Hồi tưởng chiến trường 1062 Thượng Đức - Phần 2

CSVSQ Phạm Bạch Dương

Lời phi lộ:

Tôi không c̣n viết thư nữa, bây giờ mới là canh bạc cuả tử thần, tôi nghiêng ḿnh truớc những hy sinh cuả chiến hữu ….và tôi đang nhớ lại h́nh ảnh cuả 37 năm về truớc, có qúa nhiều ….máu và thân thể cuả anh em mũ đỏ chúng tôi cũng như của địch ……


Thằng máy thấy khói bốc lên sau tảng đá, mũi ngửi mùi khen khét, hăng hăng, nơi mà mới đó, nó c̣n thấy 18 alpha c̣n lui cui kéo ông Tr/sĩ Ẩn ….vị trí nó cách đó khoảng 5m, ló đầu ra, nó kêu lớn:

- Đích thân, đích thân ……

Không nghe tiếng trả lời lẫn dấu hiệu cuả 1 sự sống đàng sau hốc đá phía truớc…nó bắt đầu truờn, ḅ về tảng đá đó, chung quanh nó không c̣n ai, 1 tay lôi cái PRC25, quàng khẩu M16 lên cổ, từ từ, nó nhích từng thuớc một về phía truớc.

Cảnh tượng truớc mắt thật hăi hùng, 1 thây nguời không c̣n toàn vẹn nằm vắt ngang trên bụi cây gần đó, những mảnh vải te tua đang phất phơ trong gió, chiếc botte de saut há miệng nằm chơ vơ, 1 hố sâu lơm đục sâu vào ḷng đất c̣n vuơng mùi thuốc súng ….nó lại gọi:

- Đích thân, đích thân, 18 alpha, ông nghe tôi không ?

Hoàn toàn im lặng, cần phải xem rơ ai đă bỏ cuộc đàng kia, nó lại ḍ dẫm lần ṃ sâu hơn 1 chút, cho tới khi nó thấy 1 thây nguời nằm thẳng cẳng, bất động nằm vùi mặt xuống đất, cây súng nằm chỏng chơ bên cạnh ….nó ḅ lại, lật thây nguời lên ….18 alpha, mắt nhắm tịt, 1 gịng máu rỉ ra nơi khoé miệng và 2 hốc mũi;

Thôi rồi, linh hồn trung đội đă gục ngă, vậy là cái xác ngoài kia là của ông Tr/sĩ Ẩn, mới đi học CC2 về , và cái lon tr/sĩ c̣n mới toanh chưa kịp rửa, đă vội nhảy lên bàn thờ ngồi ….hoảng quá, nó lay tôi dữ dội:

- Đích thân, đích thân ….

Đôi mắt đảo toàn châu thân: c̣n nguyên con, không sứt mẻ ǵ hết, mà sao như khúc gỗ vô tri ? Ngoại trừ 1 chút máu trên guơng mặt non choẹt, đen x́ v́ nắng nóng miền Trung …nó lui cui đặt tôi nằm ngay ngắn, tay lôi PRC lại gần, cầm ống liên hợp lên, gọi liên hồi:

- Đại Tây Duơng (danh hiệu đài tr/dội 1) đây Thái B́nh Duơng (tr/đ 2 do tôi đang dẫn đi tapis), nghe rơ trả lời..

Đầu dây bên kia;

- Thái B́nh đây Bắc Băng, 18 đây, nghe rơ trả lời

- 18 …đích thân, tôi, Nam đây, đích thân nghe tôi rơ không ?

- Anh nghe em rơ 5/5 (trong đại đội, 18 là thằng duy nhất gọi lính bằng em, và lính tr/ đội 1 goị nó là anh Ba ), sao rồi ? 18 alpha đâu ? Trên đó, tụi mày sao im re hết trơn vậy ?

- 18 alpha …tiêu rồi, tôi đang ngồi gần ổng đây, nằm 1 đống, không cục cựa, Tr/sĩ Ẩn và ổng xơi nguyên trái 57 ….bây giờ, tôi phải làm sao ?

- Hả ….hả ….cái ǵ, mày nói sao ? 18 alpha làm sao ? Tụi mày c̣n thằng nào trên đó không ? ĐM, bằng mọi giá, phải mang cho bằng đuợc 18 alpha về, không đuợc bỏ vị trí, tao sẽ lên ngay lập tức …

- Có c̣n thằng nào đâu đích thân, c̣n có ḿnh tôi thôi …

- Mày b́nh tĩnh, nằm yên, bảo vệ cho 18 alpha ….ổng có sao không ? Ngó chung quanh xem c̣n thằng nào không ?

Hiện thời mày đang ở đâu ?

- Tôi đang ở sau 1 tảng đá lớn ….

- ĐM, cả tỉ tảng đá, nói như mày, làm sao tao biết chỗ mà lên, chờ chút, để anh lấy ống ḍm ra coi …

- Tảng đá ở gần bià rừng nhất đó đích thân, phía bên trái là 1 cái hào sâu, đàng sau, xếch về bên phải phía sau, có 1 cái gốc cây lớn ….

- Ah, tao thấy rồi, cha mẹ ơi, thầy tṛ tụi bay làm sao mà chui xuống tuốt luốt phiá dưới vậy ? Mới đây, tao c̣n nghe là tụi mày nhào lên chừng 20m, tại sao laị đi xa vậy ?

- Em đâu biết, 18 alpha thúc nhào lên, tụi em phải theo ổng …..bây giờ, làm sao về đích thân, ló đầu ra, là nó nẹt tối tăm mặt mũi, tụi nó chơi toàn súng lớn, M16 chơi không lại, đích thân …

Cách xa khoảng 20m, trong các bụi cây sát mé rừng, thấp thoáng vài cái áo xanh đang xục xạo, thằng máy nghe rơ tiếng gọi nhau ơi ới:

- Địt mẹ, cẩn thận các đồng chí, tiến lên lục soát, tụi nó cháy hết rồi, bọn Dù này dữ tợn lắm, gặp thằng nào là bắn bỏ thằng đó ngay, đừng tha …

Luồng gió lạnh luồn từ đỉnh đầu xuống tới gót chân, điệu này, khó ḷng mà toàn thây trở về, nếu cứ nằm đây….nổ súng, th́ lạy ông, tôi ở bụi này, địch sẽ tràn lên ngay tức khắc khi nhận ra chỉ có 1 tay súng, 1 ḿnh nó, làm sao mà chống cự. …vả lại, c̣n xác của 18 alpha không thể bỏ đi đâu đuợc….nó lần tay xuống dây ba chạc, lấy 1 qủa lựu đạn, nắm chặt, xem nào, c̣n đuợc 3 trái, trên nguời, 18 alpha c̣n 2 trái, thôi th́ nếu địch tiến lại gần, đành chơi xả láng vậy, để dành 1 trái cho ḿnh và 18 alpha ….thôi, vĩnh biệt Saigon, vĩnh biệt ánh đèn đô thị …..

