Màu áo cũ -
Video
Mang theo quê hương
-
Video
Trong
âm thầm c̣n nhớ ai! -
Audio
Sài G̣n là đây sao em!
- Audio
Chuyện trăm năm -
Trên quê hương
-
Audio
Chuyện
trăm năm - Một ngày -
Audio
Trăm đắng ngh́n cay -
Audio
Chiếc áo Bà Ba -
Audio
Giữa đồng xưa -
Audio
Áo trắng -
Audio
Gửi nơi cuối trời -
Audio
C̣n nhớ mùa xuân -
Audio
Từ một chuyến đ̣ -
Audio
Dêm thánh vô cùng
-
Audio
Khi mùa đông về -
Audio
Noel năm nào -
Audio
Khúc quân hành -
Audio
Cho ngàn sau -
Audio
Ngh́n trùng xa cách
-
Audio
Rồi
lá thay màu -
Audio
Con chim
biển 3 - T́m về tổ ấm -
Audio
Con
chim biển 2 - Trên biển khơi -
Audio
Con chim biển 1 - Tung cánh chim
-
Audio
Đốt sách ! -
Audio
Đi học
Sài G̣n
-
Audio
Thầy Chín - Audio
Đi buôn - Audio
Khi tôi về -
Audio
Làng tôi -
Audio
Sao em không đến
-
Audio
Anh đi! -
Audio
Vỉa hè đồng khởi
-
Audio
Ngày đại tang
Chuyện mất chuyện c̣n
Con chim Hoàng Yến
-
Audio
Nhớ cả trời Việt Nam
C̣n thương quê hương
tôi
Tôi muốn mời em về
Chuyện Tết
C̣n nhớ không em?
Trên đồi Tăng Nhơn Phú
-
Audio
Remember!
Cánh chim non -
Audio
Đốt sách
Buổi tựu trường
Đêm trắng
Nước mắt trong cơn mưa
Trăm đắng ngh́n cay
Con đường
tôi về
Hăy c̣n đó
niềm tin
Chiều ra biển
Những đứa con đẽ muộn
Một thời kỷ niệm
Băi tập
Bước chân Việt Nam
Người lính già
Để nhớ
Đi buôn
Ngày anh đi
Kỷ niệm xưa
Rồi tết lại đến
Bài thánh ca buồn
Tears of pride
We remember
Vui - Buồn … Ngày
hội ngộ 44 năm khoá 8B+C/72
Mùa hè đỏ lửa
Dư âm ngày hội ngộ
44 năm tại California
Có chuyến bay
Lời ca
Quỳnh Hương diển tích
Để nhớ để
quên
Cờ ḿnh!
Khắc chữ Tự Do
Mai cai hạ
Củ khoai ḿ
Khinh Binh 344
Tết
Những giai điệu trữ t́nh, mượt mà của ca khúc Áo Lụa Hà Đông của
nhạc sĩ Ngô Thụy Miên, phổ từ thơ Nguyên Sa, đă làm lay động tâm hồn
của người yêu nhạc trong nửa thế kỷ qua. Nhân dịp tṛn 50 năm ra đời
tuyệt phẩm trữ t́nh này, xin giới thiệu đôi điều về sự ra đời của
bài thơ và bài hát.
Ngày nay, chắc ai cũng biết về quê lụa Hà Đông, đó là làng nghề dệt
lụa tơ tằm đẹp nổi tiếng có từ ngàn năm trước. Lụa Hà Đông cũng từng
được chọn để may trang phục cho triều đ́nh.
Năm 1938, xứ Bắc Kỳ đă tổ chức cuộc thi người đẹp (giống như thi Hoa
Hậu bây giờ) với những điều lạ: không phải diễn ra ở Hà Nội mà ở
tỉnh Hà Đông; các cô gái bất cứ lứa tuổi nào, kể cả đă có chồng,
ngành nghề ǵ cũng đều được tham gia (kể cả vũ nữ). Điều kiện duy
nhất là phải mặc áo lụa của xứ Hà Đông.
Người đăng quang trong cuộc thi đó là người đẹp Lư Lệ Hà, xuất thân
từ một nông dân nghèo tỉnh Thái B́nh. Do cuộc sống mưu sinh, cô phải
lên Hà Nội làm nghề vũ nữ và là hoa khôi một thời ở vũ trường Liszt
tại Hà Nội. Vào giai đoạn 1936 – 1938, khu phố Khâm Thiên Hà Nội có
6 vũ trường và ở đường Bà Triệu có vũ trường Liszt nổi tiếng nhất.
