Passage to Freedom
Thuyền Đời - Đêm vẫn đen Audio
Đất nước tôi!
Còn nhớ mùa xuân
Tết
Thuyền Đời - Cuộc đời Audio
Thuyền Đời -
Con thuyền Audio
Thuyền Đời - Xuân quê hương Audio
Dòng sông quê hương - Dòng Cửu Long
Ngày oan trái! -
Audio
Đất nước tôi -
Audio
Khi người tù trở về
Tiếng trống Mê Linh -
Audio
Chuyện cuối năm -
Audio
Màu áo cũ -
Audio
Mang theo quê hương
-
Audio
Trong
âm thầm còn nhớ ai! -
Audio
Sài Gòn là đây sao em!
- Audio
Chuyện trăm năm -
Trên quê hương
-
Audio
Chuyện
trăm năm - Một ngày -
Audio
Trăm đắng nghìn cay -
Audio
Chiếc áo Bà Ba -
Audio
Giữa đồng xưa -
Audio
Áo trắng -
Audio
Gửi nơi cuối trời -
Audio
Còn nhớ mùa xuân -
Audio
Từ một chuyến đò -
Audio
Dêm thánh vô cùng
-
Audio
Khi mùa đông về -
Audio
Noel năm nào -
Audio
Khúc quân hành -
Audio
Cho ngàn sau -
Audio
Nghìn trùng xa cách
-
Audio
Rồi
lá thay màu -
Audio
Con chim
biển 3 - Tìm về tổ ấm -
Audio
Con
chim biển 2 - Trên biển khơi -
Audio
Con chim biển 1 - Tung cánh chim
-
Audio
Đốt sách ! -
Audio
Đi học
Sài Gòn
-
Audio
Thầy Chín - Audio
Đi buôn - Audio
Khi tôi về -
Audio
Làng tôi -
Audio
Sao em không đến
-
Audio
Anh đi! -
Audio
Vỉa hè đồng khởi
-
Audio
Ngày đại tang
Chuyện mất chuyện còn
Con chim Hoàng Yến
-
Audio
Nhớ cả trời Việt Nam
Còn thương quê hương
tôi
Tôi muốn mời em về
Chuyện Tết
Còn nhớ không em?
Trên đồi Tăng Nhơn Phú
-
Audio
Remember!
Cánh chim non -
Audio
Đốt sách
Buổi tựu trường
Đêm trắng
Nước mắt trong cơn mưa
Trăm đắng nghìn cay
Con đường
tôi về
Hãy còn đó
niềm tin
Chiều ra biển
Những đứa con đẽ muộn
Một thời kỷ niệm
Bãi tập
Bước chân Việt Nam
Người lính già
Để nhớ
Đi buôn
Ngày anh đi
Kỷ niệm xưa
Rồi tết lại đến
Bài thánh ca buồn
Tears of pride
We remember
Vui - Buồn … Ngày
hội ngộ 44 năm khoá 8B+C/72
Mùa hè đỏ lửa
Dư âm ngày hội ngộ
44 năm tại California
Có chuyến bay
Lời ca
Quỳnh Hương diển tích
Để nhớ để
quên
Cờ mình!
Khắc chữ Tự Do
Mai cai hạ
Củ khoai mì
Khinh Binh 344
Tết
Ông bà chúng ta có câu để đời: “Giận cá chém thớt”. Dùng để nói về
bản tánh của đời thường. Giận ai không biết lại lôi con ra hành tội.
Giận xã hội không biết đến bằng cấp tên tuổi nên hành cái bằng bằng
cách treo trong cầu tiêu. Hận người tình phụ tên D. nên nhà thơ
Nguyễn Tất Nhiên phải mượn thơ để trút hết nỗi lòng:
Em nhớ giữ tính tình con gái Bắc
Nhớ điêu ngoa nhưng giả bộ ngoan hiền
Nhớ dịu dàng nhưng thâm ý khoe khoang
Nhớ duyên dáng, ngây thơ mà xảo quyệt!
Rõ ràng giặn cá chém thớt đã chứng tỏ sự bất lực của mình, tìm cách
trả thù, nhưng thay vì đúng đối tượng lại tìm một đối tượng khác để
chém cho hả giận.
Trong hoàn cảnh này cái thớt quả là vô tội, đáng thương.
