Tôn Nữ Hoàng Hoa
Tôi hơi bở ngở khi nghe tiếng một người đàn bà hỏi có phải là chị
Hoa không trong một tiệm tạp hóa Việt Nam . Tôi cừơi chào lại bà ta
trong trạng thái ngại ngùng. Như đoán ra cái tuổi đang đi vào "con
đường đời sắp lăng" của tôi , bà ta nhỏ nhẹ giới thiệu : " Chị Hoa,
tui là vợ của anh Duy chị quên rồi hả ". Anh Duy tôi tự hỏi không
biết anh Duy nào nhưng vẫn làm như ta đây c̣n ngờ ngợ. Có ai ở vào
hoàn cảnh này th́ sẽ cảm thông cho tôi: tội vô cùng. Bà ta lại nhắc
nhở chị không nhớ anh Duy hả. Trời ! chị có nhớ anh lính đi trong
đêm để đem lá Cờ Vàng Về Dựng Lại Trên Quê Hương VN trong cái show
của chị năm nào đă diễn tại Orlando, Florida .
Tới đây th́ tôi nhớ ra anh Duy ngay. Trời ! tôi ôm lấy chị Duy nghẹn
ngào v́ h́nh như tóc chị đă trắng cả mái đầu. Tôi hỏi : “Anh Duy đâu
sao không đi với chị? “. Gịong chị Duy bỗng chùng xuống như tiếng
kèn đồng thê lương của một bài nhạc jazz vừa chấm dứt " Anh Duy mất
rồi chị ạ"
Năm 1994 tôi được hảng IBM Global tuyển chọn vào chức vụ Chuyên viên
điện toán tại Florida . Trong khoảng thời gian này chúng tôi có h́nh
thành một Tổ Chức Ủy Ban Quốc Gia Cựu Chiến Binh Sự Vụ trên mục tiêu
vinh danh Ngừơi Lính VNCH vừa mới đến Vùng Đất Tự Do sau bao nhiêu
năm bị tù đày khắc nghiệt với bọn Việt Cộng và đồng thời cũng vinh
danh Cựu Chiến Binh Hoa Kỳ đă chiến đấu tại VN
Trong buổi Vinh Danh Ngừơi Lính VNCH tại Orlando trong năm 1995
chúng tôi có tŕnh diễn một hoạt cảnh những Người Lính VNCH Về Dựng
Lại Cờ Vàng Trên Quê Hương VN.
Mở đầu tất cả đèn trong hội trường tắt lịm, và tiếng trực thăng ầm
ầm lên cao. Kỷ thuật này do ông Bud Kowalewsky, một cựu chiến binh
Hoa Kỳ ở Philadelphia bay đến Orlando phụ trách.
Tiếng trực thăng vang động khắp hội trường trong khi đó bóng dáng
của 5 anh Lính VNCH trong thế tiến lên đi trong bóng tối nhá nhem
của hội trường. Tôi nhớ đi đầu là anh Tuấn sau đó có anh Duy và ông
Dựt. Trên tư thế chen vai với bóng tối trong đêm để t́m lá cờ Vàng
hơn một lần bị bỏ lại quê hương khi cộng quân từ miền Bắc tràn vào.
Những anh Lính VNCH đă gan dạ t́m lại lá cờ Vàng để về dựng lại trên
quê hương VN. Anh Tuấn trong khi tung lá cờ lên cao, th́ đèn bật
sáng cả hội trường như chan ḥa gịng nứơc mắt trong xúc cảm của
người tham dự.
Trong buổi tổ chức này có Cố Tướng Homes Smith tham dự và khi Tướng
Homes Smith thấy lá Cờ Vàng tung lên cao tôi đă thấy mắt ông Tướng
cũng rưng rưng ngấn lệ.
Tướng Homes Smith là người chỉ huy cơ quan DAO compound(Defense
Attaché Office compound) và là người Mỹ cuối cùng ra khỏi Việt Nam .
