Passage to Freedom
Thuyền Đời - Đêm vẫn đen Audio
Đất nước tôi!
C̣n nhớ mùa xuân
Tết
Thuyền Đời - Cuộc đời Audio
Thuyền Đời -
Con thuyền Audio
Thuyền Đời - Xuân quê hương Audio
Ḍng sông quê hương - Ḍng Cửu Long
Ngày oan trái! -
Audio
Đất nước tôi -
Audio
Khi người tù trở về
Tiếng trống Mê Linh -
Audio
Chuyện cuối năm -
Audio
Màu áo cũ -
Audio
Mang theo quê hương
-
Audio
Trong
âm thầm c̣n nhớ ai! -
Audio
Sài G̣n là đây sao em!
- Audio
Chuyện trăm năm -
Trên quê hương
-
Audio
Chuyện
trăm năm - Một ngày -
Audio
Trăm đắng ngh́n cay -
Audio
Chiếc áo Bà Ba -
Audio
Giữa đồng xưa -
Audio
Áo trắng -
Audio
Gửi nơi cuối trời -
Audio
C̣n nhớ mùa xuân -
Audio
Từ một chuyến đ̣ -
Audio
Dêm thánh vô cùng
-
Audio
Khi mùa đông về -
Audio
Noel năm nào -
Audio
Khúc quân hành -
Audio
Cho ngàn sau -
Audio
Ngh́n trùng xa cách
-
Audio
Rồi
lá thay màu -
Audio
Con chim
biển 3 - T́m về tổ ấm -
Audio
Con
chim biển 2 - Trên biển khơi -
Audio
Con chim biển 1 - Tung cánh chim
-
Audio
Đốt sách ! -
Audio
Đi học
Sài G̣n
-
Audio
Thầy Chín - Audio
Đi buôn - Audio
Khi tôi về -
Audio
Làng tôi -
Audio
Sao em không đến
-
Audio
Anh đi! -
Audio
Vỉa hè đồng khởi
-
Audio
Ngày đại tang
Chuyện mất chuyện c̣n
Con chim Hoàng Yến
-
Audio
Nhớ cả trời Việt Nam
C̣n thương quê hương
tôi
Tôi muốn mời em về
Chuyện Tết
C̣n nhớ không em?
Trên đồi Tăng Nhơn Phú
-
Audio
Remember!
Cánh chim non -
Audio
Đốt sách
Buổi tựu trường
Đêm trắng
Nước mắt trong cơn mưa
Trăm đắng ngh́n cay
Con đường
tôi về
Hăy c̣n đó
niềm tin
Chiều ra biển
Những đứa con đẽ muộn
Một thời kỷ niệm
Băi tập
Bước chân Việt Nam
Người lính già
Để nhớ
Đi buôn
Ngày anh đi
Kỷ niệm xưa
Rồi tết lại đến
Bài thánh ca buồn
Tears of pride
We remember
Vui - Buồn … Ngày
hội ngộ 44 năm khoá 8B+C/72
Mùa hè đỏ lửa
Dư âm ngày hội ngộ
44 năm tại California
Có chuyến bay
Lời ca
Quỳnh Hương diển tích
Để nhớ để
quên
Cờ ḿnh!
Khắc chữ Tự Do
Mai cai hạ
Củ khoai ḿ
Khinh Binh 344
Tết
Thời gian đày ải tù đày, những nổi uất nghẹn dâng trào không thể tỏ rỏ cùng ai, những phân biệt bất công…rồi cũng qua đi cho đến một ngày…
Cùng với những anh em HO khác, tôi cũng đă đến được miền đất Tự Do vào tháng 4 năm 1995. Tôi được định cư tại Thành Phố Chattanooga, Tiểu Bang Tennessee do một anh bạn cùng quê đi trước rồi hướng dẫn cách gởi hồ sơ cho hội Catholic bảo trợ gia đ́nh tôi, lúc đó là chị Anh làm trong hội đứng ra lo cho những gia đ́nh tị nạn HO sớm hội nhập đời sống bước đầu cũng như t́m công ăn việc làm để ổn định cuộc sống sau đó.