Lư Lệ Hà trở thành một trong hai vũ nữ nổi tiếng bậc nhất đất Hà
Thành khi đó.
Cuộc thi người đẹp diễn ra rầm rộ nên Lư Lệ Hà sau khi đoạt giải lại
càng trở nên nổi tiếng hơn. Đồng thời, cuộc thi cũng trở thành nguồn
cảm hứng để gần 20 năm sau đó, nhà thơ Nguyên Sa sáng tác bài thơ và
được người nhạc sĩ trẻ tài hoa Ngô Thụy Miên phổ thơ thành nhạc “Áo
Lụa Hà Đông”.
Lư Lệ Hà có một nhan sắc được mô tả là rất quyến rũ và nóng bỏng với
hàm răng đẹp như ngọc. Sau khi đạt được ngôi Hoa khôi, cô trở lên
nổi tiếng và là niềm mơ ước của biết bao công tử nhà giàu thời bấy
giờ. Tuy nhiên, Lư Lệ Hà đă trở thành người t́nh của nhà vua Bảo
Đại.
Về việc Lư Lệ Hà trở thành t́nh nhân của vua Bảo Đại có nhiều giai
thoại khác nhau. Có giai thoại kể rằng, lúc ở vũ trường Liszt, Lư Lệ
Hà thường nhảy với một người thanh niên tên là Hạnh. Hạnh là thợ may
có tiếng ở số 10 phố Hàng Bông, mê nhảy đến mức 30 tuổi vẫn không
lấy vợ.
Trong số bạn bè của Hạnh có ông Nguyễn Bắc (người sau này trở thành
Giám đốc Sở Văn hóa Hà Nội từ 1954 -1979) – người hoạt động bí mật ở
Hà Nội và cũng là người chắp nối liên lạc giữa các trí thức với
chiến khu, kể lại rằng có một lần khi Hạnh đang nhảy với Hà th́ có
hai mật thám đến, ghé vào tai Hạnh bảo: “Tiên sư mày, muốn yên thân
th́ dừng ngay để bọn tao đưa cô lên hầu cụ (Bảo Đại)”.
Song cũng có câu chuyện khác nói rằng vũ nữ Lư Lệ Hà đă chủ động
quyến rũ ông hoàng Bảo Đại vào những năm 1940. Chuyện là tin đồn về
sắc đẹp của cô gái Lư Lệ Hà đă đến tai người anh em họ của nhà vua
là Vĩnh Cẩn.
Vĩnh Cẩn đă đưa Lư Lệ Hà đến gặp Bảo Đại tại nơi ở tại Sài G̣n khi
ông về đây để chữa chân găy hai năm trước trong một cuộc đi săn ở Đà
Lạt.
Khi vào đến Sài G̣n, Lư Lệ Hà vẫn tiếp tục đi nhảy đầm ở các vũ
trường Sài G̣n và khiến rất nhiều chàng trai si mê. Cũng theo một
báo cáo mật của Sở mật thám Pháp, vào thời điểm này, Lư Lệ Hà đă có
chồng. Nhưng đó không phải là sự trở ngại để cô vũ nữ mê nhảy đầm
này từ bỏ thú vui, niềm đam mê của ḿnh.
Nhan sắc tuyệt trần với răng trắng như ngọc của Lư Lệ Hà đă khiến
cho Bảo Đại say mê. Không những vậy, với kinh nghiệm t́nh trường dày
dạn, Lệ Hà liên tục có các chiêu tấn công độc đáo khiến ông hoàng
Bảo Đại luôn luôn bị động, lúng túng và gục ngă vô điều kiện.
Sau khi chính thức là người t́nh của Bảo Đại, vũ nữ Lệ Hà và ông
hoàng lúc nào cũng đi cùng với nhau. Trong suốt thời gian Bảo Đại ở
Hà Nội (khi ông làm cố vấn tối cao của chính phủ CMLT VNDCCH), Lư Lệ
Hà và đức vua gần như không rời khỏi nhau một ngày nào. Đi đâu, hai
người cũng có nhau.
