
Những thằng
chúng tôi
Bài thơ trên
đồi Bác sĩ Tín
Viên đạn vang rền
Chuyện t́nh trái
ngang
Khối diễn hành
Băi tập
Lễ măn khóa
Một Đời Bất Khuất
Kỷ niệm Quân Trường - Về phép
Kỷ niệm Quân Trường - Cúp phép
Hồi
tưởng chiến trường 1062 Thượng Đức
Dọc đường gió bụi
T́nh Bất Khuất
Ngày xưa thân ái
Tôi đi lính
Bất Khuất
Quan Âm Tây
Du Hí truyện
Làm trong
sáng tiềng Việt
Hạ cờ tây
Thù dai
Kỷ niệm khó quên
Trận cuối
trong đời lính của tôi
Khúc hát Quân Hành
Một nỗi đau
Thủ Đức - Tuần huấn
nhục
Tâm thư của Cố Thiếu Úy
Trần Văn Quí
Trận Ô-Căm
Một lần vĩnh biệt
Một lần đi
Chuyến đi cuối năm
Nhớ về mái trường xưa
Phạm Xuân Tịnh - Một cuộc đời
Những ngày tháng
không quên
Tự do ơi, tự do!
V́ hai chữ Tự Do
Ngh́n trùng cách biệt
Thầy Chín
Để nhớ để quên
Về từ Tân Cảnh
Cô đơn và ước mơ
Trên đồi cao
Phạm Thị
Thàng - Nữ anh hùng đất G̣ Công
Bạn cũ năm mươi năm
Hương xưa ngày ấy
Đại Bàng gẫy cánh - F5
Sự thật đời tôi / Trung Tướng Trần Văn Minh
Thèm
Sao chổi
Đừa con dâu
Đại đội 17 "Hoàng Gia" 1
-
2
Sau cuộc biển dâu
Những người lính Dù
Tiễn nhau ngàn dặm cũng chia phôi
Tấm Poncho
Người bạn học và
ông thầy cũ
Mối hận ngh́n trùng!
Những mùa Trung Thu
Tấm ảnh hai người
lính
Tin quan trọng gửi
đến các anh em TPB ở Việt Nam
Chim bay về biển
Văn chương
Việt Nam và chữ “Y”
Hạnh phúc và bất hạnh
Chữ "Tín"
Nếu ngày ấy...
Thuận An
Thôi ! Ḿnh
về Linh Xuân Thôn, đi em !
Văn hoá phương Nam
Thức tỉnh
Sự xâm lăng văn
hóa của việt cộng
Tác giả
“Những Đồi Hoa Sim” đă chết trên đồi hoa sim
Hành trang và lư
tưởng
Góp nước miếng
húp chung
Đêm chờ sáng 1975
Thuốc lào trong tù....
Người chồng một đêm
Khóa 8 B+C/72
SQTB/Thủ Đức họp mặt
Trở về cố hương
Trôi theo ḍng đời
Ngộ chiêu
T́nh người
trong cuộc chiến
Khóc bạn
Cư An Tư Nguy
Con c̣n nợ ba
Không Quên những người Chiến Sĩ QLVNCH
Những
người chiến sĩ đáng hănh diện
Nắng chiều vẫn đẹp
Hạnh phúc vẫn
long lanh
Con Trâu đâu có cải tạo
Nhớ nhà
Bác sĩ trong tù
Nhà bốn anh em
Tháng Sáu và Tôi
Chuyện về một cô gái
Chuyện một người mang tên Nguyễn Thị Di Tản
Cái giường đôi
Ưu việt nhất !!!
Hậu nhân trả lời VC
Huỳnh Tấn Mẫm
Chúng tôi vẫn sống
Bọt không cần vớt
Nghĩa Trang Quân Đội Biên Ḥa, Chuyện kể từ đầu
Làm sao để chôn hai Chế Độ?
Cà-phê lính
Cuộc trùng phùng
bi thảm
Tuổi trẻ nghĩ ǵ ?
Tiển con
Nhớ anh linh Anh
hùng Nguyễn Ngọc Trụ
40 năm nhớ về
C̣n đó niềm đau
Viết cho con cháu
Tưởng nhớ bác Thái Văn Kiểm
Người bạn thân
Người già cả, người bệnh tật
Người tỵ nạn và
Việt kiều
Sự ra đi
của hai vị Tướng Tư Lệnh
Nhạc Sĩ Thục Vũ
Câu chuyện
của Nguyễn Thị Thái Ḥa
Một thoáng Pleiku
Bạn đồng môn khóa 2 CSQG
Quân đội bị quên
lăng của Việt Nam Cộng Hoà
Nhạc sĩ Lê
Trạch Lựu và bài hát Em Tôi
Bắc Kỳ
Văn chương trào
phúng truyền khẩu
Mậu Thân Huế – Nhân chứng sống
Kỷ niệm với Hồ Ngọc Cẩn
Điều c̣n lại sau
40 năm
Thương
Tiếc những nữ Anh Thư tử chiến với giặc thù
Anh là áng mây trôi
Tâm thức
người lính Nhảy Dù trong cơi vô sắc
Rợp bóng cờ
Trên núi Hoàng Liên
Kư ức mùa Xuân
Để tưởng niệm một
người Anh
San Jose, năm hết tết
đến
Valentine trong di sản Chiến Tranh
T́nh như gió thoảng
Thằng Thời
40 năm cuộc sống người thương phế binh VNCH
Ăn Tết thôn quê
Hạt bụi nào trong mắt
Giọt nắng cho người
Gặp tướng Ngô Quang Trưởng Lần Cuối Cùng...
Những Đồng Minh Của Mỹ Bị Bỏ Rơi Tại Miền Nam VN
Quê Hương, chùm khế ngọt
Quả tim người tử tù
Anh hùng Ngụy Văn Thà
Người ở lại Hoàng Sa
Trận Hoàng
Sa, biểu tượng hội tụ ḷng yêu nước
Ngày 19-01: Tưởng Niệm ngày Hoàng Sa nhuộm máu
Em gái hậu phương Dạ Lan là ai?
Hồi kư Việt Nam
Để nhớ một thời áo trận
Con dao xếp trong ngày Tết Tây
Người về từ Đại Dương
Lễ Tưởng Niệm Tử
Sĩ Hoàng Sa
Lăo Mốc
Lên núi t́m chồng
Bài vở cũ 2014
Bài vở cũ 2013
Bài vở cũ 2012