ĐI T̀M JACKPOT

Chiều hôm nay Thứ Năm, ngày 29 tháng 3 năm 2012, tin tức trên Đài CNN nói về cuộc bầu cử sơ bộ của Đảng Cộng Ḥa. Chuyện ứng cử, bầu cử tổng thống Hoa Kỳ th́ tôi và vợ tôi rất “khoái” theo dơi, nhất là những cuộc ứng cử, bầu cử tổng thống Hoa Kỳ những năm gần đây từ khi ông George W. Bush thắng ông Phó Al Gore chỉ có 537 phiếu phổ thông.Thích thú đến nỗi, có khi vợ chồng tôi không thèm ngủ, thức tới một, hai giờ sáng là thường. Chúng tôi ngồi xuống coi, bàn bạc, thảo luận Vợ tôi cho biết “Về Pledged và Unpledged Delegates, ông Mitt Romney đă có 595; Ông Rich Santorum c ó 265; Ông Newt Gingrich chỉ được 157 và lẹt đẹt là ông già Ron Paul vỏn vẹn có 79”. Tôi giải thích thêm: “Thật ra, ông Romney thắng 20 tiểu bang, được 563 Pledgesd Delegates cộng với 32 Unpledged Delegates tức là Super Delegates của các quan chức trong đảng mới có con số Delegates đó. Tuần tự, ông Santorum thắng 11 tiểu bang được 262 Pledged Delegates cộng với 2 Unpledged Delegates. Ông Gingrich chỉ thắng có 2 tiểu bang nên chỉ có 155 Pledged Delegates cộng với 2 Unpledged Delegates. Ông Paul không thắng được một tiểu bang nào, chỉ được chia cho 79 Delegates cộng với 1 Unpledged Delegate”. Thứ Ba, ngày 3 tháng 4 tới với các cuộc bầu cử Primaries của Maryland, Washington D.C và Wisconsin có thể trả lời rằng th́ là các ông Santorum, Gingrich và Paul tiếp tục nữa hay phải bỏ cuộc đua. Các ổng chỉ mong cho ông Romney không đủ 1,144 Đại Biểu để cùng rủ nhau vào Đại Hội Đảng ở Tampa, Florida vào 4 ngày 27 đến 30 tháng 8 năm 2012 mà “hầm bà làng” cá mè một lứa bầu lại. Tôi vừa hớp một hớp café filter nóng hổi vợ mới pha cho vừa như nhớ ra điều ǵ, nói “Anh chưa ghi số Mega Millions. Hôm nayThứ Sáu rồi”. Tôi cảm thấy hơi ghiền ghiền chơi Powerball từ hồi mới qua Mỹ năm 1992 đến giờ, nay lại thêm Mega Millions. Tôi đứng dậy, bước vào pḥng “Văn Pḥng” của ḿnh kế bên, lấy tờ Megaplier, lấy cây viết, ngồi xuống. Mắt dán vào mấy con số nhỏ chút xíu, tay run run, đầu suy tính ghi con số nào vào đây hay ghi quách “QP Pick cho mau”?