Đến trước tôi đă có một số đồng hương
có mặt từ sau năm 1975 và vài gia đ́nh HO, chúng tôi dần biết nhau
qua công việc làm ở các hảng xưởng, sống gần gia đ́nh tôi lúc bấy
giờ có gia đ́nh anh Khâm (Nhảy Dù) anh Tung Sư Đoàn 18, anh Đức
(ĐPQ), anh Tường, anh Trấn, anh Phấn v…v... đa số đều mới qua nên
c̣n bộn bề công việc.
Ngày tháng trôi qua, năm hết Tết đến, mấy anh em bàn tổ chức Tết,
phải có chào cờ đầu năm. “Chúng ta ra đi không mang theo quê
hương giờ chỉ c̣n lại lá cờ Vàng ba sọc đỏ làm hành trang trong ḷng
người lính xa quê đang sống đời tị nạn.” Nhưng nh́n lại anh em
không đủ nhân lực tưởng chừng như khó thực hiện được. Mấy hôm sau,
anh Khâm cho biết nếu không có ǵ trở ngại, anh sẽ nhờ toán Quốc
Quân Kỳ của binh chủng Nhảy Dù ở Atlanta qua giúp và Tết năm đó vui
Xuân có chào cờ rất trang trọng.
Trong toán (Q.Q.K) cùng chúng tôi tay bắt mặt mừng từng bạn, và c̣n niềm vui nào hơn khi biết được Hùng (Dù) cùng chung khóa 8 B+C Bất Khuất với tôi và Hùng cho biết có nhiều anh em vẫn thường về sinh hoạt với nhau ở nam Cali, tôi như cánh chim lạc đàn t́m được về với Tổ Ấm của ḿnh, những anh em đồng môn từ ngày măn khóa ra trường Sĩ Quan Thủ Đức. Mỗi người đi một hướng, sau ngày tàn cuộc chiến biết ai c̣n ai mất, biết bao nhiêu là tâm sự, gặp mặt rồi chia tay, chúng tôi hẹn kỳ họp mặt khóa tới sẽ lại gặp nhau
Tôi cũng biết được có thêm bạn cùng khóa Bất Khuất như Thắng 34 Biên 31 cả hai cùng ở Menphis Tennessee cách tôi 6 tiếng lái xe, mặc dù chúng tôi ở cùng Tiểu Bang, thành phố Atlanta Tiểu Bang Georgia th́ có Hùng 35, Châu 31, Tốt 32, Hưởng 34 và Tùng 35. Thỉnh thoảng hoặc thường xuyên chúng tôi gọi thăm nhau sau một thời gian dài chúng tôi mất liên lạc.
Mùa Đông rồi cũng đi qua, những tia nắng ấm áp của mùa Xuân trở về trên thành phố Chattanooga-Tennessee. Những nụ bông vừa hé nở sau thời gian ngủ Đông bây giờ bừng sống dậy.
Một ngày cuối tuần có Châu, Hưởng, Tốt, Tùng ghé nhà tôi cùng vài người bạn gần đó cũng đến chung vui, trong lúc trà dư tửu hậu thường ôn lại những câu chuyện vui buồn của ngày tháng cũ, có những kư ức lụi tàn theo năm tháng theo thời gian, nhưng đối với những người lính QLVNCH sau bước ngoặc 30-4-1975 bị đày đọa, hành hạ thật độc ác làm sao mà quên được…Có người cho rằng: bao nhiêu năm áo lính là bấy nhiêu năm áo tù, với tôi th́ 3 năm áo lính, 5 năm 6 tháng áo tù. Những trại tù tôi đă bị đày ải như: Katum Tây Ninh, Bù Gia Mập Phước Long rồi về Z30D Hàm Tân căn cứ 5 rừng lá lần lượt chuyễn trại từ K1 …K2….K3…Mỗi lần chuyễn trại là chúng dùng từ gọi là “biên chế”, những trại nầy đều do tù cải tạo xây cất lên cho thật kiên cố để tự nhốt ḿnh, dưới sự canh giữ của bọn ḅ vàng (công an) ác ôn.
