...Thật ra, dân tộc ta không yếu hèn và đảng
CS cũng không quá mạnh, nhưng chính v́ các thành phần có khả năng
thúc đẩy sự chuyển hóa xă hội không có một nhận thức và tầm nh́n
đúng về bản chất của cuộc chiến Việt Nam. Sau 40 năm, một bộ phận
không nhỏ người dân Việt Nam v́ bị tẩy năo nên chưa nhận ra hay chỉ
v́ bàn tay dính máu đồng bào nên không đủ can đảm thừa nhận nguồn
gốc sâu xa của cuộc chiến.
..Do đó, không ai khác mà chính các lănh đạo CSVN và CS Quốc Tế đích
thực là thủ phạm đă giết 2.5 triệu dân Việt Nam trên hai miền Nam
Bắc trong đó có 10 cô gái thanh niên xung phong ở Ngă ba Đồng Lộc và
32 em học sinh tiểu học Cai Lậy, Định Tường.
Trần Trung Đạo
- Em học sinh Việt Nam nằm gối đầu lên cặp sách, im ĺm như đang ngủ
trưa trong một bức h́nh đăng trên một tờ báo Mỹ. Các nhân viên y tế
cứu thương chỉ v́ quá thương xót mà tưởng như em c̣n biết đau nên
đặt đầu em cao trên chiếc cặp vậy thôi. Không, em không ngủ trưa, em
chết rồi. Em là một trong 32 học sinh trường tiểu học Cai Lậy, Định
Tường, bị VC pháo kích chết lúc 2:55 trưa ngày 9 tháng 3, 1974. Em
bị giết chỉ hơn một năm trước ngày chấm dứt chiến tranh để từ đó dân
tộc Việt Nam chịu đựng 40 năm trong độc tài đảng trị đến hôm nay.
Ai giết 32 em học sinh trường tiểu học Cai Lậy, Định Tường?
Các em chết v́ đạn pháo kích của Việt Cộng. Vâng. Nhưng đa số tuổi
trẻ VN sinh ra và lớn lên sau 1975 không biết sự thật đó. Các em chỉ
được nhồi sọ về cái chết của “10 cô gái Ngă ba Đồng Lộc”.
Ngă ba Đồng Lộc thuộc xă Đồng Lộc, Hà Tĩnh, nằm trên con đường chiến
lược nối vào dăy Trường Sơn nên trong thời chiến thường bị Mỹ ném
bom. Ngă ba Đồng Lộc gắn liền với chuyện 10 nữ thanh niên xung phong
bị bom của Không lực Hoa Kỳ ném trúng ngay miệng hầm. Tiểu đội gồm
10 cô gái trẻ. Tất cả đều cùng quê hương Hà Tĩnh và đều chết tức
khắc. Người nhỏ nhất là Vũ Thị Hà chỉ mới 17 tuổi.
Ai giết 10 cô gái Ngă ba Đồng Lộc?
Nếu hỏi 100 em học sinh Việt Nam th́ đúng 100 em sẽ trả lời do bom
của “Đế quốc Mỹ”.
Nhưng nếu không có “đế quốc Mỹ” rồi 10 cô gái ở Ngă ba Đồng Lộc và
hàng triệu thanh niên miền Bắc vô tội có chết hay không?
Nếu hỏi 100 em học sinh Việt Nam th́ đúng 100 em sẽ trả lời "Không".
Thật ra, không có Mỹ các cô gái thanh niên xung phong đó cũng có thể
chết. Nếu không chết tại Ngă Ba Đồng Lộc rồi cũng một ngă ba khác,
một con đường khác, một thôn làng Việt Nam khác. Mười phần trăm dân
số Việt Nam đă chết để tham vọng CS hóa Việt Nam của lănh đạo CSVN
và Quốc Tế được hoàn thành.