Theo HO.14, gia đ́nh tôi qua Mỹ vào ngày 18 tháng 11 năm 1992 khi giá xăng tṛm trèm cở 1 đô la một gallon và gói thuốc Marlboro đỏ trọn lơn cũng chỉ 1đô la thôi. Ngày đó, chúng tôi những gia đ́nh HO vào định cư ở thành phố nầy, Thành Phố Kansas, Tiểu Bang Missouri trên con đường Brownell nhỏ, hẹp, ngắn ngủn một block chiều dài. Vào những năm con đường t́m việc khó khăn, ăn Foodstamp, lảnh Welfare…nói tiếng Việt th́ giỏi, nói tiếng Mỹ th́ khó quá, ở nhà thông dông, ngồi kể chuyện giang hồ tứ chiếng. “Nhàn cư vi bất thiện”, ông bà ḿnh nói đúng quá! Ngồi lâu cũng đau đít. Nhậu nhiều cứ sáng xĩn, chiều say. Nói nhiều tầm bậy th́ trật nhiều tầm bạ. Một ngày 24 giờ, một tuần 7 ngày, rảnh quá biết làm ǵ cho hết thời gian đong đưa!? Một số anh em “thoát ách độc tài của Việt Cộng và nghèo đói của cái gọi là Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam” bắt đầu ṃ mẫm thú vui vặt: mua số cạo. Số cạo tiếng Mỹ là scratch lottery của Missouri hay nơi chân trời, góc biển nào xứ Mỹ đi nữa cũng để “trước mua vui, sau làm việc nghĩa” mà thôi, không phải mua giàu. Nói theo giọng, điệu của cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu, chơi lớn thua lớn, chơi nhỏ thua nhỏ, càng chơi càng thua. Ngày Mùa Đông tháng giá năm 1993, chúng tôi, có các ông Đại Úy Tiểu Đoàn Trưởng Nguyễn Văn Đ́nh-Đ́nh Già-, Trung Úy Trưởng Cuộc CSQG Dầu Tiếng Lê Văn Thanh-Thanh Sói-, Trung Úy Trưởng Chi An Ninh Quân Đội Trương Văn Lực-Lực Lùn-, Đại Úy Tiểu Đoàn Trưởng Lê Văn Thương-Thương X́ Gà- và tôi, Đại Úy Trưởng F. Đặc Biệt Nguyễn Văn Sáu-Sáu Lèo- hùn tiền lại với nhau chơi số cạo. Các ổng bị chỉ định đi mua nhưng các ổng giành nhau “cạo”. Shop “N” Go và 7-Eleven không xa nhưng tuyết cao tới đầu gối và trời lạnh căm căm, ông nào cũng ớn. “Viêt số bốc thăm”, tôi nghiệp ông Đ́nh Già trúng số “người đi mua số” hoài nên phải đội sương gió đi mua liền liền Trúng đồng nào hay trúng “ticket” nào mua lại đồng nấy, mua hết ticket nấy. Mua tới, mua lui, hết tiền mà cũng hết ticket luôn. Về sau, thỉnh thoảng lại thấy anh nầy hay ông kia cũng ngứa tay, mua một, hai đồng để có dịp lấy đồng tiền 25 cent ra mà vừa cạo vừa ngâm nga câu “mất tiền mà vui”. Tôi nhớ, “xưa thật là xưa” có một lần trúng được 50 đô la. Và tôi cũng mường tượng, chắc ḿnh cũng đă bỏ ra vài trăm đô la rồi. Ở lâu thành quỷ, những người chúng tôi không chơi số cạo nữa. Nó vừa không thấy trúng lại vừa trúng không được bao nhiêu. Tờ giấy số thường ghi “win up to $10,000!”, “$5,000 giveaway”…nhưng trúng như ṃ kim dưới đáy biển. Về sau, tôi, những người bạn Việt Nam thích nhíu mày tô đen vào ô con số hay vào chữ QP của Powerball hơn. Thích Powerball hơn cũng có nghĩa là mất nhiều đô la hơn. Từ đó đến giờ cũng trên 15 năm dài chưa nghe, chưa thấy ông, bà nào ở đây trúng được trên 100 đô la! Tôi, năm 1998, lúc c̣n làm trong Station Casino, tiền thân của Ameristar Casino chỉ có một lần lấy được của Powerball 100 đô la mà thôi và rồi thôi. Hồi đó, tôi trúng 4 trong 45 con số banh trắng ( white ball ) và không có con số nào banh đỏ ( red ball ). Vậy chứ, xác suất trúng cũng phải tỷ lệ 1/19,088 lận, không dễ chút nào!? Powerball có tên từ năm 1992, ban đầu năm 1988 là Lotto America. Hồi đó có 45 số banh trắng và 45 số banh đỏ và tiền mua 1 đôla cho một ô chơi ( one play $1 ) mà thôi. Mấy ổng tính hơn thiệt, cho nên từ ngày 15 tháng 1 năm 2012 mới đây th́ một ô chơi bây giờ phải 2 đô la và con số banh trắng, banh đỏ là 59 và 35, có nghĩa là, ḿnh phải trúng 5/59 số banh trắng và 1/35 số banh đỏ th́ mới trúng Độc Đắc tức là trúng Jackpot. Trúng Độc Đắc, trúng Jackpot, trời ơi!, phải có 175 triệu 223 ngàn 570 ô chơi ( one play $2 ) thua ḿnh mới thắng. Khó hơn mấy tên Việt Cộng gian ác hết sức đ̣i lên Thiên Đàng, Niết Bàn với Chúa, với Phật. Mỗi lần thấy tôi cặm cụi tô tô, vẽ vẽ ghi số, bà xă cứ “Em không muốn trúng Jackpot chút nào, chỉ mong vài ngàn, vài chục ngàn là mừng lắm rồi!”. Tôi hỏi tại sao? Bả nói là “Dễ chết!”. “Nhưng người ta trúng, ai chết đâu mà dễ với khó?” Tôi nói lại như vậy. C̣n các con tôi, đứa nào như đứa nấy nh́n ba vừa cười vừa nói y như nhau rằng “Để tiền mua beer chắc ăn hơn Ba à”. Nhưng tô tô, vẽ vẽ hoài cũng mỏi mắt lắm, tôi thường mua QP cho mau, cho tiện. QP tức Quick Pick, là chọn cách mua tự động, máy muốn nhả số nào là tùy ư nó. Đă nói là trúng số th́ mua nhiều hay mua ít, mua ḿnh chọn hay máy chọn có khác ǵ nhau, phải không? Tôi nghĩ, giấy số chỉ bán cho mấy ngựi “nghèo mà ham” như chúng tôi mà thôi. Giàu chẳng thấy ai mua và nếu có mua th́ mua khi Jackpot lên tới hằng trăm triệu. Năm 1993 vừa đi làm lương 4 đô la rưỡi một giờ vừa đi học thêm Microprocessor Technology. Trên đường đêm dài đi đi về về nhà với trường, trường với nhà, bà con thường kháu nhau: “Trúng độc đắc bạc trăm triệu biết làm sao há?” “Th́ giàu, th́ sung sướng, th́ ăn chơi cho đả chứ làm sao với làm siết ǵ cha”. Thằng Trung nhí nhắt: “Chưa chắc sung sướng. Giàu sinh tật chơi bời, mắc Aids là “lúa dàng”. “Phải biết làm việc thiện nữa các ông nội”. Chú Năm Tày xía vô. Gọi chú Năm là Chú Năm Tày v́ chú là người Tày miệt Bắc vào. “Th́ giúp đỡ bà con ḿnh nghèo chết mẹ ở Việt Nam kia cà”. Một ông bạn khác, ḍm lại là chú Thương X́ Gà. Chú có tật là cái miệng mím mím cười và thường bập bập điếu x́ gà rẻ tiền. Chú từ từ vừa cười cười vừa nói. “Chưa trúng th́ oang oang làm người thiện nhân cứu độ kẻ cơ hàn. Trúng rồi t́m cha nầy không có, mẹ kia không ra”. Chú Hiền Độc Thân nhảy vào ṿng chiến. Chú là Hiền Độc Thân v́ đă gần năm mươi rồi mà vẫn “ở dzậy”. Bạn bè nói chơi “Thằng chả “ở dzậy” để nuôi bầy con rơi chớ ǵ”. Chú Thanh Sói ngồi trong hóc năy giở im ĩm, bây giờ lên tiếng “Tôi mà trúng độc đắc là nín thin thít trốn chạy ngay. Anh Sáu đây tôi cũng dấu. Ông Lực đây tôi cũng dấu”. Thằng Say hỏi: “Tại sao chú phải trốn?”. Chú Thanh hề hề “Ngu sao không trốn mậy? Không trốn để chết hả? Ai bảo đảm ḿnh không bị ám sát và vợ con ḿnh không bị bắt làm con tin chuộc tiền!?”. “Vậy th́, những người Mỹ trúng độc đắc hằng trăm triệu chết hết trơn!?” Thằng Say vặn lại. Thằng Hồng Biên Ḥa vẫn được tiếng là hiền ḥa, ít ăn ít nói cũng xía vô: “Thật mà nói, tôi mà biết ḿnh trúng Jackpot mấy chục hay mấy trăm triệu đô la, tôi không biết tôi có c̣n biết tôi là Hồng Biên Ḥa nữa hay không hay đă đứt gân máu chết rồi?” Câu nói của nó, ai cũng lấy làm tức cười và nghĩ cũng có thể lắm. Chú Lực Lùn dù thấp con, nhỏ người nhưng thường là người khoái nói nhiều, nói lớn tiếng nhất, chịu không nổi, thọt vô: “Mầy có mua giấy số bao giờ mà trúng với trật?”…