Cho đến gần cuối năm 1980, một ngày
như mọi ngày, buổi sáng chúng dẫn đám tù ra cổng trại để đi lao động
th́ nghe có lệnh tập trung lại để tên trưởng trại đọc thông báo…Sau
đó gọi tên một số người đứng qua một bên, có tôi và 5 anh em khác
được đưa ra ngoài một cái nhà lá phía bên ngoài trước khu trại, và
họ cho biết chúng tôi đă được tha về, nhưng vẫn ở đây tạm thời chờ
làm thủ tục giấy xuất trại.
Hằng ngày chúng tôi cữ một người vào trại để nhận cơm, lúc nầy phần
ăn có khá hơn, mỗi người được 1 chén cơm trắng đầy, c̣n thức ăn th́
tự đi kiếm thêm quanh đâu đó. Ở đây được một tuần, chúng tôi nhận
được giấy ra trại cùng một ít tiền làm lộ phí đi đường, ai cũng vui
mừng khôn tả, cùng nhau đi thật nhanh ra đường. Từ trại tù ra quốc
lộ 1 ước chừng hơn 2 cây số, chúng tôi ghé vào một quán lá nhỏ ven
đường, tôi cùng anh bạn tên Trần Quế Anh gốc Cảnh Sát, gọi mỗi người
1 ly cà phê đá, vừa uống vào một ngụm tôi vội nhă ra không kịp,
tưởng chừng như cả hai hàm răng cũng rụng theo luôn.
Vậy mới biết sau bao năm người tù cải tạo sống xa cách với thế giới bên ngoài, đă biến chúng tôi thành một thứ người rừng, hay là một loài Vượn trong bài thơ của: Tô Thùy Yên.
“Vĩnh biệt ta mười năm chết dấp
Chốn rừng thiêng im tiếng ngh́n thu
Mười năm mặt sạm soi khe nước
Ta hóa thân làm Vượn cổ sơ.”
Nghe thật thấm thía và ngậm ngùi ….!
Chiếc xe đ̣ cũ kỹ ́ ạch dừng lại, chúng tôi vội lên xe, có lẽ chủ xe
biết là tù mới được tha về nên không lấy tiền xe. Rồi xe từ từ lăn
bánh, tôi nh́n hai bên đường nhà cửa dân chúng vẫn c̣n lưa thưa tiêu
điều. Qua nhiều làng mạc, càng vào gần thành phố, có những dăy nhà
bị dỡ bỏ mất mặt tiền nhà…? để làm mới lại hay bị giải tỏa chăng…?
hay để sớm đưa cả nước tiến nhanh tiến mạnh tiến vững chắc lên xă
hội chủ nghĩa, theo chủ trương đường lối của nhà nhà nước CS đó là
cuối năm 1980…
Về đến bến xe Biên Ḥa, từ đây chúng tôi chia tay nhau mổi người một ngă, đón chuyến xe kế tiếp để về nhà và hẹn ngày gặp lại nhau nếu có thể.
Xế chiều hôm ấy tôi cũng về đến nhà. Thật bất ngờ Ba Má tôi mừng rơi nước mắt gặp lại thằng con trai với thân h́nh tiều tụy vơ vàng v́ bệnh sốt rét khi tôi c̣n ở trại tù Bùi Gia Mập, nay vẫn c̣n thỉnh thoảng tái phát hành hạ, Ba Má tôi cho biết vợ tôi cũng vừa lên trại thăm tôi lúc sáng sớm nầy, v́ có nhận được giấy cho thăm nuôi gởi về.
Ở lại nhà Ba Má tôi tại Thủ Đức được vài ngày. Sau đó tôi cùng vợ con trở lại Mộc Hóa theo nơi giấy ra trại cho về.