- 18 đây Thái b́nh, tụi nó đang tiến lên cách khoảng tôi chừng 20m, ông có thấy tụi nó không ? Phía trảng tranh có mấy bụi cây sát mé rừng …..

Thần kinh căng thẳng, mắt đăm đăm nh́n về phía truớc, tay nắm chặt qủa lựu đạn, 1 tay rút chốt an toàn, thằng máy quyết định chơi trận cuối cùng trong cuộc đời 1 cách đơn độc và lẻ loi bất đắc dĩ cuả thằng thiên thần găy cánh c̣n sót lại bên nguỡng cửa tử sinh …..

Mải quan sát phía truớc, nó không ngờ, bên cạnh nó, cái xác 18 alpha đang cục cựa, đang ngọ ngoạy lừ đừ …..

……Tai vẫn c̣n ù ù, mắt chỉ thấy ngàn ngôi sao đang vỡ tung tóe, toàn thân ê ẩm như vừa ăn 1 trận đ̣n hội đồng …nhưng đầu óc và chút ư thức của bản năng sinh tồn đă đánh thức tôi đầu tiên mơ hồ, tôi chợt nhớ rằng tôi đang ở 1 chốn hiểm nguy ngặt nghèo, tôi cố gắng chống 2 khủy tay để ngồi dậy ….cả ngàn cân đè nặng trên nguời ….sao thế này ? Toàn thân ê nhức ghê gớm ….sao mắt ḿnh không thấy ǵ hết đây trời …???

HAI BÀI HỌC ĐỂ ĐỜI

Tiếng PRC25 xè xè dục gĩa cuả Hùng , 18 như quưnh quáng

- Thái B́nh đây bắc Băng , nghe rơ trả lời

Thằng máy hoảng hồn bạt vía, địch đang truy sát phía truớc, mà máy truyền tin lại lên tiếng, lấy ǵ không như cục đuờng thu hút đàn kiến bu lại ?.....Nó quay lại, chụp ống lien hợp, bịt vội đầu phát âm ,…chợt, con mắt tṛn xoe, rơ ràng, nó nh́n thấy 18 alpha đang cục cựa, nó dụi dụi con mắt lần nữa, đích thật rồi, mừng quưnh, quên cả hiểm nguy,  nó lao nguời vào tôi, miệng ú ớ:

- Đích thân, đích thân, ông c̣n ….sống hả ? Tụi ….tụi nó đang lùng t́m ḿnh ông ơi, làm sao bây giờ, ông làm cái ǵ đi chứ !

Mẹ pà con nhà nó, vừa mới chu du duới mấy tầng địa ngục trở về, có biết đách ǵ mà làm với liếc, tai vẫn c̣n lùng bùng, mắt vẫn c̣n lù mù, mờ nhoẹt , chỉ nghe loáng thoáng tiếng nguời bên cạnh ḿnh, nhưng tâm thức đă đánh động ngay tôi hiện hữu tại chiến truờng, có nghĩa là ḿnh phải sống sót, phải tồn vong bằng mọi gía, tôi gắng guợng thều thào:

- Thằng nào vậy ? C̣n bao nhiêu thằng c̣n cầm súng ngoài kia ?

- Em, Nam mang máy đây đích thân, ông c̣n đi duợc không ? Ḿnh rút về phía sau, Vc đang lung t́m ḿnh dữ dội, phải t́m chỗ ẩn trốn, nó mà tóm đuợc là chết mẹ cả lũ ông ơi, để em d́u đích thân đi ….

Tôi loạng choạng đứng dậy, nguời như đeo cùm, chợt thoáng nghĩ, ĐM, làm như nhảy đầm hay sao mà d́u với dắt, thân mày c̣n lo chưa xong nữa là !! ḿnh bước nổi không đây ?  tôi không dám nh́n xuống phía duới thân, h́nh ảnh của Trung sĩ Ẩn mới đây với cái gị nát bét c̣n in dấu, nếu ḿnh mà như vậy, th́ …tiêu , tôi phải tự đánh lừa và trốn chạy chính ḿnh bằng cách không kiểm soát ḿnh có bị thuơng hay không để c̣n đuợc hy vọng b́nh an !...

Mẹ pà, 10 cây số việt dă lúc bắt đầu học nhảy dù, bây giờ mới tác dụng cho bản thân tôi, hồi dó, truớc khi nhập khoá học đi mây về gió, thằng lính nào, từ sĩ quan đến đơ dèm cùi bắp, đều phải làm 1 cú “cố gắng” bằng cách phải nuốt trọn ṿng đai chung quanh phi truờng Tân Sơn Nhất, khoảng chừng 10 cây số, ba lô phải căng phồng, súng đạn phải đầy đủ, làm sao th́ làm, miễn là giáp 1 ṿng, về đến điểm tập trung là đuợc, HLV cỡi Honda tà tà đi kiểm soát, xe cứu thuơng rề rề chạy theo coi có thằng nào xụm bà chè, th́ lôi vào cấp cứu, cho uống 1 ngụm nuớc, rồi ….tống cho 1 đạp xuống xe, cho chạy tiếp, kèm theo câu : RÁN ĐI CON …..Nhảy dù mà , phải cố gắng chứ !!

Ba lô tôi căng phồng, trong nhét toàn là giẻ rách lẫn mấy miếng b́a carton, chứng tỏ là ḿnh cũng mang đầy đủ theo qui định, những buớc đầu của hành tŕnh “cố gắng” thật hùng dũng oai phong …chạy duợc vài cây số, mắt cứ nh́n hoài về cái chateau d’ eau ( tháp nuớc) mà sao nó cứ măi xa vời vợi, chả chịu nhích gần lại chút nào !!! Đă bắt đầu …oải, buớc chân chậm dần và nghe như nằng nặng, tôi bắt đầu đổi nhịp chạy, sang nhịp buớc, mồ hôi vă ra như tắm, lúc khởi hành, có hẹn với mấy thằng cùng khoá Thủ Đức như Lưu, Bổn, Bành, Qúi, Hùng, Sơn….cùng chạy thành 1 tốp …cho vui, ai dè, bây giờ, nh́n lại, đâu mất bà tụi nó hết, thôi th́  đành 1 ḿnh trong suơng gío vậy !!! Đuợc đâu cây số nữa, tôi bắt đầu ….lết , những buớc chân âm thầm ….luỡi thè ra gần tới rốn, chân tay nhấc không muốn nổi !!! Đường c̣n xa , xa lắm …..

