BĐQ Đoàn Trọng Hiếu
Đồi 46 căn cứ Alpha hay c̣n gọi là ngọn đồi máu có lẽ vẫn c̣n ghi
đậm trong tâm khảm của các chiến sĩ hai Liên Đoàn 3 và Liên Đoàn 5
Biệt Động Quân, hay nói đúng hơn là với Tiểu đoàn 30 BĐQ dưới sự chỉ
huy của thiếu tá Vơ Mộng Thúy, và tiểu đoàn 52 BĐQ dưới sự chỉ huy
của thiếu tá Lê Quư Dậu.
Đồi 46 nằm cách ngă ba Krêk khoảng hơn 3 cây số về hướng đồn điền
cao su Mimôt, trên lănh thổ Kampuchia, vùng này do Sư đoàn 25 Bộ
Binh chịu trách nhiệm. Từ sau trận chiến tại thung lũng Dambe, gần
bờ sông Mêkông thuộc tỉnh Kampongcham, giữa hai Liên Đoàn 3 và 5
BĐQ, cùng với Lữ đoàn 3 kỵ binh tử chiến với 3 công trường trừ 5, 7,
9 của quân CS Bắc Việt vào những tháng 3 và 4 năm 1971. Sau khi rút
ra từ Dambe, hai Liên đoàn 3 và 5 BĐQ được tăng cường cho Sư Đoàn 25
BB, Liên đoàn 3 trải quân dọc theo QL7 về hướng Kampongcham, từ căn
cứ Ḷ than đến căn cứ Anh Đào. Liên đoàn 5 trải dọc từ ngă 3 Krêk về
đồn điền Mimôt. Tiểu đoàn 30 BĐQ trấn giữ căn cứ Alpha nằm trên ngọn
đồi 46 vị trí cuối cùng về phía đông của LĐ5.
Vào tháng 8/71, một trung đoàn thuộc công trường 7 được tăng cường
tiểu đoàn 429 đặc công, bao vây tấn công căn cứ Alpha. Ṿng vây thu
hẹp dần, sau hơn một tháng bị địch bao vây thắt chặt, hai đại đội
của TĐ30 hoạt động bên ngoài căn cứ đă dần dần phải rút vào bên
trong. Trước t́nh h́nh nghiêm trọng, chi đoàn 2/18 Sao Bắc Đẩu do
trung úy Phi Điểu là Chi đoàn trưởng và Đại đội 3/52BĐQ do trung úy
Nguyễn Ngọc Tỉnh (K23TĐ) là Đại đội trưởng, được lệnh vào tăng cường
hoạt động ṿng ngoài, để giải tỏa áp lực đang đè nặng lên căn cứ
Alpha. Trước quân số quá đông và hỏa lực quá mạnh của các loại vũ
khí nặng như 57 ly không giật, các loại chống chiến xa như B40, B41,
khiến lực lượng tăng cường xoay sở chống đỡ rất khó khăn và di
chuyển liên tục. Nhiều dàn pḥng không 12ly7 đặt dọc theo b́a rừng
cao su cách QL7 hơn năm trăm mét, khiến cho vấn đề tiếp tế và tải
thương vô cùng khó khăn. Sau hơn 3 ngày quần thảo, chi đoàn 2/18 và
đại đội 3/52 đă phải triệt thoái ban đêm, trên đường rút lui chiếc
xe M113 chỉ huy, cán trúng một trái bom chưa nồ khiến nó nổ tung,
tr/úy Phi Điểu và một số binh sĩ hy sinh, đại đội 3/52 cũng thiệt
hại nặng, gần 10 tử thương và một số bị thương, nhưng tất cả đều
được mang ra khỏi trận địa.
Hai ngày sau, một cuộc hành quân giải tỏa căn cứ Alpha được thi hành
với sự tham dự của 3 đại đội c̣n lại của TĐ52 BĐQ và Thiết Đoàn 18
Kỵ Binh. Chỉ huy cuộc hành quân là thiếu tá Lộc,Thiết đoàn trưởng
Thiết đoàn 18, Thiếu tá Lê Quư Dậu, Tiểu đoàn trưởng TĐ52 BĐQ là phụ
tá. Đây là một cuộc hành quân tấn công đúng nghĩa, một sự phát huy
hiệu quả nhất, toàn hảo nhất của nhị thức Bộ Binh – Thiết Giáp.