Trên đường đi về Mộc Hóa, qua khỏi cầu cửa Đông xe dừng lại, vợ chồng tôi xuống xe để đi bộ về nhà, cô bác lối xóm chạy ra mừng rỡ, người th́ nói: thằng Hai… mầy mới được thả về đó hả? Người th́ gọi Dượng Hai, người lại gọi anh Hai, theo thứ bên vợ của tôi qua cách cư xử của người miền quê thật thà chân chất. Tôi rất lấy làm cảm động v́ t́nh nghĩa bà con đối xử với tôi, dù hôm nay mang thân phận của người TÙ trở về với gia đ́nh và bà con hàng xóm.
Sáng hôm sau tôi lên đồn công an.tŕnh diện, tên công an đưa cho tôi tờ khai báo, tôi viết nhanh xong đưa cho hắn, rồi hắn gằn giọng:
- Anh viết ǵ mà tôi đọc không được, anh phải viết lại…!?
Tôi viết lại đưa cho hắn, hắn ghi vào sổ nắn nót từng chữ giống như học tṛ mới tập viết vậy, thật là năn!
Hắn bảo tôi về viết kiểm điểm mỗi tuần mang lên nạp cho chúng, thời gian giam lỏng là 12 tháng, không được rời khỏi địa phương, hằng ngày có sự giám sát của công an khu vực.
Thật ra măi đến 2 năm sau tôi mới nhận được giấy trả lại quyền công dân của một nước CS bằng những nổi khổ đau, những đày ải trong trại tù và ngoài xă hội.
Một tháng sau đó, có giấy mời tôi lên thị trấn tŕnh diện, họ cho biết sẽ lập một toán đi rà gỡ ḿn, sẽ do người bên huyện đội hướng dẫn, toán chúng tôi gồm có 6 người, thời gian đi là 3 tháng, c̣n địa điểm bắt đầu từ Trung Môn chạy dài lên quận cũ Long Khốt, Vĩnh Trị, Thái Trị nơi đây giáp với phần đất của Cam Bốt. Vào mùa khô th́ nắng nóng, c̣n mùa nước nổi, nước từ bên kia biên giới chảy xuôi ḍng vào con sông Vàm cỏ Tây đổ tràn về Mộc Hóa Kiến Tường gây cảnh lụt lội hằng năm.
Cảnh cũ người xưa, nơi đây tôi đă từng đóng quân lập đồn ngăn cản và tiêu diệt bọn CS. Vào mùa nước tràn đồng th́ cộng quân ít hoạt động c̣n mùa khô th́ chúng lợi dụng gần biên giới, ban ngày th́ pháo kích qua, ban đêm chúng tấn công vào mấy tiền đồn rồi rút quân về an toàn khu của chúng ở bên kia biên giới.
Tôi vẫn c̣n nhớ như in về những địa danh nầy. Vào khoảng giữa năm 1974, lúc đó tôi quyền xử lư Đại Đội Trưởng đại đội 4 Tiểu Đoàn 503 ĐPQ thuộc Tiểu Khu Kiến Tường, chịu trách nhiệm lập một cái đồn, ở giữa hai xă Vĩnh Trị và Thái Trị đều nằm dọc theo bờ sông Vàm Cỏ Tây, để giữ ǵn an ninh cho dân chúng yên tâm làm ăn sinh sống.
Cũng vùng đất nầy, gần 6 năm sau tôi trở lại với thân phận một người có tội với nhân dân, với đất nước theo luận điệu tuyên truyền của chúng: là đi làm công việc nguy hiểm, đi gỡ những quả ḿn mà trong chiến tranh do cộng quân gài lại để chống chiến xa M113 của QLVNCH, chúng cố ư đưa chúng tôi làm công việc nầy là để diệt lần, diệt hồi chúng tôi.