Thằng hạ sĩ quan HLV chạy Honda rề rề phiá sau, hét lớn :

- Đù mẹ, chạy đi mày, ai cho mày vừa ….ḅ, vừa lết vậy ? Tao cho 1 đạp chết mẹ mày bây giờ.

Tôi rán nhích thân tàn đuợc vài buớc, rồi lại khựng nguời, lết tiếp ….Hắn chạy lên, nẹt roi vào b́nh xăng độp độ, miệng làu nhàu: Đù …Chợt hắn nh́n ra cổ áo tôi ló ra cái quai chảo đen x́, hắn đổi giọng :

- Hề hề, …chuẩn …úy, rán lên đi chứ ông, sao…bết vậy ? Bộ hôm qua không chiụ ăn chay, mà ṃ vào ngă năm với mấy chị em sao, mà hôm nay chạy không nổi vậy ông ? Thôi, ông leo lên đây, tôi chở cho 1 đoạn, gần tới đích đến, tôi sẽ thả ông xuống …

Mẹ pà, may mà ḿnh có cái mác Thủ Đúc, không thôi cũng ăn vài roi điện, và vài cú đạp của thằng Trung sĩ này rồi, lời đề nghị của thằng này nghe qúa hấp dẫn ! C̣n ǵ hơn là leo lên con ngựa sắt phi 1 đoạn cho đỡ tấm thân ? Tôi định phóc nguời lên yên ngựa, th́ chợt h́nh ảnh 1 anh chàng sĩ quan trong truyện cuả Nguyên Vũ, chỉ v́ không dám nhảy khỏi chuồng cu, bị HLV cho 1 đạp văng khỏi đài, về sau, ra trận địa, lính tráng coi thuờng, mang mặc cảm suốt đời …..làm tôi chựng lại, và …đi đến quyết định :

- Thôi, trung sĩ, để tôi tự lo liệu, thế nào cũng tới mà !

- Cũng đuợc, ông rán nuốt cái gân cẳng gà này đi nhé …

Nói xong, hắn rồ ga, đi tuốt, tôi nh́n theo, tiếc ngẩn ngơ …nhưng cũng tự an ủi ;

- Mẹ pà, thôi đành hi sinh 1 chút, để dành cho tuơng lai, nếu ḿnh leo lên cho nó chở, biết đâu, mai mốt cả Sư đoàn biết, làm sao ra mặt trận mà chỉ huy lính ?....làm ǵ th́ làm, không để mất tư cách đuợc !!

Thế đó, cuộc đời ! Những thằng thanh niên mang lư tuởng cao vời, và hy vọng tuơng lai rực sáng như tôi, chắc là đầy dẫy trong bầy đàn khoá Bất Khuất 8/72 B+C cuả tôi !!!

Tôi có 2 bài học khốn đốn buồn cuời trong đời quân ngũ, lần đầu, học làm lính ở Quang Trung, ăn cá mối, sáng chà láng 1 đoạn giao thong hào, suơng gío dăi dầu, TAB quân đội chích, đă thấm vào máu thư sinh thuở từ giă học đuờng, 3 tháng quân truờng đă làm chúng tôi dầy dạn suơng gío, không c̣n yếu x́u, gà chết, làn da xanh xao yếu ớt đă lột hẳn, thay vào đó những cột nhà cháy cuả nắng thao truờng …Nếu chúng tôi chuyển tiếp ngay vào quân truờng Thủ Đức th́ mấy sức mà ngán mấy thằng ông nội huynh truởng dàn chào quát tháo inh trời, chưa chắc thằng nào “trâu” hơn thằng nào, huyng truởng phạt 1 hít đất, dám tặng thêm cho huynh truởng 1 cái nữa, huynh truởng phạt nhảy xổm, dám tặng thêm cho ngài 2 cái nữa chứ chẳng chơi ! chưa chắc, thằng nào chết

Nào dè, đúng ngay vào dịp Hiệp đinh Paris đuợc kư kết, chúng tôi đuợc chỉ định đi chiến dịch đợt ngưng bắn đó ….Pà mẹ, alpha giả định đuợc vội vàng gắn lên cổ áo, cứ 1 tổ 3, 4 thằng, hay 6 thằng bốc thăm vào chiến dịch, có thằng suớng như tiên, về ngay chóc Thủ Đô, tha hồ mà hú hí với ánh đèn màu, có thằng, bốc nhằm …cứt chó, chui đầu vào B́nh Long, An Lộc coi trận địa đă tàn, và những hoang tàn ác nghiệt của chiến tranh….có thằng lủi thân vào chốn śnh lầy, ruộng nuơng trù phú cuả vùng 3 Chiến thuật …..Ngu ngơ, ngáo ngáo, vậy chứ, gặp dân quê, họ cứ gọi 1 điều ông chuẩn úy, 2 điều ông sĩ quan ! Súng th́ đuợc phát cho cây Carbine M1 để …đuổi ruồi, đi đâu cũng đuợc qúi mến của nông dân thật thà chất phác miền Nam, họ mời tham dự đám giỗ, đám cuới, ngồi chễm chệ với đám chức sắc xă, ấp truởng, nhậu nhẹt tưng bừng, mút muà Lệ Thủy …Đúng ra, tụi tôi chỉ đi làm kiểng, và làm mồi thịt nguời, nhử cho VC thèm đỏ nuớc miếng nếu may mắn vớ được 1 thằng mà làm thịt, dù sao, cũng “đoàng” được 1 thằng sĩ quan Quân Lực VNCH, tô điểm thêm cho thành tích phá hoại non sông kính dâng lên Đảng ……

May mắn là cả khóa, không có thằng nào đi đái, có thằng bất đắc dĩ làm anh hùng, đuợc khen thưởng ḷng gan dạ khi 1 đêm, VC tấn công đồn, mặc cho đạn bay, tên réo ́ ầm, cu cậu cứ sơng nguời, đi qua đi lại, đôi lúc lại ….khum khum, xông xáo hết chỗ này tới chỗ khác ….cả tiểu khu, ai cũng ngán ông sĩ quan chưa ra truờng này, ghê qúa, không biết sợ là ǵ …bèn tuyên duơng anh dũng …..Ai dè, sau này, cu cậu mới tiết lộ cái bí mật cuả ḷng gan dạ, th́ ra tối đi ngủ, anh chàng cởi giày cho thoải mái, lúc súng nổ, chàng lo t́m để mang, v́ đi chân đất, làm sao mà ….chạy ???