Sáng sớm ngày N, lực lượng hành quân xuất phát lúc 5 giờ sáng, di
chuyển đến ngă ba Krêk th́ bắt đầu khai triển đội h́nh thành ba mũi
tiến quân:
a/ Mũi thứ nhất, bên cánh trái, là Chi đoàn 1/18 chiến xa với Đại
đội 4/52 tùng thiết dưới sự chỉ huy của Đại úy Trương Thanh Minh,
BĐQ đi dọc theo QL7 cách chừng hơn 300 thước
b/ Mũi thứ hai, đi giữa, gồm Chi đoàn 3/18 với Đại đội 1/52 do Trung
úy Lê Văn Hiếu (K25TĐ) làm Đại đội trưởng, mũi này đươc chỉ huy bởi
đại úy Đức (Đức Ḥa) Chi đoàn trưởng Chi đoàn 3/18.
c/ Mũi thứ ba, đi bên cánh phải, là Chi đoàn 2/18 với Đại đội 2/52
do Trung úy Lộc (K19TĐ) là Đại đội trưởng, mũi này đươc chỉ huy bởi
Thiếu tá Hồng Khắc Trân (K19ĐL) Tiểu đoàn phó TĐ52BĐQ.
Thời gian này tôi làm Đại đội phó Đại đội 1/52, buổi chiều trước
cuộc hành quân, Chuẩn úy Nguyễn văn Mạnh Trung đội trưởng Tr/đ 1,
nhận sự vụ lệnh biệt phái về nhiệm sở cũ (Mạnh là nhân viên Ty Thuế
vụ tỉnh Kiến Ḥa) tuy nhiên anh cũng xin được ở lại để tham dự cuộc
hành quân. Trung úy Lê Văn Hiếu ĐĐ trưởng cũng nhận được công điện
từ hậu cứ đánh lên, vợ anh vừa cho chào đời đứa con trai thứ hai,
nhưng anh cũng không đành giao đơn vị cho tôi trong lúc dầu sôi lửa
bỏng.
Sáng sớm ngày N, tôi cùng Trung đội 3 của Thượng sĩ Diệu đi cùng Chi
đội của Thiếu úy Nhiều. Nhiều khóa 6/68 sau tôi hai khóa, anh nói
với tôi:
- Hôm nay Thiếu úy Hiếu coi Thiếu úy Nhiều đánh giặc, không đẹp
không lấy tiền.
Tôi đă đi với Nhiều nhiều lần. Người sĩ quan Thiết giáp gan dạ và
phản ứng rất nhanh, đồng thời người tài xế cũng không kém ông thầy.
Họ phối hợp rất nhịp nhàng với nhau bằng những ám hiệu riêng. Năm
ngoái, khoảng tháng 10/70, cũng tại khu vực Mimôt này, tôi cũng đi
chung xe với Nhiều, chúng tôi bị phục kích tại một vườn chuối. Khi
trái B40 đầu tiên khai hỏa vọt khỏi đầu chúng tôi, th́ bằng một ám
hiệu riêng, viên tài xế nhấn hết ga, lao thẳng vào pḥng tuyến Việt
cộng. Anh điều khiển chiếc xe như anh chàng biểu diễn môtô bay, chạy
ngang chạy dọc, chạy tới chạy lui, dùng hai lằn xích day, nghiến,
nghiền các vị trí hầm hố, trong khi chúng tôi dùng lựu đạn và hỏa
lực cá nhân, cũng như các xạ thủ của cây 50 và hai cây 30 gắn trên
xe bắn như mưa băo vào các vị trí chung quanh. Nhiều thường nói “nó
muốn rang ḿnh th́ ḿnh cũng phải xay nó chớ”. V́ thế nên đă được
anh em ở Thiết Đoàn 18 ưu ái tặng cho cái tên là “Thiếu úy Liều”.
Tôi bèn trả lời Nhiều một câu cho vui:
- Tao vốn đau tim, đi chung với mày có ngày nó ngừng đập.