Sách “Bảo Đại hay những ngày cuối cùng của Vương quốc An Nam” có ghi
lại rằng: Bảo Đại quan hệ công khai với Lư Lệ Hà, đêm đêm đi dạo, ăn
nhậu, lui tới các nơi ăn chơi, tiệm nhảy bất chấp dị nghị của mọi
người xung quanh đang sống khắc khổ đạm bạc. Mối t́nh của Bảo Đại và
Lư Lệ Hà đă khiến cho Nam Phương hoàng hậu cũng như thứ phi Mộng
Điệp vô cùng buồn ḷng. Sau năm 1946, Lư Lệ Hà cùng Cựu Vương Bảo
Đại sống lưu vong tại Hongkong.
Ở đây, người vũ nữ dốc hết tiền tiết kiệm để Bảo Đại có thể chi tiêu
một cách thoải mái. Thế mới biết rằng, trong ḷng Lư Lệ Hà, mối t́nh
với Bảo Đại không chỉ là cơn gió thoảng mà cũng thực sự sâu nặng.
Tuy nhiên, cuối cùng cuộc t́nh giữa Lư Lệ Hà và Bảo Đại cũng kết
thúc v́ Bảo Đại vốn là một người đàn ông đẹp trai, thông minh nhưng
cũng vô cùng đa t́nh. Ông hoàng Bảo Đại đă tự động rời bỏ cô vũ nữ
xinh đẹp để tiếp tục đeo đuổi những mối t́nh khác.
Theo một số tài liệu, Lư Lệ Hà đă sang Pháp, kết hôn với một người
bản địa và sống tại một làng ngoại thành Paris. Lư Lệ Hà cũng không
gặp lại đức vua Bảo Đại lần nào nữ từ khi sống ở đất Pháp.
Lư Lệ Hà từ một cô gái thuần nông trở thành một vũ nữ nức tiếng, sau
đó đạt giải Hoa khôi rồi lại trở thành người t́nh của 1 đức vua nổi
tiếng đa t́nh, những câu chuyện đó đă trở thành nhiều huyền thoại
lưu truyền trong dân chúng. Đến hơn hai mươi năm sau, người đẹp Lư
Lệ Hà cùng sự tích áo lụa của xứ Hà Đông vẫn trở thành một nguồn cảm
hứng để thi sĩ Nguyên Sa đưa vào bài thơ Áo Lụa Hà Đông.
Dĩ nhiên là bài thơ này không phải viết về người đẹp Lư Lệ Hà, mà
Nguyên Sa viết tặng một người t́nh học tṛ nào đó của ông:
gặp một bữa, anh đă mừng một bữa
gặp hai hôm thành nhị hỷ của tâm hồn
thơ học tṛ anh chất lại thành non
và đôi mắt ngất ngây thành chất rượu
Tuy nhiên, cũng từ màu áo lụa Hà Đông nổi tiếng của năm xưa, thi sĩ
Nguyên Sa đưa vào thơ, rồi được nhạc sĩ Ngô Thụy Miên chắp đôi cánh
để biến nó trở thành những giai điệu t́nh ca bất hủ, sống măi cùng
năm tháng. Thơ và nhạc đă cùng ḥa quyện, thăng hoa để làm đắm say
bao thế hệ yêu nghệ thuật. Lúc đó Ngô Thụy Miên mới có 21 tuổi, c̣n
Nguyên Sa đă 37 tuổi.
Nói về cái duyên của sự gặp gỡ này, Ngô Thụy Miên đă chia sẻ với báo
chí là giữa ông và thi sĩ Nguyên Sa không có liên hệ ǵ ngoài sự cảm
thông của hai con người cùng yêu nghệ thuật. Ông đến với thơ Nguyên
Sa không từ một chọn lựa, mà v́ ông đă nh́n thấy ḿnh trong thơ
Nguyên Sa, đă nghe những rung động thầm kín nhất của tuổi trẻ qua
những lời thơ ngọt ngào, t́nh tứ, tươi mát.
Bởi thế, khi gieo nhạc bài thơ này, Ngô Thụy Miên đă biến nó trở
thành một giai điệu bất hủ, sống măi cùng thời gian.