Đi chiến dịch 60 ngày, th́ hết 20 ngày….chuồn về thành phố đi dạo mát, c̣n lại bao nhiêu ngày, th́ toàn là …ăn nhậu, thịt rùa, thịt rắn, thịt chuột đều nếm qua, hết la de, rồi ruợu đế quắc cần câu !!!

Ôi ! c̣n đâu những bắp thịt săn chắc, c̣n đâu những buớc chân đi  mà đá cũng phải mềm duới gót chân ? Bởi vậy, khi vào truờng Bộ Binh Thủ Đức, tụi tôi mới ….chết pà !!! Alpha đeo trên cổ áo, đuợc ông tuớng ở Quang Trung gắn đàng hoàng, chứ đâu phải giỡn ? Thế mà mấy huynh truởng lột ngon ơ ….Qúa tŕnh phơi nắng thao truờng, dù sao cũng 3 tháng, ṃn cả đôi giày, bạc cả lá cờ cuả từng đại đội, mồm miệng cũng đă bắt đầu ….chửi thề như bất cứ thằng lính bạt mạng ngang tàng nào !!!

Chỉ 1 ṿng Vũ Đ́nh Truờng thôi, sac marin (túi quân trang) trên vai cứ “dọng “ th́nh thịch vào lưng như buá tạ !! lúp xúp, lặc lè ….1 lát đă thấy cả đống thằng rụng rơi như lá mùa thu, như bầy nai ngơ ngác trước đàn sói hung hăng, chúng tôi lạc hết cả đại đội cũ ở Quang Trung, quên cả tên cha mẹ đặt, mồ hôi tuới uớt đẫm quần áo trận, có thằng làm bộ ….xỉu, thế là  cả đám huynh truởng xúm vào la hét, lột quần, dí thuốc lá vào bắp vế non, cu cậu nhảy nhổm dậy, la vang trời, ḷi cái đuôi láu cá, và  tha hồ 1 chuỗi hít đất, nhẩy xổm tơi bời …..Bầy nai vàng ngơ ngác bỗng chốc, thành đàn vịt lao xao, thành bầy ếch lạch bạch xác xơ ….

Đó là bài học thứ nhất trong đời lính mới ṭ te ……

Bài học thứ hai cũng tuơng tự không kém, là lần vào trại Hoàng Hoa Thám nhập khoá học nhẩy dù, thủ tục muôn đời, là phải qua 1 kỳ sát hạch về thể lực, gọi nôm na là 10 món ăn chơi truớc khi nhập tiệc, gồ chạy việt dă, hít đất, nhảy xổm, đeo xà ngang, nhảy xa, nhảy cao …v... v… Toàn những tṛ ….mèo, những món này, “anh cả” nuốt như ăn com suờn, dù ǵ  cái quai chảo trên cổ áo cũng chứng minh thành tích của vài ngàn cái hít đất, cả triệu cải nhảy xổm, và cả tỉ lần ḅ lê ḅ càng đo đất của những lần bị phạt dă chiến, hay những bài huấn luyện cuả tṛ chơi chiến tranh ….

Nào ngờ, khoá 8 SQTB cuả tôi, lại đuợc chỉ định đi diễn hành ngày quân lực 19/6/73, thế là lại ngưng mọi học tập, rèn luyện thể xác để tập trung đi đều buớc sao cho đẹp, cho hung dũng, cho oai phong…..

Suốt 2 tháng trời, chỉ ăn, rồi lại ra Vũ Đ́nh Truờng tập ắc ê, khổ thân tôi, vai năm tấc rộng, thân muời thuớc cao, lại đuợc chỉ định ở nhà, coi cái đám tạp dịch, gồm những anh lùn, thiếu thuớc tấc, nguời ta th́ vác súng ra sân tập đi đều buớc, tôi th́ …..vác xẻng !! Cuối cùng 1 đám vịt đẹt đi làm cỏ vê cùng khắp, khi th́ khu Hoà B́nh, khi th́ cổng số 9, lúc th́ khu tiếp tân, tiếng là đi làm cỏ, chứ  chỉ quẹt quẹt qua loa như gà bới, rồi lủi vào lùm cây có bóng mát, ngồi đấu láo phè cánh nhạn, có thằng c̣n …ca vọng cổ vang trời !!!! Hết giờ, th́ vác xẻng, xếp hàng về đại đội …và cứ thế, 1 ngày như mọi ngày …..

Do đó, chúng tôi làm “siêu huynh truởng” lâu nhất trong quân truờng, chứng kiến những khóa đàn em lần luợt qua mặt, ra truờng rời bỏ kiếp sinh viên sĩ quan mà dấn thân vào gío bụi ….. chúng tôi chỉ biết phạt khóa đàn em, chứ có ai vào đây mà bắt lỗi chúng tôi, những sĩ quan cán bộ đại đội cũng lơi dần khắt khe …phải nói, là trên ông trời, duới là sĩ quan cán bộ, c̣n …ở giữa  ḷng thọng là chúng tôi, đám chửa trâu của quân truờng Thủ Đức !!!

V́ vậy, khi ra truờng nhập khóa dù, tôi mới lănh đủ ! 20 thằng về ND là 20 thằng …gà chết trong lần đọ sức thể lực cuả binh chủng !....15 ngày phép truớc khi tŕnh diện đơn vị , là cả 2 tuần lễ tiêu hoang, nhâụ nhẹt tơi bời, ăn uống phủ phê căng rốn, thăm chị em ta ở những ….ngă ba, ngă năm, ngă bảy, cho thoả những ngày nhọc nhằn huấn luyện ….

Hít đất, th́ dán nửa thân nguời phía duới xuớng đất, chỏi 2 tay, chống nguời lên xuống, miệng đếm thật to cho HLV biết là ḿnh đang hít đất, nhảy xổm cà quẹt tại chỗ, cũng ăn gian, kéo xà ngang cũng th́ thụt ….Thế rồi mọi chuyện cũng qua, thực ra những món ăn chơi này chỉ là tṛ….mèo, đang đi  mà AK nẹt sát suờn, th́ không những 10, mà đến cả trăm cây số, cũng chơi marathon tuốt luốt ! khỏi có lê lết ǵ hết trơn hết trọi, đă chui vào nhẩy dù, có thằng nào bị loại v́ ba cái mớ vớ va vớ vẩn này bao giờ ? Chỉ có thằng …teo chim, không dám nhảy khỏi chuồng cu, bị HLV tống cho 1 đạp vào đít, cùng lắm, ra đơn vị bị lính đồn ầm là chết nhát, th́ mới …hơi quê, chứ ai đời, có thằng nào thoát khỏi kiếp nhẩy dù, khi đă đuợc tuyển lọc kỹ, từ khi chưa ra truờng, khi đă dám nhẩy nhào ra khoảng không gian 300 m mà …bất cần thi thể …..