Số phận Việt Nam vốn đă nằm trong sinh tử lịnh của Mao và các lănh
đạo CS Trung Hoa không chỉ trước Điện Biên Phủ, sau hiệp Geneve,
hiệp định Paris, biến cố Hoàng Sa, Trường Sa mà ngay từ đầu thập
niên 1920 khi đảng CSVN c̣n đang thai nghén trong nhận thức của Hồ
Chí Minh.
Đường lối chiến tranh của Mao trong bài phát biểu tại Diên An:
“Nhiệm vụ trung tâm và h́nh thức cao nhất của cách mạng là chiếm lấy
quyền lực xuyên qua đấu tranh vơ trang và giải quyết xung đột bằng
chiến tranh. Đây là nguyên tắc cách mạng của chủ nghĩa Mác Lê-nin,
và phải được thực hiện một cách toàn diện tại Trung Quốc và toàn thế
thế giới”.
Đường lối đó chi phối toàn bộ chính sách của đảng CSVN. Quan hệ giữa
hai đảng CS có khi nắng khi mưa, khi ấm khi lạnh nhưng đường lối đó
chưa hề thay đổi.
Đáp ứng lời yêu cầu của Hồ Chí Minh trong chuyến thăm viếng Liên Xô,
Trung Quốc và Mông Cổ từ ngày 22 tháng 6 đến 22 tháng 7 năm 1955,
các đảng CS đó đă bắt đầu gởi súng đạn ồ ạt đến miền Bắc Việt Nam.
Tổng số viện trợ quân sự Liên Xô, Trung Quốc và các nước xă hội chủ
nghĩa khác giúp cho Hà Nội là 2 triệu 362 ngàn 581 tấn, trong đó bao
gồm một danh sách dài của các loại vũ khí, từ 3 triệu 600 ngàn khẩu
súng cá nhân cho đến 458 máy bay chiến đấu và hàng vạn đại pháo, hỏa
tiễn nhiều loại.
Tài liệu đó không phải được trích dẫn từ các “thế lực thù địch” hay
"thành phần phản động" nào mà là tài liệu của Viện Lịch sử Quân sự
Hà Nội.
Trong tác phẩm Trung Quốc lâm chiến: Một bộ bách khoa (China at War:
An Encyclopedia) tác giả Xiaobing Li liệt kê các đóng góp cụ thể của
320 ngàn quân Trung Cộng trong chiến tranh Việt Nam:
“Mặc dù đang mạnh dần, Trung Quốc vẫn lo ngại sự hiện diện ngày càng
mở rộng của Mỹ tại Đông Nam Á. Trong chiến tranh Việt Nam giai đoạn
năm 1964 đến năm 1973, quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc (PLA) đă
lần nữa can thiệp. Tháng Bảy năm 1965, Trung Quốc bắt đầu đưa quân
vào Bắc Việt, bao gồm các đơn vị hỏa tiễn địa-không (SAM), pḥng
không, làm đường rầy xe lửa, công binh, vét ḿn, hậu cần. Quân đội
Trung Quốc điều khiển các giàn hỏa tiễn pḥng không, chỉ huy các đơn
vị SAM, xây dựng và sửa chữa đường sá, cầu cống, đường xe lửa, nhà
máy. Sự tham gia của Trung Quốc giúp cho Việt Nam có điều kiện gởi
thêm nhiều đơn vị Bắc Việt vào Nam đánh Mỹ. Giữa năm 1965 và năm
1968, Trung Quốc gởi sang Bắc Việt 23 sư đoàn, gồm 95 trung đoàn,
tổng số lên đến 320 ngàn quân. Vào cao điểm năm 1967, có 170,000
quân Trung Quốc hiện diện”.
Từ năm 1955 và nhất là từ 1959, khi giới lănh đạo Đảng Lao động Việt
Nam quyết định mở đường Trường Sơn "giải phóng miền Nam bằng phương
tiện vơ lực", số lượng cố vấn Mỹ tại miền Nam cũng chỉ là những nhóm
nhỏ và tập trung vào việc bảo vệ và xây dựng căn nhà dân chủ vừa
được dựng lên.