Nắng Sài G̣n anh đi mà chợt mát
Bởi v́ em mặc áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn
Mà mùa Thu dài lắm ở chung quanh
Linh hồn anh vội vă vẽ chân dung
Bày vội vă vào trong hồn mở cửa
Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết
Trời chợt mưa, chợt nắng chẳng ǵ đâu
Nhưng sao đi mà không bảo ǵ nhau
Để anh gọi tiếng thơ buồn vọng lại
Em ở đâu, hỡi mùa Thu tóc ngắn?
Giữ hộ anh màu áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Anh vẫn yêu màu áo ấy em ơi
Bài thơ, bài hát này cũng góp công lớn để nhiều người biết về làng
lụa xứ Hà Đông. Nhắc đến Hà Đông, ai cũng nghĩ đến lụa đầu tiên.
(Ngoài ra người ta c̣n nghĩ đến câu “Sư tử Hà Đông”, tuy nhiên sư tử
Hà Đông đó là một sự tích bên Tàu thời Tống, chứ không phải Hà Đông
ở Hà Nội ngày nay).
2021
2020
2018-2019
2017
2016
2015
2014
2013
2012
Hồi ức -
Một thời chinh chiến
No Easy Day - Ngày Vất Vả
Trả lời vài câu hỏi về cuộc bại trận của QLVNCH
Cậu bé chăn trâu trở thành đại điền chủ giàu
nhất
Lạc giữa
mùa xuân
Cố
Thiếu Tướng Trương Quang Ân
Thủ
Đức vang tiếng gọi
Vũ Hoàng
Chương
Giai nhân tự cổ…
Mẹ chồng,
nàng dâu
Lính thư sinh
Thư gởi Ba
F1, F2, F3..!?
Cao nhân
Lính Rùa...!?
Bước đường tị nạn tại Mỹ vào năm 1975
Bảy
tháng giữa xác người
Một thời oan trái
Cuối đời của Nam Phương Hoàng hậu tại Pháp
Người muôn
năm cũ
Đưa vợ đi đẻ
Câu chuyện của nữ HQ Đại Tá Quân Y Mỹ gốc
Việt
Úc trang bị tàu ngầm hạt nhân Mỹ
Sống "bụi"
Đêm kinh
hoàng
Bài thơ phá giặc xâm lăng nhà Tống
Sự
tích bài thơ "Trèo lên cây bưởi hái hoa"
Thằng gà chết
Năm Gà Mổ
Tay muốn chạm tay
Pleiku, thơ và thi
nhân
Tính trước
Trận Pleime năm 1974
Không quên người chiền sĩ QLVNCH
Áo học tṛ và áo trận
Lê Bá Định, vị NT Không Quân khả kính
Động
cơ T53-L-13 của trực thăng UH-1
Câu
chuyện ‘Áo Lụa Hà Đông’
Một thời
vang bóng
Khép một vầng trăng
Sứ mệnh văn
hóa
Một cơn ác mộng
T́nh yêu giữa tôi và nàng tiên
Người tù
đi gánh củi
Chuyến vượt biên của tôi
BV B́nh Dân những ngày khói lửa tháng 4-1975
Tưởng chừng đă quên
30 tháng 4
năm 1975 chị ở đâu?
Hào kiệt
phương Nam - HQ Tr/Ta Ha Ngoc Lương
Hai người lính Dù
Tưởng niệm tháng tư đen lần thứ 46!
Một cơn ác mộng
T́nh yêu giữa tôi và nàng tiên
Hồi kư "Dang
Dở"
Sự trả thù đê hèn và dă man của VC
Về Thăm quê cũ
Buổi điểm danh cuối cùng
Mai vẫn nở
trên điêu tàn của Huế
Thằng "Nước Mắm"
Những
mảng màu khô
Chữ nghĩa
bây giờ
Xuất xứ những bài nhạc Việt vang bóng...
Thiên lư tương ngộ
Một cái Tết khó quên
Tản mạn về “Trâu” qua Ca Dao VN
Thăm lại đồi Charlie: Nghe người đi, linh
hồn ở lại
Đêm xuân nào tôi đến thăm anh
Sóng bạc đầu
Viết về Trâu
Phi vụ tàu phép
Tâm t́nh của một người trẻ...
Trong cơn lốc đời
Mỹ nhân và danh tướng
Như
một gịng sông
Môt chuyến đi Hawaii
Chuyện t́nh đẫm lệ thời chinh chiến
Ba bỏ mẹ con đi rồi