Trở lại với bài học thứ ba trong đời. Mà lần này, là ……thứ thiệt, súng đạn t́m ḿnh mà xơi tái cũng …thiệt luôn, địch mà vớ duợc 1 thằng sĩ quan rằn ri là mừng c̣n hơn đuợc vàng, sống cũng dở, mà chết cũng không hay ! Bỏ cuộc, hay lạng quạng lần chạy việt dă này là toi mạng, nên dù có ră rời thân xác đến đến đâu, chân có nặng chịch ngàn cân cũng phải rán mà buớc !

Tôi nghe nằng nặng trong lồng ngực, ngứa khan trong cuống họng, bất chợt  ho lên 1 cái, ruột gan nóng cháy cồn cào như khi uống ruợu quá chén, muốn cho chó ăn chè ….. 1 gịng máu phọt ra từ cửa miệng thành ṿi …….
Thằng lính đỡ lấy vai tôi :

- Đích thân, ông có sao không ?

Tôi đua tay áo quẹt vội mặt mũi, phải nói là  chỗ nào cũng có máu ! Sức ép của trái 57 tạo 1 áp suất trong nguời, và thoát ra chỗ nào …..có lỗ : mắt , tai , mũi , miệng ….. Vậy mà, nhờ vậy  tôi cảm thấy nhẹ bớt cả nguời, lên giọng trấn an thằng lính :

- Đi, rút về phía sau, mày gọi 18 cho tao .

- Đây, đích thân, 18 đầu kia …..

- 18, đây 18 alpha, tụi nó truy tao hơi kỹ, bây giờ tao phải rút, mày yểm trợ cho tao ….ở đây toàn đá sỏi, tụi mày ở đâu cho tao biết, để biết đuờng ṃ về ……

- Nghe đây 18 alpha, tao sẽ tung 1 trái khói, mày cứ lần theo huớng đó mà đi, tụi tao sẽ yểm trợ, và nhào lên  nếu cần để vớt mày về, yên tâm !

Mặt trời đă khuất sau rặng núi, chiều đang tàn ….

Rán chiều đỏ ối quét những tia nắng cuối cùng sau rặng cây trên đỉnh núi như những móng vuốt sắc bén, như luỡi hái long lanh ngời ánh thép của tử thần , bóng tối đang chụp xuống, đầy những vẻ đe dọa nặng nề …

Lính trung đội 1 bắt đầu tràn xuống suờn đồi, từ lũng sâu , tôi nh́n thấy những vệt bụi mù , bốc như suơng khói , họ chạy zic zac để tránh đạn , súng bắn tràn về phía trước, miệng la xung phong inh ỏi vang trời …

- 18 alpha đây 18, mày t́m chỗ ẩn núp cho kỹ, tụi tao tapis tràn, đừng ló đầu lên, bể gáo dừa chết mẹ mày ….Bao giờ gặp thằng lính đầu tiên, mày ra hiệu cho tụi nó đừng chạy lên qúa trớn, chủ yếu là “dzớt” đuợc mày ‘d́a’, nghe rơ trả lời ….

- Nghe rơ, ĐM, lên làm cái đách ǵ, dính lại cả chùm là bỏ bú !Tao lần ṃ, nuơng theo đuờng thông thủy, lợi dụng chiều tàn cũng đuợc mà…

Nói th́ nghe ngon lành lắm, nhưng bụng th́ …tôi khoái… chết mẹ,. bớt cô đơn và cũng đơ lạnh cẳng !
Toán lục soát của địch cũng hoang mang và bắt đầu rét, tự nhiên khi không, lính nhảy dù lại mở đợt xung phong ác liệt, hay là trúng kế, bị dụ ra khỏi chốt, rồi chúng nhào lên, hốt trọn ổ ?
….Chúng vội vàng nẹt vài tràng AK trả đũa, rồi tháo lui im ĺm …chúng đâu ngờ, chỉ vài buớc nữa, là có thịt ..dê trắng (Bạch Duơng) về làm lẩu nhậu ngon lành, và c̣n đâu nữa, 37 năm sau có tên Hắc x́ Dầu do bạn bè yêu qúi tặng để đối lại cái tên cúng cơm ngồi kể lại chuyện chiến truờng, tán phét chuyện con pà ?....và cũng trúng kế thằng 18, chơi màn nghi binh, tung 1 trái khói phía sau, rồi nhào lên, chỉ cốt cứu mạng thằng đàn em khờ khạo, trót dấn thân vào …lỗ lửa ? nhờ vậy, quân địch mới tháo lui, về lại vị trí trấn đóng cũ, dể có chỗ ẩn núp an toàn hơn là lang thang, ăn dạn đồng nơi khoảng trống ….

Tôi nhoài nguời sau 1 tảng đá, nâng cây M16, khạc đạn cầm chừng về phía địch, thằng máy cũng đă hoàn hồn, tḥ súng ra, bóp c̣ lia lịa…Trên cao, tổ đại liên do tôi bố trí lúc đầu, cũng bát đầu nhả đạn tưng bừng, cả 1 khoảng không gian bỗng dưng hồi sinh, ồn ào, rộn ràng như pháo tết ; tinh thần hồi phục, tôi định nuơng theo đà phấn kích, mẹ pà, quên cả ḿnh đang bị chấn thuơng chới với, nhào lên chiếm cái chốt khó nhai, đă làm tổn thuơng bao xuơng máu và sinh mạng biết bao chiến hữu đồng đội, biết đâu đó, ngáp phải ruồi, lại tóm đuợc cây 57 chết pà, trả thù cho phát đạn mà một chút nữa đă cho tôi về chầu diêm vuơng ….mày chết với bà, phen này, bà lên hỏi tội chúng mày !!!
Có tiếng kêu hối hả, gấp rút :

- 18 Alpha , ông ở đâu ? Tôi, trung sĩ Hạnh đây …

- Eh, tao đây, lên luôn, chơi tới luôn mày, tụi ḿnh khiêng cây 57 về, chẻ làm củi chơi !

- Thôi, ông ơi, bộ ông tuởng ḿnh có nhiều nguời lắm sao ? 18 nói tôi gặp đuợc ông, là lập tức án ngữ để ông rút về, nhào lên là kẹt lại cả đám ông ơi … trời tối rồi !!