Tôi ra Snyders Supermarket sát bên nhà mua 5 đô la Mega Millions. Năm đô la được 5 ô chơi, tức là được 5 cái “one play $1”. Tờ Megaplier tôi ghi 15 con số banh trắng White ball và 2 con số banh Mega Millions trong 3 ô chơi và 2 con số QP Pick trong 2 ô khác cho máy chọn. Không rơ tại làm sao chiều nay người ta sắp hàng thiệt là dài chờ mua Mega Millions đông dữ? Hỏi đó là trả lời đó, bởi v́ Jackpot ngày mai đă tới con số trúng kỷ lục là 500 triệu đô la rồi. Nh́n trước cũng có một người Việt Nam - Ông Thủy Già-, người mà ra đây mua giấy số, tôi thường gặp mua số cạo loại 1đô la, 2 đô la hoài. Ổng xuề x̣a cười: “Th́ cho vui vậy mà”. “Cũng có lần trúng 5 đồng, 10 đồng. Mua lại, trớt quớt”, ổng nói thêm. Ông Thủy Già, Cựu Thượng Sĩ Cảnh Sát, ốm yếu, nhỏ thó, tuổi cũng quá thất thập cổ lai hi rồi. Ổng cho biết: “Cứ một, hai ngày lại tới đây bọc vài đồng “tiền già” mua vài tờ số cạo “Th́ cho vui vậy mà”. Ngoái lại đằng sau, tôi thấy vài tay tổ ghiền chơi MO Lottery. Họ chơi thét thành ghiền như dân Sài G̣n ghiền uống cà phê sáng đến nỗi không uống th́ nhớ quán, nhớ bàn, nhớ bạn…. Mấy ổng số nào, số ǵ cũng chơi kể cả ba cái số cạo scratch cards. Nào Pick 3, Pick 4, Lotto, Show Me Cash, Powerball, Mega Millions, ngay cả Club Keno ít ai chơi cũng thấy mấy ổng thậm thà thậm thụt “quọt quẹt”. Chắc chắn bạc ngàn mấy ổng không “cúng” cho Chúa, cho Phật nhưng “cúng” cho Sở Xổ Số Tiểu Bang Missouri hết trơn. Dù đứng xa mấy ổng cả chục thước, tôi cũng cứ phải nghe lời xầm x́ diễu, hề, tếu như lời th́ thầm cơi xa xăm đâu đó giọt vắn giọt dài chua chát: “Đừng coi thường nghen! Mai triệu phú đó”. Cách đây khoảng 5 năm, người ta đồn “Ông Hiệp Khùng trúng 100 ngàn”. Nhưng, nghe đồn th́ có, thấy trúng th́ không. Chú có trúng là trúng bị một Thằng Mỹ Đen to con lớn xác đánh tưởng chết trưóc nhà vào một đêm khuya Mùa Đông đi Casino về th́ có. Hồi mới vừa đặt chân tới cái thành phố nhỏ nhoi và nghèo nàn nầy năm 1992, tôi có nghe người ta nói “Thằng Long Khùng trúng số 100 ngàn đô la. Nó lo ăn nhậu. Nó ham làm đại ca. Nó thích có đàn em…và nó xài sảng và nó nghèo sát đất”. “Th́ nó khùng mà”. Người ta nói với nhau như vậy. Trong số các tay tổ đó có ông Tàu Chợ Lớn tên Lâm Văn Cẩm. Ông nầy cùng làm trong Station Casino với tôi từ lúc mới thành lập vào tháng 12 năm 1996 cho đến bây giờ đổi chủ mới là Ameristar Casino. Chuyện ổng mua số cạo hay mua Powerball 50 đô la, 100 đô la là thường. Ổng muốn làm triệu phú nhưng “khó quá anh ơi!”. Năm 2001, lúc mà Jackpot của Powerball lên tới 300 triệu đô la, ổng giải thích nầy nọ một cách hữu lư ngọt ngào, tôi mất 50 đô la mà lấy lại chỉ có 3 đô la nhờ trúng 1 con Powerball. Đă trên 30 năm chỉ ở Kansas City, Missouri, ổng đào năm nầy qua năm khác t́m Jackpot mà t́m hoài không ra. Ổng nấu ăn ở các tiệm Tàu khắp thành phố. Ổng hùn vốn mở nhà hàng North Bowl Chinese Restaurant trên đường Vivion. Ổng làm “Cook” ở China Town trong Ameristar Casino. Ổng sói hết cả tóc trên đầu. Ổng bây giờ đă 70 tuổi cộng thêm mấy tháng. Ổng chưa bao giờ được Sở Xổ Số Tiểu Bang Missouri phát cho số tiền trên 100 đô la. Ổng cứ găi đầu, tóc cứ rụng, đầu cứ sói!!! Jackpot, tôi nghe nói mà không hiểu nghĩa, chỉ biết là trúng số độc đắc. Trúng số độc đắc ai mà không ham? Ham th́ tham mà tham th́ thâm. Các ổng và ngay cả cá nhân tôi ham Jackpot mà thâm tiền, thâm bạc. Cũng như từ ngày ở đây có các casino: Argosy, Harrah’s, Ameristar, Isle of Capri, mấy ông, mấy bà, mấy đứa nhỏ Việt Nam hùn tiền cho họ giàu thêm ra và ḿnh th́ “từ chết tới bị thương” thất điên bát đảo đến nỗi tán gia bại sản, vợ chồng li dị tới, ly dị lui…”Jackpot”, đại khái tôi nghe mấy đứa nhỏ dở tiếng Việt, giỏi tiếng Anh giải nghĩa rằng: “Jackpot is any large amount of money won through gambling of a draw Poker or a Slot machine…”. Mấy người nửa đời ở Việt Nam qua Mỹ đồng thời Việt Cộng chiếm Nước Việt Nam Cộng Ḥa năm 1975 nói thêm: “Là số tiền dồn hết cho một người chơi Poker có một đôi Jack…”. Chơi Poker giống đánh Phé của ḿnh. Jack, người Việt thường gọi là “Thằng Bồi”. Thằng Bồi, hồi nhỏ tụi tôi thường kêu là con “Ri” khi đánh X́ Phé, Bài Cào, Cắt Tê…với nhau. Vậy mà năm 2006, Người Việt chúng ta ở Nebraska và South Dakota đă “bưng” được cái hủ của thằng Jack là Jackpot. Ngày 18 tháng 2 năm 2006, tám công nhân hảng thịt ConAgra ở Lincoln, Nebraska đă trúng 365 triệu đô la Jackpot của Powerball. Tám công nhân đó có 2 người Việt Nam là Đào Văn Quang và Trần N Dũng mỗi người lảnh 22.1 triệu đô la. Cùng năm nầy, ngày 17 tháng 5, Lan “Bill” Nguyen và vợ là Tina, chủ tiệm Colorful Nails Salon ở Pierre, South Dakota cũng trúng Jackpot 116 triệu 800 ngàn đô la của Powerball. Hai vợ chồng chọn cách lảnh một lần 51 triệu 584 ngàn và 584 đô la. Sau khi trừ hết các khoản thuế, họ c̣n lại 38 triệu 688 ngàn và 566 đô la. Gớm! Trúng 116 triệu 800 ngàn mà lảnh chỉ 38 triệu 688 ngàn và 566 đô la!? Nếu có người, nhất là người Việt của ta đông đâu có bao nhiêu mà trúng th́, chúng ta có thể nói “Có công mài sắt, có ngày nên kim?” Việc trúng số, ông bà ta thường nói “Có đức mặc sức mà ăn”. Liệu các ông cặm cụi móc, moi, bới, xới, cào, quào, cuốc, đào…đến bao giờ mới gặp khi ông nào ông nấy đều “chằn ăn, trăn quấn”. Mua là mua “cho vui một chút hy vọng”. Tôi biết tôi làm sao mà “bợ” được 5 ngàn, 10 ngàn đô la chứ nói ǵ độc đắc với độc địa. “Tri kỷ tri bỉ, bách chiến bách thắng”, tôi biết tôi “Thằng Ba Trợn Lỗ Trí Thâm”, mấy thằng bạn “Ôn Hoàng Vịt Lộn” của tôi nói như vậy th́ làm sao mà trúng!? Tại sao vẫn chơi!? Tại ham chứ tại sao tại trăng ǵ nữa. Ở đây nước Mỹ, ḿnh phải sắp hàng mua giấy số. Lúc c̣n ở Việt Nam, tôi thấy mấy ông bà cụ già khấp kha khấp khểnh, mấy người tàn tật cà lặt cà lọi, mấy cháu bé rách rưới cơ hàn, dạo khắp hang hóc phố phường, thôn ấp heo hút nhà quê mà đến tận nơi chốn người ta ăn nhậu, người ta nằm vơng đong đưa mà nài nỉ, mà cầu khẩn mua giùm giấy số. Nói đến đây lại nhớ đến những người bạn của ḿnh ở tù ra hồi đó những năm 1980, 1990. Họ có già ǵ, mới khoảng 35, 40 tuổi đời,quá lắm là 50 thôi. Họ có tàn tật ǵ, sức khỏe c̣n mạnh hùng hục! Họ bị không cho có việc làm. Họ bị ruồng bỏ. Họ phải ngồi lây lất giữa chợ đời bán giấy số kiếm miếng ăn. Ông bạn Kiều, Đại Úy Trịnh Truyện Kiều tủi sự đời, gục đầu nơi Chợ Vườn Chuối, Quận Ba Sài G̣n không muốn nh́n cái thế sự đổi đời đen đúa chờn vờn trước mắt. Mấy ông bạn ở Phan Thiết như Thắng, Quốc Gia Hành Chánh giả dạng Tu Sĩ Phật Giáo thuần thành, ngồi thiền trên đường Nguyễn Du, lâm râm “Đừng nghe những ǵ Cộng Sản nói mà hăy nh́n kỷ những ǵ Cộng Sản làm”. Ông Hương Cụt Tay, cựu phóng viên Báo Sống, Báo Đời của Chu Tử tiên sanh thời nào, bây giờ ngồi găi vết thẹo nơi tay cụt ở đầu Đường Gia Long, cứ bảo: “Hồ Chí Minh ăn cắp câu nói ai cũng biết của Quản Trọng Nho thời Xuân Thu Chiến Quốc: “Nhất niên chi kế mạc như thụ cốc. Thập niên chi kế mạc như thụ mộc. Bách niên chi kế mạc như thụ nhân””. Đại Úy Sư, “Sư Tững” con Ông C̣ Bá lơ láo đôi mắt viễn vong, mơ hồ ngồi đối diện nhà lầu cũ ngày xưa của ba ḿnh mà chặc lưỡi. Những người bị gán chết cái danh “Ngụy Quân, Ngụy Quyền” ngồi bán giấy số khắp nước Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Họ ngồi bán chứ không được đi bán bởi v́ họ bị “quản chế”, họ bị kiểm soát, họ bị theo dơi, Công An Khu Vực đâu để yên!.Ở Việt Nam, tiền trúng độc đắc th́ nhất định bao nhiêu là bao nhiêu. Đợt nầy không ai trúng th́ số tiền không ai lảnh đó dồn vào công quỹ. Người ta thắc mắc “Có khi nào dồn vào túi mấy cha đảng viên cán bộ!?” Ai biết? Ở Mỹ, mội lần xổ số không có người trúng th́ số tiền không ai lảnh đó được dồn lại cho kỳ sau. V́ thế cho nên mới có 500 triệu đô la tiền trúng Jackpot của Mega Millions tôi mới vừa mua xong đó. Ở bển, chỉ có 10 trái banh mang số từ 0 đến 9 trong 6 cái lồng. “Mời các em ra quay số” quay 6 cái lồng đựng 10 con số th́ việc mà xổ trùng các con số với nhau là thường. Ai bảo không có một lần xổ số nào đó rất kỳ lạ sẽ xẩy ra có tới 6 con số giống nhau? Điều nầy, bên Mỹ th́ không bao giờ. Có tới vài chục con số trắng, vài chục số đỏ mang tên Powerball, Mega Millions ball th́ trúng là trúng 1 con mà thôi. Trái banh mang con số nào đó đă ra rồi ai bỏ vào xổ nữa mà ra với không ra nữa.