Nhưng đối với tôi, thì ngược lại. “Giận thớt đái cá”.
Con cá lóc ta câu
Con cá trê ta lưới
Nửa ký cho thái thú
Chút đỉnh cho anh em
Không kể vắt, đỉa đen
Nằm no nê hút máu
Ta vạch miệng con lóc
Ta vạch miệng con trê
Ta rỉ giọt tê tê
Đê mê ta híp mắt
Ta thả cần thả cước
Ta rẽ sậy rẽ lau
Cá ơi mi có đau
Sao ta nghe rên rĩ
Mắt mi như ngấn lệ
Đuôi mi cố vẫy vùng
Bắt mi ta vui mừng
Mà lòng ta lại xót
Cám ơn con cá lóc
Cám ơn con cá đồng
Để ta về nạp công
Thêm một ngày được thở
Muốn khắc thơ trên đá
Mà lại rét hầm sâu
Mà lại sợ chăn trâu
Làm quan toà xử án
Bạn biết không, thằng thi sĩ THT này hắn độc lắm. Mấy năm trong rừng
khổ sai, hắn tình nguyện vào tổ “cải thiện” tức là tổ câu cá. Cái tổ
chỉ có một mình hắn là một tổ viên độc nhất. Bởi ai cũng sợ vắt đỉa
rắn rít trong rừng tràm, và nhất là chất phèn khủng khiếp. Chiếc
quần bằng bao cát mặc hôm qua, hôm nay đã vàng ố, như thể sắp rụng
ra từng mảng vãi… Bởi ai cũng ngán cái chỉ tiêu nửa ký cá nạp cho
quản giáo mỗi ngày. Vậy mà hắn lại tình nguyện. Như mang cặp kính
nặng độ lại chọn binh chủng dữ dằn là thám kích ngày xưa. Bởi hắn
thích tự do.. Bởi không có ai kiểm soát hắn Hắn có thể hát tình ca,
ngâm thơ Nguyên Sa, hay Hồ Trường, hát nhạc Trịnh Công Sơn và tự do
như Alexis Zorba, trần truồng trong rừng tràm.
Và nhất là hắn có thể đạt được những giây phút vừa cực khoái vừa
được dịp hả hê trả thù. Hắn cạy miệng những con cá mập ú, có cả râu
như râu claymore, mình mẩy thì bóng lưởng dưới biển nước đen ngầu vì
bóng tối của rừng. Rồi cởi quần lôi chim ra mà nhắm mắt ri rỉ từng
giọt, để chúng phải nếm trước mùi nước đái khai ngấy của thằng tù
trước khi chúng được giao nạp cho những tay thái thú cai tù để
thưởng thức cá và nước đái làm gia vị !
Ta vạch miệng con lóc
Ta vạch miệng con trê
Ta rỉ giọt tê tê
Đê mê ta híp mắt
Hắn biết hắn chơi trò đê tiện chẳng quân tử chút nào. Đáng lẽ hắn
phải “khắc thơ trên võ tràm” mới được lưu danh thiên cổ, mới xứng
đáng với nhiệm vụ cao cả của nhà thơ nhưng hắn lại rét đám quan tòa
nhân dân chăn trâuvô học biết mốc gì thơ với văn. Nếu biết là biết
cách thọc tim, cắt cổ, xẻo thịt thề phanh thây uống máu quân thù.
Để tội cho đám cá lóc cá trê cá rô mề vàng như màu hoàng kim, béo
ngậy, phải thành nạn nhân tội nghiệp đáng thương, nếm urine "ngụy",
trước khi dâng lên các ngài...
Như vậy, cái câu “giận cá chém thớt” hay “giận thớt đái cá”, câu nào
đúng với lối trả thù của hắn trong trường hợp này?
oOo
Nhưng mà ai bảo nước tiểu dơ bẩn. Nó là vị thuốc kỳ diêu. Xin kê toa
thuốc đông y:
Nước tiểu
Tên tiếng Việt: Đồng tiện, Nhân niệu, Luân hồi tửu, Hoàn nguyên
thang
Tên khoa học: Urina Hominis
Công dụng: Có tác dụng chữa hàn nhiệt, đầu thống (đầu đau nhức), ấm
khí (ôn khí), ho lâu mất tiếng, chủ yếu dùng chữa các chứng sốt rét,
nhức đầu, cầm máu, bổ âm, giáng hỏa.