Ông đă từng nói về sự sụp đổ của chính phủ Sàigon đă măi măi là một
giấc ngủ không yên của ông trong suốt cuộc đời c̣n lại. Tứơng Homes
D Smith là Cố Vấn của Ủy Ban Quốc Gia Cựu Chiến Binh Sự Vụ và ông đă
tận t́nh yễm trợ mọi sinh hoạt của chúng tôi từ Tổ Chức Cựu Chiến
Binh cho tới sinh hoạt của Cộng Đồng VN tại Hoa Kỳ.
Ông mất ngày 6 tháng 3 năm 2011tại San Antonio Texas, hưởng thọ 89
tuổi
Anh Duy cũng qua đời cùng năm với Tướng Homes Smith và đang an nghỉ
tại Nghĩa Trang Mission Hills tại Florida . Những người thân đă lần
lượt ra đi. Khoảng cách không gian và thời gian chỉ c̣n lại là ngọn
đồi thoai thoải dưới những chùm mây trắng lơ lững đuổi nhau về.
Tôi mời chị Duy vào tiệm Phở An Ḥa gần đó. Chị Duy nghẹn ngào kể
lại những ngày tháng cuối cùng của anh Duy . Anh vẫn ôm những khắc
khoải trong đêm về một quê hương mà anh đă từng đổ máu, đổ nước mắt
khóc đồng đội ra đi vào ḷng đất trên sự lừa bịp dối trá của cả bạn
lẫn thù.
Chị Duy bảo rằng anh thường nói nếu ngừơi Lính VNCH hiểu được họ bị
đồng minh bỏ rơi , bị những tên gian manh chính trị bức tử hào khí
của anh em quân Đội VNCH th́ họ đă không chấp nhận lịnh buông súng
và nhất quyết tử sinh với bọn cộng quân Bắc Việt.
Mười ba năm tù trong chốn đèo heo hút gió anh vẫn ngậm cừơi trước sự
độc ác dă man của bọn quỹ VC đội lốt ngừơi
Khi anh đến định cư tại Florida anh vẫn mang trong tâm hồn nỗi khắc
khoải của người Lính VNCH. Cuộc chiến sang trang nhưng hào khí của
một quân nhân VNCH vẫn bừng bừng trong anh .
Anh tham gia những buổi duyệt binh cùng anh em cựu chiến binh Hoa Kỳ
tại Co coa Beach . Tay anh vẫn rắn chắc mang lá Quốc Kỳ VNCH đi giữa
các chiến binh Hoa Kỳ. Anh ít nói , ít khi tham dự vào những chuyện
tranh chấp ruồi bu. Nhưng khi anh lên tiếng, tiếng nói của anh rất
có trọng lượng. Tuy không c̣n là của năm tháng trên chiến trận đạn
bom nhưng hào khí hiên ngang của anh trên vầng trán cao và thẳng đă
làm ngừơi ta có sự kính nể.
Chị Duy trong lời tâm sự về những ngày tháng sau cùng của anh Duy
như rưng rưng miềm uất nghẹn. 18 năm chung sống sau ngày anh trở về
từ ngục tù cộng sản. Bây giờ chị không c̣n chi nữa hết ngoài tiếng
nói vang vọng yêu thương của chồng trên từng ư nghĩ. Không c̣n không
có nghĩa là mất. Sự biến chuyển ngoại giới không quan trọng bằng
chuyển biến tâm cảm của ḿnh. Từ thủa nào chị hiểu ra niềm đau hào
hùng và bi tráng của chồng .
Chị không c̣n ư niệm không c̣n ấy nữa để buông xuôi sầu thảm. Bởi
chị vẫn c̣n đây trên cái nguyên vẹn của hữu thể đầy lưu niệm về cái
không c̣n nữa kia. V́ thế, trên cơi đời c̣n lại, trên bước chuyển
tiếp sau cùng của kiếp người chị, chị tiếp tục hoàn tất nguyện vọng
của chồng. Tiếp tục dạy cho con chị hiểu v́ sao chúng ta có mặt nơi
quê người, nói cho con nghe về những thảm họa đang tiếp tục xảy ra
cho đồng bào VN tại nơi quê nhà do csVN gây ra.