Sáng Thứ Sáu, ngày 30 tháng 3 năm 2012, tôi dậy sớm bất thường. Bất thường v́ thường nhật, tôi lồm cồm ḅ ra khỏi giường sớm lắm cũng phải sau 9 giờ sáng. Bây giờ mới 8 giờ sáng. Tôi có ham ngủ ǵ! Một phần, ngày xưa làm ca đêm; Một phần đợi mấy đứa con ham chơi, khuya lắc khuya lơ mới về, riết rồi quen mắt thức, riết rồi quên ngủ đêm. Mấy ông bạn già cằn nhằn: “Thiếu nhi đa thụy tất ngu. Lăo nhi đa thụy tất tử”. Ư mấy ổng cho là tôi sắp về với ông bà ông vải. Có ǵ lạ, tuổi già ai cũng ngủ ít, dậy sớm “b́nh minh sổ trản trà” với nhau mỗi tản sáng mới đúng chứ. Ai đời cứ ngủ kḥ! Rủa c̣n được, nói ǵ cằn nhằn. Tôi vừa ngồi nhâm nhi nước trà chờ bà xă làm tô phở ăn sáng vừa coi CNN. Chương tŕnh Early Start và Starting Point của Ông Già Tề Thiên Đại Thánh Wolf Blitzer và Cô Mỹ Trắng không phải người Mỹ, dẫu hơi hô hô như mấy bà bạn Bến Tre của tôi nhưng duyên lắm, linh hoạt lắm tên là Soledad O’Brien. Đang chuyện rùm beng dân da đen biểu t́nh binh thằng nhỏ da đen Trayvon Martin đ̣i treo giải thưởng, đ̣i tự lùng bắt thằng dân Mễ lai George Zimmerrmand trên TV th́ đứa con gái út tôi gọi điện thoại, rằng: “Ba biết ǵ không?”. “Biết ǵ?”, tôi hỏi. Nó nói “Jackpot của Mega Millions đă tới 540 triệu rồi. Con với mấy người cùng chỗ làm hùn mỗi người 2 đô la. Mới mua về đây”. Số tiền 500 triệu, 600 triệu đô la lớn đến mức mà con gái tôi chưa từng ngó ngàng đến xổ số mà cũng nhột nhạt hùn tiền đi mua. Tôi ngoái ra sau hỏi vợ “Có hùn hạp ǵ không. Trúng đừng có tiếc nghen. Tôi đi”. “Đi đâu”, bả hỏi. “Th́ đi mua giấy số nữa chớ đi đâu. Đă 540 triệu rồi đó bà”, tôi vừa nói vừa cười. “Thà để tiền mua “con gà đi bộ” c̣n hơn”, vợ tôi không màng, trả lời một cách vô tư lự