Mất mẹ nó hứng ! Tôi chợt nghe hơi thốn trong lồng ngực, và 1 chút bải hoải nặng nề khắp châu thân ….Chiều tối xuống thật nhanh, mẹ pà, thời gian là 1 thứ quái đản khật khùng, khi ḿnh chờ đợi, th́ nó cứ đủng đa đủng đỉnh, từ từ tốn tốn nhích 1 khoảng cách nhỏ xíu trên đồng hồ như cả ngàn cây số ! Khi ḿnh quên nó đi, là như ngựa trời tung vó, nó nhảy như ḅ tót, ào ào bạt gío phi cong cẳng, thẳng đuôi…Xa xa, cột khói thằng 18 tạo ra cũng đần dần ch́m vào bóng tối đang phủ dần, mờ nhạt, mờ nhạt ….

Cuối cùng, tôi cũng về đuợc điểm khởi hành, buổi sáng, khi xuất quân, lính c̣n lố nhố, lăng xăng, súng ống đạn duợc lạch cạch rộn ràng, bây giờ, vỏn vẹn chỉ c̣n 5 tráng sĩ bơ phờ, hốc hác, chiến bào đẫm máu, bụng đói mốc meo, thân thể ră rời : tổ đại liên 3 thằng, thằng máy, và tôi, ôm một cái chốt làm điểm xuất phát tấn công mông mênh …Tôi ngồi phịch xuống đất, trong ḷng giao thông hào, lấy bidon nuớc ra uống, nghe từng ngụm đắng chát cay nồng của chiến truờng len lỏi vào hồn của thiên thần mũ đỏ không làm xong nhiệm vụ, và cảm nhận mơ màng những ánh mắt, những u hoài lẫn xen vào những hào hùng khí tiết cuả những Kinh kha không hẹn ngày về, để làm trọn lời thề bảo vệ tấc đấc mẹ cha….
Đang mơ màng, mệt mỏi trong 1 thoáng chút bi quan, thằng máy khều khều, đua ống liên hợp cho tôi :

- Thái B́nh đây Địa Trung hải ( danh hiệu đài của đại đội trưởng) …

- Thái B́nh đây, 18 alpha tôi nghe, 09 (danh hiệu đại đội truởng)

- Anh lên TOC (hầm chỉ huy đại đội) của tôi, họp gấp …

- Ngay bây giờ hả đích thân ? Đang mệt chết mẹ, cho tôi nghỉ ngơi, thở 1 chút chứ …

- ĐM, nghỉ, thở cái con …c , lên đây làm 1 chút, có cơm xấy, thịt hộp và 1 chút nuớc mắt quê huơng, bố trí anh em cẩn thận, tôi muốn gặp mặt anh để xác định ….

Rồi, không biết xác định cái con pà ǵ đây, không biết ông này nghe ngóng đuợc cái ǵ, mới về tới chốt, chưa kịp ngả lưng, lại phải ḅ lên đỉnh 1062 để tŕnh diện …Nhiều khi, 1 lời nói vu vơ của thuợng cấp, cũng là 1 quân lệnh phải tuân theo nơi chiến truờng, không giỡn chơi đuợc, tôi tháo dây ba chạc, quảng cây súng cho thằng máy sau khi lấy tay làm dấu hiệu chỉ cho mỗi thằng lính 1 chỗ, trải dài trong giao thông hào, dặn ḍ họ ra tuyến ngoài gài ḿn và lựu đạn, nhờ thằng máy nạp cho đầy băng đạn, rồi quơ vội cái đèn pin, cuộn bản đồ nhét vào túi ngang đùi, rồi băng ḿnh, đơn độc lần ḍ lên đỉnh tử thần, khỏi cần chia ca gác, mẹ pà, thằng đách nào dám lơ là khi tuyến vắng tanh, đêm tối đầy đe dọa và ŕnh rập, con mắt nào cũng trợn trừng quét dọc quét ngang, tay luôn đặt trên c̣ sung hờm sẵn vào khoảng không, chờ đợi và sẵn sàng …lính cũng như quan …thằng đách nào lại ngủ đuợc khi không muốn ngủ giấc ngàn thu cô tịch ?

CSVSQ Phạm Bạch Dương

 


VĂN CHƯƠNG

Cây viết Bất Khuất

Thuyền đời
Highway of Heroes
Nắng ấm quê hương
Truyện dài Bất Khuất
Thuyền đời ơi !
Những thằng chúng tôi
Bài thơ trên đồi Bác sĩ Tín
Viên đạn vang rền
Chuyện t́nh trái ngang
Khối diễn hành
Băi tập
Lễ măn khóa
Một Đời Bất Khuất
Kỷ niệm Quân Trường - Về phép
Kỷ niệm Quân Trường - Cúp phép
Hồi tưởng chiến trường 1062 Thượng Đức
Dọc đường gió bụi
T́nh Bất Khuất
Ngày xưa thân ái
Tôi đi lính
Bất Khuất
Quan Âm Tây Du Hí truyện
Làm trong sáng tiềng Việt
Hạ cờ tây
Thù dai
Kỷ niệm khó quên
Trận cuối trong đời lính của tôi
Khúc hát Quân Hành
Một nỗi đau
Thủ Đức - Tuần huấn nhục
Tâm thư của Cố Thiếu Úy Trần Văn Quí
Trận Ô-Căm
Một lần vĩnh biệt
Một lần đi
Chuyến đi cuối năm
Nhớ về mái trường xưa
Phạm Xuân Tịnh - Một cuộc đời
Những ngày tháng không quên
Tự do ơi, tự do!
V́ hai chữ Tự Do
Ngh́n trùng cách biệt
Thầy Chín
Để nhớ để quên


Người lính VNCH

Soái hạm HQ5 và trận hải chiến Hoàng Sa
Ngày 19-01 Kỷ Niệm ngày Hoàng Sa nhuộm máu
Đi vào ḷng địch: Câu chuyện thật của người Nhái HQ VNCH
Người bạn 101
Năm tháng tuổi thơ thuở nào
Lực lượng Đặc Nhiệm Thủy Bộ Hải Quân VNCH
Đối diện tử thần
Một thời để yêu
Phi Công thời chiến
Người con dâu nước Mỹ
Tưởng bỏ anh em
Đành bỏ anh em
Mai
Cuộc tuyệt thực ở trại Cổng Trời
Một đời binh nghiệp hai màu Mũ
Biệt Hải trên vùng biển băo tố
Chuyện người lính trinh sát
Nhan sắc cư tang
Niềm vú quân trường
Sự trịch thượng
Hộ tống hạm HQ11 & Những ngày biến loạn tháng Tư đen
Bạn tôi, những SVSQ khóa 2 Học Viện CSQG
Cuộc sống của người lính chiến ĐPQ và NQ
Sông Mao, Ngày tháng cũ
Tự truyện của một phi công