Chị không muốn v́ sự ra đi vĩnh viễn của chồng mà chán bỏ sự sống
c̣n lại. Chị phải thay chồng chuyễn đạt đến con, cái thanh danh của
Ngừơi Lính VNCH từ bản thể của từng định mệnh trong cuộc chiến xâm
lăng của giặc Cộng miền Bắc tràn vào.
Người Lính VNCH đi vào cuộc chiến đấu trong cuộc chiến VN do VC gây
ra, không nhân danh một chủ nghĩa nào mà họ chỉ chiến đấu v́ bảo vệ
dân tộc VN không sa vào hiễm họa cs. Họ bước ra từ ḷng dân tộc và
chiến đấu v́ dân tộc. Họ không v́ một điều kiện nào mà phải đầu
hàng, họ bị bắt buột buông súng. V́ thế, cho dù mang kiếp lưu vong
họ không thể mang cái định danh đó mà xóa bỏ hết sự hiện hữu của
cuộc đời, tên tuổi và tư thế cùng những hệ lụy oai hùng chống chủ
nghĩa cs xâm lăng. Có lẽ nào v́ sự xảo trá lừa bịp của cả bạn lẫn
thù mà họ phải đổ vở cả một trang sử đấu tranh có hàng triệu hơi thở
đă tan trong ḷng đất Việt để nhập ḿnh vào hồn thiêng sông núi
thiên thu.
Những Ngừơi Lính VNCH vẫn c̣n đây. Bao nhiêu phẫn hận của họ đă qua
rồi. Bao nhiêu mất mát cũng tan trôi nhưng tiếng gọi Ngừơi Lính VNCH
vẫn c̣n đó và cho dù những ngừơi Lính năm xưa đang đi vào tuổi đời
bóng xế nhưng họ không bao giờ chết trên ḍng lịch sử VN.
Tôi giă từ chị Duy và hứa sẽ đến thăm chị thường xuyên. Tôi nghĩ đến
mộ phần của anh Duy dưới mái trời của xứ lạ. Nhưng ở đây mộ phần của
anh sẽ không bị bọn cs lưu manh đang dă man xóa bỏ. Cho dù ai nghĩ
ǵ th́ hành động Xóa Bỏ Nghĩa Trang Quân Đội Biên Ḥa là một hành
động sợ hăi của bọn ngừơi bá đạo. Bởi sự chiến đấu oai hùng của Quân
Lực VNCH đă được thế giới công nhận là một cuộc chiến đấu của chính
nghĩa với hàng triệu hùng binh can trừơng đăm lược. Những địa danh
Khe Sanh, Hạ Lào, An Lộc, Cổ Thành, Đồng Hà Người Lính VNCH đă hơn
nhiều lần làm bạt vía quân thù
Bởi v́, Quân Lực VNCH đă chiến đấu có chính nghĩa tức là bọn VC và
Bộ Đội Nhân Dân của chúng toàn là phường bá đạo. Do đó chúng phải
xóa bỏ nghĩa trang Quân Đội Biên Ḥa và đó cũng chính là âm mưu của
bọn VC muốn xóa bỏ trang sử oai hùng của Ngừơi Lính VNCH trên ḍng
lịch sử Việt Nam.
Tôi thường nghe nhiều anh Lính VNCH ôm hoài trăn trở trong đêm như
bọt biển lao xao dưới ṿm trời mênh mông biển cả. Họ thường hỏi họ
đi t́m ǵ trên chuyến đổi đời hôm nay trên một trạm nghĩ của một
cuộc hành tŕnh cuối. Phần đông họ mang tâm trạng buông xuôi bởi
những tốc độ măi mê hào hùng đầu đời đă theo cuộc hành tŕnh hiện
tại này như đang tuột thẳng xuống đáy vực tương lai.