Hơn bao giờ hết, các nền dân chủ non trẻ tại Á Châu cần sự giúp đỡ
của thế giới tự do. Cũng vào thời điểm đó, các nước Cộng Ḥa ở châu
Á như Mă Lai, Nam Hàn, Singapore, Đài Loan đang vượt qua quá khứ
thực dân hay chiến tranh Quốc Cộng để vươn lên cùng nhân loại. Trên
cánh đồng miền Tây nước Việt, trên bến cảng Singapore, trong nhà máy
ở thủ đô Seoul, những con người với niềm hy vọng mới đang hăng hái
dựng lại căn nhà mới.
Niềm hy vọng của nhân dân miền Nam Việt Nam vừa lóe lên đă vụt tắt
v́ đảng CSVN quyết định chiếm Việt Nam Cộng Ḥa dù phải "đốt cháy cả
dăy Trường Sơn".
Người b́nh thường chỉ biết nh́n một biến cố từ hậu quả nhưng người
có ư thức phải hiểu tận nguyên nhân, bởi v́ mọi việc xảy ra trên
đời, mọi sự vật có mặt trên đời đều có nguyên nhân.
Cả 32 em học sinh trường tiểu học Cai Lậy, Định Tường và 10 người
chị Việt Nam của các em chết ở Ngă Ba Đồng Lộc chỉ chết v́ một
nguyên nhân: Tham vọng CS hóa toàn cơi Việt Nam của lănh đạo CSVN và
CS Quốc Tế. Dù có Mỹ hay không có Mỹ, dù bằng phương tiện ḥa b́nh
hay khủng bố th́ chủ nghĩa cộng sản độc tài chuyên chính vẫn phải
được thiết lập trên toàn cơi Việt Nam. Mục tiêu đó đă được đóng
khung tô màu từ trong đề cương thành lập đảng CSVN 1930.
Do đó, không ai khác mà chính các lănh đạo CSVN và CS Quốc Tế đích
thực là thủ phạm đă giết 2.5 triệu dân Việt Nam trên hai miền Nam
Bắc trong đó có 10 cô gái thanh niên xung phong ở Ngă ba Đồng Lộc và
32 em học sinh tiểu học Cai Lậy, Định Tường.
Giờ phút này, tôi tin rằng, trong căn pḥng nhỏ ở Virginia, trong
căn gác hẹp ở Paris, Santa Ana, Sydney, Berlin… bên những ngọn đèn
heo hút ở Hà Nội, Huế, Sài G̣n, hàng ngàn người Việt Nam quan tâm
đến tiền đồ dân tộc vẫn c̣n canh cánh bên ḷng một câu hỏi chưa t́m
được cách trả lời trọn vẹn “Tại sao sau 40 năm CSVN vẫn c̣n tồn
tại?” Bởi v́ dân tộc ta yếu hèn, phân hóa? Bởi v́ đảng CSVN c̣n quá
mạnh? Bởi v́ cả hai lư do trên?
Thật ra, dân tộc ta không yếu hèn và đảng CS cũng không quá mạnh,
nhưng chính v́ các thành phần có khả năng thúc đẩy sự chuyển hóa xă
hội không có một nhận thức và tầm nh́n đúng về bản chất của cuộc
chiến Việt Nam. Sau 40 năm, một bộ phận không nhỏ người dân Việt Nam
v́ bị tẩy năo nên chưa nhận ra hay chỉ v́ bàn tay dính máu đồng bào
nên không đủ can đảm thừa nhận nguồn gốc sâu xa của cuộc chiến.
Không hiểu đúng tại sao chủ nghĩa CS đến Việt Nam sẽ không có một
cách thích hợp để đẩy chủ nghĩa CS ra khỏi Việt Nam. Và tương tự,
không hiểu đúng quá khứ sẽ không có hành động đúng v́ tương lai đất
nước.
Nỗi đau của dân tộc Việt Nam sẽ không dứt nếu không biết tại sao
đau.