Chập chùng tủi nhục
Tâm sự người lính

Nén hương tưởng nhớ bạn Dương Quang Ngọc
Một mai giă từ vũ khí
Mối t́nh đầu
T́nh lính
Đời lính
Tàn cuộc hoa này
Nó và Tôi
Viên ngọc nát
Những năm dài qua đi... hội ngộ
Ngày Quân Lực : Lời thú tội
Nhớ An Lộc - Chuyện người Thương Binh bị bỏ quên
Nghĩ về người vợ lính
Chuyện t́nh với chàng cựu Không Quân Y 2 K
“Hát Ô” qua Mỹ
Anh hùng tử - Khí hùng bất tử
Thằng lính bạc t́nh
Cuối đường
Đó đây trên quê hương
Here and There In The Homeland
Người c̣n nhớ hay người đă quên
Những ngày tù chung với Ông Đạo Dừa
Cây cầu biên giới
Khu trục bọc thây
Tướng Đỗ Cao Trí và Tướng Nguyễn Viết Thanh Dưới Cái Nh́n Của Người Ngoại Quốc

Đêm liêu trai
B̀NH-TUY, những ngày cuối cùng...
T́nh Anh Lính Chiến Biệt Động
Trận chiến đẫm máu của HQ/VNCH: Trận Ba Rài
Mặt trận Miền Đông vẫn yên tĩnh
Charlie ngày ấy và Charlie bây giờ
Màu cờ và sắc áo
Tù binh và ḥa b́nh
Tây Ninh, chút c̣n lại trong ḷng một người lính
Hoài niệm
Tâm tư và cuộc sống quả phụ
Thượng Tọa Thích Quang Long
4 ngôi mộ lính nhảy dù Vị Quốc Vong Thân
Hai người bạn
Đôi ḍng về “Cỏ Thu Hoàng thị”
Cái chân gỗ
Một H.O. muộn màng
Vài hàng gởi anh Tŕu mến
Thiên bi hùng ca QLVNCH
Để nhớ lại những ngày Mùa Hè Băo Lửa
Trận chiến cô đơn
Biệt đội 817 - LĐ81 BCD
Trận đánh cuối cùng của ĐPQ...
Qua những trại tù cộng sản...
Sông Mao, phi vụ ngày 30 Tết
Nước mắt mẹ già
Viên đạn cuối cùng
Điếm Cỏ Cầu Sương
Người lính ấy của tôi...
Khóc một ḍng sông
Cái muỗng
Tử thủ
Những tiếng hát bừng sáng A 20
Thiên đường đỏ
Khoác áo chiến y
Chuyện t́nh của một Phi Công
Hai v́ sao lạc
Tôi thương nhớ vợ tôi
Bông hồng tạ ơn
Viết về Lê Hữu Lượng
Chinh nhân và người t́nh
Tôi vào học viện Cảnh Sát Quốc Gia
Cảm nghĩ của một người Lính về Ngày Quân Lực 19/6
Nhiệm vụ
Cô gái B́nh Long
Những ngày hồi đó
Ngày QL19/06 - Người Lính VNCH ... Tôi nợ Anh ..
Nhớ đến Biệt Đội Thiên Nga
Viết về ngày QL 19/6/2011
Người không nhận tội  
Chào cô ... em gái Biệt Cách Dù
Chuyện t́nh chị Hạ và anh Nuôi
Huấn luyện Sĩ Quan tại Hoa Kỳ
Ở cuối 2 con đường
Đêm Cao Miên
Đồn Dak Seang
Giải toả căn cứ hỏa lực 6  Tân Cảnh
Quan Âm chí lộ
Rải tro theo gió
Một chuyến đi toán phạt
Chinh chiến điêu linh
Trại gia binh
Viết về người lính Địa Phương Quân
Người không nhận tội
Tháng 4 xót xa
T́m lại thương đau
Nụ cười người tử tội
Ngày về
Người lính miền Nam
Phan Rang nỗi hờn di tản
Charlie, ngọn đồi quyết tử
Quốc lộ 20 - hành lang của tử thần
Găy súng
Chuyện người Nghĩa Quân
Chuyện Người Nghĩa Quân Thờ H́nh Của Chính Ḿnh
Đại Bàng Gảy Cánh Tháng Tư
Trại gia binh
Viết về người lính Địa Phương Quân
Quốc lộ 20 - hành lang của tử thần
Phnom Penh, ngày ấy c̣n đâu?
Vinh danh Tướng Đỗ Cao Trí
Trung Tá Nguyễn Đức Xích "NGƯỜI TÙ BẤT KHUẤT"
Ngọn đồi cuối cùng
Nhớ hay Quên
Người lính miền Nam
Charlie, ngọn đồi quyết tử
Chú Quế
Pleiku nắng bụi mưa bùn
Mê thần tượng
Cơm cháy quân trường
Anh trai Biên Hoà, em gái Cà Mau
Giọt nước mắt Đêm Giao Thừa ...!
Kiếp người... đời lính...
Câu chuyện tù của ĐT Phi Công HK...
Ḍng sông cỏ mục
Bên những bờ rừng
Đêm thánh vô cùng
Người tù kiệt xuất
KBC Một thời để nhớ
TPB Những mảnh đời bất hạnh
Mùa Đông năm ấy
Người Lính Việt Nam Cộng Ḥa qua những t́nh khúc bất tử của Một Thời Chinh Chiến
Phi vụ cuối cùng
Những người tù cuối cùng
Lửa máu hận thù
Người Lính VNCH trong kho tàng âm nhạc Việt Nam
Mẹ VN ơi - Chúng con vẫn c̣n đây
Khi người ta gọi bác của tôi, ba tôi và anh tôi là 'giặc' !
Hăy thắp cho anh một ngọn đèn
Chiếc áo phong sương t́nh anh nặng
Người lính VNCH trong nhạc sỉ Trần Thiện Thanh
Đêm hỗn mang
Ngỡ ngàng đời chiến sĩ
Chuyện nhớ trong đời
Để ghi nhớ tháng 4 đen
Nỗi đau thời chiến
Cọp rằn Chương Thiện
Quà cho con trong tù
Những gịng sông lịch sử đời người
Một người đi
Trận cuối 2
KBC 4100 & Tết Mậu Thân
Rừng khóc giữa mùa xuân
Lá thư t́nh của người lính VNCH
Cô con gái quá giang trong đêm mồng một Tết
Lon Guigoz hành trang người tù...
Con chó Vện và người tù cải tạo
Một lần toan tính...
Tấm thẻ bài
3 người chiến binh "homeless"...
Trôi theo vận nước
Trận cuối
Chiến sĩ Kha Tư Giáo
Em không nh́n được xác chàng
Chuyện buồn người vợ tù
Người Việt của tôi - Quận Dĩ An
Sao hôm, sao mai
Những lá thư t́nh
May mà có em
Thằng bé đánh giày người Nghĩa Lộ
May mà có em đời c̣n dễ thương
Gói quà đầu năm
Cây Mai rừng của người Lính Trận
Cánh chim Thần Tượng
Ba ḍng nước mắt
Những xác chết trên mănh đất chữ "S"
Thân phận người lính găy súng
Chuyện vượt ngục ở trại Gia Trung ...
Những mảnh đời dang dở - phần 2, phần 3, phần 4, phần 5, phần 6, phần cuối
Mưa trên Poncho
Người ở lại Saravan
Nhớ hay quên kỷ niệm thời chinh chiến
Vược ngục
Chuyện t́nh khoai lang
Tâm t́nh người lính VNCH tỵ nạn ở Thái Lan
Hồi tưởng ngày Quân Lực 19-6-73
Vinh danh người lính VNCH