Chiều hôm đó, sau một ngày đi gỡ ḿn trên đường về tôi và anh bạn tên : Nho (cán bộ xây dựng nông thôn) quá giang xe Trâu đi cho đỡ mơi chân, khi đến một đ́a nước cạn thấy có cá ăn móng, hai đứa tôi nhảy xuống để bắt cá, chiếc xe Trâu vẫn tiếp tục đi thêm một đổi nữa bổng nghe một tiếng nổ lớn, sau đó mới biết xe Trâu cán nhầm ḿn chống Tăng do bọn V.C. gài trước đây, cô gái chủ chiếc xe Trâu bị thương nặng được chở đi cấp cứu, nhưng không qua khỏi, tôi và anh bạn phải một phen hú vía, thành thật chia buồn cùng gia đ́nh người bị mất.
Cuối năm âm lịch chúng tôi được tạm ngưng gở ḿn và sẽ trở lại công việc sau Tết .
Sáng 30 Tết, tôi đưa vợ con ra bến xe đ̣ để về quê ăn Tết với gia đ́nh ba má tôi, do tôi không đi được v́ c̣n phải bị giam lỏng. Vợ con tôi đi rồi, tôi về nhà sao nghe quạnh vắng nói là cái nhà cho sang vậy, thật ra chỉ là mái lá nhỏ có dừng vách xung quanh, hơn cái cḥi một chút .
Trong khung cảnh người-người chuẩn bị đón Xuân về sao ḷng tôi nghe như chùng xuống… nhớ đến ba má tôi, các em, trong một gia đ́nh có đông con, nhưng ba má tôi cũng cố gắng lo cho tôi được ăn học, rồi lớn lên đi lính xa nhà, tiếp theo những tháng năm tù đày đến nay vẫn chưa có một lần nào về ăn Tết với ba má tôi, và đốt lên bàn thờ ông bà tôi một nén nhang trong ba ngày Tết .
Đang miên mang suy nghĩ th́ xuất hiện trước cửa nhà gương mặt của tên huyện đội trưởng dẫn đầu toán đi gỡ ḿn, hắn tên là bảy Đợi cùng đi với hắn là hai người nữa, nh́n tôi hắn ta nói:
- Nè,chiều nay tôi ghé kiếm ǵ nhậu nghe.
Nghe hắn nói tôi gượng cười đau khổ gật đầu
- Dạ, vậy chiều nay mời mấy anh đến.
Trong ḷng tôi lo lắng không biết xoay sở làm sao cho có bửa nhậu cho chúng chiều nay…?
Trước khi đi về quê ăn Tết, vợ tôi có kho một nồi thịt với trứng vịt và làm một hũ dưa cải chua để tôi ăn trong ba ngày Tết, c̣n đồ nhậu th́ t́m đâu ra, c̣n rượu kèm nữa chớ, mà bọn nầy nó uống rượu dữ lắm.
Chầm chậm bước chân ra sau nhà, như nghe thấy có tiếng động, con gà mái đang ấp trên ổ kêu lên nho nhỏ. Một tia sáng chợt lóe lên trong đầu …”Đây rồi …con gà mái ấp với 18 cái trứng.Tôi không c̣n con đường nào chọn lựa nữa rồi.” Nếu chiều nay không có bữa nhậu để vui ḷng bọn chúng th́ thân phận của tôi sau đó chắc cũng thê thảm lắm…!?
Ba hôm sau vợ con tôi trở về nhà, chỉ một lát sau cô ấy hỏi tôi:
- Ủa anh! con gà mái ấp đâu rồi?
Như đă có sự chuẩn bị sẵn tôi liền trả lời:
- Lúc em đi ở nhà con gà nó bị bệnh cú rũ nên anh làm thịt nó luôn rồi.
Cô ấy nói với giọng tiếc rẻ:
- Em hy vọng nó ấp được một đàn gà con để làm vốn…không ngờ…!!!
Sau khi miền Nam Việt Nam hoàn toàn bị nhuộm đỏ bởi chế độ cộng sản th́ đời sống con người thua cả một con vật, huống chi là mạng sống một con gà nhưng sao ḷng tôi vẫn ray rức không yên khi nhớ đến h́nh ảnh con gà mái ấp của tôi ngày ấy.