Trần Trung Đạo
Hồi ức -
Một thời chinh chiến
No Easy Day - Ngày Vất Vả
42 năm t́nh
cảm đồng môn
42 Năm T́nh
Chúc mừng hội ngộ
Tôi và Tiểu Đoàn 7
TQLC
Thơ gửi Đại Gia
Dấu ấn vào đời
USA 20 năm và Tôi
Hăy c̣n đó niềm
tin
Pleiku và hoài
niệm
Kư sự
những ngày tháng 2
Một mảnh đời
Xuân quê hương
Một chuyến về
thăm nhà
Tết đến
Một buổi
chiều, hai người già
Đời người như
thoáng mây bay
Mùa lá thay màu
Hồi tưởng về
một cánh Dù đơn lẻ
Bất Khuất của tôi
Nó và Tôi
C̣n nợ Thanh An
Mùa Đông năm ấy
Kể chuyện chúng
ḿnh
Hai h́nh ảnh -
một cuộc đời
No Easy Day - Ngày Vất Vả
Những ngày hè
không thể quên !
Họp mặt
Những cái
tên không thể quên !
40 năm Bất Khuất
Hành tŕnh
của 5 ngày t́m về một thời tuổi
trẻ
Kỷ niệm Quân trường:
Đi Phép - Về Phép
Thuyền đời
Cuộc
sống của người lính chiến ĐPQ & NQ
Highway of Heroes
Nắng ấm quê hương
Truyện dài Bất Khuất
Thuyền đời ơi !
Những thằng
chúng tôi
Bài thơ trên
đồi Bác sĩ Tín
Viên đạn vang rền
Chuyện t́nh trái
ngang
Khối diễn hành
Băi tập
Lễ măn khóa
Một Đời Bất Khuất
Kỷ niệm Quân Trường - Về phép
Kỷ niệm Quân Trường - Cúp phép
Hồi
tưởng chiến trường 1062 Thượng Đức
Dọc đường gió bụi
T́nh Bất Khuất
Ngày xưa thân ái
Tôi đi lính
Bất Khuất
Quan Âm Tây
Du Hí truyện
Làm trong
sáng tiềng Việt
Hạ cờ tây
Thù dai
Kỷ niệm khó quên
Trận cuối
trong đời lính của tôi
Khúc hát Quân Hành
Một nỗi đau
Thủ Đức - Tuần huấn
nhục
Tâm thư của Cố Thiếu Úy
Trần Văn Quí
Trận Ô-Căm
Một lần vĩnh biệt
Một lần đi
Chuyến đi cuối năm
Nhớ về mái trường xưa
Phạm Xuân Tịnh - Một cuộc đời
Những ngày tháng
không quên
Tự do ơi, tự do!
V́ hai chữ Tự Do
Ngh́n trùng cách biệt
Thầy Chín
Để nhớ để quên
Về từ Tân Cảnh
Cô đơn và ước mơ
Trên đồi cao
Phạm Thị
Thàng - Nữ anh hùng đất G̣ Công
Bạn cũ năm mươi năm
Hương xưa ngày ấy
Đại Bàng gẫy cánh - F5
Sự thật đời tôi / Trung Tướng Trần Văn Minh
Thèm
Sao chổi
Đừa con dâu
Đại đội 17 "Hoàng Gia" 1
-
2
Sau cuộc biển dâu
Những người lính Dù
Tiễn nhau ngàn dặm cũng chia phôi
Tấm Poncho
Người bạn học và
ông thầy cũ
Mối hận ngh́n trùng!
Những mùa Trung Thu
Tấm ảnh hai người
lính
Tin quan trọng gửi
đến các anh em TPB ở Việt Nam
Chim bay về biển
Văn chương
Việt Nam và chữ “Y”
Hạnh phúc và bất hạnh
Chữ "Tín"
Nếu ngày ấy...
Thuận An
Thôi ! Ḿnh
về Linh Xuân Thôn, đi em !