Tôi không dám phê b́nh trên những lời tâm sự đó nhưng tôi chắc chắn
rằng sự hiện diện của Ngừơi Lính VNCH tại khắp nơi trên dặm dài của
thế giới sẽ măi măi làm trang sử của Quân Lực VNCH đời đời sống dậy
và Người Lính VNCH sẽ không bao giờ chết trên ḍng lịch sử Việt Nam.
Tôn Nữ Hoàng Hoa
Tháng Tư 01 năm 2013
C̣n nợ Thanh An
Mùa Đông năm ấy
Kể chuyện chúng
ḿnh
Hai h́nh ảnh -
một cuộc đời
No Easy Day - Ngày Vất Vả
Những ngày hè
không thể quên !
Họp mặt
Những cái
tên không thể quên !
40 năm Bất Khuất
Hành tŕnh
của 5 ngày t́m về một thời tuổi
trẻ
Kỷ niệm Quân trường:
Đi Phép - Về Phép
Thuyền đời
Cuộc
sống của người lính chiến ĐPQ & NQ
Highway of Heroes
Nắng ấm quê hương
Truyện dài Bất Khuất
Thuyền đời ơi !
Những thằng
chúng tôi
Bài thơ trên
đồi Bác sĩ Tín
Viên đạn vang rền
Chuyện t́nh trái
ngang
Khối diễn hành
Băi tập
Lễ măn khóa
Một Đời Bất Khuất
Kỷ niệm Quân Trường - Về phép
Kỷ niệm Quân Trường - Cúp phép
Hồi
tưởng chiến trường 1062 Thượng Đức
Dọc đường gió bụi
T́nh Bất Khuất
Ngày xưa thân ái
Tôi đi lính
Bất Khuất
Quan Âm Tây
Du Hí truyện
Làm trong
sáng tiềng Việt
Hạ cờ tây
Thù dai
Kỷ niệm khó quên
Trận cuối
trong đời lính của tôi
Khúc hát Quân Hành
Một nỗi đau
Thủ Đức - Tuần huấn
nhục
Tâm thư của Cố Thiếu Úy
Trần Văn Quí
Trận Ô-Căm
Một lần vĩnh biệt
Một lần đi
Chuyến đi cuối năm
Nhớ về mái trường xưa
Phạm Xuân Tịnh - Một cuộc đời
Những ngày tháng
không quên
Tự do ơi, tự do!
V́ hai chữ Tự Do
Ngh́n trùng cách biệt
Thầy Chín
Để nhớ để quên
Xuân và người
lính Việt Nam Cộng Ḥa trong nhạc Việt
Xuân về trên
đầu súng
Đêm xa người
Câu chuyện của
người tù “Cải tạo” về từ Yên Bái
Tết trong ngục tù cộng
sản
Tâm t́nh này
cho anh
Quân
trường và chiến trường
Một giao
thừa trong đời
Xin
một ngày, giấc mơ trở thành hiện thực!
Tiếc thương
Đã bốn mươi
năm con thầm đợi ba!
Ăn Tết trên
thuyền
Cô gái làng
Thái-Mỹ
Người về từ Đại Dương
Văn
tế tưởng niệm 74 chiến sĩ hy sinh bảo vệ Hoàng Sa
Hoàng Sa qua những nhân chứng
Cảm
nghĩ của người đằng sau cuộc chiến
Đất người
Chẳng qua
Ly rượu mừng
HQ 16 và trận hải chiến Hoàng Sa
40 năm hải
chiến Hoàng Sa
Yểm trợ
trận chiến Hoàng Sa
Kư ức
cuộc chiến Hoàng Sa 1974
Những
ngày tháng tù đầy không thể quên
Những giọt nước
mắt ...