Năm tháng trôi qua, một lần nữa tháng Tư đen lại đến, xin mượn hai câu thơ của một tác giả mà tôi không nhớ tên để nói lên tâm trạng của người lính già nầy :
“Mỗi năm cứ đến ngày tang khó
Ta đốt trong ḷng một nén hương.”
Một nén hương ḷng tưởng nhớ những người con yêu của Tổ Quốc QLVNCH đă nằm xuống trong ḷng đất Mẹ, những người bạn đồng đội đă hy sinh một phần thân thể của ḿnh để chúng tôi có được ngày hôm nay. Cám ơn những người bạn cùng khóa 8 B+C Bất Khuất giúp tôi trở về với mái ấm gia đ́nh trong t́nh Huynh Đệ Chi Binh.
Ngày 30-4 hằng năm nhắc nhở chúng ta
Tổ Quốc-Danh Dự-Trách Nhiệm và những món nợ ân t́nh cùng các
đồng đội anh em.
BK Năm 32
Ngày 1 -3 - 2022
* H́nh ảnh trích từ Goole website:
H́nh ảnh người tù trong trại cải tạo CS.
2021
2020
2018-2019
2017
2016
2015
2014
2013
2012
Hồi ức -
Một thời chinh chiến
No Easy Day - Ngày Vất Vả
Tiến tŕnh bầu cử
tại Hoa Kỳ
Những ngày tháng cũ
Người hùng chỉ huy trận chiến Long Tân vừa
qua đời
Thảo tím
Lại nước mắm
Ngu như lợn
Long Tân Day
Kỷ niệm 50 năm chiến tranh Việt Nam
Tưởng nhớ Anh Vân - Quách Tố Vương
Gửi trứng
cho ác
Hoàng Ngọ
Số phận nào cho kẻ thua trận?
Nghệ thuật chôn sống
Lữ Đoàn III Nhảy Dù Quảng Trị năm 1972
Để thấy vợ ḿnh dễ thương hơn nhiều..
Trường xưa
Đường chiến binh
Nhà khoa học gốc Việt được vinh danh...
Giấc mộnh kinh hoàng
Nhạc sĩ Từ Cộng Phụng
Thư số 141a gửi ngư2i ơlính QĐNDVN
Đêm truy điệu
Bà già Ba Tri
Một đời Kỵ Binh, hiên ngang, lẫm liệt
Sự ra đời của ngày lễ Độc Lập Hoa Kỳ
Thương tiếc một bác sĩ quân y
Đài Tưởng Niệm Chiến Tranh ở Melbourne,
Úc,,,
Câu Chuyện Về Jacky Ly
Nhớ lại một ngày vui
Người ta
đi
lính mang
lon
Đắng
cay
của
một
người
tù
Để
thấy thương vợ nhà hơn
Cuối
cuộc hành tŕnh
Áo
học tṛ và áo trận
Câu
chuyện ngày xưa
Đừng bao giờ...
Những
âm thanh tuổi thơ
Vài nét về QLVNCH và ngày Quân Lực 19/6
Tháng sáu trời mưa
Thanh Tâm Tuyền,
giữa ḷng cuộc đời
Người lính Mỹ nay ở đâu?
Giọt hạnh phúc trong đáy ly!
Đói !
Ngày Chiến Sĩ Trận Vong ở thủ đô Mỹ
Nhân lễ Chiến Sĩ
Trận Vong Mỹ, nhớ....
Ngày Chiến Sĩ Trận Vong,’ tưởng nhớ chiến sĩ VNCH
Nói phét!
Thuyền đắm giữa khơi
Khi sa cơ mới
biết ai là bạn...!
Quốc hội TB Florida ban hành Nghị Quyết Vinh
Danh..
Nhật Bản
trong tôi
Tôi viết
cho anh - Người "Chiến sĩ áo đen VNCH"
50th Anniversary of the Vietnam War
Quân Đội Úc trong chiến tranh VN
Bản án tử
h́nh
Ḍng sông, ḍng đời
Một
thành phố mất tên
30 Tháng Tư, lời xin lỗi muộn màng
Tuẫn tiết
Những kẻ xa
quê
Hồi đó tụi mày ở
đâu?