Văn hoá phương Nam
Thức tỉnh
Sự xâm lăng văn
hóa của việt cộng
Tác giả
“Những Đồi Hoa Sim” đă chết trên đồi hoa sim
Hành trang và lư
tưởng
Góp nước miếng
húp chung
Đêm chờ sáng 1975
Thuốc lào trong tù....
Người chồng một đêm
Khóa 8 B+C/72
SQTB/Thủ Đức họp mặt
Trở về cố hương
Trôi theo ḍng đời
Ngộ chiêu
T́nh người
trong cuộc chiến
Khóc bạn
Cư An Tư Nguy
Con c̣n nợ ba
Không Quên những người Chiến Sĩ QLVNCH
Những
người chiến sĩ đáng hănh diện
Nắng chiều vẫn đẹp
Hạnh phúc vẫn
long lanh
Con Trâu đâu có cải tạo
Nhớ nhà
Bác sĩ trong tù
Nhà bốn anh em
Tháng Sáu và Tôi
Chuyện về một cô gái
Chuyện một người mang tên Nguyễn Thị Di Tản
Cái giường đôi
Ưu việt nhất !!!
Hậu nhân trả lời VC
Huỳnh Tấn Mẫm
Chúng tôi vẫn sống
Bọt không cần vớt
Nghĩa Trang Quân Đội Biên Ḥa, Chuyện kể từ đầu
Làm sao để chôn hai Chế Độ?
Cà-phê lính
Cuộc trùng phùng
bi thảm
Tuổi trẻ nghĩ ǵ ?
Tiển con
Nhớ anh linh Anh
hùng Nguyễn Ngọc Trụ
40 năm nhớ về
C̣n đó niềm đau
Viết cho con cháu
Tưởng nhớ bác Thái Văn Kiểm
Người bạn thân
Người già cả, người bệnh tật
Người tỵ nạn và
Việt kiều
Sự ra đi
của hai vị Tướng Tư Lệnh
Nhạc Sĩ Thục Vũ
Câu chuyện
của Nguyễn Thị Thái Ḥa
Một thoáng Pleiku
Bạn đồng môn khóa 2 CSQG
Quân đội bị quên
lăng của Việt Nam Cộng Hoà
Nhạc sĩ Lê
Trạch Lựu và bài hát Em Tôi
Bắc Kỳ
Văn chương trào
phúng truyền khẩu
Mậu Thân Huế – Nhân chứng sống
Kỷ niệm với Hồ Ngọc Cẩn
Điều c̣n lại sau
40 năm
Thương
Tiếc những nữ Anh Thư tử chiến với giặc thù
Anh là áng mây trôi
Tâm thức
người lính Nhảy Dù trong cơi vô sắc
Rợp bóng cờ
Trên núi Hoàng Liên
Kư ức mùa Xuân
Để tưởng niệm một
người Anh
San Jose, năm hết tết
đến
Valentine trong di sản Chiến Tranh
T́nh như gió thoảng
Thằng Thời
40 năm cuộc sống người thương phế binh VNCH
Ăn Tết thôn quê
Hạt bụi nào trong mắt
Giọt nắng cho người
Gặp tướng Ngô Quang Trưởng Lần Cuối Cùng...
Những Đồng Minh Của Mỹ Bị Bỏ Rơi Tại Miền Nam VN
Quê Hương, chùm khế ngọt
Quả tim người tử tù
Anh hùng Ngụy Văn Thà
Người ở lại Hoàng Sa
Trận Hoàng
Sa, biểu tượng hội tụ ḷng yêu nước
Ngày 19-01: Tưởng Niệm ngày Hoàng Sa nhuộm máu
Em gái hậu phương Dạ Lan là ai?
Hồi kư Việt Nam
Để nhớ một thời áo trận
Con dao xếp trong ngày Tết Tây
Người về từ Đại Dương
Lễ Tưởng Niệm Tử
Sĩ Hoàng Sa
Lăo Mốc
Lên núi t́m chồng
Bài vở cũ 2014
Bài vở cũ 2013
Bài vở cũ 2012