Khi rời tuyến xuất phát, ba cánh quân tiến song song, khoảng một giờ
sau th́ chỉ c̣n cách căn cứ Alpha, do Tiểu đoàn 30 BĐQ trấn giữ
khoảng ngót cây số, mũi thứ ba bên cánh phải chuyển hướng bọc xuống
phía nam của căn cứ, mũi thứ nhất và thứ hai chúng tôi ép trái về
hướng đông bắc, để tiến về phía bắc căn cứ. Khi đến ngang căn cứ, cả
hai cánh quân dàn hàng ngang để tiến về khu rừng cao su ở hướng bắc
khoảng cách chừng 800 thước. Khoảng cách thu hẹp dần, 700 rồi 600,
rồi bất th́nh ĺnh ngay trước đầu xe khoảng cách không đầy 50 thước,
bọn Việt cộng đồng loạt nổ súng trên một trận tuyến hàng ngang đối
diện với chúng tôi. Những cây B40 thi nhau gởi những “trái bắp
chuối” cùng các loại vũ khí cá nhân nổ chát chúa. Xe trung úy Lê Văn
Hiếu bị trúng đạn bốc cháy. Mấy thầy tṛ ông văng ra khỏi xe, người
tài xế tuy tử thương nhưng chiếc xe vẫn lao về phía trước mang theo
viên Thiếu úy Chi đội trưởng và Hạ sĩ Xuân BĐQ. Chiếc xe chỉ chịu
dừng lại khi nó đụng vào môt gốc cao su và bốc cháy. Cùng lúc đó một
trái B40 vọt qua đầu chúng tôi. Tôi chỉ kịp hét vào tai người xạ thủ
cây đại liên 50 bảo ông bắn chúi xuống nữa, v́ địch chỉ cách đầu xe
không đầy 30 mét. Tôi chưa kịp lệnh cho anh em BĐQ nhảy xuống xe th́
Th/u Nhiều đă dùng gót giầy ấn vào gáy người tài xế. Nhận được mật
hiệu, người tài xế nhấn ga cho chiếc xe chồm lên lao thẳng vào pḥng
tuyến đối phương, rồi bằng một động tác thật điêu luyện, anh kéo cái
cần lái bên trái cho chiếc xe quay ngang để lọt lằn xích bên phải
xuống dăy giao thông hào. Chiếc xe nghiêng sang bên phải, làm ba
binh sĩ rơi vào trong thùng xe, một người văng xuống đất ngay trên
pḥng tuyến của Việt cộng, nhưng anh đă nhanh chân chạy về phía sau.
C̣n tôi nhờ ngồi chung với anh xạ thủ cây 50, nên bám lại được.
Chiếc xe chạy tới rồi lại chạy lui, day qua nghiến lại, những tiếng
hét thất thanh chỉ vừa lọt qua miệng đă ngưng v́ đă bị xích sắt
nghiền nát. Chiếc xe rú lên chạy về phía trước mấy thước nữa rồi vọt
lên khỏi giao thông hào trở về với đội h́nh hàng ngang của Chi đoàn,
cũng phải ít nhất năm bảy tên bị “sinh Bắc tử Nam”. Sự việc diễn ra
chớp nhoáng, tôi chỉ kịp dơ ngón tay cái lên với Nhiều rồi nhanh
nhẹn nhảy xuống xe lệnh cho các trung đội bố tŕ hàng ngang xen kẽ
với Thiết giáp. Chạy về phía Tr/úy Lê văn Hiếu, thấy ông may mắn chỉ
bị tức, tôi kéo hai binh sĩ mang máy truyền tin theo rồi đến gặp Đại
úy Đức, yêu cầu cho tác xạ yểm trợ tối đa để chúng không dám ngóc
đầu lên. Anh em BĐQ sẽ ḅ dưới hỏa lực tiếp cận chúng để thanh toán
chúng bằng lựu đạn, khi trái khói vàng ném ra th́ hỏa lực thiết giáp
sẽ chuyển hướng tác xạ để BĐQ xung phong chiếm mục tiêu. Tôi chọn
cách đánh này v́ khi cùng chiếc M113 cán lên pḥng tuyến địch, tôi
nhận ra chúng chỉ có giao thông hào chữ chi và hầm ếch.