Mega Millions hồi đó có tên là The Big Game với 6 tiểu bang tham gia trước tiên là Georgia, Illinois, Maryland, Massachussettes, Michigan, Virginia và xổ lần đầu vào ngày 6 tháng 9 năm 1996. Đến tháng 5 năm 2005 The Big Game đổi ra là Mega Millions. Mega Millions hiện nay có tới 42 tiểu bang gia nhập với Washington D.C và U.S Virgin Islands. Mega Millions có từ 1 đến 56 số banh trắng White ball và 1 đến 46 số banh Megaball. Như vậy, ai trúng 5 trong 56 con số banh trắng White ball cộng thêm 1 trong 46 con số banh Megaball sẽ “ôm” độc đắc Jackpot bạc triệu. Nơi xổ Mega Millions hai ngày Thứ Ba và Thứ Sáu là Atlanta, Georgia. Tiểu bang Missouri của tôi mới bước trể tràng vào Mega Millions ngày 31 tháng 1 năm 2010. Tôi chỉ chơi Mega Millions khi Powerball lên giá 2 đô la 1 ô chơi ( one play $2 ). Jackpot của Mega Millions nhiều lần lên cao tới nhiều trăm triệu đô la. Hai số trúng ở Georgia và New Jersey ngày 6 tháng 3 năm 2007 là 390 triệu đô la. Hai số trúng 380 triệu đô la xổ ngày 4 tháng 1 năm 2011 là của người mua ở Idaho và New York trúng. Và bây giờ, con tôi đă nói: “Jackpot của Mega Millions đă tới 540 triệu rồi”. Năm trăm bốn mươi triệu đô la, một hiện tượng lịch sử chưa từng có trên cái xứ sở gọi là The United States of America nầy. Người ta tính, nếu chiều nay không ai trúng một lần nữa th́ Thứ Ba, ngày 3 tháng 4 tới, trong ṿng 4 ngày thôi, số tiền trúng độc đắc sẽ là một hàng số dài thiệt là dài 1, 000,000,000 gọi là một tỷ đô la như chơi. Hóa ra, người ta Dân Hiệp Chủng Quốc hay Hiệp Chúng Quốc cũng tham dữ! Nói th́ nói vậy, dân nào thấy tiền không ham. Tôi, dân Việt Nam ham thấy mẹ. Đă mua 5 đô la ngày hôm qua, sợ chưa chắc ăn, hôm nay mua nữa để có thua th́ cũng “thua cho đả” cái đời “nghèo mà ham”’. Một trăm bảy mươi sáu triệu số mua mới có một số trúng. Tỷ lệ 1/176 triệu, khó hơn ṃ kim dưới đáy biển!?

Tôi tới trước hết là tiệm tạp hóa “Shop” trên đường Independence. Tiệm nầy thường tôi tới không phải mua nước ngọt, bánh kẹo, thuốc hút, mà tới đổ xăng hảng BP của British Petroleum Company. Cái hảng mà “chết điếng” hơn 20 tỷ đô la đền bù cái vụ dầu xịt ra biển Vùng Vịnh Mễ Tây Cơ vào ngày 20 tháng 4 năm 2010. Hàng chục người đang sắp hàng, may quá không có người Việt Nam nào. Có người Việt Nam nào, dễ bị thắc mắc rằng “anh cũng hám dữ” một cách vô duyên. Tôi mua mau “QP Pick” cho lẹ. Thoáng coi tờ giấy số, đúng rồi 540 triệu đô la độc đắc. “Ngon cơm nghen”, tôi nói trong bụng. Cùng trên đường và cũng không xa, đối diện đằng kia là 7- Eleven. Tiệm nầy với Shop “N” Go thân thuộc với chúng tôi từ hồi mới qua Mỹ. Shop “N” Go đă bị đóng cửa từ lâu, nghe nói mắc tội tàng trữ, mua bán ba cái x́ ke, ma túy ǵ đó. Dấu vết Shop “N” Go không c̣n. C̣n chăng, một băi cỏ xanh được bao bọc bởi hàng rào của Đại Học Y Khoa Kansas City, “The University of Kansas City”. C̣n lại một ḿnh 7- Eleven th́ thường xuyên có nạn bạo hành, cướp giựt. Người em bạn Kim Ngọc Huệ của tôi nhỏ con, ốm yếu, già cả bị 2 thằng Mỹ đen dềnh dàng đánh gần chết v́ nhất định “không đưa cho tụi nó cái bóp đựng mấy trăm đồng mới lảnh ngân hàng ra”. Ngồi trong xe, lấy ra tờ 5 đô la sẳn, ra xe, đóng cửa lại, bước mau vào tiệm, bảo: “five dollas Mega Millions”, mua xong, tôi “dzọt” lẹ. Đi lẹ, v́ bửa nay tôi quyết mua nhiều và mua khác chỗ nhau. Xăng dẫu là 3 đô la 91cent một gallon, cho lắm chỉ 2 gallon là cùng. Thẳng đường, tôi chạy I-29 North, Ị-35 North, xuống cây xăng Quik Trip #153 trên Đường Armour Rd. Ở đây, hai công nhân đứng bán hầu như chỉ bán giấy số Mega Millions cũng không kịp. Người ta đứng đầy từ trong ra ngoài. Khu nầy, Người Mỹ Trắng nhiều hơn Người Mỹ Đen, Người Mễ, Người Africa, Người Asia…nhưng nhắm mắt tôi cũng đếm được 6 người Việt Nam đứng phía trước tôi, đang xầm x́. Người ḿnh có khác ǵ mấy anh Ba Tàu, bất kể chỗ nào cũng cải nhau cho được, có ngán thằng Tây, thằng Mỹ nào đâu! Cả15 phút đứng chờ, tôi mới mua được 5 đô la Mega Millions “QP Pick” là Quick Pick do máy chọn. Chưa đủ, tôi ngược về lại Idependence, chạy xuống Price Chopper trên Đường Wilson Rd mua thêm 5 đô la nữa. “Hám dữ!”. Không hám sao được, 540 triệu đô la lận mà! Cả nhiều đời cha, con, cháu, chắt, chít …cong lưng làm chết cha cho đến bao giờ mới có? Khu nầy, các Zip code 64106, 64124, 64123, 64127…là nơi người Việt tỵ nạn quây quần cho nên, không lạ ǵ, sắp hàng dài lắm th́ người Việt cũng dài lắm. Họ ồn ào với nhau rằng: “Anh cũng mua giấy số nữa à!, “Mua cho vui vậy mà”, “Biết đâu trời ngó tới. “Đúng là nghèo mà ham”. Tôi th́, tôi mua đại rồi dông. Cũng gần 2 giờ trưa rồi c̣n ǵ. Mới bưóc vào nhà, bà vợ diễu cho: “Trúng Jackpot 640 triệu rồi phải không?”. “Bà nói giỡn hoài, trên tờ giấy số tôi mua đây chỉ có 540, sao có 640 triệu?”. Vừa trả lời với vợ vừa ngồi xuống bàn. “Tôi dọn cơm. Ông coi TV rồi biết”, vợ tôi nói lại. May là, ngày hôm qua và hôm nay, bà xă lấy 2 ngày “Sick Day” nghỉ ở nhà mà “lo” cho chồng chạy bậy chạy bạ mua giấy số, nấu phở, pha trà, pha cà phê cho chồng coi TV thấy người ta chen chúc mua giấy số. Bà vợ tôi vẫn là bà vợ Việt Nam vướng víu truyền thống “nội trợ”. Tôi vẫn là tôi ông chồng Việt Nam gia trưởng nề nếp gia phong, gia uy, gia quyền…C̣n may trên đất Mỹ!? Đúng rồi, trên CNN, Ông Già Tề Thiên Đại Thánh Wolf Blitzer và cô Soledad O’Brien lai Úc-Cuba hô hô cái miệng đang nói về cuộc xổ số có tính cách lịch sử tối nay trúng 640 triệu đô la. Sống trên đất Mỹ mới thấy ḿnh có nhiều điều hết sức hạnh phúc, ngạc nhiên, thích thú. Không nói nhiều những xa xôi, khuất tất của mấy đứa nhỏ. Tôi biết con tôi, tụi nó có nhiều thú vui hết sức mà người lớn như vợ chồng tôi không biết tới. Tuổi già, sống đời dài chinh chiến ở Việt nam, học hành, lính tráng, tù đầy, “quản chế”…và thời Việt Cộng có đáng đồng xu bát gạo nào? Ở đây, được Chào Cờ Ba Sọc Đỏ, được Hát Quốc Ca Việt Nam Cộng Ḥa, được Biểu T́nh Đả Đảo Cộng Sản Việt Nam…nát cuống họng, không ai làm ǵ ta! Coi những cuộc diễn hành các ngày lễ lớn mà thấy cái vĩ đại, công phu xứ người phải khâm phục. Thỉnh thoảng với vài anh em bạn đến “cá độ” đua chó, đua ngựa ở Woodland bên Kansas. Lâu lâu nghe mấy ông nội rủ rê vào Casino chơi Blackjack, Slot machine…vui đó mà buồn đó. Xem thấy buồn cười những kỳ thi American Idol. Háu hức, say sưa những trận đấu football, basketball. Đi ăn đầy tháng, thôi nôi, sinh nhựt, đám cưới, đám hỏi mấy đứa nhỏ và mừng tuổi thọ, thượng thọ, trường thọ của mấy ông già, bà cả…gặp nhau “Người Đồng Hương” thấy mà quên quê nhà, cố quận. Tranh luận thiếu đường đánh lộn nhau những khi có bầu cử Tổng Thống, ông nầy Dân Chủ, ông kia Cộng Ḥa, nghĩ mà buồn cười. Và ngay kỳ xổ số nầy “nóng” cả Nước Mỹ…đủ làm cho ta vui niềm vui tuổi già theo năm tháng với con, với cháu trên xứ người.