Quên sao được ngày 30 tháng 4 – 1975
Giờ phút cuối cùng của đồi Tăng Nhơn Phú
Ca hát với ma
Gă bất cần
Những
thống khổ bi hùng
Những h́nh ảnh không in ra được
Thầy đồ
Truyện về lính - Tự truyện của một phi công
40 năm t́m
bạn
Một mối đau chung, nhiều lối nh́n khác biệt!
Trường Sa tháng 4 năm 1975
Ngày Quân Đoàn I “tan hàng”
Thảm họa di tản từ Miền Trung Tháng Ba 1975
Người
lính năm xưa
Tướng VNCH tù trên 17 năm
Hai lá thư
Tiểu sử Lữ Đoàn 1 Nhẩy Dù
Huynh đệ
chi binh
An Dương
H́nh ảnh một buổi chiều
Mẹ! Hiền phụ của ông Bảo!
Nhà
già... chào mi!
Tôi
là người nước nào?
Giờ phút …hấp hối cuả 1 thành phố
Chuyện xưa đến nay vẫn đúng
Cuộc đời và sự nghiệp ca sĩ Quỳnh Giao
Trên đồi gió
Con nhà nghèo trở thành hàn lâm kỹ thuật Mỹ
Vị Tổng Thống giữ chức vụ lâu nhất Nước Mỹ
Đồi xưa, núi
cũ
Đoạn đường kỷ niệm thời thơ ấu
Người điệp viên giỏi nhất của VNCH & CIA
Cái nh́n mới về VNCH
Cơn ác mộng
Chặng
đường quê hương
Máu đào nước
lă
Những
quả ổi cuối mùa
Đời đi dạy tại Canada
Tiếng
Việt Sài G̣n cũ
Tác giả
'Dư âm' qua đời ở tuổi 95
Giận cá chém thớt hay
giận thớt chém cá ?
Chế Lan Viên
Gato!
Thắp nhang sao mà vẫn căm thù người chết
Để tang cho
sách
Đồi Charlie: Người đi, linh hồn ở lại
Mẹ Việt Nam
Trước thềm xuân hoà b́nh
Cái áo của thầy tôi
Hiệp định Paris 1973 - 2023 - 50 Năm nỗi đau...
Trầm Tử Thiện -
Người chép sử lư vong...
Mâu thuẫn quân
sự và chính trị Mỹ về cuộc chiến VN
Tử sĩ Hoàng Sa
Hương vị
ngày xuân
Nhớ lại cái tết năm xưa
Bài viết dành cho kẻ mở miệng là tiếng “Ba
que”
Mùa xuân
hạnh ngộ
Sài G̣n của
tôi
Viết về một người bạn vừa nằm xuống
Vĩnh
biệt nhạc sĩ Ngọc Chánh
Xuân
về, nhớ Quê Hương
Đời đi dạy
Hãy để Cha sống những ngày cuối cùng ...
Trạng Quỳnh và loại dân khí thấp kém
Khi vợ vắng
nhà
Kết quả bầu cử tiểu bang Victoria, Úc
Thạch Lam
Người chị cao cả Phạm Thị Thàng
Tâm sự
của một Việt kiều
Gánh
hoàng hoa
Chiếc huy hiệu hoa sen trên đại lộ kinh hoàng
Hồi
ức
về
người Cha
bị
tù
Tiếng Anh
dễ
ồm!
Nằm chơi
Chứng nhân một sự kiện lịch sử
Ngộ đạo đất
trời
Xứ khỉ khọn
Sài G̣n thoáng nhớ
Ông
già đạp xích lô
Chuộc lương
tâm
Đất nước lạ lùng
Những giọt mưa trên vùng đất khô cằn
Chân dung văn nghệ sĩ Việt...