Sau khi lệnh được truyền ra đến từng xa đội, cũng như đến các trung
đội, mọi binh sĩ đều sẵn sàng, tôi báo cho đại úy Đức biết để ra
hiệu lệnh tấn công. Những cây đại liên 50 nổ…ḱnh …ḱnh… ḱnh… xen
lẫn với tiếng đại liên 30 cạch.. cạch.. cạch... nổ phía sau lưng
nghe thật chát chúa. Tôi cầm sẵn trái khói vàng cùng 3 Trung đội
căng hàng ngang ḅ lên, khi khoảng cách c̣n không đầy 15 mét, những
tiếng ầm ầm của hết loạt lựu đạn này đến loạt lựu đạn khác được ném
ra lọt xuống giao thông hào. Xen lẫn với những tiếng thét thất
thanh, một vài tên sống sót bỏ pḥng tuyến vùng chạy, nhưng lập tức
bị đốn ngă bởi lưới đạn dầy đặc. Tôi ném trái khói về phía trước và
ra lệnh xung phong khi hỏa lực thiết giáp chuyển hướng.
Những tiếng hô “Biệt Động Sát! Biệt Động Sát! Biệt Động Sát!,” vọng
sâu vào trong rừng cao su rồi dội lại, đang cùng Đại đội lao ḿnh về
phía trước vừa xung phong vừa bắn xối xả để cướp tinh thần địch.
Vượt khỏi dẫy giao thông hào hơn 30 mét tôi ra lệnh ngừng lại bố trí
và cho các tổ khinh binh quay ngược lại lục soát mục tiêu, tôi chợt
thấy Tr/u Hiếu, Đại đội trưởng đă đứng sau lưng, tôi lên tiếng:
- Sao trung úy không ở đằng sau nghỉ cho khỏe!
– Tao sợ mày nóng ẩu rồi nướng thằng Mạnh nên tao đă ở sau lưng mày
từ lúc đầu, nhưng thấy mày chơi có bài bản nên để mày làm.
Kết quả trận đánh thật không ngờ, 52 vịt con phơi xác tại trận, bắt
sống 1, gần 40 cây súng gồm B40 và AK bị tịch thu. Bên ta cháy một
xe M113, phía Thiết giáp 1 Th/u và 1 tài xế hy sinh, phía BĐQ Hạ sĩ
Xuân tử thương trong xe, ngoài ra gần chục binh sĩ bị thương nhẹ.
Mũi thứ nhất do Chi đoàn chiến xa và Đại đội 4/52 cũng chạm địch,
kết quả 14 vịt con bỏ xác tại trận, bên ta bị thiệt hại nhẹ, trong
số anh em bị thương có Đại úy Trương Thanh Minh, Đại đội trưởng đại
đội 4/52.
Mũi thứ ba ghi nhận không có chạm địch. Theo khai thác sơ khởi từ
tên tù binh do đại đội chúng tôi bắt được, th́ sau hơn một tháng bao
vây tấn công, nhằm tiêu diệt Tiểu đoàn 30 Biệt Động Quân, nhưng
không thành công, nên chúng đă ra lệnh rút. Đại đơn vị của chúng đă
rời trận địa đêm qua và hai đại đội c̣n lại sẽ rút vào đêm nay,
nhưng không may cho chúng đă bị chúng tôi tấn công ngày hôm nay nên
trọn một đại đội của chúng đă phải đền tội. Đây cũng quả là điều may
mắn cho chúng tôi, v́ nếu đại đơn vị của chúng c̣n bám quanh trận
địa, th́ chắc trận chiến cũng chẳng dễ dàng. Tuy nhiên nếu gặp lại
đoàn 429 đặc công th́ cũng là điều kỳ thú, v́ giữa TĐ52BĐQ chúng tôi
và đoàn 429 đặc công của chúng có rất nhiều duyên nợ, từ chiến
trường nội địa sang đến ngoại biên, mới tháng 7/70 chúng đă dùng 3
mũi đặc công để tấn công chúng tôi, nhưng với kinh nghiệm chống đặc
công đầy ḿnh, nên ngót 30 tên không tên nào chạy thoát, báo hại đơn
vị trợ chiến của chúng nằm chờ ở ngoài đợi lệnh để vào ăn có đă lănh
đạn pháo u đầu sứt trán, phải rút lui.
Buổi chiều, sau khi đóng quân xong, tôi cùng hai y tá tháp tùng xe
thiết giáp quay lại nơi chiếc xe đang c̣n âm ỉ cháy, để thu hồi xác
những anh em hy sinh. Tôi cho gói Hạ Sĩ Xuân vào hai lớp poncho,
giao cho một tân binh vừa mới về đơn vị cũng tên Xuân, để sáng mai
cho theo chuyến trực thăng về Tổng Y Viện Cộng Ḥa.