Mở các đài địa phương Fox 4 News, KCTV 5, 9 ABC, 41 Action News, ngay các channel thể thao ESPN 206, ESPN2 209 trong Directv…cũng thấy như giống nhau “Historic lottery Jackpot drawing tonight: $640 million”. Dẫu tối nay có mất 25 đô la tốn công đi mua 5 nơi khác nhau có không trúng một con nào đi nữa cũng “đả” cái đời “tiền mất tật mang”. Tật là tật không nghe ông bà ta dạy rằng: “Số giàu đem đến dững dưng, họa là con mắt tráu trưng mới giàu?” Nhưng, tôi cứ nghe “Never say never”, đừng bao giờ nói không bao giờ, cho nên tôi cứ thua dài dài, mất tiền dài dài, không trúng dài dài và cũng ngậm đắng nuốt cay, không lời thở than dài dài…mà cười “Thế sự thăng trầm quân mạc vấn”. Bà xă đem tới một dĩa nhỏ Gỏi Nhựt, mấy miếng bánh phồng tôm, một chai Budweiser và nói: “Ngồi chờ ôm jackpot nghen”. “Th́ c̣n ǵ nữa”, tôi nói lại cứng cáp như thể chắc ăn. Trên TV chiếu các địa phương nầy, địa phương kia người ta c̣n chen nhau mua trể giấy số Mega Millions 640 triệu đô la, nhất là ở Cali, có lẻ người Việt đông lắm không chừng. Bà vợ tôi chắc hai ngày ở nhà mệt hơn đi là, đă ngồi xuống bên tôi vừa hớp một hớp nước đá lạnh vừa nói như giữ lập trường trước sau như một “Chỉ mong vài ngàn, vài chục ngàn là mừng lắm rồi”. Số bắt đầu ra, trước hết là 46 rồi 23, rồi 38, rồi 4, rồi 2, rồi Megaball là 23. Tôi có 25 con số Megaball nhưng không có con nào 23. Tôi có 125 con số trắng White ball nhưng mấy con số trắng White ball 2, 4, 23, 38, 46 nó sắp hàng ở đâu đâu mà không có được 2 con rủ nhau đứng chung một hàng. Năm tờ giấy số có 25 hàng, mỗi hàng có 5 con số trắng White ball và 1 con số Megaball, tôi không được 1 con Megaball để an ủi được 2 đô la, nói ǵ 1 con số trắng White ball + một con số Megaball mà lấy 3 đô la. Con gái tôi nó gọi “Ba, con trúng số rồi”. “Cha mầy, “Tết Congo” mới vô được 1 con chứ đứng nói tới trúng với trật”. Tôi thường mở đầu câu nói với hai đứa con út của tôi bằng hai tiếng “cha mầy”. “Cha mầy” riết rồi quen. Tôi quen. Tụi nó quen. Khi quên không có “cha mầy”, tụi nó nhắc và nói “Ba già rồi, hay quên”. “Cha mầy”, quên cái ǵ? Quên hai tiếng “cha mầy”. “Con nói trúng là trúng “để tiền mua beer chắc ăn hơn Ba à””. Giấy số mua Sáng Hôm Qua, ḿnh thấy MEGA MILLIONS IS NOW $500 MILLION !. Giấy số mua Trưa Hôm Nay lại thấy MEGA MILLIONS IS NOW $540 MILLION ! Và bây giờ xổ th́, rằng, là “Mega Milĺons is now $656 million”. Mua ǵ mua dữ vậy!? Một đêm đă tăng gần 200 triệu đô la! Chưa kịp buồn không trúng đưọc một xu th́, người ta đă tuyên bố rằng, số trúng Jackpot đó được bán ở Kansas, ở Illinois, ở Maryland. Thôi th́, “mua vui cũng được một vài trống canh”. Không, th́ làm ǵ bây giờ!? “L’Argent ne fait pas le bonheur”, tiền không mua được hạnh phúc. Tôi biết rồi, tự nhủ./.

Nguyễn Thừa B́nh
Tối 30/3/2012 ( 9/3 Nhâm Th́n )
 


 


VĂN CHƯƠNG

Cây viết Bất Khuất

Thuyền đời
Highway of Heroes
Nắng ấm quê hương
Truyện dài Bất Khuất
Thuyền đời ơi !
Những thằng chúng tôi
Bài thơ trên đồi Bác sĩ Tín
Viên đạn vang rền
Chuyện t́nh trái ngang
Khối diễn hành
Băi tập
Lễ măn khóa
Một Đời Bất Khuất
Kỷ niệm Quân Trường - Về phép
Kỷ niệm Quân Trường - Cúp phép
Hồi tưởng chiến trường 1062 Thượng Đức
Dọc đường gió bụi
T́nh Bất Khuất
Ngày xưa thân ái
Tôi đi lính
Bất Khuất
Quan Âm Tây Du Hí truyện
Làm trong sáng tiềng Việt
Hạ cờ tây
Thù dai
Kỷ niệm khó quên
Trận cuối trong đời lính của tôi
Khúc hát Quân Hành
Một nỗi đau
Thủ Đức - Tuần huấn nhục
Tâm thư của Cố Thiếu Úy Trần Văn Quí
Trận Ô-Căm
Một lần vĩnh biệt
Một lần đi
Chuyến đi cuối năm
Nhớ về mái trường xưa
Phạm Xuân Tịnh - Một cuộc đời
Những ngày tháng không quên
Tự do ơi, tự do!
V́ hai chữ Tự Do
Ngh́n trùng cách biệt
Thầy Chín
Để nhớ để quên