Sài G̣n
của tôi sẽ trở lại…
Ông già
bán trứng
Melbourne: Kỷ niệm Chiến Thắng Long Tân
Câu
chuyện ngày xưa
Chiếc
Rolex ân nghĩa
Giở trang nhật kư, nhớ về bạn xưa
Nén hương
ḷng
Đám Cưới …chi lạ
Bông lúa
cúi đầu
Kỷ niệm 60 năm Quân Đội Úc tham chiến VN
Ngày vui khó quên
Cộng sản là thế đấy!
Nhiễm Virus
Corona 2019
GS Nguyễn Ngọc Huy & Lm Cao Văn Luận tiết lộ...
Xao
ḷng bởi một từ "Em"
Hiệp định Genève (20-7-1954)
Mơ ước
b́nh thường
Phi công Việt là anh hùng nước Pháp
Viết cho người sắp ra đi...
Đôi lời về Cung Tiến Nhạc Sĩ hay Kinh Tế Gia
?
Môt chuyến đi Hawaii
Vinh danh người vợ tù chính trị VNCH tại
Little Saigon
Cái miệng
Phá thai là giết
người
Cha tôi, người lính Việt Nam Cộng Ḥa
Những người năm cũ
Ngày tự phụ
Màu mắt
hoàng hôn
Paris
có ǵ lạ không em?
Không quên người chiến sĩ QLVNCH
Tản mạn Huế
Nước mắt chiều xuân
Nước mắt giữa
Trùng Dương
Cuộc đời & sự nghiệp của nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông
Người tù kiệt xuất
Câu chuyện về một lá thư
Ra biển gọi
thầm
Nỗi
buồn ngày 30 tháng tư
Tháng Tư....
Bài ca
của người du tử
Lời sau cùng nói với tuổi trẻ
Quên sao được ngày 30 tháng 4 – 1975
Hai người lính Dù
Văn Học miền Nam tự do 1954-1975
Xe tăng Nga làm được ǵ ?
Giă từ vũ khí
Giờ phút cuối cùng
Văn Quang, người vừa khuất nẻo Sài G̣n...
Những
tấm chân t́nh
An Lộc & Ukraine chiến trường lịch sử
Hải quân Ukraine chiến đấu
Trông gịng sông Vị
Ngày xa Đà Nẵng
Chuyện của một cựu binh Mỹ gốc Việt
Kư
hiệu học và "lơ là lơ láo"
V́ sao chiếc áo cần có 5 cúc ?
Duyên phận và mệnh số
Thu, hát cho
người và giai thoại
Thương về Ukraine
Liên hội BĐQ Texas mừng xuân Nhâm Dần 2022
Đời lính
Vinh quang trên chiến hào
Sự thành công của người Việt tị nạn
Một chuyến công tác Cam Ranh
Lá đại kỳ An
Lộc
Chém chết một người là kẻ sát nhân
Chuyện xưa của tôi và bạn bè kbc 4100
Sứ mệnh văn
hóa
Thư số 124a gởi NLQĐNDVN
"Người vợ" là một vĩ nhân
Tết với TPB VNCH và mong ước tuổi xế chiều
Khó quên cái Tết năm nào
Xuân Sang- Xuân Sến
Năm Cọp nói chuyện… Bia
Đêm xuân trên vùng biển chết
Thương chùm Hoa Khế
Tôi đậu bằng … lái xe !
Về ca
khúc "gái xuân"
Thức tỉnh
Tử sĩ Hoàng Sa
Hồi kư trận hải chiến Hoàng Xa
Khi bài thơ Hoàng Sa vượt vĩ tuyến 17 vô Nam
26
truyện thật ngắn
Tuổi già
viễn xứ
Nguồn gốc của cách nói “nam tả nữ hữu”
Chiến
dịch B́nh Tây
Trận hải chiến giữa HQ VNCH và HQ Trung Cộng
Truy lùng cục miền Nam trên lănh thổ
Kampuchia
10 địa danh nổi tiếng trong âm nhạc miền Nam
Trả lời vài câu hỏi về cuộc bại trận của
QLVNCH
Cậu bé chăn trâu trở thành đại điền chủ giàu
nhất
Lạc giữa
mùa xuân
Một Thoáng “AT ... TEN”