TRẦN HOÀI THƯ
2021
2020
2018-2019
2017
2016
2015
2014
2013
2012
Hồi ức -
Một thời chinh chiến
No Easy Day - Ngày Vất Vả
Dòng sông, dòng đời
Một
thành phố mất tên
30 Tháng Tư, lời xin lỗi muộn màng
Tuẫn tiết
Những kẻ xa
quê
Hồi đó tụi mày ở
đâu?
Quên sao được ngày 30 tháng 4 – 1975
Giờ phút cuối cùng của đồi Tăng Nhơn Phú
Ca hát với ma
Gã bất cần
Những
thống khổ bi hùng
Những hình ảnh không in ra được
Thầy đồ
Truyện về lính - Tự truyện của một phi công
40 năm tìm
bạn
Một mối đau chung, nhiều lối nhìn khác biệt!
Trường Sa tháng 4 năm 1975
Ngày Quân Đoàn I “tan hàng”
Thảm họa di tản từ Miền Trung Tháng Ba 1975
Người
lính năm xưa
Tướng VNCH tù trên 17 năm
Hai lá thư
Tiểu sử Lữ Đoàn 1 Nhẩy Dù
Huynh đệ
chi binh
An Dương
Hình ảnh một buổi chiều
Mẹ! Hiền phụ của ông Bảo!
Nhà
già... chào mi!
Tôi
là người nước nào?
Giờ phút …hấp hối cuả 1 thành phố
Chuyện xưa đến nay vẫn đúng
Cuộc đời và sự nghiệp ca sĩ Quỳnh Giao
Trên đồi gió
Con nhà nghèo trở thành hàn lâm kỹ thuật Mỹ
Vị Tổng Thống giữ chức vụ lâu nhất Nước Mỹ
Đồi xưa, núi
cũ
Đoạn đường kỷ niệm thời thơ ấu
Người điệp viên giỏi nhất của VNCH & CIA
Cái nhìn mới về VNCH
Cơn ác mộng
Chặng
đường quê hương
Máu đào nước
lã
Những
quả ổi cuối mùa
Đời đi dạy tại Canada
Tiếng
Việt Sài Gòn cũ
Tác giả
'Dư âm' qua đời ở tuổi 95
Giận cá chém thớt hay
giận thớt chém cá ?
Chế Lan Viên
Gato!
Thắp nhang sao mà vẫn căm thù người chết
Để tang cho
sách
Đồi Charlie: Người đi, linh hồn ở lại
Mẹ Việt Nam
Trước thềm xuân hoà bình
Cái áo của thầy tôi
Hiệp định Paris 1973 - 2023 - 50 Năm nỗi đau...
Trầm Tử Thiện -
Người chép sử lư vong...
Mâu thuẫn quân
sự và chính trị Mỹ về cuộc chiến VN
Tử sĩ Hoàng Sa
Hương vị
ngày xuân
Nhớ lại cái tết năm xưa
Bài viết dành cho kẻ mở miệng là tiếng “Ba
que”
Mùa xuân
hạnh ngộ
Sài Gòn của
tôi
Viết về một người bạn vừa nằm xuống
Vĩnh
biệt nhạc sĩ Ngọc Chánh
Xuân
về, nhớ Quê Hương
Đời đi dạy
Hãy để Cha sống những ngày cuối cùng ...
Trạng Quỳnh và loại dân khí thấp kém
Khi vợ vắng
nhà
Kết quả bầu cử tiểu bang Victoria, Úc
Thạch Lam
Người chị cao cả Phạm Thị Thàng
Tâm sự
của một Việt kiều
Gánh
hoàng hoa
Chiếc huy hiệu hoa sen trên đại lộ kinh hoàng
Hồi
ức
về
người Cha
bị
tù
Tiếng Anh
dễ
ồm!
Nằm chơi
Chứng nhân một sự kiện lịch sử
Ngộ đạo đất
trời
Xứ khỉ khọn
Sài Gòn thoáng nhớ
Ông
già đạp xích lô
Chuộc lương
tâm
Đất nước lạ lùng
Những giọt mưa trên vùng đất khô cằn
Chân dung văn nghệ sĩ Việt...