Người lính VNCH

Soái hạm HQ5 và trận hải chiến Hoàng Sa
Ngày 19-01 Kỷ Niệm ngày Hoàng Sa nhuộm máu
Đi vào ḷng địch: Câu chuyện thật của người Nhái HQ VNCH
Người bạn 101
Năm tháng tuổi thơ thuở nào
Lực lượng Đặc Nhiệm Thủy Bộ Hải Quân VNCH
Đối diện tử thần
Một thời để yêu
Phi Công thời chiến
Người con dâu nước Mỹ
Tưởng bỏ anh em
Đành bỏ anh em
Mai
Cuộc tuyệt thực ở trại Cổng Trời
Một đời binh nghiệp hai màu Mũ
Biệt Hải trên vùng biển băo tố
Chuyện người lính trinh sát
Nhan sắc cư tang
Niềm vú quân trường
Sự trịch thượng
Hộ tống hạm HQ11 & Những ngày biến loạn tháng Tư đen
Bạn tôi, những SVSQ khóa 2 Học Viện CSQG
Cuộc sống của người lính chiến ĐPQ và NQ
Sông Mao, Ngày tháng cũ
Tự truyện của một phi công

Chập chùng tủi nhục
Tâm sự người lính

Nén hương tưởng nhớ bạn Dương Quang Ngọc
Một mai giă từ vũ khí
Mối t́nh đầu
T́nh lính
Đời lính
Tàn cuộc hoa này
Nó và Tôi
Viên ngọc nát
Những năm dài qua đi... hội ngộ
Ngày Quân Lực : Lời thú tội
Nhớ An Lộc - Chuyện người Thương Binh bị bỏ quên
Nghĩ về người vợ lính
Chuyện t́nh với chàng cựu Không Quân Y 2 K
“Hát Ô” qua Mỹ
Anh hùng tử - Khí hùng bất tử
Thằng lính bạc t́nh
Cuối đường
Đó đây trên quê hương
Here and There In The Homeland
Người c̣n nhớ hay người đă quên
Những ngày tù chung với Ông Đạo Dừa
Cây cầu biên giới
Khu trục bọc thây
Tướng Đỗ Cao Trí và Tướng Nguyễn Viết Thanh Dưới Cái Nh́n Của Người Ngoại Quốc

Đêm liêu trai
B̀NH-TUY, những ngày cuối cùng...
T́nh Anh Lính Chiến Biệt Động
Trận chiến đẫm máu của HQ/VNCH: Trận Ba Rài
Mặt trận Miền Đông vẫn yên tĩnh
Charlie ngày ấy và Charlie bây giờ
Màu cờ và sắc áo
Tù binh và ḥa b́nh
Tây Ninh, chút c̣n lại trong ḷng một người lính
Hoài niệm
Tâm tư và cuộc sống quả phụ
Thượng Tọa Thích Quang Long
4 ngôi mộ lính nhảy dù Vị Quốc Vong Thân
Hai người bạn
Đôi ḍng về “Cỏ Thu Hoàng thị”
Cái chân gỗ
Một H.O. muộn màng
Vài hàng gởi anh Tŕu mến
Thiên bi hùng ca QLVNCH
Để nhớ lại những ngày Mùa Hè Băo Lửa
Trận chiến cô đơn
Biệt đội 817 - LĐ81 BCD
Trận đánh cuối cùng của ĐPQ...
Qua những trại tù cộng sản...
Sông Mao, phi vụ ngày 30 Tết
Nước mắt mẹ già
Viên đạn cuối cùng
Điếm Cỏ Cầu Sương
Người lính ấy của tôi...
Khóc một ḍng sông
Cái muỗng
Tử thủ
Những tiếng hát bừng sáng A 20
Thiên đường đỏ
Khoác áo chiến y
Chuyện t́nh của một Phi Công
Hai v́ sao lạc
Tôi thương nhớ vợ tôi
Bông hồng tạ ơn
Viết về Lê Hữu Lượng
Chinh nhân và người t́nh
Tôi vào học viện Cảnh Sát Quốc Gia
Cảm nghĩ của một người Lính về Ngày Quân Lực 19/6
Nhiệm vụ
Cô gái B́nh Long
Những ngày hồi đó
Ngày QL19/06 - Người Lính VNCH ... Tôi nợ Anh ..
Nhớ đến Biệt Đội Thiên Nga
Viết về ngày QL 19/6/2011
Người không nhận tội  
Chào cô ... em gái Biệt Cách Dù
Chuyện t́nh chị Hạ và anh Nuôi
Huấn luyện Sĩ Quan tại Hoa Kỳ
Ở cuối 2 con đường
Đêm Cao Miên
Đồn Dak Seang
Giải toả căn cứ hỏa lực 6  Tân Cảnh
Quan Âm chí lộ
Rải tro theo gió
Một chuyến đi toán phạt
Chinh chiến điêu linh
Trại gia binh
Viết về người lính Địa Phương Quân
Người không nhận tội
Tháng 4 xót xa
T́m lại thương đau
Nụ cười người tử tội
Ngày về
Người lính miền Nam
Phan Rang nỗi hờn di tản
Charlie, ngọn đồi quyết tử
Quốc lộ 20 - hành lang của tử thần
Găy súng
Chuyện người Nghĩa Quân
Chuyện Người Nghĩa Quân Thờ H́nh Của Chính Ḿnh
Đại Bàng Gảy Cánh Tháng Tư
Trại gia binh
Viết về người lính Địa Phương Quân
Quốc lộ 20 - hành lang của tử thần
Phnom Penh, ngày ấy c̣n đâu?
Vinh danh Tướng Đỗ Cao Trí
Trung Tá Nguyễn Đức Xích "NGƯỜI TÙ BẤT KHUẤT"
Ngọn đồi cuối cùng
Nhớ hay Quên
Người lính miền Nam
Charlie, ngọn đồi quyết tử
Chú Quế
Pleiku nắng bụi mưa bùn
Mê thần tượng
Cơm cháy quân trường
Anh trai Biên Hoà, em gái Cà Mau
Giọt nước mắt Đêm Giao Thừa ...!
Kiếp người... đời lính...
Câu chuyện tù của ĐT Phi Công HK...
Ḍng sông cỏ mục
Bên những bờ rừng
Đêm thánh vô cùng
Người tù kiệt xuất
KBC Một thời để nhớ
TPB Những mảnh đời bất hạnh
Mùa Đông năm ấy
Người Lính Việt Nam Cộng Ḥa qua những t́nh khúc bất tử của Một Thời Chinh Chiến
Phi vụ cuối cùng
Những người tù cuối cùng
Lửa máu hận thù
Người Lính VNCH trong kho tàng âm nhạc Việt Nam
Mẹ VN ơi - Chúng con vẫn c̣n đây
Khi người ta gọi bác của tôi, ba tôi và anh tôi là 'giặc' !
Hăy thắp cho anh một ngọn đèn
Chiếc áo phong sương t́nh anh nặng
Người lính VNCH trong nhạc sỉ Trần Thiện Thanh
Đêm hỗn mang
Ngỡ ngàng đời chiến sĩ
Chuyện nhớ trong đời
Để ghi nhớ tháng 4 đen
Nỗi đau thời chiến
Cọp rằn Chương Thiện
Quà cho con trong tù
Những gịng sông lịch sử đời người
Một người đi
Trận cuối 2
KBC 4100 & Tết Mậu Thân
Rừng khóc giữa mùa xuân
Lá thư t́nh của người lính VNCH
Cô con gái quá giang trong đêm mồng một Tết
Lon Guigoz hành trang người tù...
Con chó Vện và người tù cải tạo
Một lần toan tính...
Tấm thẻ bài
3 người chiến binh "homeless"...
Trôi theo vận nước
Trận cuối
Chiến sĩ Kha Tư Giáo
Em không nh́n được xác chàng
Chuyện buồn người vợ tù
Người Việt của tôi - Quận Dĩ An
Sao hôm, sao mai
Những lá thư t́nh
May mà có em
Thằng bé đánh giày người Nghĩa Lộ
May mà có em đời c̣n dễ thương
Gói quà đầu năm
Cây Mai rừng của người Lính Trận
Cánh chim Thần Tượng
Ba ḍng nước mắt
Những xác chết trên mănh đất chữ "S"
Thân phận người lính găy súng
Chuyện vượt ngục ở trại Gia Trung ...
Những mảnh đời dang dở - phần 2, phần 3, phần 4, phần 5, phần 6, phần cuối
Mưa trên Poncho
Người ở lại Saravan
Nhớ hay quên kỷ niệm thời chinh chiến
Vược ngục
Chuyện t́nh khoai lang
Tâm t́nh người lính VNCH tỵ nạn ở Thái Lan
Hồi tưởng ngày Quân Lực 19-6-73
Vinh danh người lính VNCH