Nằm gối đầu lên chiếc balô sau khi nghe hết chương tŕnh Dạ Lan từ
chiếc radio transitor, tôi chuyển sang đài của bọn “giải phóng”. Sau
một bài hát hi ha hi hô theo điệu nhạc Trung cộng, một giọng nữ the
thé miền Bắc cất lên: “Ngày hôm nay Mặt trận giải phóng miền Nam và
nhân dân giải phóng Khmer đă tiêu diệt toàn bộ thiết đoàn xe bọc
thép mang số 18 và tiểu đoàn 52 quân biệt động ngụy Sài G̣n tại
chiến trường Kampuchia, lập thành tích chào mừng quốc khánh mùng 2
tháng 9 và ngày giỗ chủ tịch hồ chí minh vĩ đại”.
- Mẹ kiếp! Đúng là nói láo như vẹm!
Tôi chửi thề một tiếng, tắt chiếc radio rồi ch́m dần vào giấc ngủ
chập chờn trên băi chiến trường vẫn c̣n vương mùi khói súng…
C̣n nợ Thanh An
Mùa Đông năm ấy
Kể chuyện chúng
ḿnh
Hai h́nh ảnh -
một cuộc đời
No Easy Day - Ngày Vất Vả
Những ngày hè
không thể quên !
Họp mặt
Những cái
tên không thể quên !
40 năm Bất Khuất
Hành tŕnh
của 5 ngày t́m về một thời tuổi
trẻ
Kỷ niệm Quân trường:
Đi Phép - Về Phép
Thuyền đời
Cuộc
sống của người lính chiến ĐPQ & NQ
Highway of Heroes
Nắng ấm quê hương
Truyện dài Bất Khuất
Thuyền đời ơi !
Những thằng
chúng tôi
Bài thơ trên
đồi Bác sĩ Tín
Viên đạn vang rền
Chuyện t́nh trái
ngang
Khối diễn hành
Băi tập
Lễ măn khóa
Một Đời Bất Khuất
Kỷ niệm Quân Trường - Về phép
Kỷ niệm Quân Trường - Cúp phép
Hồi
tưởng chiến trường 1062 Thượng Đức
Dọc đường gió bụi
T́nh Bất Khuất
Ngày xưa thân ái
Tôi đi lính
Bất Khuất
Quan Âm Tây
Du Hí truyện
Làm trong
sáng tiềng Việt
Hạ cờ tây
Thù dai
Kỷ niệm khó quên
Trận cuối
trong đời lính của tôi
Khúc hát Quân Hành
Một nỗi đau
Thủ Đức - Tuần huấn
nhục
Tâm thư của Cố Thiếu Úy
Trần Văn Quí
Trận Ô-Căm
Một lần vĩnh biệt
Một lần đi
Chuyến đi cuối năm
Nhớ về mái trường xưa
Phạm Xuân Tịnh - Một cuộc đời
Những ngày tháng
không quên
Tự do ơi, tự do!
V́ hai chữ Tự Do
Ngh́n trùng cách biệt
Thầy Chín
Để nhớ để quên
Xuân và người
lính Việt Nam Cộng Ḥa trong nhạc Việt
Xuân về trên
đầu súng
Đêm xa người
Câu chuyện của
người tù “Cải tạo” về từ Yên Bái
Tết trong ngục tù cộng
sản
Tâm t́nh này
cho anh
Quân
trường và chiến trường
Một giao
thừa trong đời
Xin
một ngày, giấc mơ trở thành hiện thực!
Tiếc thương
Đã bốn mươi
năm con thầm đợi ba!
Ăn Tết trên
thuyền
Cô gái làng
Thái-Mỹ
Người về từ Đại Dương
Văn
tế tưởng niệm 74 chiến sĩ hy sinh bảo vệ Hoàng Sa
Hoàng Sa qua những nhân chứng
Cảm
nghĩ của người đằng sau cuộc chiến
Đất người
Chẳng qua
Ly rượu mừng
HQ 16 và trận hải chiến Hoàng Sa
40 năm hải
chiến Hoàng Sa
Yểm trợ
trận chiến Hoàng Sa
Kư ức
cuộc chiến Hoàng Sa 1974
Những
ngày tháng tù đầy không thể quên
Những giọt nước
mắt ...