Sài Gòn
của tôi sẽ trở lại…
Ông già
bán trứng
Melbourne: Kỷ niệm Chiến Thắng Long Tân
Câu
chuyện ngày xưa
Chiếc
Rolex ân nghĩa
Giở trang nhật ký, nhớ về bạn xưa
Nén hương
lòng
Đám Cưới …chi lạ
Bông lúa
cúi đầu
Kỷ niệm 60 năm Quân Đội Úc tham chiến VN
Ngày vui khó quên
Cộng sản là thế đấy!
Nhiễm Virus
Corona 2019
GS Nguyễn Ngọc Huy & Lm Cao Văn Luận tiết lộ...
Xao
lòng bởi một từ "Em"
Hiệp định Genève (20-7-1954)
Mơ ước
bình thường
Phi công Việt là anh hùng nước Pháp
Viết cho người sắp ra đi...
Đôi lời về Cung Tiến Nhạc Sĩ hay Kinh Tế Gia
?
Môt chuyến đi Hawaii
Vinh danh người vợ tù chính trị VNCH tại
Little Saigon
Cái miệng
Phá thai là giết
người
Cha tôi, người lính Việt Nam Cộng Hòa
Những người năm cũ
Ngày tự phụ
Màu mắt
hoàng hôn
Paris
có gì lạ không em?
Không quên người chiến sĩ QLVNCH
Tản mạn Huế
Nước mắt chiều xuân
Nước mắt giữa
Trùng Dương
Cuộc đời & sự nghiệp của nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông
Người tù kiệt xuất
Câu chuyện về một lá thư
Ra biển gọi
thầm
Nỗi
buồn ngày 30 tháng tư
Tháng Tư....
Bài ca
của người du tử
Lời sau cùng nói với tuổi trẻ
Quên sao được ngày 30 tháng 4 – 1975
Hai người lính Dù
Văn Học miền Nam tự do 1954-1975
Xe tăng Nga làm được gì ?
Giã từ vũ khí
Giờ phút cuối cùng
Văn Quang, người vừa khuất nẻo Sài Gòn...
Những
tấm chân tình
An Lộc & Ukraine chiến trường lịch sử
Hải quân Ukraine chiến đấu
Trông giòng sông Vị
Ngày xa Đà Nẵng
Chuyện của một cựu binh Mỹ gốc Việt
Ký
hiệu học và "lơ là lơ láo"
Vì sao chiếc áo cần có 5 cúc ?
Duyên phận và mệnh số
Thu, hát cho
người và giai thoại
Thương về Ukraine
Liên hội BĐQ Texas mừng xuân Nhâm Dần 2022
Đời lính
Vinh quang trên chiến hào
Sự thành công của người Việt tị nạn
Một chuyến công tác Cam Ranh
Lá đại kỳ An
Lộc
Chém chết một người là kẻ sát nhân
Chuyện xưa của tôi và bạn bè kbc 4100
Sứ mệnh văn
hóa
Thư số 124a gởi NLQĐNDVN
"Người vợ" là một vĩ nhân
Tết với TPB VNCH và mong ước tuổi xế chiều
Khó quên cái Tết năm nào
Xuân Sang- Xuân Sến
Năm Cọp nói chuyện… Bia
Đêm xuân trên vùng biển chết
Thương chùm Hoa Khế
Tôi đậu bằng … lái xe !
Về ca
khúc "gái xuân"
Thức tỉnh
Tử sĩ Hoàng Sa
Hồi ký trận hải chiến Hoàng Xa
Khi bài thơ Hoàng Sa vượt vĩ tuyến 17 vô Nam
26
truyện thật ngắn
Tuổi già
viễn xứ
Nguồn gốc của cách nói “nam tả nữ hữu”
Chiến
dịch Bình Tây
Trận hải chiến giữa HQ VNCH và HQ Trung Cộng
Truy lùng cục miền Nam trên lãnh thổ
Kampuchia
10 địa danh nổi tiếng trong âm nhạc miền Nam
Trả lời vài câu hỏi về cuộc bại trận của
QLVNCH
Cậu bé chăn trâu trở thành đại điền chủ giàu
nhất
Lạc giữa
mùa xuân
Một Thoáng “AT ... TEN”