Linh tinh

Dị mộng
Nhà thơ Hàn Mặc Tử
Tập thơ "đôi hồ" và một thiên diễm t́nh
Về Quê
Ông già bơi rác
Nhớ thời trường cũ Chu Văn An
Người chú họ của tôi
Tôi bị bắt
Nhớ lắm… những mùa Thu
Những chuyện trời ơi !
Người đồng hương
Bên đời hiu quạnh
Việt Cộng con
Phượng hồng vào Hạ
Sức mạnh của cộng đồng người Việt Quốc Gia hải ngoại
Giai thoại văn chương
Kỷ niệm nỗi trôi cùng trí nhớ
Bà xă đai-ét
Chuyện kể: Một buổi trên đường vượt biển
Những vần thơ chui
Đi t́m Jackpot
Cây cầu biên giới
Ngày giỗ Tổ Hùng Vương
Như những giọt buồn
Một cơn đau tim….và một lần phẫu thuật
Đứa con dị chủng
Bài thơ dang dở
Thất t́nh
Dấu "Hỏi Ngă" trong văn chương Việt Nam
Ngày xưa thân ái...
Gió bụi một thời
Người sợ bóng
Hoàng hôn trên núi Tây
Ư yêu đương
Đêm qua sân trước nở cành mai
Vệt nắng cuối chiều
Đừng yêu người làm thơ
Tết Nguyên Đán
Đừng yêu người làm thơ
Như những vần mây
Đám cưới
Hạnh phúc muộn màng đêm Giáng Sinh
T́nh... tiếc
Giáng Sinh năm nào
Ván cờ ma quỷ
Văn thơ trữ t́nh
Mùa Thu qua thi ca  
Phụ nữ Việt Nam qua Ca Dao
Tháng năm ngoảnh lại
Thu xưa
Thu có sầu chăng sáng nay!
Cơn mưa chiều nay
Xuôi ḍng sông Hương
Nỗi niềm cố cựu
Thiện và Ác
Tóc May sợi vắn sợi dài
Tâm sự tuổi già
Xóm biển
Đi t́m tâm linh
Mấy đoạn đường đời
Tản mạn những giao thoại văn chương
Xin hăy giúp tôi
Con c̣n nợ Ba
Nhăm nhi bầu bạn
Một thời để nhớ
Người quét chợ
Lời tỏ t́nh
Bạn cũ năm mươi năm
Về lại cố hương  
Đường đi không đến
Xương trắng Trường Sơn
Về lại cố hương
Thoáng xưa
Cánh Hoa Ngọc Lan
Bước không qua số phận
Đọc thơ Trạch Gầm
Con Gà ṇi
Con Mèo hay con Thỏ?
Đời vẫn đáng sống
Tết làng tôi
Bầu Bí một giàn
Nghỉ hè ở Mallorca
Chiếc xích lô chở mùa xuân
Em đi để lại con đường
Một thời con gái
Bố tôi và người tù Nguyễn Chí Thiện
Trường ca trang sử Mẹ....
Nỗi đau bẽ bàng
Khi con đường không lối thoát
Những bài ca một thời cuộc đời
Tiếng chuông ái t́nh
Những con cào cào xanh
Nếu chỉ c̣n một ngày để sống
Bố tôi
Thiêng Liêng Như Những Linh Hồn
Giấc mộng dài
Duyên số trời định
49 Ngày với em
Bài ca của người du tử
Tấm vạc giường
Cố hương, 35 năm sau
Vượt biển một ḿnh
Hăy bế em ra khỏi cuộc đời anh
Những Tết năm xưa ở Phan Thiết
Làm thinh
Màu tím trong thơ
Lệ Mừng trên cánh Đồng Chiêm
Thằng cháu nội đích tôn
Chị Cả Bống
Làm rể Ninh Ḥa
Trời đất bao la
Nỗi buồn mùa Thu
Duyên Nam Bắc
Đà-lạt trời mưa
Xót xa
Tiểu thơ
Đôi mắt
Giọt mưa trên tóc
Quê tôi, ngày bé thơ lớn lên
Mùa thu cuộc t́nh
Cây sầu riêng sau vườn cũ
Tản mạn - Về những người bạn
Nh́n những mùa xuân đi...
Quê hương ruồng bỏ
Ba tôi và tôi
Vượt thoát
Made in VietNam
Giọt nước mắt
Ngày vô vị
Khóc lặng thinh
Đời c̣n vui v́ có chút ṭm tem
Đôi mắt Phượng
Ngựi bán liêm sỉ
Bài ca vọng cổ
T́nh già
Buổi chiều ở Thị trấn Sông-Pha
Saigon ngày ấy
Phàm phu tục tử
Thăm quê
Dấu tích ân t́nh
Địch thủ
Tâm
USS Midway - Ông bạn già năm xưa - English
Từ Mỹ, kể chuyện Mỹ Tho
Vài ṿng Thơ, Rượu và Tết
Mùa Xuân uống rượu
T́nh người
Hồi kư của một người Hà Nội
T́nh nghĩa, nghĩa t́nh
Đôi đũa
Gịng đời... và hồi âm gịng đời...
Không cho phép ḿnh quên
Thảm sát trên đảo Trường Sa
Em tôi
12 bến nước
Chào Mẹ
Cháo tóc
Những người không đất đứng
Vợ hiền
Theo ngọn mây Tần
T́nh ngây dại