Linh tinh

Dị mộng
Nhà thơ Hàn Mặc Tử
Tập thơ "đôi hồ" và một thiên diễm t́nh
Về Quê
Ông già bơi rác
Nhớ thời trường cũ Chu Văn An
Người chú họ của tôi
Tôi bị bắt
Nhớ lắm… những mùa Thu
Những chuyện trời ơi !
Người đồng hương
Bên đời hiu quạnh
Việt Cộng con
Phượng hồng vào Hạ
Sức mạnh của cộng đồng người Việt Quốc Gia hải ngoại
Giai thoại văn chương
Kỷ niệm nỗi trôi cùng trí nhớ
Bà xă đai-ét
Chuyện kể: Một buổi trên đường vượt biển
Những vần thơ chui
Đi t́m Jackpot
Cây cầu biên giới
Ngày giỗ Tổ Hùng Vương
Như những giọt buồn
Một cơn đau tim….và một lần phẫu thuật
Đứa con dị chủng
Bài thơ dang dở
Thất t́nh
Dấu "Hỏi Ngă" trong văn chương Việt Nam
Ngày xưa thân ái...
Gió bụi một thời
Người sợ bóng
Hoàng hôn trên núi Tây
Ư yêu đương
Đêm qua sân trước nở cành mai
Vệt nắng cuối chiều
Đừng yêu người làm thơ
Tết Nguyên Đán
Đừng yêu người làm thơ
Như những vần mây
Đám cưới
Hạnh phúc muộn màng đêm Giáng Sinh
T́nh... tiếc
Giáng Sinh năm nào
Ván cờ ma quỷ
Văn thơ trữ t́nh
Mùa Thu qua thi ca  
Phụ nữ Việt Nam qua Ca Dao
Tháng năm ngoảnh lại
Thu xưa
Thu có sầu chăng sáng nay!
Cơn mưa chiều nay
Xuôi ḍng sông Hương
Nỗi niềm cố cựu
Thiện và Ác
Tóc May sợi vắn sợi dài
Tâm sự tuổi già
Xóm biển
Đi t́m tâm linh
Mấy đoạn đường đời
Tản mạn những giao thoại văn chương
Xin hăy giúp tôi
Con c̣n nợ Ba
Nhăm nhi bầu bạn
Một thời để nhớ
Người quét chợ
Lời tỏ t́nh
Bạn cũ năm mươi năm
Về lại cố hương  
Đường đi không đến
Xương trắng Trường Sơn
Về lại cố hương
Thoáng xưa
Cánh Hoa Ngọc Lan
Bước không qua số phận
Đọc thơ Trạch Gầm
Con Gà ṇi
Con Mèo hay con Thỏ?
Đời vẫn đáng sống
Tết làng tôi
Bầu Bí một giàn
Nghỉ hè ở Mallorca
Chiếc xích lô chở mùa xuân
Em đi để lại con đường
Một thời con gái
Bố tôi và người tù Nguyễn Chí Thiện
Trường ca trang sử Mẹ....
Nỗi đau bẽ bàng
Khi con đường không lối thoát
Những bài ca một thời cuộc đời
Tiếng chuông ái t́nh
Những con cào cào xanh
Nếu chỉ c̣n một ngày để sống
Bố tôi
Thiêng Liêng Như Những Linh Hồn
Giấc mộng dài
Duyên số trời định
49 Ngày với em
Bài ca của người du tử
Tấm vạc giường
Cố hương, 35 năm sau
Vượt biển một ḿnh
Hăy bế em ra khỏi cuộc đời anh
Những Tết năm xưa ở Phan Thiết
Làm thinh
Màu tím trong thơ
Lệ Mừng trên cánh Đồng Chiêm
Thằng cháu nội đích tôn
Chị Cả Bống
Làm rể Ninh Ḥa
Trời đất bao la
Nỗi buồn mùa Thu
Duyên Nam Bắc
Đà-lạt trời mưa
Xót xa
Tiểu thơ
Đôi mắt
Giọt mưa trên tóc
Quê tôi, ngày bé thơ lớn lên
Mùa thu cuộc t́nh
Cây sầu riêng sau vườn cũ
Tản mạn - Về những người bạn
Nh́n những mùa xuân đi...
Quê hương ruồng bỏ
Ba tôi và tôi
Vượt thoát
Made in VietNam
Giọt nước mắt
Ngày vô vị
Khóc lặng thinh
Đời c̣n vui v́ có chút ṭm tem
Đôi mắt Phượng
Ngựi bán liêm sỉ
Bài ca vọng cổ
T́nh già
Buổi chiều ở Thị trấn Sông-Pha
Saigon ngày ấy
Phàm phu tục tử
Thăm quê
Dấu tích ân t́nh
Địch thủ
Tâm
USS Midway - Ông bạn già năm xưa - English
Từ Mỹ, kể chuyện Mỹ Tho
Vài ṿng Thơ, Rượu và Tết
Mùa Xuân uống rượu
T́nh người
Hồi kư của một người Hà Nội
T́nh nghĩa, nghĩa t́nh
Đôi đũa
Gịng đời... và hồi âm gịng đời...
Không cho phép ḿnh quên
Thảm sát trên đảo Trường Sa
Em tôi
12 bến nước
Chào Mẹ
Cháo tóc
Những người không đất đứng
Vợ hiền
Theo ngọn mây Tần
T́nh ngây dại