Đồng Minh can
trường
Chạy đâu cho thoát
Bonjour Việt Nam –
người đi, người ở, người về…
Tuổi trẻ chúng tôi
Vượt ngục
Thần Năm Chén
Hải
Quân VNCH được Hoa Kỳ trao tặng huy chương
Những ngày hè
không thể quên
Kiếp nào yêu nhau
Đất trích !
Hoàng hôn bừng sáng
Trăng tan trên
sông núi
Chuyện thật tôi biết
về Tướng Trương Quang Ân
50 năm nhớ về Tổng
Thống Ngô Đ́nh Diệm
Mẹ tôi và lá cờ
vàng ba sọc đỏ
Boston - Khi
trời mới sang Thu
Bác Hạnh
Cuộc trùng phùng
hy hữu...
Người lính vẫn c̣n
đây
Lực-Lượng Đặc-Nhiệm Duyên-Pḥng
213
Hồi kư của một SQ Thủ
Đức
Người vợ
lính Ở Thủ Đức
Con tôi đi nhận xác
chồng!
Tôi viết cho anh "Ngục
Sĩ Nguyễn Chí Thiện"
Lực-Lượng Đặc-Nhiệm
Duyên-Pḥng 213
Quân trường hoài
niệm
Tuổi
già nên phiên phiến mọi chuyện ..
46
năm họp mặt
Quăng đời trên dốc
đổ
Một đời chiến sĩ dọc ngang
Ḍng sông êm đềm
Côn Minh
(Kunming)
trong tôi
Chọc mà thương
Tây Ninh -
Chút c̣n lại trong ḷng một người lính
Kỷ niệm Một
thời chiến đấu oai hùng
Coi các cháu hát "Thiếu nhi Hùng Sử Ca"
Trên chuyến
tàu Thống Nhất
Ngày Quân lực 19/6:
Viết về Người Lính Bất Hạnh VNCH
Không bỏ rơi đồng đội
Cô em vợ
Giải vây
đồi 46: Căn cứ ALPHA
Huyền
thoại về tượng Thương Tiếc
Bà mẹ điên
Nỗi đau
Phan Nhật Nam -
Dựa lưng nỗi nhớ
Khóc nhạc sĩ
Thông Đạt-Văn Giảng
Chuyến vượt
biển t́m tự do
Hạm trưởng đa t́nh
Chuyện một con tàu
30 tháng tư, coi dĩa nhạc Asia Golden 3
Cũng một đời người
Thương tiếc
những nữ Anh Thư tử chiến với giặc thù Cs
Ngày nầy, năm 1975…
Người mang thánh
giá
Hành tŕnh di tản
t́m tự do
Tổ Quốc Ghi Ơn
Vài nét anh hùng
của TSQ
Tại sao
Tướng Lê Quang Lưỡng dặn: 'Tôi chết đừng phủ cờ vàng?'
30 tháng 4! Tôi chưa một lần sinh nhật
T́nh vẫn trao em
Câu hỏi tháng Tư
Những món nợ phải
trả
Người hạ sĩ nhất
Đá nát vàng phai
Tháng Tư ở Sài G̣n
Người vợ Lính
Người t́m tự do
cuối cuộc chiến
Người lính TQLC bên
bờ Bến Hải
Trên chiến trường
xưa
Người thiếu phụ
trong mưa phùn
Tháng Tư viết về
ngừơi lính VNCH
Tháng 4 lại về
Người chỉ huy về
già
Tháng 4 đen
Những ngày cuối
tháng Tư
Thắp nén hương ḷng
Chuyến hải
tŕnh định mệnh
Tháng Tư, Cả Một Đời
Người Trước...
Những tàn phá thoả thuê
Tưởng
nhớ cha tội - Đại Úy Trương Hồng Nhơn
Rằn Ri ơí! nhớ quá
Phan
Bôi Châu - Trường tôi ngày đó
Cho măi ngàn năm
Chim ơi! Vĩnh
biệt sao đành!
Đêm 30 có mỗi truyện
này
Ba tôi... người lính đổi màu
Những chuyến bay
định mệnh