Đồng Minh can
trường
Chạy đâu cho thoát
Bonjour Việt Nam –
người đi, người ở, người về…
Tuổi trẻ chúng tôi
Vượt ngục
Thần Năm Chén
Hải
Quân VNCH được Hoa Kỳ trao tặng huy chương
Những ngày hè
không thể quên
Kiếp nào yêu nhau
Đất trích !
Hoàng hôn bừng sáng
Trăng tan trên
sông núi
Chuyện thật tôi biết
về Tướng Trương Quang Ân
50 năm nhớ về Tổng
Thống Ngô Đ́nh Diệm
Mẹ tôi và lá cờ
vàng ba sọc đỏ
Boston - Khi
trời mới sang Thu
Bác Hạnh
Cuộc trùng phùng
hy hữu...
Người lính vẫn c̣n
đây
Lực-Lượng Đặc-Nhiệm Duyên-Pḥng
213
Hồi kư của một SQ Thủ
Đức
Người vợ
lính Ở Thủ Đức
Con tôi đi nhận xác
chồng!
Tôi viết cho anh "Ngục
Sĩ Nguyễn Chí Thiện"
Lực-Lượng Đặc-Nhiệm
Duyên-Pḥng 213
Quân trường hoài
niệm
Tuổi
già nên phiên phiến mọi chuyện ..
46
năm họp mặt
Quăng đời trên dốc
đổ
Một đời chiến sĩ dọc ngang
Ḍng sông êm đềm
Côn Minh
(Kunming)
trong tôi
Chọc mà thương
Tây Ninh -
Chút c̣n lại trong ḷng một người lính
Kỷ niệm Một
thời chiến đấu oai hùng
Coi các cháu hát "Thiếu nhi Hùng Sử Ca"
Trên chuyến
tàu Thống Nhất
Ngày Quân lực 19/6:
Viết về Người Lính Bất Hạnh VNCH
Không bỏ rơi đồng đội
Cô em vợ
Giải vây
đồi 46: Căn cứ ALPHA
Huyền
thoại về tượng Thương Tiếc
Bà mẹ điên
Nỗi đau
Phan Nhật Nam -
Dựa lưng nỗi nhớ
Khóc nhạc sĩ
Thông Đạt-Văn Giảng
Chuyến vượt
biển t́m tự do
Hạm trưởng đa t́nh
Chuyện một con tàu
30 tháng tư, coi dĩa nhạc Asia Golden 3
Cũng một đời người
Thương tiếc
những nữ Anh Thư tử chiến với giặc thù Cs
Ngày nầy, năm 1975…
Người mang thánh
giá
Hành tŕnh di tản
t́m tự do
Tổ Quốc Ghi Ơn
Vài nét anh hùng
của TSQ
Tại sao
Tướng Lê Quang Lưỡng dặn: 'Tôi chết đừng phủ cờ vàng?'
30 tháng 4! Tôi chưa một lần sinh nhật
T́nh vẫn trao em
Câu hỏi tháng Tư
Những món nợ phải
trả
Người hạ sĩ nhất
Đá nát vàng phai
Tháng Tư ở Sài G̣n
Người vợ Lính
Người t́m tự do
cuối cuộc chiến
Người lính TQLC bên
bờ Bến Hải
Trên chiến trường
xưa
Người thiếu phụ
trong mưa phùn
Tháng Tư viết về
ngừơi lính VNCH
Tháng 4 lại về
Người chỉ huy về
già
Tháng 4 đen
Những ngày cuối
tháng Tư
Thắp nén hương ḷng
Chuyến hải
tŕnh định mệnh
Tháng Tư, Cả Một Đời
Người Trước...
Những tàn phá thoả thuê
Tưởng
nhớ cha tội - Đại Úy Trương Hồng Nhơn
Rằn Ri ơí! nhớ quá
Phan
Bôi Châu - Trường tôi ngày đó
Cho măi ngàn năm
Chim ơi! Vĩnh
biệt sao đành!
Đêm 30 có mỗi truyện
này
Ba tôi... người lính đổi màu
Những chuyến bay
định mệnh